Tự sự tuổi 30 ..sẽ đi về đâu !! AE tư vấn .

học thẳng lên lái xe tải ý fen
vất vả nhưng lương cao mà ko hết việc.
mấy ô xe tải đường dài gần nhà mình lương tháng toàn 3x 4x lại đi đây đi đó suốt :) :)
 
Chia sẻ với thớt này, như ông nào ở trên vừa nói ấy, ông ko phải ng duy nhất đâu, có ng còn cùng cực hơn, họ vẫn cố gắng dc mà :LOL:.
Tôi đã từng mất công việc ở cơ quan nhà nước bao nhiêu người mơ ước không xin được, thu nhập ổn, được làm cái mảng mình yêu thích; mất cả ny cũ luôn (ny cũ là đồng nghiệp cũ, định lấy cô này rồi đấy); ôm cục nợ tỷ rưỡi mà lúc đấy mới có 26 tuổi.
Mà tôi xuất phát điểm là cực kỳ có tiềm năng, học giỏi, hoạt ngôn, vui vẻ, nhiệt tình với bạn bè. Bố mẹ & bạn bè kỳ vọng là mình sẽ thành công, xong mình vả vào mặt của tất cả những người đó luôn, bảo là tôi đéo thích thành công :LOL:. Trước kia hồi 2010 thi đại học dc 23d (hồi đó 23d là cao vcl rồi đấy), xong đi học cũng chểnh mảng, bị đuổi, 2012 thi lại, 23 điểm tiếp, đi học năm 1 năm 2 thì ngon, nhưng năm 3 năm 4 lại chểnh mảng, hên vẫn ra dc trường nhờ chạy điểm cực mạnh mấy môn năm 4, chứ ko chắc h vẫn đang đi học trả nợ. Xong đi làm được chỗ ngon thì cũng mất, phải nghỉ về quê. Có lúc tôi cũng định reset nhưng nghĩ mình gây ra thì mình sửa chữa dc, mất tiền mất thời gian nhưng của đi thay người, quan trọng là người vẫn còn thì vẫn làm ra dc của cải. Nằm chơi ở nhà gần 1 năm xong tôi bắt đầu lại. Giờ cũng ổn rồi, có đồng ra đồng vào, dịch dã thế này quê tôi lại ko có ca nhiễm nào đâm ra vẫn làm ăn bình thường.
Ông lông bông không có nghề ngỗng nhưng ít ra chưa phải nợ nần, cái mà mình đánh mất duy nhất là thời gian, mà thời gian này thì quy đổi ra kinh nghiệm sống, nên đừng nhìn tiêu cực quá, sau này những thất bại đó sẽ giúp ích ông rất nhiều trong cuộc sống.
Đàn ông con trai mới 30 bắt đầu chưa phải là muộn. Không sớm nhưng không muộn, cố gắng lên ông.
Reset thì phí công bố mẹ ông nuôi ông ăn học, uổng phí tài nguyên của xã hội. Có thằng bạn hoặc con bạn thân nào ko? Mua con vịt về rủ bọn nó sang làm bữa rượu. Tôi nghĩ h ông cần 1 suy nghĩ lạc quan, tích cực. Nếu có người yêu thì tốt còn ko thì nên rủ bạn bè làm bữa, có gì thì nói hết ra cho nhẹ lòng.
Đồng chí bằng tuổi. Tuổi này ương ngạnh vl tôi thấy đúng thật :D
Ông này nói đúng đấy thớt ơi, trừ khi chết thì hết thôi, còn đã không dám chết, sống tiếp thì phải lạc quan, còn thở là còn chiến đấu.
 
học thẳng lên lái xe tải ý fen
vất vả nhưng lương cao mà ko hết việc.
mấy ô xe tải đường dài gần nhà mình lương tháng toàn 3x 4x lại đi đây đi đó suốt :) :)
Giờ nó cũng tính lương cơ bản rồi tính thêm số chuyến đi. Khá căng chứ ko phải như thím nghĩ đâu. Nên mấy anh tài phải chạy bạt mạng đó
 
À thế cũng là sale đó bác , em cũng 50, 100 , 200,300 cũng ăn chơi mua sắm mà 25 26 tuổi tích được tiền tỉ mà . Tích dc là do kiếm nhiều chứ k phải tiêu ít đi . Vì hồi tiêu ít thì do nghèo tháng tiêu có 3-5tr vẫn đủ sống . Nhưng kiếm dc tiêu vài chục cũng giàu hơn hồi đó :)))
Bác k tích luỹ là dại rồi . Vì đúng như lời bác nói có thời điểm nhiều yếu tố ảnh hưởng sẽ k bán được sp nữa . Do thị trường , do bản thân k còn màu lửa . Nhưng lúc này thì em lại đi đầu tư rồi .
Bây giờ chính ra em chả làm gì, doanh số tự bán cũng kém mặc dù mấy năm trước thì doanh số và thu nhập các bác nghe phải khiếp luôn . Lâu lâu đầu tư vào cái mảng của mình cho các bạn bán hàng đó thì tháng vài chục đơn giản , còn tự bán dc cái gì thì bán :))))
trong cuộc đời, cơ hội kiếm tiền chỉ đến 1 lần và thời gian rất ngắn. người ta nói tiểu phú do cần, đại phú do thiên. và người Đại phú thì rất ít vì rất ít người thật sự tận dụng đc cái khoảng thời gian ngắn kiếm tiền ấy.

con em họ tôi 10 năm trước thôi có tháng nó kiếm 30-50tr tiền hoa hồng các kiểu rồi, nhưng ăn chơi ngập mặt tẹt ga, xe phải vespa đồ phải hàng hiệu điện thoại iphone ngồi nhà hàng du lịch thả ga ko tiết kiệm đầu tư khoản nào. 10 năm sau bây giờ tới mảnh đất nông nghiệp 500tr cũng ko mua nổi. mảnh đất này ngày xưa chắc chỉ 30tr bằng 1 tháng lương của nó.
 
trong cuộc đời, cơ hội kiếm tiền chỉ đến 1 lần và thời gian rất ngắn. người ta nói tiểu phú do cần, đại phú do thiên. và người Đại phú thì rất ít vì rất ít người thật sự tận dụng đc cái khoảng thời gian ngắn kiếm tiền ấy.

con em họ tôi 10 năm trước thôi có tháng nó kiếm 30-50tr tiền hoa hồng các kiểu rồi, nhưng ăn chơi ngập mặt tẹt ga, xe phải vespa đồ phải hàng hiệu điện thoại iphone ngồi nhà hàng du lịch thả ga ko tiết kiệm đầu tư khoản nào. 10 năm sau bây giờ tới mảnh đất nông nghiệp 500tr cũng ko mua nổi. mảnh đất này ngày xưa chắc chỉ 30tr bằng 1 tháng lương của nó.

Ngẫm lại bác nói cũng đúng.
Cần mẫn thì đạt đến tầm tiểu phú.
Đại phú là do nắm bắt được thời. Mỗi người đều có một giai đoạn có thể phất lên, nếu k phất được thì cứ nhàn tới hết đời.
Tôi cũng trãi qua giai đoạn như vậy. Nên tâm đắc với mấy cái fen nói. Mà tầm và lực mình chưa tới nên phải chịu thôi.


Gửi từ HUAWEI RNE-L22 bằng vozFApp
 
Thấy thớt cũng ổn mà, chí ít thớt cũng chịu khó làm ăn, biết nhìn nhận mọi việc. Cứ từ từ mà sống thôi thớt ạ, trông lên rồi phải trông xuống, chăm chỉ cần cù rồi sẽ ổn thôi.
 
Tuổi này thì kiếm cái gì phát triển từ từ mà làm bác à, nghề gì cũng được, chứ tuổi này đi làm thuê áp lực lắm. Tôi có nghề nhưng lại chọn bắt đầu lại bằng nghề giáo viên,lương 3 cọc ba đồng ,nghĩ cũng nản thật:( được cái làm gần nhà ở quê, sống với bố mẹ :)

Gửi bằng vozFApp
Vk con chưa fen?
 
Nói ra thì mắc cỡ với bản thân và ngại với các bạn thành công ... Năm nay tôi tròn 30 .
ở ké nhà do mẹ cho , TK còn vài chục tr .. !
Bẩm sinh trời cho cái đầu dốt hơn người , tuổi trẻ ham chơi hơn học . Thế là hết cấp 2 nghỉ .
Trong khi người ta tập trung ăn học thì tôi đàn đúm ăn chơi , rồi sau đó đi làm công nhân được vài năm đến cuối 2018 nghỉ . ( ko tiết kiệm được đồng nào , làm nhiêu sài nhiêu ..Thua )
Do trước đó có học bằng lái xe ..nên chán việc ngồi 1 chỗ gò bó cả ngày ..nhảy ra làm tài xế !
Mà các bạn biết rồi đấy , tài xế bây giờ đông như quân nguyên .. xin việc rất khó ! Nhất là tài xế chở xếp đưa đón nhân viên ... tuyển 1 tài mà cả chục mạng đi pv... mà tôi thì mới chạy còn yếu ..! Nên đi xin việc 1 số cty gặp chuyện thử xe cười ra nước mắt . ( Nào rảnh kể các bạn nghe )
May sao cũng được nhận vào 1 cty Đài Loan chạy chở mấy tay người Đài .. được 1 năm thì nó cắt bớt tài thế là lại 7 nghiệp !
Sau đó ở nhà 1 thời gian , làm việc lung tung rồi lại xin được 1 chân tài chạy bán tải chở nhân viên đi hiệu chuẩn ! Cơ mà chạy thuê cho nhà xe nên ko có chế độ gì cả , lương cũng bèo 7,5 triệu ko có cơm .
Trước dịch thì ban ngày chạy xe , chiều về đi thu tiền VTCcab khu vực gần nhà ..làm thêm ! Kiếm bữa ăn sáng .
Giờ dịch ngưng hết , nhà xe cũng báo hết hợp đồng với trung tâm hiệu chuẩn ,chưa biết có ký tiếp đc ko .Nguy cơ sau dịch lại 7 nghiệp .

Nghĩ sao mà lông bông quá ... Ngày xưa lười, dại và dốt , ko có định hướng giờ phải trả giá ! Trong khi bạn bè có công việc ổn định , vị trí trong xh , gia đình vợ con ... còn mình thì ... ! Cơ mà ko có gan reset .

Nay dịch ở nhà nằm suy nghĩ về quá khứ và hiện tại ...! Cảm thấy thất vọng về bản thân , thất bại .. cứ vầy rồi sau này ra sao.
Nghề tài thì bấp bênh ..chuyên môn thì ko .
Tôi đang muốn sau dịch đi học 1 cái nghề khác ( nấu ăn hoặc tóc ) hay sao đó để thay đổi.
Ở tuổi này rồi người ta đúc kết bao nhiêu kn , thăng tiến trong công việc còn tôi ...
Mong AE cho vài góp ý !
giờ sao rồi thím
 
Back
Top