Nửa đêm có con rắn bò vào sân. Các thím xem thử có đúng cạp nia không

desired02

Đã tốn tiền
Nghe tiếng chó sủa lạ lạ, xách đèn pin ra soi thì thấy ổng rình rập ngoài sân. Con này khá to dài khoảng 1m. Lên mạng tra thấy giống cạp nia. Ko biết có đúng ko nhỉ. Loại này mình đập nhiều rồi nhưng chỉ khoảng 2 lạng 2 lạng hơn thôi. Duy nhất con này gần nửa kg. Hổ mang cũng đập 1 lần lúc nó vào ăn trộn trứng gà. Mà hài nhất là lúc đập con hổ mang nó ói từ từ từng quả trứng ra 1 mà nó ăn sao ko vỡ trứng mới tài
60554123-83E6-4B8E-BB0F-5194DA4AD78D.jpg


E3D2996B-2EB4-424E-8081-9CA1C40BCFC6.jpg
 
Last edited:
Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con. Con rắn làm tổ ở đó đã ngót một trăm năm, chỉ còn chờ ít lâu nữa là thành xà tinh có thể đi mây về gió, biến hóa huyền diệu. Vào thời ấy có một ông đồ họ Nguyễn mở trường dạy học trong làng. Thấy đám đất ở gò Rùa có mạch rất đẹp: trước mặt là đầm làm minh đường, sau lưng là gò làm án, ông đồ bèn xin làng cấp cho mình đám đất để dựng một ngôi nhà làm nơi tĩnh mịch dạy học. Được phép làng, một buổi chiều nọ trước khi tan lớp, thầy bảo trò:

- Từ mai các con tạm nghỉ học một vài ngày rồi đến phát dọn hộ cho thầy đám đất bên gò Rùa kia.

Nghe tin ông đồ sắp cho người đến phá phách chỗ ở của mình, đêm ấy rắn mẹ bèn đến báo mộng cho ông đồ biết. Ông đồ đang ngủ mơ màng thấy có một người đàn bà vẻ mặt hầm hầm đến sừng sộ:

- Này ông kia! Nào ta có gây thù chuốc oán gì với nhà ngươi mà nhà ngươi lại toan phá nhà cửa của ta. Muốn tốt thì chớ có động đến, nếu không thì đừng hòng ăn ngon ngủ yên với ta đâu

Nói xong quay ngoắt trở ra. Ông đồ giật mình tỉnh dậy thì trời đã sáng. Suy nghĩ mãi về giấc mộng lạ, ông chưa hiểu thế nào cả. Sực nhớ hôm nay là ngày học trò mình bắt tay khai phá đám đất hoang, ông cho rằng hẳn có ma quỷ gì ở đấy muốn ngăn cản không cho mình tới ở. Sợ tai vạ, ông đã toan bảo học trò ngừng tay, nhưng suy đi nghĩ lại, ông thấy không nên: - "Ồ, mộng mị vô chừng, tội gì phải bận tâm cho mệt". Rồi đó ông đồ chống gậy đi đến khoảnh đất mới xem học trò làm việc. Lúc đến nơi thì thấy học trò đã dọn quang một đám khá rộng. Ông đồ hỏi: - "Các con có thấy gì lạ không?". Học trò đáp: - "Thưa thầy, không có gì lạ cả". - "Nếu có gì lạ hãy báo cho thầy biết nghe không".

Đêm hôm sau con rắn lại báo mộng. Ông đồ đang mơ mơ màng màng, bỗng thấy người đàn bà hôm trước lại đến, tay bế ba đứa con nhỏ, nhưng lần này vẻ mặt thay đổi hẳn: - "Xin nhà thầy hoãn cho ba hôm nữa, để cho đàn con tôi cứng cáp đã rồi sẽ xin đi". Thấy người đàn bà vật nài mấy lần, ông đồ động lòng trắc ẩn, nói: - "Được, được, tôi sẵn lòng để cho nhà chị nán lại ít hôm".

Sáng dậy ông đồ nghĩ mãi vẫn chưa hiểu ra thế nào. Ông bèn đi tới đám đất đang được phát dọn xem sao. Vừa đến nơi, người trưởng tràng đã chạy đến nói với ông: - "Thầy ạ, vừa rồi có một con rắn lớn, tiếc rằng chúng con mới chém phải một nhát ở đuôi thì nó đã chạy mất. Trong hang có một ổ ba con rắn con, chúng con đều đánh chết cả". Ông đồ bèn hiểu ra, bèn tặc lưỡi ân hận: - "Đúng là người đàn bà ở trong con rắn đã đến cầu khẩn với ta. Nhưng ta không kịp cứu bầy con nó như lời ta đã hứa".

Lại nói đến con rắn mẹ tự nhiên bị chết mất cả đàn con lại bị thương tích nặng nề, thì căm tức ông đồ vô hạn. Nó quyết tìm dịp báo thù. Một tối trong khi ông đồ đang đọc sách ở một ngôi nhà vừa mới dựng xong, con rắn lẻn bò vào mái tranh, đến gần sát chỗ ông ngồi, toan cắn chết. Nhưng ông đồ vừa liếc thấy đã kịp hô hoán cho người nhà chạy lại. Rắn ta hoảng hốt bỏ trốn, chỉ kịp nhỏ xuống trang sách một giọt máu. Ông đồ kinh hãi nhìn lại trang sách thì thấy giọt máu nhỏ thấm tới tờ thứ ba. Thở dài, ông lẩm bẩm: - "Chắc nó sẽ báo oán đến đời con cháu ta chứ không sai".

* * *
 
Sao không đuổi đi, lại đánh chết nó.
Rắn đến nhà là có lộc đấy. Các cụ có câu:
"Chim sa cá nhảy chớ mừng
Nhện sa, xà đón xin đừng có lo"
 
nghe đồn rắn biết trả thù đúng ko nhỉ, nếu thế thì từ giờ trở đi sẽ có một đám rắn tìm thớt
 
Đang đi tìm con rắn mình nuôi mấy hôm nay bỏ đi đâu , hoá ra bị thèn thớt đánh chết , ahuhu thằng thớt ác lắm tao sẽ páo chù:after_boom:
 
Con này hay đi theo cặp nhé, thím giết bạn tình nó thì con còn lại sẽ tìm cách báo thù đó
 
Trắng đen thì là cạp nong, vàng đen là cạp nia thì phải. Rất độc. Mình nhớ ko lầm hơn chục năm trc (chắc cũng gần 20 năm ấy) nhà mình cũng đập 1 con thế này, khi đó mình còn ở nhà cũ chứ chưa dọn sang nhà mới, đang buổi tối nó bò vô nhà :beat_shot:
 
Trắng đen thì là cạp nong, vàng đen là cạp nia thì phải. Rất độc. Mình nhớ ko lầm hơn chục năm trc (chắc cũng gần 20 năm ấy) nhà mình cũng đập 1 con thế này, khi đó mình còn ở nhà cũ chứ chưa dọn sang nhà mới, đang buổi tối nó bò vô nhà :beat_shot:
Ngược lại thím ơi. :( Con này là cạp nia. Không chỉ độc nó còn đuổi người ta chạy như điên nữa. Con này hay chủ động tấn công người lắm. Con thớt đập chết to ghê, thớt thử tìm quanh nhà, sợ nó có ổ thôi.
 
Ngược lại thím ơi. :( Con này là cạp nia. Không chỉ độc nó còn đuổi người ta chạy như điên nữa. Con này hay chủ động tấn công người lắm. Con thớt đập chết to ghê, thớt thử tìm quanh nhà, sợ nó có ổ thôi.
Thế hả? Trước giờ mình cứ tưởng ngược lại. Xưa có đọc trong cuốn Từ điển tranh vẽ các con vật, nói là bọn này đi săn dựa theo nhiệt, như kiểu cảm biến hồng ngoại ấy, nên người đi đêm trong rừng cầm theo đuốc dễ bị nó bò theo để ăn tàn lửa rơi xuống :D
 
Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con. Con rắn làm tổ ở đó đã ngót một trăm năm, chỉ còn chờ ít lâu nữa là thành xà tinh có thể đi mây về gió, biến hóa huyền diệu. Vào thời ấy có một ông đồ họ Nguyễn mở trường dạy học trong làng. Thấy đám đất ở gò Rùa có mạch rất đẹp: trước mặt là đầm làm minh đường, sau lưng là gò làm án, ông đồ bèn xin làng cấp cho mình đám đất để dựng một ngôi nhà làm nơi tĩnh mịch dạy học. Được phép làng, một buổi chiều nọ trước khi tan lớp, thầy bảo trò:

- Từ mai các con tạm nghỉ học một vài ngày rồi đến phát dọn hộ cho thầy đám đất bên gò Rùa kia.

Nghe tin ông đồ sắp cho người đến phá phách chỗ ở của mình, đêm ấy rắn mẹ bèn đến báo mộng cho ông đồ biết. Ông đồ đang ngủ mơ màng thấy có một người đàn bà vẻ mặt hầm hầm đến sừng sộ:

- Này ông kia! Nào ta có gây thù chuốc oán gì với nhà ngươi mà nhà ngươi lại toan phá nhà cửa của ta. Muốn tốt thì chớ có động đến, nếu không thì đừng hòng ăn ngon ngủ yên với ta đâu

Nói xong quay ngoắt trở ra. Ông đồ giật mình tỉnh dậy thì trời đã sáng. Suy nghĩ mãi về giấc mộng lạ, ông chưa hiểu thế nào cả. Sực nhớ hôm nay là ngày học trò mình bắt tay khai phá đám đất hoang, ông cho rằng hẳn có ma quỷ gì ở đấy muốn ngăn cản không cho mình tới ở. Sợ tai vạ, ông đã toan bảo học trò ngừng tay, nhưng suy đi nghĩ lại, ông thấy không nên: - "Ồ, mộng mị vô chừng, tội gì phải bận tâm cho mệt". Rồi đó ông đồ chống gậy đi đến khoảnh đất mới xem học trò làm việc. Lúc đến nơi thì thấy học trò đã dọn quang một đám khá rộng. Ông đồ hỏi: - "Các con có thấy gì lạ không?". Học trò đáp: - "Thưa thầy, không có gì lạ cả". - "Nếu có gì lạ hãy báo cho thầy biết nghe không".

Đêm hôm sau con rắn lại báo mộng. Ông đồ đang mơ mơ màng màng, bỗng thấy người đàn bà hôm trước lại đến, tay bế ba đứa con nhỏ, nhưng lần này vẻ mặt thay đổi hẳn: - "Xin nhà thầy hoãn cho ba hôm nữa, để cho đàn con tôi cứng cáp đã rồi sẽ xin đi". Thấy người đàn bà vật nài mấy lần, ông đồ động lòng trắc ẩn, nói: - "Được, được, tôi sẵn lòng để cho nhà chị nán lại ít hôm".

Sáng dậy ông đồ nghĩ mãi vẫn chưa hiểu ra thế nào. Ông bèn đi tới đám đất đang được phát dọn xem sao. Vừa đến nơi, người trưởng tràng đã chạy đến nói với ông: - "Thầy ạ, vừa rồi có một con rắn lớn, tiếc rằng chúng con mới chém phải một nhát ở đuôi thì nó đã chạy mất. Trong hang có một ổ ba con rắn con, chúng con đều đánh chết cả". Ông đồ bèn hiểu ra, bèn tặc lưỡi ân hận: - "Đúng là người đàn bà ở trong con rắn đã đến cầu khẩn với ta. Nhưng ta không kịp cứu bầy con nó như lời ta đã hứa".

Lại nói đến con rắn mẹ tự nhiên bị chết mất cả đàn con lại bị thương tích nặng nề, thì căm tức ông đồ vô hạn. Nó quyết tìm dịp báo thù. Một tối trong khi ông đồ đang đọc sách ở một ngôi nhà vừa mới dựng xong, con rắn lẻn bò vào mái tranh, đến gần sát chỗ ông ngồi, toan cắn chết. Nhưng ông đồ vừa liếc thấy đã kịp hô hoán cho người nhà chạy lại. Rắn ta hoảng hốt bỏ trốn, chỉ kịp nhỏ xuống trang sách một giọt máu. Ông đồ kinh hãi nhìn lại trang sách thì thấy giọt máu nhỏ thấm tới tờ thứ ba. Thở dài, ông lẩm bẩm: - "Chắc nó sẽ báo oán đến đời con cháu ta chứ không sai".

* * *
Link đi thím ơi
 
Thế hả? Trước giờ mình cứ tưởng ngược lại. Xưa có đọc trong cuốn Từ điển tranh vẽ các con vật, nói là bọn này đi săn dựa theo nhiệt, như kiểu cảm biến hồng ngoại ấy, nên người đi đêm trong rừng cầm theo đuốc dễ bị nó bò theo để ăn tàn lửa rơi xuống :D
Em không đọc nhiều tài liệu về bọn này. Nhưng quê em lắm ruộng, thấy mấy ông đi làm đêm mà cầm đèn pin nó cũng đuổi. Nên em nghĩ nó đuổi theo ánh sáng bác ạ. :) Con trên ảnh là cạp nia nam, không phải cạp nia bắc nên không biết tập tính, đặc điểm có khác nhau hay không.
 
Back
Top