prono1v01
Junior Member
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho mối tình đầu tôi từng giữ nơi tim
Đoạn thanh xuân ấy đã bao giờ em nghĩ
Kẻ ngốc như tôi là một nửa em tìm
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những nụ cười tôi một thuở si mê
Cho những nhớ thương tôi dại khờ giấu kĩ
Dẫu bước cùng em qua bao đoạn đường về
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Biết đến bây giờ em còn nhớ hay không
Dưới khung cửa sổ những tháng ngày cũ kĩ
Tôi ngắm nhìn em mỗi buổi sớm mai hồng
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho biết bao lần ước được nếm môi son
Cho cả những lần khiến em hờn lắm ý
Mới quát nạt tôi "im, hay thích ăn đòn"
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những lặng thầm như một kẻ người dưng
Lùi bước về sau mới thấy mình ẫu trĩ
Chuyện của ngày xưa nên viết tiếp dừng?
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những nỗi buồn vì mình lỡ tơ duyên
Hay bởi vì tôi "kẻ điên làm thi sĩ"
Nên thích mua vui bằng những nỗi muộn phiền
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cô bé hay cười mang giày đỏ ngày xưa
Thương nhớ một thời tận sâu trong tâm trí
Vài chữ vài câu sao kể hết cho vừa
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Dẫu biết rằng rồi sẽ chẳng thể gần hơn
Có lẽ ông trời bắt tôi làm thi sĩ
Để kể chuyện mình . . . "thương nhầm phải vợ chú đơn"
Cho mối tình đầu tôi từng giữ nơi tim
Đoạn thanh xuân ấy đã bao giờ em nghĩ
Kẻ ngốc như tôi là một nửa em tìm
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những nụ cười tôi một thuở si mê
Cho những nhớ thương tôi dại khờ giấu kĩ
Dẫu bước cùng em qua bao đoạn đường về
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Biết đến bây giờ em còn nhớ hay không
Dưới khung cửa sổ những tháng ngày cũ kĩ
Tôi ngắm nhìn em mỗi buổi sớm mai hồng
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho biết bao lần ước được nếm môi son
Cho cả những lần khiến em hờn lắm ý
Mới quát nạt tôi "im, hay thích ăn đòn"
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những lặng thầm như một kẻ người dưng
Lùi bước về sau mới thấy mình ẫu trĩ
Chuyện của ngày xưa nên viết tiếp dừng?
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cho những nỗi buồn vì mình lỡ tơ duyên
Hay bởi vì tôi "kẻ điên làm thi sĩ"
Nên thích mua vui bằng những nỗi muộn phiền
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Cô bé hay cười mang giày đỏ ngày xưa
Thương nhớ một thời tận sâu trong tâm trí
Vài chữ vài câu sao kể hết cho vừa
Tôi viết cho em bao lâu rồi em nhỉ
Dẫu biết rằng rồi sẽ chẳng thể gần hơn
Có lẽ ông trời bắt tôi làm thi sĩ
Để kể chuyện mình . . . "thương nhầm phải vợ chú đơn"