Quan niệm của bạn về giảm cân như thế nào?

Sochodai

Member
#timo
Đầu tiên mình xin giới thiệu mình tầm tuổi 30+ nên mình xin xưng hô là mình cho bình đẳng và lịch sự với tất cả các thành viên dù là nam hay nữ, qua 1 thời gian theo dõi, đọc ké và reg 1 acc tạm thì mình thấy cũng đã đủ ngày và số post để post bài, ngoài ra mình cũng là một loser, chả có gì để khoe mẽ ngoài chủ đề về sức khoẻ, giảm cân, thể dục này.

Nếu các bạn đang tìm một bài viết sáng ngời và đầy tính chất giáo dục, khoẻ, đẹp, nhanh, xịn, rẻ tiền, thì xin thưa, ở đây không có cái đó, mình quan niệm cái gì muốn nhanh sẽ có sự trả giá, chậm thì chán và cần kiên trì, và ở đây là mình chia sẻ phương pháp giảm cân NHANH. Đọc đến đây, nếu bạn cảm thấy sợ những content tiêu cực, mang tính cá nhân, và thậm chí có tí điên khùng thì bạn có thể đóng trang, và search google, youtube để xem các video "5 phút mỗi ngày để giảm 5 ký một tuần" được đăng bởi các hot boy, hot girl, để có tinh thần tích cực hơn.

Còn nếu các bạn là một người có mong ước cháy bỏng, lời hứa, lời thề trong năm này, hoặc vài tháng tới sẽ giảm 10-15 ký, để ăn diện, hoặc để gây bất ngờ cho một ai đó, hoặc nhóm người nào đó với body rất mới, rất fit hoặc rất ốm của bạn, và có ý chí hùng hổ để tập luyện, ăn kiêng, thì hãy tiép tục đọc.
-------------------------------------

1. Mình đã từng là một thanh niên ốm, ko có cơ bắp
Vâng, ốm thì dễ đồng nghĩa với đẹp, vì ít nhất ốm sẽ mặc được nhiều bộ áo quần, mà áo quần hầu hết là dành cho người fit, chứ chả có bao nhiêu áo mà may ra để....trang trí phần bụng to, cổ xệ, vú xệ (đối với nam) cả. Do đó nên ốm thì hẳn là được 1 nửa cái sự đẹp rồi, và hơn hết, mình cũng cao, 1m75. Nhưng thời gian qua thời gian, mình ăn, nhậu, đám cưới, giỗ, tiệc, và mình cũng là người khá thích ăn, mình loser nên mình nghĩ ăn sẽ làm mình cảm thấy mình bớt loser hơn, thế là cái sự mập nó ập tới.... vào năm 2012 thì mình khá mập, tầm 75 ký, thấy thế mình có tập tành hít đất, lẹt đẹt gập bụng tại nhà....ăn khoai lang...bớt cơm lại, xem ra cũng có vẻ đúng lộ trình giảm cân rồi, mình giảm được 1 tháng 2 ký và sau 3 tháng thì còn 70 ký, và sau đó....không có sau đó nữa, mọi thứ lại y cũ, mình thấy nó không giảm thêm, và lễ, Tết đến, mình quên đi rằng mình đang giảm cân và mình cũng thấy là không cần nữa, thế là mình ăn, nhậu, ăn khuya, thư giãn, game cũng ăn, lại tăng cân thành 75 ký như cũ.
Đến năm 2014 thì mình cũng đã có vào lộ trình tập trở lại, nhưng thấy không ăn thua, cơ thể cứ dần thích nghi với các cú hít đất, một set hít 20 cái và không còn mệt nữa, mỗi ngày 7-8 set như vậy, cân nặng lúc đó của mình là 75 ký luôn. Mình hơi chán, cảm thấy ko còn niềm tin vào việc giảm cân, và thêm nữa mấy ông anh, ông bạn cứ bơm vào đầu mình cái suy nghĩ như này: "Chú mày là đàn ông, chú giảm cân làm gì? Có phải đàn bà đâu mà giảm, chú cứ ăn vào, nhiều vào, cho to con ra, tập thể dục cũng được, tập cho to 2 cánh tay ra thế là nhìn đáng sợ, vừa ra dáng đàn ông, chứ ốm thì làm được cái gì?" và thế là mình nghe theo.....cảm thấy đúng là mình cũng chả cần phải ốm....
.
2. Đỉnh điểm của sự mập.
Có một năm ko nhớ bao nhiêu có lẽ là 2015, dạo đó mình siêu loser luôn, phòng mình tràn ngập chai nước ngọt loại 1.5 lít, dạo đó mình không ăn cơm nhiều, mà thích vị ngọt của nước pepsi, rồi có lúc chuyển qua coca, lúc qua xá xị, cái nào mình cũng thấy ngon, cách uống của mình là dùng ca nước đá, mua 1 bịch đá bào về để sẵn, lúc cần xúc 1 ít ra ca, chế nước ngọt vào, sự lạnh đến rất nhanh, nước sủi bọt bốc mùi thơm dễ chịu, gas làm bọt nước và khí bốc lên tê cả mũi, mát cả căn phòng, cầm ca nước ngọt đó lên và tu....một lần tu nửa ca, một chai nước chế ra tầm được 2 ca như vậy, nên uống rất nhanh hết, dạo đó mình uống một ngày 3 chai.....và ko hề có suy nghĩ lo âu gì cả. Một thời vàng son.
.
Bữa nào có đồ ăn ngon thì mình có ăn nhiều cơm hơn, và ăn xong lại....khát nước ngọt, thế là mua hẳn 1 chai 1.5l về làm như công thức trên, tu tu và tu, mình nghiện cái vị ngọt của nó, thanh mát và....đôi lúc mình nhớ tới cái manga Shokuryou Jinrui, trong truyện đó có 1 loại nước mà uống 1 ngụm thôi là ngon VL và ko thể cưỡng lại, mát miệng và ngọt và gây nghiện, nhưng uống nhiều sẽ béo ú và thành thức ăn cho 1 con bọ khổng lồ....nghĩ mà hài hước, mình uống cả đống chai nước ngọt mà có mập gì hơn đâu, vẫn vậy, mà cũng chả thấy hại gì.
.
Thế nhưng, sau này mình mới nhận ra là cái độ người mà đã hơi mập sẵn rồi, mập thêm phát nữa, nhìn cũng chả khác mấy, không phát hiện được....cho đến khi.. mình tầm 78 ký..thêm mấy quả tiền ảo thua lỗ, mất tiền, lo lắng và mất ngủ, mình bị thêm cái bệnh dạ dày...rồi người ta còn doạ là có thể bị tiểu đường nếu uống ngần đó nước ngọt trong vòng...1 năm, ngay sau đó mình đi khám từng cái 1, rất may là ko có tiểu đường (hay là nó bị chậm, chưa phát hiện được...mình ko rõ), bị vi khuẩn HP dạ dày, và bị bệnh căng thẳng, loạn tiền đình, men gan cao (chắc do thức khuya, cũng hơn 10 năm rồi).

Sau đó mấy năm nữa, mình sống như 1 thằng mập thật sự, tay thì có to ra, nhưng xin thưa với các cụ là nhìn éo có oai tí nào cả, trông ú ú như mấy thằng có vợ, con, nhưng hay đi nhậu ngoài và có thân hình thừa mỡ, bụng thì 2-3 ngấn, đứng lên thì thấy tròn tròn như cây chả, ngồi xuống thì thành 1 thằng bá dơ mập đjt thật sự, mặt thì nhìn ngu ngu, trẻ ko trẻ (do mập, da căng, ít có nếp nhăn) già ko già, kiểu mặt không có tuổi, ngây đơ và lười biếng, bá dơ lắm!

Bà con, người thân, bạn bè mình cũng ko có ai là dân bô đy samming nên mình vẫn cứ nghĩ thế là ổn, dù trong thâm tâm vẫn ngay ngáy 1 suy nghĩ là "lúc nào đó mình nên xả thân ra giảm cân một cách hùng hục, chiến lược, sống chết"...Nhưng rồi hình như do mập nên cái mỡ nó cũng làm cho ý chí và suy nghĩ của chúng ta "mập"theo hay sao ấy, mình nghĩ thế, nhưng tới khuya hơi khát và đói, là tìm đồ ăn ăn ngay, có bữa còn làm vài món nhậu linh đình nữa chứ!!! nào là thịt tẩm ớt muối nướng, cá nướng, một lần ăn khoảng 1kg thịt, 4-5 lon bia, rồi nặng bụng phải đi đại tiện vào 2h sáng và 4h sáng mới thật sự ngủ được..... Cân nặng lúc đó tăng lên 79 ký....

Có lẽ lúc đã mập lên, thì càng khó tăng lên nữa, nghe tuy có vẻ tốt, nhưng xét tình hình hiện tại là 79 ký thì...chả có tốt mấy, tốt cho một kẻ ko cần ngoại hình, không cần biết ngày mai ra sao, còn so với 1 người fitness thì éo có tốt, và những cái câu nói văng vẳng vào tai khi xưa vọng lại như...."Đàn ông cần gì ốm, cần gì phải có thể hình.... Đàn ông thì cần gì đẹp cho lắm, chỉ cần có tiền..." Hôm nay nghe không còn quá đúng nữa, chỉ đúng mỗi 1 câu là chỉ cần có tiền...nhưng nó cũng chả thật sự đúng, chỉ là mượn cái đồng Tiền để che đi cái body xấu, xệ, mập mà không nghĩ tới việc gái nó đến với mình chả có gì khác ngoài tiền thì còn khốn nạn hơn. Và hơn hết là có tiền thì cũng cần có body fit để còn khoẻ mạnh và tránh các bệnh bá dơ chứ....Nên những câu mà mấy thằng bạn, ông chú nói ngày xưa...Sai, sai hết!!!

3. Suy nghĩ về việc tập thể dục làm mình tự tìm ra nhiều chân lý hơn.
Từ chỗ tìm hiểu về cách giảm cân, mình nhận ra rằng trước đây mình ăn tạp như thế nào, uống nước ngọt thay nước, uống bia khuya, ăn thịt heo ban đêm, ăn mì gói sáng....đủ thứ ko lành mạnh, và cũng nhận ra là với cái cách ăn uống đó, người ta có thể mập đến 100 kg, và bị tiểu đường.....rất may là mình chưa bị gì và vẫn còn ở 7x ký....ấy, lúc mà mình tìm tòi cái đấy thì đã 81 ký cmnr.

Quyết tâm về việc giảm cân dần được củng cố theo những lần search gg, những lần xem phim ảnh, xem các anh ninja đẹp trai, mặc áo đen bí ẩn (vâng, hơi trẻ con tí nhưng mục đích giảm cân của mình ko phải là để có cơ bắp to như hạm đâu, mà chỉ cần mảnh mai, có chút cơ như mấy ninja nhanh nhẹn thích hơn) hay thậm chí là nhìn thân hình gái có bờ eo thon, mình cũng nghĩ mình nên có 1 body được được tí để có cái gọi là "xứng đôi" với các gái đấy, cho dù chỉ là ảo tưởng...

Nhưng khổ thay, các nguồn thông tin về việc giảm cân thì thường bị bóp méo, đạo lý hoá, nói xiêu nói vẹo, và ko thật sự có bài viết nào chính thống, tổng hợp, nói cho đúng-đủ cả, thậm chí có những bài rất chói tai như: "tập động tác này 5 phút mỗi ngày sẽ giảm được cân...."
Hay là :" Ăn chất béo và bột đường mới giảm cân "
Hay :"Chạy bộ nhiều ko thể giảm cân"
Hay:" Thức khuya gây tăng cân" sau đó lại "thức khuya nhiều giảm cân"
Hoặc là:" ăn gạo lức sẽ giảm cân"
Hoặc là:"uống thuốc này....giảm cân, thần dược blo bla ...." (đầy fb, mấy mẹ bán toàn xấu mỡ, skinny fat hóp bụng chụp ảnh)
Và vô số các bài viết như là đang ngầm chửi nhau giữa các team nghiên cứu về các loại carb, low cáp, high cáp các thứ và thật sự những thông số đó nó quá sức cao siêu để mà đi vào thực hiện (carb là cái gì cụ thể vẫn chưa có ai định hình rõ nó là gì và rất khó để đo đạc nó có lợi hay hại gì mà suốt ngày gáy là ăn low carb)....

Giữa một rừng thông tin rác và thông tin tốt đó, chồng chéo với nhau, mình quyết định là éo nghe bên nào nói cả, và mình bắt đầu đúc kết bằng những kinh nghiệm thực, dựa trên bản thân. Lấy chính bản thân ra làm thí nghiệm.

4. Những cách dân gian vẫn là cách tốt.
"Ốm đói" Là một thành ngữ mà dễ hiểu, ngắn gọn nhất, mình áp dụng cách đó. Nhịn ăn, ăn thật ít hoặc bỏ bớt những bữa ko cần thiết. Cụ thể như sau.

Mình ăn bữa sáng, một hoặc hai củ khoai luộc, trưa lại ăn tí rau và 1 ít cá, tối không ăn gì cả.....
Hôm sau, sáng ăn 1 củ khoai, trưa ăn 1 củ khoai, tối nửa củ.... Và tính lượng calo một ngày nạp vào tầm 500 mà thôi

Và dĩ nhiên mọi thứ không dễ như vậy, bạn bè và người thân nghĩ mình sắp...chết đói, họ lo lắng, thậm chí chửi mắng vì nghĩ mình đang tự sát, hơn hết là những bữa đám tiệc, vô số đồ ngon bày ra, việc ăn sao cho 500 calo trong khi trước mặt có 1 con gà nướng muối ớt chấm mắm ớt xay lá chanh thì là một việc khó còn hơn cả lên đỉnh núi. Nhưng mình làm được, chỉ xé 1 miếng gà, chấm 1 miếng muối và nếm thử cho biết vị nó ngon như thế nào, sau đó mình ăn những món chay, đậu hũ, rau, thế là đầy bụng, không thèm nữa (thật ra nhìn món gà đó vẫn cứ thèm đấy, nhưng nó không tới mức cồn cào, thu hút tới mức bay vô xâu xé con gà).

Vô số bài viết hăm doạ về việc "nhịn ăn, ăn ít, bỏ bữa có hại ntn" nhưng nếu ăn ít 1 lượng vừa đủ để dạ dày hoạt động thì nó vẫn không có hại gì cho sức khoẻ cả....thậm chí còn có bài nói về việc cái lợi khi nhịn hẳn 2-3 ngày sẽ làm cơ thể khoẻ hơn, tiêu biến bớt tế bào ung thư (nếu có), tiêu viêm...v.v.v Để mà tĩnh tâm, vượt qua nỗi lo khi đọc các bài viết hăm doạ như thế này thì cần có 1 sự bình tĩnh nhất định. Mình cho rằng những người viết bài đấy cũng đã đặt 1 cái đạo lý vào bài viết, rằng giảm cân thì vẫn phải ăn (what the f*ck???) đầy đủ, nếu họ viết rằng "phải nhịn mới giảm cân mạnh hơn" thì sẽ có vô số chị em bỏ ăn, bỏ uống, và như vậy thì tội nghiệp lắm, nên họ sẽ viết theo 1 cách có đạo đức hơn, và khuyến khích việc ăn uống bồi bổ hơn....thế nhưng, nếu đã viết tài liệu giảm cân mà còn sợ người áp dụng ...giảm quá mạnh nên phải khuyến cáo người ăn kiêng phải....Ăn, thì cái tài liệu đó còn ý nghĩa gì nữa????..

Cho nên mình đúc kết ra rằng, muốn giảm cân nhanh, thì đừng có bày đặt low carb, chế độ ăn này, chế độ ăn kia, cũng đừng có ức gà, đừng có whey protein cái con c*c gì cả. Sorry mình nói tục ko có nghĩa là mình chửi vào các kế hoạch diet của các bạn, nhưng mình muốn chửi tục 1 tí để gây ấn tượng nhớ lâu và mình muốn khẳng định rằng: Muốn giảm cân thì hãy giảm thật mạnh đi, hoặc là không bao giờ các bạn giảm, đừng cho rằng 1 tháng giảm 1 ký là ổn, là lành mạnh, là tốt, bạn sẽ bị cái sự "chậm mà chắc" đó làm mòn ý chí, làm lãng quên, vì cuộc sống các bạn còn có những bữa tiệc tùng linh đình, còn có bạn bè, còn có người thân, nên "đêm dài lắm mộng" kế hoạch giảm cân của bạn mà kéo dài trên nửa năm thì tôi quan sát thấy éo có ông bà nào giảm được cả, toàn mập hơn hoặc may lắm thì mập y cũ. Cho nên nói thật bạn nào muốn giảm cân, hãy tổng tấn công mỡ, và có kế hoạch hơi tàn khốc 1 tí cũng được, đừng sợ, đừng lo nghĩ, đừng nghi ngờ, giảm cân chỉ đơn giản là bạn ăn ít đi 1 đống, hoặc không ăn gì cả trong 1 thời gian có kế hoạch(nếu bạn là 1 người trẻ, khoẻ mạnh, không có bệnh nền) thì càng giảm mạnh và nhanh hơn. Rút ngắn được thời gian bạn kiêng cữ khổ cực.

5. Những cảm giác lúc ăn ít để giảm cân.
Ban đầu mình ăn ít và như mình đã nói là ăn chỉ có 500 calo, cảm giác là bụng đói cồn cào, nhưng để đối phó chỉ cần uống nước vào khi đó, sau đó mình vẫn hơi đói và nóng ấm người lên, và thực phẩm mình ăn có lẽ là khoai lang, nấm, đậu bắp, rau muống......Khó chịu nhất có lẽ là đêm khuya trước khi ngủ, cảm giác như mình không có bụng vậy, ko cảm thấy gì ở phần bụng....mệt mỏi, buồn ngủ nhưng không nhắm mắt được, giấc ngủ bị lưu ở trên trán và mệt mỏi cho tới hôm sau, nhưng ngủ thì vẫn ko ngủ được, mắt vẫn tỉnh bơ....

Những ngày sau đó mình có chạy bộ, ban đầu bước chạy rất ì ạch và đau đớn, tới mức chạy phát ra tiếng lạch bạch (do dậm chân sai tư thế) và mình nghĩ....(mẹ nó, chắc đây là chướng ngại làm cho ai muốn giảm cân cũng bỏ cuộc, vậy MÌNH PHẢI VƯỢT QUA CHỨ!!)..... đúng cái cảm giác chạy "phọt cứtt"...nước mắt nước mũi cứ xì ra, răng thì vẫn cắn chặt để cố ngăn cái sự lười biếng lại, cái bụng mập thì cứ núng nính khi đang chạy, mà mỗi bụng to chứ 2 chân vẫn teo tóp, và bước chạy của 1 thằng mập không giấu sự bá dơ được, chạy nhưng cứ như đang đi bộ, gần như không có sự bật người lên cao, mà chỉ là đi bộ nhanh hơn mà thôi, loser trong cả việc thể dục, tuy nhiên sự nhục đó cũng không bị phơi bày lắm vì ở những nơi tập thể dục này hầu như ai cũng có body ko được fit lắm....họ đều cảm thông khi nhìn thấy nhau chạy bộ.

Sau ngày chạy đầu tiên, đến ngày thứ Hai càng thảm hại hơn, sự đau nhức của hôm trước nó cho mình biết rằng "mày không nên chạy nữa, biến đi, mày không có khả năng" Chỉ cần một bước chạy thôi là ê buốt cả phần thân dưới, chạy được có 10 bước mình ngồi nghỉ, và cảm thấy thất vọng, không lẽ bỏ cuộc, ăn kiêng thì tầm được 10 ngày rồi nhưng cân lên nó vẫn cứ éo giảm, vẫn cứ là 82 ký (trước đó hình như chỉ có 81.5) vô lý, ăn kiêng mà còn mập hơn????Hay do mình mới uống nhiều nước nên nó nặng hơn. Thỉnh thoảng bật game, phim ảnh lên xem mấy nhân vật mặc cái áo giáp mà giáp ngực thì to vl còn phần bụng thì chỉ có áo vải, eo thon, phần vải áo cứ ôm sát cái bờ eo thon đấy nhìn cứ phải nói nó hay ho vkl mà éo tả được...Rồi mình nghĩ nếu một ngày mình cũng đẹp trai như vậy, người ta sẽ đối xử tốt với mình hơn (đặc biệt các bạn Nữ) thậm chí còn thèm khát mình. Nghĩ vậy mình đứng dậy bắt đầu chạy chậm, bình tĩnh chạy những bước nhẹ và ngắn nhất để giảm cơn đau nhức tối thiểu.....Và ngày hôm đó chỉ làm được đến vậy.

ngày chạy thứ 6 của lịch trình tập cardio đó, chân mình đã bớt đau nhức, hình như nó dần thích nghi với việc chạy bộ (bụng vẫn rất to và ký vẫn cứ là 82 éo giảm tí nào cả) mình cho rằng có lẽ mỡ đã tích lên tới 90 ký rồi, nhưng vì 1 lí do nào đó cơ thể mình nó "thương "mình nên nó đã đóng gói mỡ lại thành những gói bọc cô đặc, nên bây giờ khó giảm là đúng, mình cố nghĩ tích cực để bớt sản sinhc ái gọi là cọt ti son gây ức chế giảm mỡ..... và hôm đó mình đã chạy được khá hơn, không cần phải hạ hết thân hình sát đất để giảm áp lực chạy nữa, lưng đã thẳng hơn khi chạy, không phải là ưỡn bụng ra, ko cần ngả lưng về sau để chạy nữa.

Ngày chạy thứ 8, chân vẫn đau nhức nhưng giới hạn chạy trong 1 lượt chạy của mình là 100 bước, sau đó nghỉ 3 phút, lại chạy 100 bước nữa....nhìn quanh thì thấy bà con ai cũng đi bộ 1 cách nặng nhọc, có mỗi mình mình là chạy và thở phì phò như con heo..... chí ít ra thì mình đang cố gắng.

Ngày chạy thứ 10, giới hạn chạy của mình lên tới 120 bước chạy, mỗi bước sải rộng hơn và khi dừng nghỉ 2 phút là đã lại sức để chạy tiếp, mỗi buổi chạy 1 tiếng....và mình thấy cân nặng đã giảm còn 79 ký.... Mình nghĩ "ôi nó giảm thình lình lúc nào vậy? Tại sao mình ko biết, thảo nào chạy được nhiều hơn".... đúng cái kiểu vừa chạy mà vừa khóc, mắt mũi đỏ hoe lên, khóc vì sung sướng, vì đã vượt qua cái giai đoạn khó khăn nhất, bữa đó mình chạy cực kì sung, thỉnh thoảng còn chạy kiểu bức phá tốc độ (của mình ngày thường) cố đưa chân mạnh hơn nhanh hơn và cảm giác cực kì khó thở, nóng người, lúc dừng lại đi liểng xiểng không vững, nhưng mình cho rằng phải như vậy nó mới đốt được mỡ.

Hai tháng sau mình giảm tới 10 ký, về còn tầm 69-70 ký, bụng mình đã giảm rất đáng kể, ko còn ngấn bụng rung rinh khi chạy nữa, nếu mặc áo rộng có khi còn ko thấy cả bụng, và mình thường xuyên có những loạt chạy kiểu bức tốc hơn, tư thế chạy cũng bớt bá dơ hơn, thỉnh thoảng gặp chướng ngại vật như bàn, ghế bày giữa đường mình nhảy qua luôn cho ngầu, soi gương vẫn còn bụng mỡ, nhưng nếu hóp bụng lại thì nhìn ....tạm được, cổ teo tóp lại, lòi 1 số gân ở cổ khi gồng lên. Cái lợi ích mình thấy rõ nhất là mình cảm giác tự tin hơn khi đi ra đám đông, trò chuyện, hỏi han (với gái) tuy cũng chưa phải là đẹp lắm, nhiều người có nói rằng nhìn mình quá ốm nhưng có lẽ họ chỉ là thấy sự thay đổi nhiều nên nói vậy thôi, mình vẫn còn mỡ bụng, chưa thấy múi, nên mục tiêu của mình là giảm 5 ký nữa và có lẽ từ giờ sẽ tập kháng lực nặng để xây dựng cơ bắp (cũng hơi sai lầm vì trước đó chỉ chạy bộ mà không tập kháng lực). Do body chưa đẹp lắm nên mình chưa có ảnh, đợi khi nào chuẩn đét sẽ có sau.
edit: thêm tí hình
View attachment 1235201
1656399735784.png
1656399700634.png

1656399775399.png

Đây là bài của mình bữa trước post vào mục Thể Thao. Xét thấy bên đó vắng, thưa comment, ít người đọc nên mình muốn quote đồng thời post thêm bài nữa, chia sẻ khác về vấn đề giảm cân, trao đổi, tham khảo ý kiến của mọi người về việc "các bạn giảm cân để làm gì?"

Những bạn đã có thân hình chuẩn, căng, sáu múi thì có thể vào chỉ đạo thêm, vui lòng thảo luận trong hoà bình. Còn bạn nào dạng hít khí thôi cũng mập thì nên xem chia sẻ của mình, để hiểu hơn, cảm nhận rõ về cái thực tế của cơ thể chúng ta, hiểu, để biết nó chuyển động như thế nào, để khi muốn bỏ cuộc còn suy nghĩ lại. Ở đây, mình là 1 người giảm cân thành công, nên mình cho rằng những trải nghiệm của mình có thể áp dụng được đối với người khác, cho dù cũng chỉ là những lối mòn cũ rích, nhưng có 1 người phân tích bên lề những cái lối mòn đó, cũng khá bổ ích - theo mình.

1. Giảm cân là ăn ít.
Hiện tại mình đã 65 ký chứ ko còn là 69 ký nữa nha các bạn (đỉnh mập của mình là 83 ký, chủ yếu vùng bụng, mặt) và cái hành trình này cực kì gian khổ, khổ ở đây là mình phải đối mặt với lối sống sinh hoạt hằng ngày (ăn cơm, ăn tiệc) mà vẫn phải ăn kiêng mà không bị người thân, bạn bè kì thị. Mình từng chứng kiến cái cảnh một thằng tập gym, ăn kiêng theo chế độ "muscle diet" nên nó chỉ lựa đồ ăn giàu protein và xơ, còn lại nó không ăn và khi bạn bè hỏi thì nó trả lời hơi....thô, đại khái như có ý chê những đồ ăn khác là xàm loz và vô tình động chạm tới người mà ăn những đồ "xàm loz" đó, nên đã xảy ra ẩu đả, đánh nhau sứt đầu mẻ trán. Vậy mới biết cái quá trình giảm cân nhiều người nói là Dễ, nhưng theo mình, là không dễ, bởi vì mình sống hoà nhập với cộng đồng người xung quanh, chứ không phải đơn thuần là lấy cơ thể mình tiến vào phòng thí nghiệm, rồi chả có làm cái con khỉ khô gì cả trong vài tháng, chỉ có ngồi đó thiền và hít không khí, rồi ăn theo một cái diet-plan, rồi sau đó cho ra kết quả sau vài tháng là sụt đi mấy chục ký => kiểu vậy thì quá dễ, nhưng cuộc sống hằng ngày nó lại ko như thế, và để từ chối những món ăn, hay những cuộc hẹn còn phải học cách nói khéo, hoặc vẫn tham gia nhưng ăn rất ít, ăn khéo, uống khéo, nhìn như có vẻ ăn nhiều, thực tế là ăn ít.....Đều là một kỹ năng mềm mà người muốn giảm cân cần có.

Vậy nghĩa là giảm cân thì ngoài ý chí sắt thép là phải ăn kiêng đúng chuẩn mực, thì còn cần phải có một kỹ năng mềm, dẻo, ăn nói lịch sự với bạn bè, cư xử tốt với người thân, thông báo cho họ biết là mình vẫn ổn, vẫn khoẻ mạnh trong cái lộ trình ăn kiêng đó.

2. Vậy những người giảm cân mà ăn nhiều thì sao?
Thì toàn là bốc phét xong đâu lại vào đó chứ sao, nghe thì có vẻ hơi chối tai, nhưng thực tế mình thấy như vậy, 10 ông thì hết 9 ông giảm cân kiểu từ từ, mỗi bữa ăn có giảm 1 tí cơm....nhưng ăn nhiều đồ ăn (thịt, cá, rau, THỊT CÁ??) thì vài hôm sau mấy ông đấy cân lên, đúng là có giảm vài ký, nhưng tôi dám cá là cái bụng của mấy ông đấy không xê dịch cm nào cả. Và họ cũng chả có cái tâm niệm là mình phải đẹp, phải thanh lịch, họ thậm chí chả cần đẹp nhé, điển hình là mấy thằng bạn mình, có thằng thì mập tròn bền, không bao giờ mặc được những áo sơ mi công sở, có thằng thì ngày nào cũng đá banh, nhưng mập thì cứ mập, nhìn thì không quá thô kệch nhưng mặc sơ mi, vest vào là bần bựa vl, và tụi nó cũng chả bao giờ chải chuốt phần mặt mũi tóc tai....đừng bao giờ lấy mấy hình ảnh mấy thằng tây to con bụng phệ mặc áo vest rồi khen đẹp nhé, chẳng qua đó là sự ám thị mà thôi, nếu so với 1 thằng mập phệ - mặc vest, với 1 thằng fitness mặc vest, thằng nào hơn thì biết.

Về cái tai hại khi giảm cân mà đưa ra lộ trình quá dài, đó là 10 ông thì 9 ông bỏ cuộc giữa chừng, còn 1 ông thì chả có giảm được mấy, nhưng do tập luyện gym mạnh nên có muscle, nhưng cũng chỉ là muscle fat, kiểu bulk đại cho to người, chỗ lồi, chỗ lõm, có muscle nhưng cũng chả đẹp. Mà trong khi, cái chữ fitness ở đây là ám chỉ cái đẹp, cái chuẩn mà người giảm cân, hay người tập gym nên hướng tới. Chứ không phải cứ to như trâu, mập như hợi là oai, là mạnh, thời nay văn minh không còn cần những cái ngoại hình xù xì, hung dữ như thời trung cổ nữa.

3. Theo mình, giảm cân, tăng cơ, là để đẹp, ko phải để đe doạ người khác
Một số ông cho rằng con trai thì ko nên ốm quá, nói rằng muốn mập hơn, muốn lên ký, theo mình đây là 1 suy nghĩ sai lầm, hoặc họ nói thế cho...sướng mồm, chứ mập lên thì nhìn vừa già, vừa xấu, bằng chứng là ở khuôn mặt khi mập lên, bạn sẽ chả còn cái nét gì riêng biệt nữa, 10 thằng ốm có thể khác nhau 10 vẻ, nhưng 10 thằng mập, thằng nào cũng mập djt và như nhau. Hơn nữa khoa học chứng minh thời nay mập đjt có thể mang lại những căn bệnh quanh nội tạng (có lẽ là do mỡ nội tạng gây ra), xa hơn thì mỡ máu, tiểu đường, và cái phụ tố trong cuộc sống làm thua thiệt người khác đó là chạy chậm, lao động yếu, xấu xí..v.v.v...Vậy thì đừng chờ gì nữa, giảm cân, giảm cân, giảm mạnh cân.

Số còn lại thì đi tập gym chỉ để...đô con, có bắp tay to, bự, để đi nhậu tiện đánh lộn luôn, hoặc để thị uy kẻ khác, mình thì không cần như vậy, tuy to, bự có cái đẹp riêng nhưng mình đánh giá cái đẹp fitness là best

Khi đã bước vào quá trình giảm cân mà còn nghĩ đến việc ăn cho đủ bữa thì cũng sai lầm luôn. Vì nếu đưa ra cái lộ trình 1 tuần giảm có 1 ký thì cuối tuần bạn ăn như hợi vào, hốc như hũ hèm thì kiểu gì nó cũng quay lại ký cũ, thậm chí còn tăng thêm vì kiểu ăn bớt đi 1 chút khẩu phần hằng ngày, tới cuối tuần ăn như vũ bão sẽ kích hoạt cái cơ chế "thèm khát" và cơ chế như vậy dễ hấp thụ chất bổ, chất béo, đường vào máu, ko bỏ sót 1 thứ gì, và những tế bào mỡ cũ vừa giảm (1 ký) chưa kịp mất hẳn gốc rễ, giờ như được tưới nước vào thì ối giời ôi.....kính thưa các loại tăng cân luôn, đừng nói là giảm ở đây nữa.

Thực đơn giảm cân cần phải có sự tấn công, liều lĩnh, dồn dập, cụ thể như sau:
- Sáng: Khoai 1 củ, uống nhiều nước
- Trưa: Khoai 1 củ, hoặc Cơm nửa chén, hoặc củ cà rốt 1 củ, uống nhiều nước
- Tối: Khoai 1 củ, uống nhiều nước

Tổng lượng calo 1 ngày: 500, không hơn
Cách chữa cháy khi bụng ra a xit, cồn cào: Uống nước.


Kèm theo thể dục: Chạy bộ 1 tiếng, đừng chạy chậm, không có tác dụng gì đâu, chạy tốc 20km/h trở lên
Hít đất: mỗi lần 50 cái, hít ít thì không có tác dụng đâu
Gập bụng: 30 cái/ lần, hít dùng cơ bụng, không dùng cơ lưng ...
Du xà: mới tập thì 3-4 cái hay 4-5 cái tuỳ khả năng, mệt hết hơi thì dừng lại, còn sức thì bắt buộc phải đu tiếp, miễn là ko tắt thở, thì vẫn phải đu tiếp.
Đó là lịch trình ăn và tập luyện cardio trong 1 ngày, nếu có tiền, ra gym được thì nên tập tạ thật nặng 40kg trở lên, sẽ càng thúc đẩy quá trình giảm cân ở tốc độ điên cuồng nhất.

Và đặc biệt, khi ăn kiêng ở mức thấp hơn 500 calo, bạn vui lòng đừng nghĩ gì về cái gọi là "mất cơ" này nọ cả, mất cơ cũng được, miễn là tạm biệt đống mỡ lì lợm trên cơ thể, thì mất tí cơ chả là gì, chỉ cần ăn sao cho giữ các cơ quan, nội tạng hoạt động vừa đủ sống còn, chứ đừng bày đặt niệm chú uống whey, ăn protein, low carb để song song 1 lúc tăng cơ-giảm mỡ??? Lại mập đjt y cũ đấy.

4. Chuyện ăn uống, đã giảm cân mà còn có chữ "ăn" là vứt.
Bạn có bao giờ thấy ngưa ngứa tai mỗi khi mở các video youtube lên để xem tip giảm cân, mà nói 1 lúc cứ thấy người ta đề cập tới việc ăn hơi nhiều không? Đấy, chính nó đấy, cách giảm cân thì chưa nói rõ, chỉ thấy phần lớn là khoe cơ thể, có cơ bắp, rồi sau đó nói đến chuyện Ăn-uống thì người chủ video đấy đưa ra cái tô thức ăn kha khá là to....và khuyên các bạn hãy ăn giống y thế. Và mình lại cá cược với các bạn 1 phát nữa là chắc chắn có nhiều ông đã làm theo và kết quả....ko ốm gì mấy.

Đơn giản những dĩa thức ăn nhìn khoa học VL đó nó được gọi là thực phẩm nhiều protein, nghe qua bạn nghĩ rằng chắc chất đạm thì chả liên quan khí gì tới fat, pro là pro, fat là fat, đúng không, và trong thời gian này bạn đói vl nên tìm được những loại thức ăn được cho là "tăng cơ, chứ ko mập" kiểu gì bạn chả táp lấy táp để. Mấy cảnh này, mấy bà trên công ty tái diễn hoài, nghe ai bày rằng "đó là thực phẩm ko có fat" là hốc kính cụ luôn!!! Và protein vào cơ thể thì đâu phải thằng nào nó cũng có tỉ số hấp thu như nhau. Có ông hấp thụ tốt (phải tập như điên) thì lên được tí cơ, nhưng nó lại chả liên quan gì tới giảm mỡ. Còn gặp ông hấp thụ kém thì.....protein nó cũng chuyển hoá thành calo và calo thừa thì lại mập đjt, đấy là bạn chưa thử, còn nếu nghiêm túc thử giảm cân rồi ăn đống đó xong vẫn mập, đảm bảo sau đó có người nói với bạn rằng "con người không bao giờ giảm cân được" bạn cũng tin luôn.

Thực phẩm mà người ta cho rằng giàu protein, trong đó có thể vẫn có fat, và bạn chẳng phải thần thánh để biết là lượng fat trong đó bao nhiêu, nếu 1 ngày nào đó đẹp trời bạn đang giảm được 4-5 ký rồi, bỗng nghe thằng bạn bày "ăn món này đi, toàn đạm, không có mập đâu" và bạn đớp vào cả lô cả lốc, lại kính thưa là nó tăng cân khủng, chắc, bền và no hope hơn cả lúc bạn chưa giảm cân.

Mặt khác, bạn cũng không thể đo đạc đúng mức độ calo bạn tiêu hao trong buổi tập, vẫn có những người ăn Ức gà, khoai lang, gạo lứt, đậu các loại và vẫn CÓ TẬP THỂ DỤC hì hục, nhưng vẫn ko giảm mỡ, thậm chí còn tăng lên là vì lý do không đo được độ calo tiêu hao, hôm nay bạn ăn 3 đĩa ức gà cho 3 bữa, và sau đó bạn đạp xe đạp như 1 thằng điên trong vòng 1 tiếng, nâng tạ như trâu 50 reps, bạn ra mồ hôi VKL và bạn nghĩ tập vậy đủ khổ dâm rồi, nghỉ thôi, thế nhưng cái bài tập vừa mới đó chỉ hao có 300 calo thì cái đống ức gà bạn vừa ăn vừa tự hào là ko mập đó....vẫn làm bạn mập lên.

Vậy nên nhắc lại phát nữa là đã vào chế độ giảm cân thì đừng đú mong ngóng cơ bắp, muscle, ăn protein 0 fat này ăn nọ, nói ngắn gọn như mấy comment chuẩn của vozers xịn thì là "khâu cái miệng lại" hay là "ăn nhưng đừng nuốt" lại đúng trong trường hợp này, còn đã ăn vào thì dù có là thức ăn protein hay fat gì vào cơ thể cũng làm cơ sở để tích mỡ.

5.Giảm cân khó hay dễ.
Cuối cùng, có lẽ đây là câu hỏi của rất nhiều bạn, mình trả lời là RẤT KHÓ, cái khó đó đến từ nhiều yếu tố, chứ ko đơn giản là lên kế hoạch diet, rồi làm theo, luôn có những thứ cản trở, quyết tâm vẫn là quan trọng nhất, và nên nghiên cứu thật nhiều kiến thức để có 1 kế hoạch bó hẹp calo in, mà vẫn duy trì được sự sống của các cơ quan. Đó là cách giảm cân tốt, xịn, khi bạn đã trở nên ốm đói hẳn ra thì lúc đó xây dựng muscle cũng dễ hơn, có động lực hơn (về cơ bản bạn ốm tới 1 mức nào đấy nó cũng tự lòi cơ bắp vốn có của mình ra, nếu muốn to thêm thì gym gủng cũng thấy chí thú hơn).

Và khi ốm hẳn rồi thì bạn sẽ - ăn ngon, ăn những thứ mình thích (ko phải thả ga nhé) và sự tăng cân trở lại nó cũng khó hơn những người đang - trong lộ trình giảm cân - đang giảm được 4-5 ký (bọn đang giảm sơ sơ này mà tăng cân lại thì tăng kính thưa luôn! Vì đôi khi cái 4-5 ký đó chỉ giảm được 1 chút xíu mỡ, còn lại là nước, cơ)

Giảm cân khổ hơn là xây dựng cân, vì đơn giản xây dựng cân bạn được ăn sướng mõm, còn giảm cân thì chả được ăn cái gì ra hồn cả, thức ăn dành cho người ăn kiêng đa phần thuộc loại nhạt nhẽo, khó ăn, ít chất bổ, ít mùi gia vị. Vì vậy hãy tôn trọng những người từng mập nhưng giảm thành công.

Về vấn đề gien, Nam giảm cân dễ hơn Nữ, cái này là đúng, vì Nam thường có tầm vóc cao to hơn Nữ, xương cốt và cơ đều nhiều hơn, tiêu hao năng lượng hằng ngày sẽ nhiều và do đó ăn nhiều hơn Nữ vẫn ko tích mỡ bằng Nữ, nhưng điều đó chỉ là 1 chút chênh lệch nhỏ trong tỉ lệ tích mỡ so với Nữ, và nó chả có ý nghĩa gì khi bạn là 1 thằng Nam và bạn đang mập ù cả. Khi một người Nam đã mập phệ thì cái mập đó cực kì bền bỉ và giảm cân cũng khó khăn gian nan như ai thôi. Chưa hết, tỉ lệ mỡ của Nam trên cơ thể cần phải giảm cực mạnh mới gọi là đẹp, còn Nữ thì ngược lại, cần có 1 lượng mỡ nhất định thì cho là đẹp (v ú, mặt, đùi phải to tí) nên nếu cân qua, sớt lại giữ những yếu tố về...cái đẹp thì dăm ba vụ gien cũng chả có ý nghĩa mấy, bằng nhau cả thôi.

Tóm tắt bài dài này...à mà thôi để các voz pro vào sau comment tóm tắt cho ngầu.
 
Last edited:
Thực đơn giảm cân cần phải có sự tấn công, liều lĩnh, dồn dập, cụ thể như sau:
  • Sáng: Khoai 1 củ, uống nhiều nước
  • Trưa: Khoai 1 củ, hoặc Cơm nửa chén, hoặc củ cà rốt 1 củ, uống nhiều nước
  • Tối: Khoai 1 củ, uống nhiều nước
Đọc đến đoạn này thì em chỉ muốn hỏi bác chủ thớt là một ngày bác không làm gì khác ngoài giảm cân à :oh:
 
Đọc đến đoạn này thì em chỉ muốn hỏi bác chủ thớt là một ngày bác không làm gì khác ngoài giảm cân à :oh:
nếu không phải lao động chân tay thì ngồi bấm máy so với ngồi không cũng như nhau thôi
 
Ở đây, mình là 1 người giảm cân thành công, nên mình cho rằng những trải nghiệm của mình
1. Giảm cân là ăn ít.
phải ăn kiêng đúng chuẩn mực, phải có kỹ năng mềm
2. Những người giảm cân mà ăn nhiều toàn là bốc phét
3. Theo mình, giảm cân, tăng cơ, là để đẹp, ko phải để đe doạ người khác
Thực đơn giảm cân:
- Sáng: Khoai 1 củ, uống nhiều nước
- Trưa: Khoai 1 củ, hoặc Cơm nửa chén, hoặc củ cà rốt 1 củ, uống nhiều nước
- Tối: Khoai 1 củ, uống nhiều nước
Tổng lượng calo 1 ngày: 500, không hơn
Khi bụng ra a xit, cồn cào: Uống nước.

khi ăn kiêng ở mức thấp hơn 500 calo, mất cơ cũng được
4. Chuyện ăn uống, đã giảm cân mà còn có chữ "ăn" là vứt.

giảm cân thì đừng đú mong ngóng cơ bắp
khi ốm đói hẳn thì xây dựng cơ dễ hơn, ốm tới 1 mức nào đấy nó tự lòi cơ bắp vốn có

tóm tắt :look_down:
p/s: nhảm
 
Last edited:
giảm cân thì tập cardio hay chạy bộ như thớt nói là đúng, nhưng ép cân tới mức ăn 1 ngày 500 calo thì là phản khoa học nhé. Mọi ng có thể search thử MAF method nếu muốn chạy bộ để giảm cân, giảm cân cần 1 quá trình lâu dài và quyết tâm lớn, nhưng chung quy là cải thiện sức khoẻ, nên nhịn ăn hoặc giảm khẩu phần ăn như thớt nói là không tốt chút nào đâu.
 
T thấy giảm kg khó nhất ở công đoạn bóp mồm bóp miệng ăn uống :rolleyes: chế độ ăn chiếm 70% rồi
T tập kickboxing 2 tháng nay mà công viênc bia rượu suốt nên giảm dc có 4kg , cảm giác nan giải vl
 
T thấy giảm kg khó nhất ở công đoạn bóp mồm bóp miệng ăn uống :rolleyes: chế độ ăn chiếm 70% rồi
T tập kickboxing 2 tháng nay mà công viênc bia rượu suốt nên giảm dc có 4kg , cảm giác nan giải vl
Mình tập hít đất ngày 300 cái, chạy tại chỗ 30p, gập bụng 100 từ cách đây rất lâu, tầm 7-8 năm rồi, mà vẫn cứ 80 ký

Từ khi bóp mồm, chỉ trong 2 tháng -15 ký

Nên đúc kết ra tập tành hao ít calo lắm, trừ khi 24/24 toàn tập thể thao hì hục thì may ra
 
giảm cân thì tập cardio hay chạy bộ như thớt nói là đúng, nhưng ép cân tới mức ăn 1 ngày 500 calo thì là phản khoa học nhé. Mọi ng có thể search thử MAF method nếu muốn chạy bộ để giảm cân, giảm cân cần 1 quá trình lâu dài và quyết tâm lớn, nhưng chung quy là cải thiện sức khoẻ, nên nhịn ăn hoặc giảm khẩu phần ăn như thớt nói là không tốt chút nào đâu.
Cơ thể con người từ xưa đã có cơ chế tích mỡ, tới lúc cần lấy ra dùng, nuôi cơ thể ngay cả khi đói rét, cái này cũng là khoa học nói

Thí dụ người tiền sử, ko phải lúc nào cũng săn được thú rừng, có bữa đói bữa no, thích nghi được với cái đói nhiều ngày cũng được, dựa vào số mỡ thừa trước đó.

Còn hại ntn thì bạn cứ trình bày cho bà con học hỏi thêm
 
một chỉ số rất quan trọng trong việc giảm mỡ và giữ cân là chỉ số trao đổi chất ko thấy đề cập, tôi từng giảm theo phương pháp như trên từ 70kg -> 50kg trong 3 tháng là confirm luôn nếu các bác ko giữ được chế độ ăn + cường độ tập luyện đấy thì giữ cân bằng mắt, chỉ có 1 cách duy nhất là nâng chỉ số trao đổi chất cơ thể => build cơ bắp
p/s: thread nhảm
 
Theo kn bản thân t thì giảm cân chỉ cần không ăn đồ ngọt, không dùng chất kích thích, ko quay tay, ăn chay thường xuyên là giảm dc :)
 
Đợt trước lên cân nhanh cũng bị phì người, cuối cùng phải chạy bộ lòi cuống họng mới gọn lại
 
Back
Top