Bố mẹ EQ thấp âm thầm 'hủy hoại' con trẻ

Status
Not open for further replies.
anh có biết sách nào đọc vị bản thân và đọc tâm lý người khác hay không thì giới thiệu tôi vài quyển :censored: dạo này thấy cần phải học hỏi thêm
Chưa hiểu ý anh đọc vị bản thân là thế nào, còn đọc tâm lý người khác thì trừ người va chạm thực tế nhiều loại người và người bẩm sinh trực giác mạnh ra, còn lại đọc sách có hiệu quả cực kỳ thấp, trái lại dễ lậm sách mà phán đoán linh tinh, phần nhiều là phán không trúng
 
cũng giống nhưng ko đến mức như fence, ít ra tôi có bên ngoại dạy dỗ :sad:

Đúng vậy, ông già tôi giáo viên dạy toán c2, đéo đọc 1 thứ gì ngoài sách toán. Tệ hại là cứ nghĩ mình biết dạy, c2 đéo cho tôi đi học thêm mà bắt ở nhà dạy, mà như c đ b, toàn chửi rồi xé sách xé vở.
Đọc bác này chợt nhớ em cũng ý hệt. Má em giáo viên tiếng Anh thế hệ cũ, dạy 1 hè năm lên lớp 6, giỏi lên thấy rõ nhưng không dám học nữa vì mấy quả chửi với xé sách vở trauma lắm.
Giờ hướng nghiệp theo mẹ tự dặn bản thân không bao giờ mất kiểm soát như vậy, nhất là với người nhà, trẻ con các thứ.
 
Cái 20/80 đúng mà, muốn lên làm quản lý hay sếp thì chuyên môn là điều kiện cần, còn quản lý nhân sự là điều kiện đủ. Nếu ko có EQ đủ cao để quản lý con người thì chuyên môn giỏi đến đâu thì cũng chỉ mãi làm thợ. Vậy nói thành SẾP nhờ 80% EQ đâu có sai :shame:
Chuẩn bác ơi, sếp em trong ngành giáo thế hệ cũ, về năng lực đổi mới có thể không bằng lớp trẻ nhưng về mặt kinh nghiệm xử lý vấn đề và đọc vị thì chắc cả đời mình không học nổi mất.
 
Chưa hiểu ý anh đọc vị bản thân là thế nào, còn đọc tâm lý người khác thì trừ người va chạm thực tế nhiều loại người và người bẩm sinh trực giác mạnh ra, còn lại đọc sách có hiệu quả cực kỳ thấp, trái lại dễ lậm sách mà phán đoán linh tinh, phần nhiều là phán không trúng
Có cả trực giác bẩm sinh há bác :amazed:
 
Chưa hiểu ý anh đọc vị bản thân là thế nào, còn đọc tâm lý người khác thì trừ người va chạm thực tế nhiều loại người và người bẩm sinh trực giác mạnh ra, còn lại đọc sách có hiệu quả cực kỳ thấp, trái lại dễ lậm sách mà phán đoán linh tinh, phần nhiều là phán không trúng
tôi cần vài cuốn kiểu như từ cách đi đứng, cách ngồi, cách để tay... để hiểu một phần nào đó tâm trạng hiện tại của đối phương
 
Có cả trực giác bẩm sinh há bác :amazed:
Con người có loại người trực giác mạnh và loại người lý trí mạnh, kết hợp được cả 2 mới là tốt, người lý tính quá mạnh hoặc quá thiên về trực giác đều không tốt, thông thường thì đàn ông có lý tính mạnh hơn và phụ nữ có trực giác tốt hơn nên đàn ông logic hơn còn phụ nữ phán đoán tâm lý tốt hơn, ví dụ cùng là một người nói dối người khác, lời nói dối thiếu logic sẽ không qua được mắt người lý trí mạnh, còn lời nói dối logic nhưng biểu hiện cơ thể gương mặt không hợp lý sẽ không qua được mắt người trực giác mạnh, tất nhiên là nếu chỉ mạnh một mặt thì vẫn có thể bị kẻ nói dối qua mặt, vì vậy mới cần kết hợp cả 2
 
tôi cần vài cuốn kiểu như từ cách đi đứng, cách ngồi, cách để tay... để hiểu một phần nào đó tâm trạng hiện tại của đối phương
Thế thì cần một cuốn là đủ : Cuốn sách hoàn hảo về ngôn ngữ cơ thể
Vẫn phải lưu ý là vẫn cần kinh nghiệm va chạm để xét đoán cho chuẩn, vì cùng một cử chỉ nhưng có thể là người ta khoanh tay vì lạnh, có thể người ta khoanh tay vì không muốn nói chuyện với bạn nên phải đặt cử chỉ vào trong bối cảnh và có kinh nghiệm thực tế tránh xét đoán bừa bãi
 
Con người có loại người trực giác mạnh và loại người lý trí mạnh, kết hợp được cả 2 mới là tốt, người lý tính quá mạnh hoặc quá thiên về trực giác đều không tốt, thông thường thì đàn ông có lý tính mạnh hơn và phụ nữ có trực giác tốt hơn nên đàn ông logic hơn còn phụ nữ phán đoán tâm lý tốt hơn, ví dụ cùng là một người nói dối người khác, lời nói dối thiếu logic sẽ không qua được mắt người lý trí mạnh, còn lời nói dối logic nhưng biểu hiện cơ thể gương mặt không hợp lý sẽ không qua được mắt người trực giác mạnh, tất nhiên là nếu chỉ mạnh một mặt thì vẫn có thể bị kẻ nói dối qua mặt, vì vậy mới cần kết hợp cả 2
ông có học khóa biện luận nào không, tôi để ý rất nhiều cmt cách ông trình bày logic chặt chẽ + ví dụ trực quan, cách diễn đạt cực tốt :censored:
 
Mấy cái EQ là do mấy đứa ngu dốt nghĩ ra để đem so bì thôi
R8dOC1W.png

Nó không đo được, không có giá trị thực tế.
EQ thấp hay cao chả có thang nào đo cả nhé
21rCdtc.png
 
ông có học khóa biện luận nào không, tôi để ý rất nhiều cmt cách ông trình bày logic chặt chẽ + ví dụ trực quan, cách diễn đạt cực tốt :censored:
Tôi không học khóa nào cả, đơn giản là tôi là loại người lý tính cực mạnh và cực kỳ logic, và thông thường tôi diễn giải thường là với những người kém lý tính hơn tôi, kém logic hơn tôi nên tôi thích dùng ví dụ đơn giản để họ hiểu được vấn đề, về cơ bản khi đã hiểu vấn đề đủ sâu, tôi có thể ví dụ đơn giản sao cho người ngu cũng có thể hiểu được, tuy nhiên như đã nói, quá thiên về lý tính không phải điều tốt, EQ của tôi về cơ bản là cực kỳ thấp, và trước kia tôi là một kẻ ngạo mạn khinh người, mục hạ vô nhân, hầu như không để ai vào dưới mắt, hầu như không quan tâm đến người khác, cách nhìn thế giới vô cùng méo mó và lệch lạc, vì vậy tôi đang phải tập, để đưa EQ về chuẩn bình thường, tuy nhiên vẫn còn xa sự bình thường nhiều lắm
 
tôi đọc toàn thấy mấy ông bị ông già đánh. Không biết ở đây có ai mà có bố đéo quan tâm cm gì đến mình như tôi không. Bố tôi toàn bỏ đi suốt ngày, lúc về nhà thì nhưu chiến tranh lạnh. Sau khi hai ông bà li dị thì tôi mới thấy yên bình. Nói chung không thích cũng không hận, chỉ là tôi không quan tâm bố tôi thế nào nữa thôi.
Same here. Bố tôi thì cả cuộc đời chỉ chơi bời cờ bạc, tuy k đi lv xa nhưng rất ít khi có ở nhà. Về nhà là đa phần lạnh như tiền mặc dù gặp ng ngoài giao tiếp rất hồ hởi. Quãng tg ông fai đi làm xa vì nợ nần cũng là tg cả nhà tôi cảm thấy tự do thoải mái nhất. K biết điều đó có ảnh hưởng như nào vs tính cách tôi nhưng đúng là t thấy kém tự tin trong giao tiếp và các mqh bạn bè
 
Có ai cho tới thời điểm này vẫn giống tui, là chưa thể nào ôm cha mẹ hay nói câu thương cha mẹ không?
qjB674E.png
Nhiều mà phen, e cũng thế. Bố mẹ ngày xưa như vậy nhiều, như e hình như từ nhỏ đến giờ hình như chưa bao giờ tâm sự gì với bm thì phải. Mãi sau đi làm EQ thấp thua thiệt quá nên cố gắng cải thiện dần, rồi sau đó mới hay nói chuyện với bm nhiều hơn :sweat:
 
cái này tôi k đồng ý vs ông lắm. Quyền uy k nằm ở mệnh lệnh, mà nằm ở năng lực.
Nếu có đủ năng lực, khiến nhân viên nể, lại đủ năng lực lắng nghe góp ý của nhân viên, thì mới làm được lãnh đạo tốt.
tôi 10 năm đi làm, 7 năm làm lãnh đạo, nên đã đọc, học và xin ý kiến từ rất nhiều lãnh đạo được nể trọng ở nhiều cty, cả trong và ngoài nước.
Xin phép được hỏi anh đủ năng lực lắng nghe nhân viên ở đây là sao nhỉ ?

via theNEXTvoz for iPhone
 
đồng cảm với các feng vì mình cũng ở trong hoàn cảnh tương tự.
ở trong gia đình không chỉ bị ảnh hưởng bởi ba mà còn cả ông nội, phải nói thật là tính tình của 2 ổng giống y chang nhau. Ngay từ bé hai năm học lớp 3-4 là được oz gửi cho ông bà nội nuôi, vì cứ nghĩ là cháu nội đức tôn nên được cưng chiều lắm nhưng ai có ngờ ở trong căn nhà ấy lúc bình thường thì chả sao việc mình mình học, chả ảnh hưởng đến ai, không phá phách, chơi bời,.. nhưng đến mỗi buổi chiều tới giờ xổ số thì tim như đang tăng tốc trong đầu cứ nghĩ nếu như ông nội thua số thì phải ăn chửi bao lâu đây, mỗi khi thua ổng hay tìm lý do để chửi bà chửi cháu mặc dù 2 bà cháu đéo làm cái gì sai, ăn cơm mà lỡ làm đổ tháo, rơi vãi thì xác định ăn chửi thay cơm. Dần dần mang tâm lý sợ hãi đéo dám làm gì đéo dám nói chuyện với ông, có tâm sự cảm xúc gì hay bị bạn bè bắt nạt đều nhờ tới bà. Sau này học xong thì về ở với ba mẹ, nhưng với tính cách thừa hưởng từ ông nội nên ở với oz cũng không khác mấy dù gì cũng đã quen rồi. Nhưng oz ngoài số đề ra còn bonus thêm cờ bạc, banh bóng, cái tính kỹ lưỡng ở trong nhà quá mức. Cho nên quãng thời gian cuối cấp 1 và cả cấp 2 ấy như cực hình, mỗi lần làm đồ chơi trong nhà hay ngoài sân gì thì cũng đéo cho vì sợ bầy hầy dơ nhà dơ cửa, nên hàng ngày đều qua nhà hàng xóm chơi trừ những lúc ăn cơm hay ổng đi vắng thì mới được tự do thoải mái, ngày nào cũng có người tới đòi nợ hăm doạ đốt nhà, obz đánh nhau, đập đồ phá của liên miên, riết rồi trong nhà đéo còn thứ gì có giá trị, còn nhớ hồi đấy được cô ruột mua cho cái điện thoại cảm ứng để dành chơi game, lên mạng mà ổng cũng bán luôn mình kh đưa thì ổng đánh, trong khoảng thời gian này mấy năm liền đéo thèm nói chuyện với oz , đéo dám nhìn mặt mấy th bạn cùng lớp có những lúc mẹ bỏ nhà đi vì đéo chịu nổi cái tính đấy nhưng vì nghĩ tới con cái còn đang tuổi ăn tuổi lớn học hành dỡ dang nên cứ thế mà cắn răng chịu đựng. Lúc đấy làm được bao nhiêu tiền thì đem nướng vào bài bạc hết thì lấy đâu thời gian mà dạy bảo, quan tâm con cái, toàn ăn chửi với chửi. Cho đến bây giờ mình đang đại học năm 2, và cũng may thì oz còn nghĩ tới thằng con trai này nên chịu làm trở lại lo cho mình ăn học nhưng bao năm này vẫn kh thể nào quên được cái quá khứ buồn đấy.
 
Last edited:
Same here. Bố tôi thì cả cuộc đời chỉ chơi bời cờ bạc, tuy k đi lv xa nhưng rất ít khi có ở nhà. Về nhà là đa phần lạnh như tiền mặc dù gặp ng ngoài giao tiếp rất hồ hởi. Quãng tg ông fai đi làm xa vì nợ nần cũng là tg cả nhà tôi cảm thấy tự do thoải mái nhất. K biết điều đó có ảnh hưởng như nào vs tính cách tôi nhưng đúng là t thấy kém tự tin trong giao tiếp và các mqh bạn bè
Tôi nghe đâu đó nếu bố và con trai tương tác tốt thì đứa con trai trong giao tiếp và quan hệ sẽ phát triển hơn là những nhà bố con chiến tranh lạnh hoặc có vấn đề bạo hành tinh thần/ thể xác.
Thực ra khi bị đè nén cảm xúc hoặc mất tương tác, bị bạo hành tinh thần sẽ gây xu hướng thu mình, kém tự tin hơn. Ví dụ một ông bố tương tác tốt thì có vai trò động viên thúc đẩy tạo đứa trẻ cảm giác được tôn trọng chia sẻ thì dễ tự tin hơn. Với trẻ em trai thì càng đúng. Ngược lại chắc là mqh mẹ và con gái.
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top