Mình thấy bạn nói chuyện văn minh đấy, hơn hẳn nhiều người mà mình từng cmt qua lại trên này.
Về "lợi bất cập hại" nhé:
Quan điểm mình khác bạn, cân nhắc lợi hại giữa nội trợ và đi làm dĩ nhiên là rất cần thiết. Nhưng đối tượng để cân nhắc, theo mình, nên là tổng thể cả gia đình. Nghĩa là lợi ích của cả gia đình. Mỗi nhà mỗi khác, nếu ở nhà thiếu 1 vị trí chăm lo nhà cửa, nuôi dạy con cái thì một trong 2 người nên có một người hi sinh bớt công việc để ở nhà nội trợ. Nhưng gặp gia đình mà một người không có thu nhập, thì người kia sao ở nhà được, đúng không?
Chẳng qua bọn đàn ông đa phần có sức lực, bươn chải chịu cực tốt hơn phụ nữ, nhưng trong việc nhà cửa thì vụng về hậu đậu, nên thông thường hay phân công phụ nữ nội trợ, đàn ông kiếm tiền. Chứ có những gia đình mà phụ nữ kiếm tiền siêu giỏi, chồng ở nhà nội trợ nuôi dạy con nên người, cũng có sao đâu.
Ngược lại, nếu chỉ cân nhắc lợi - hại, hơn - thiệt cho bản thân mình, mà không quan tâm tổng thể gia đình thì sớm muộn gì cũng sẽ mất gia đình đó thôi.
Còn nếu sợ ở nhà nội trợ thì hạnh phúc của mình bị phụ thuộc vào người kia, thì muộn rồi bạn. Vấn đề này nên đặt ra trước khi cưới, là người đó có xứng đáng để cùng mình xây dựng cuộc đời không. Chứ cưới nhau rồi mà đề phòng nhau kiểu đó thì nên suy nghĩ tới chuyện ly hôn đi, khỏi cần đợi ngoại tình.
Cuối cùng, thời đại CNTT rồi, ở nhà không có cùi bắp như bạn nghĩ đâu.
Mình nói dài quá, mà thật, không đủ trình để viết ngắn gọn hơn.