VITO SCALETTA
Senior Member
Ừ, cho nên là nếu nói cũng không nói được nữa thì làm được cái gì?
Bớt nói đạo lý đi
Ừ, cho nên là nếu nói cũng không nói được nữa thì làm được cái gì?
Cảm ơn, tôi tùy tiện nói nhảm vài câu cho vui, anh thích coi đó là đạo lý của anh cũng được. Tôi không cảnBớt nói đạo lý đi
Cảm ơn, tôi tùy tiện nói nhảm vài câu cho vui, anh thích coi đó là đạo lý của anh cũng được. Tôi không cản
Gặp anh bạn kia nói chuyện có tư cách, nên đem ruột gan ra nói với người ta. Chứ cỡ anh thì tôi nhảm vài câu đã thấy nhiều.Nhảm vài câu đ đâu. Wall of text, tâm huyết vkl ra.
Anh bạn hoặc là giáo sư tâm sinh lý học, hoặc là thằng dở hơi, tôi thì ko nghĩ là ý 1
Bạn cứ trả lời đâu đâu chứ không vô vấn đề chính.Mà kèo dưới thì phụ thuộc là cái chắc. Mà phụ thuộc thì hạnh phúc hay không là do đối phương.
Hạnh phúc phụ thuộc vào đối phương có vấn đề gì không? Nếu có, đó là đề phòng đấy. Mà mình có nói đi làm là đề phòng gì đó đâu? mình nói ai làm gì cũng được, miễn là tốt cho cả gia đình mà. Yêu nhau, tin nhau thì cùng nhau góp sức xây dựng gia đình bằng cách tốt nhất, kể cả ai làm nội trợ cũng có sao?
Vấn đề đang là 2 đối tượng vợ và chồng lôi cha mẹ, con cái vào làm gì thế? Chứng minh gì?
Vì cặp đôi nhắc đến trong thớt này có 2 đứa con, từ đầu mình vẫn luôn nói về gia đình đó, chứ không riêng gì cặp đôi đó.
Tại sao bạn biết ai đó xứng đáng hay không?
Mình bỏ thời gian và công sức để tìm hiểu bạn. Bạn mà lười thì không ai chỉ cách cho được đâu. Nhưng cũng nói thêm là khi đã quyết định chọn rồi, thì người đó là xứng đáng, còn sau này đổi tính không xứng đáng nữa thì thôi nhau, chứ biết sao giờ.
Về vấn đề hi sinh
Tại sao một người phải hi sinh cho người khác? Yêu đi bạn, còn không yêu được ai thì hồi nào có con rồi hiểu, sao mình phải hi sinh, trong khi không ai ép buộc. Vợ chồng với nhau, cha mẹ với con cái, cứ yêu thương là tự nhiên có hi sinh à. Hi vọng nhiêu đó đủ trả lời cho bạn.
Gia đình yêu thương chăm sóc nhau
Cái này nghi lắm, thấy bạn nói cha mẹ nuôi ăn nuôi học, thậm chí mua nhà cửa luôn, mà chưa nghe thấy chiều ngược lại có gì đủ để đối trọng, nên cái "nhau" đó tạm thời chưa tin nhé.
Cha mẹ lúc nuôi dạy bạn có đòi hỏi đền đáp đâu, vậy không hi sinh là gì? Mà bị ai ép? chẳng ai hết! Thương quá nên vậy thôi.
Và mình nhắc lại ý của mình ngay từ đầu, không lan man nữa. Đó là người phụ nữ dù có chọn ở nhà nội trợ, có làm thêm việc gì hay không, hay ra xã hội bươn chải kiếm tiền đi nữa, nếu là vì gia đình, chồng con họ, thì lựa chọn đó là đáng tôn trọng. Nếu chồng bội bạc, ngoại tình, thì đó là lỗi thằng chồng, chứ không phải lỗi của họ chọn ở nhà nội trợ. Mà thằng chồng tệ vậy nên bỏ.
Hồi xưa thì bắt phụ nữ ở nhà cắm mặt vô bếp, giờ lại bắt phụ nữ phải ra đường kiếm tiền, phải bình đẳng ngang hàng với chồng, mới hiện đại, mới tân thời. Cũng như nhau cả, chẳng cái nào tốt đẹp hơn.
Để cho phụ nữ làm phụ nữ đi, chứ phán xét làm gì. Người ta thích chăm sóc người họ thương yêu bằng cách nào kệ họ.
Và suy nghĩ nội trợ là ăn bám nữa: không có mấy người ăn bám đó thì cơm ngon đâu mà ăn, đồ đẹp đâu mà mặc, giường sạch đâu mà nằm, con ngoan đâu mà nựng... Mà không có mấy cái đó, tinh thần đâu mà kiếm tiền, năng lực siêu cấp vozer 350tr/tháng giờ còn có 15 tr, tính ra không biết ai bám ai.
Có mấy vấn đềBạn cứ trả lời đâu đâu chứ không vô vấn đề chính.
Rõ ràng là người phụ nữ trong chủ đề chính ở đây phụ thuộc vào đối phương. Tôi nói vì vậy nên cô ta bất lợi. Những người như cô ta, hạnh phúc phụ thuộc vào bạn đời. Cái này rõ ràng vậy rồi. Bạn suy diễn đến đề phòng này nọ. Mặc dù đề phòng cũng không phải là không tốt.
Cuối cùng bạn vẫn cứ khơi khơi là lựa người xứng đáng. Mà không nói cách lựa. Nói khơi khơi vậy nói làm gì? Vì bạn cứ nói khơi khơi vậy nên tôi mới hỏi đấy.
Và theo chủ đề chính luôn là nếu ai đó chấp nhận ở nhà làm nội trợ thì phải hi sinh công việc, thu nhập, sự nghiệp... Hi sinh những cái cụ thể đã nói đó thôi. Tôi nói không cần phải hi sinh những cái đó, gia đình vẫn có thể hạnh phúc. Hi sinh những thứ đó, gia đình vẫn có thể tan vỡ như thường. Vậy nên không nhất thiết phải hi sinh những cái đã liệt kê đó. Lan man yêu đi rồi biết hi sinh cái gì hả? Toàn nói lung tung chệch chủ đề đi tận đẩu tận đâu.
Nói riêng, tôi thấy bố mẹ nuôi con cái là hạnh phúc (ừ thì cũng có đánh, mắng) chứ đâu phải hi sinh. Sự nghiệp bố mẹ vẫn có. Có phải vì con cái mà mất đi cái gì đó đâu mà gọi là hi sinh? Thế tôi phải khoe mình làm gì cho bố mẹ mình thì bạn mới tin hả? Mà vấn đề này có nằm trong chủ đề này đâu?
Nếu là đề phòng, thì sao hả bạn? Cho dù chồng chung thủy đi nữa, bộ không tính một ngày xấu trời bỗng dưng ổng đột quỵ bỏ lại vợ và những đứa con thơ hả? Bản thân bạn có chắc nịch là sẽ luôn luôn chung thủy, sẽ luôn làm ra tiền, công ty không bao giờ cho bạn ra đường... không mà lại phản đối chuyện phụ nữ đi làm?Tâm huyết đấy, nhất là khuya như vậy rồi. Nhưng mà khoan, cho mình biết bạn định nghĩa "nội trợ" là gì đã. Với mình nội là bên trong, trợ ở trong từ hỗ trợ. Làm cái gì cũng được, nhưng phải hỗ trợ được từ bên trong. Tiền tuyến không có hậu phương tiếp tế sao đánh giặc được. Chứ mình nói nội trợ là cắm mặt vô bếp bao giờ? Ai cấm chị em nội trợ bán hàng online, viết lách, hay làm youtube đâu?
Còn về việc phán xét gì đó về "bao cấp", "chưa trải đời" thì thôi, bạn nghĩ gì thì nghĩ, không sao. Mình hỏi vài câu thôi: Bạn có gia đình chưa? Bạn có đề phòng bạn đời của mình không? Nếu có thì trước khi lấy nhau bạn tìm hiểu người đó kỹ đến đâu?
Nếu bạn chưa lập gia đình thì trải nghiệm ở đâu ra để nói người khác ngây thơ?
Nếu bạn đã cưới rồi, thì cho hỏi với sự đề phòng như vậy bạn có hạnh phúc không? Nếu người chồng/vợ của bạn làm cho bạn lúc nào cũng đề phòng, thì chia buồn, bạn đang có 1 hôn nhân bất hạnh đấy, nhưng không phải ai cũng vậy đâu. Bọn "ngây thơ" chúng nó đang hạnh phúc đầy ra kia.
Đâu phải tự nhiên người ta nói vợ hay chồng là "một nửa" của mình đâu bạn, có lý do đấy.
Đã không tin, mà cưới nhau, thì hôn nhân đó đã là một sai lầm rồi, thà cặp bồ sống thử cho khỏe, đua đòi làm chi.
Còn về việc tại sao phải hi sinh bản thân vì người khác hay vì gia đình, đây là câu hỏi lớn. Mình chỉ hỏi bạn là đó giờ có ai hi sinh vì bạn chưa, và tại sao họ làm như vậy? Cha mẹ bạn có từng hi sinh cho bạn chưa? Nếu không hi sinh cho bạn, họ có chịu được không? Nếu bạn trả lời được thì bạn sẽ hiểu rằng một ngày nào đó bạn cũng sẽ hi sinh cho ai đó ( chồng/vợ, hoặc con, hoặc cha già mẹ yếu của bạn). Chúc bạn gặp được người đó.
Chui chạnà tức là thằng nào có nhà nghĩa là rất giỏi, anh khuyên con gái lấy người giỏi chứ ko lấy ng dở
anh khôn phết, rồi mấy thằng lesor nó đi đâu,
Vấn đề đọc hiểu bạn ơi. Tui KHÔNG phản đối phụ nữ đi làm.Nếu là đề phòng, thì sao hả bạn? Cho dù chồng chung thủy đi nữa, bộ không tính một ngày xấu trời bỗng dưng ổng đột quỵ bỏ lại vợ và những đứa con thơ hả? Bản thân bạn có chắc nịch là sẽ luôn luôn chung thủy, sẽ luôn làm ra tiền, công ty không bao giờ cho bạn ra đường... không mà lại phản đối chuyện phụ nữ đi làm?
Lại lan man. Chủ đề chính ở đây là có nên hi sinh công việc, sự nghiệp về làm nội trợ hay không? Ngay từ đầu nó đã như thế rồi. Tôi nói hi sinh trong ngữ cảnh đó thì phải hiểu tôi nói gì chứ? Cố tình không đọc hiểu hả? Hay là đầu óc có vấn đề?Có mấy vấn đề
Đây là nguyên văn của bạn nhé Nhưng cũng đâu có nhất thiết phải hi sinh bản thân vì người khác hay là vì gia đình?
Bạn hỏi về hi sinh, tôi trả lời "nhất thiết đấy, tại vì yêu thương nên người ta có nhu cầu hi sinh cho người khác, để nhìn thấy người khác hạnh phúc", vậy mà bảo lan man.
Đề phòng không phải là không tốt
Không tốt thật. Đề phòng ai chứ vợ chồng mà phải đề phòng nhau, thì sống chung làm gì nữa.
Hạnh phúc cô ta phụ thuộc vào bạn đời
Dù làm nghề gì thì khi chồng ngoại tình cô ta vẫn đau khổ (phụ thuộc đấy), và ly hôn cũng khó khăn như thường. Cho nên việc nội trợ không liên quan. Và sau khi ly hôn chồng vẫn phải cấp dưỡng cho con theo pháp luật.
Mà không nói cách lựa
Mình nói là "tìm hiểu" đó bạn. Còn tìm hiểu kiểu gì để được người xứng đáng với bạn, thì ngoài bạn ra trên đời này không ai đủ thông thái để chỉ cho bạn đâu.
Còn với mình thì người con gái đó sẵn sàng làm mọi thứ vì mình trong thời gian 6 năm.
Bố mẹ nuôi con cái đâu phải là hi sinh
Cái này không đồng ý. Nhưng chuyện gia đình bạn, mình không dám nói bậy.
Bạn cứ về hỏi bố mẹ thử: đó giờ bố mẹ hi sinh cho con được cái gì rồi? Đảm bảo bạn sẽ được trả lời thỏa đáng.
Bố mẹ bạn có liên quan đấy, vì tôi đoán nếu lúc bạn nhỏ, nếu việc mẹ bạn ở nhà nội trợ là tốt nhất cho bố bạn và các anh em bạn, bà ấy sẽ làm vậy. Đó là hi sinh.
Quay lại cô gái trong thớt, nội trợ là 1 lựa chọn nặng nhọc và nhiều hi sinh, nó đáng được tôn trọng. Đừng trách móc tại sao cô ta chọn dành thời gian chăm sóc chồng con chứ không chọn kiếm tiền.
Đã tập trung vấn đề hết mức có thể rồi đó bạn.
Nhắc lại ý mình từ đầu:
1/ Nội trợ không phải lý do chồng ngoại tình, lý do nằm ở nhân cách thằng chồng.
2/Nội trợ rất nặng nhọc, có đóng góp đáng kể về mọi mặt cho gia đình, kể cả tài chính. Cho nên đánh đồng nội trợ với ăn bám là sai.
3/Vợ-chồng ngoại tình thì bỏ, dù khó khăn cỡ nào đi nữa.
Nếu bạn có vướng mắc hay bất đồng gì với 3 điều trên thì cmt tranh luận tiếp, để khỏi lan man.
đâu nhất thiết phải ở nhà nội trợ thì mới nấu được cơm ngon. 2 vợ chồng đi làm về cùng nhau nấu cơm vẫn ngon mà. Đồ thì có máy giặt, sấy rồi. Tối ủi là xong. Thỉnh thoảng cùng nhau đi shopping mua đồ. Vẫn có đồ đẹp mà. Ra giường, chăn, gối... máy giặt giặt được tuốt. Con thì lúc nhỏ mới phải chăm kỹ thôi.
Cuộc sống 1 gia đình không chỉ vài bộ đồ với nồi cơm đâu bạn. Còn chăm sóc các mối quan hệ họ hàng đôi bên, bạn bè, chòm xóm, rồi cha mẹ 2 bên già yếu phải chăm sóc phụng dưỡng, rồi thăm nuôi trong bệnh viện. Rồi dọn dẹp, mua sắm trong nhà, lâu lâu tiệc tùng, khách khứa đến thăm. Sinh một đứa con không đơn giản chỉ là cho bú mấy tháng rồi đưa đi nhà trẻ đâu, người ta còn phải giáo dục con từ bụng mẹ cơ, bạn lên Youtube search "nhạc thai giáo" đi sẽ rõ.
Kể cả có chồng giúp đỡ cũng sấp mặt ra chứ không dễ đâu. Nếu làm tốt việc chăm sóc gia đình, mà còn dành ra được 8 tiếng làm việc công sở + 30p đi đường thì người phụ nữ đó siêu siêu giỏi.
/ mà nói thêm, ai đó mà kiếm được 350 triệu 1 tháng thì tự thân người đó đã có động lực kiếm tiền lớn rồi. Vợ thì có thể là người để yêu thương, chia sẻ hạn phúc... chứ không phải là động lực hay tinh thần để đi kiếm tiền.
Mình lấy ví dụ minh họa thôi, thực ra, nếu người phụ nữ biến được ngôi nhà thành tổ ấm, thì chắc chắn tinh thần người đàn ông tích cực hơn. Mà bạn hiểu tầm quan trọng của tinh thần đối với những công việc trí óc rồi đấy.
Quan hệ họ hàng đôi bên hay là hàng xóm cũng không phải là vấn đề quá nặng nề đến mức phải nghỉ ở nhà lo mấy việc này. Dọn dẹp, mua sắm cũng không nặng nề tới mức đó. Khách khứa tiệc tùng ít người thì cũng chả có vấn đề. Lâu lâu mới có chứ có phải tuần nào cũng ăn nhậu? Nhiều khi khách còn mua đồ đến tham gia nấu nướng luôn. Tiệc lớn thì thuê dịch vụ họ làm luôn cho tiện. 1 người sao mà phục vụ nổi?
Cha mẹ 2 bên gia yếu thì cả 2 bên phải cùng nhau sắp xếp tự lo thôi. Đổ dồn gánh nặng cho 1 người tôi thấy nó không hợp lý. Chưa kể là trường hợp cha mẹ 2 bên ở xa. 1 người không thể chạy qua chạy lại được.
Chăm sóc con thì tôi cũng đã nói. Khi con còn nhỏ có thể phải nghỉ 1 thời gian dài để chăm sóc nó. Thậm chí bầu bì quá lớn thì cũng không ai bắt đi làm (chỉ phải tự đi làm kiếm tiền khi không có ai bên cạnh chăm sóc thôi). Nhưng khi nó lớn rồi thì cũng không cần phải chăm bẵm quá kỹ. Lúc này cái quan trọng nhất khi nuôi con là tư duy, trí tuệ chứ không phải là sự chăm bẵm.
Theo quan sát của tôi từ họ hàng, bạn bè, hàng xóm, đồng nghiệp. Hầu hết vẫn là những gia đình cả vợ và chồng đều đi làm. Họ vẫn sống vậy trước giờ được mà (cũng có 1 vài trường hợp li dị - nguyên nhân chính xác thì tôi không rõ). Có gì đâu mà siêu giỏi?
//350 triệu 1 tháng thì nhiều khi có vợ bé, có bồ luôn rồi đấy. Tôi nói chuyện thực tế đã chứng kiến đấy. Tinh thần những người thế này không dễ bị ảnh hưởng bởi 1 người phụ nữ ở nhà đâu.
Tụi nó thích vừa được chồng nuôi, vừa có quyền chỉ huy, vừa không nội trợ thôiđâu nhất thiết phải ở nhà nội trợ thì mới nấu được cơm ngon. 2 vợ chồng đi làm về cùng nhau nấu cơm vẫn ngon mà. Đồ thì có máy giặt, sấy rồi. Tối ủi là xong. Thỉnh thoảng cùng nhau đi shopping mua đồ. Vẫn có đồ đẹp mà. Ra giường, chăn, gối... máy giặt giặt được tuốt. Con thì lúc nhỏ mới phải chăm kỹ thôi.
Cuộc sống 1 gia đình không chỉ vài bộ đồ với nồi cơm đâu bạn. Còn chăm sóc các mối quan hệ họ hàng đôi bên, bạn bè, chòm xóm, rồi cha mẹ 2 bên già yếu phải chăm sóc phụng dưỡng, rồi thăm nuôi trong bệnh viện. Rồi dọn dẹp, mua sắm trong nhà, lâu lâu tiệc tùng, khách khứa đến thăm. Sinh một đứa con không đơn giản chỉ là cho bú mấy tháng rồi đưa đi nhà trẻ đâu, người ta còn phải giáo dục con từ bụng mẹ cơ, bạn lên Youtube search "nhạc thai giáo" đi sẽ rõ.
Kể cả có chồng giúp đỡ cũng sấp mặt ra chứ không dễ đâu. Nếu làm tốt việc chăm sóc gia đình, mà còn dành ra được 8 tiếng làm việc công sở + 30p đi đường thì người phụ nữ đó siêu siêu giỏi.
/ mà nói thêm, ai đó mà kiếm được 350 triệu 1 tháng thì tự thân người đó đã có động lực kiếm tiền lớn rồi. Vợ thì có thể là người để yêu thương, chia sẻ hạn phúc... chứ không phải là động lực hay tinh thần để đi kiếm tiền.
Mình lấy ví dụ minh họa thôi, thực ra, nếu người phụ nữ biến được ngôi nhà thành tổ ấm, thì chắc chắn tinh thần người đàn ông tích cực hơn. Mà bạn hiểu tầm quan trọng của tinh thần đối với những công việc trí óc rồi đấy.