Cuộc sống vô thường quá các bác ạ !

GauBoViDai

Senior Member
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
 
Chúc mừng con thím nha, đang khoẻ mạnh bình thường thì thấy ko sao chả lo nghĩ gì nhưng phải bị mới thấm. Đợt mình mổ ruột thừa phải nằm viện gần tuần mà chứng kiến biết bao hoàn cảnh éo le trong viện :((
Có ông mổ đc hòn sỏi trong thận to như hòn đá tảng ngoài đường, có ông đưa vào trong tình trạng k thở hay đi vệ sinh đc.,,, nói chung nằm viện mới thấy sức khoẻ quan trọng, vào mà lúc ra nghĩ lại mùi nước cất nồng nặc của viện vẫn thấy ám ảnh :embarrassed::embarrassed:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chúc gia đình bác mạnh khỏe. Em cũng nhận ra thật sự là gia đình và sức khỏe nó theo mình suốt đời. 2 năm vừa r gọi là cật lực ra làm việc học hỏi nhưng thật sự chỉ thu về kinh nghiệm thôi chứ k có gì còn sức khỏe đi xuống quá. Phải tút tát lại thôi các bác ạ. Sức khỏe quý lắm, làm việc có thể bị sếp chửi nhiều nhưng bán mặt ra làm r k thu được gì thì ăn thua gì

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 8 Pro bằng vozFApp
 
Chúc mừng con thím nha, đang khoẻ mạnh bình thường thì thấy ko sao chả lo nghĩ gì nhưng phải bị mới thấm. Đợt mình mổ ruột thừa phải nằm viện gần tuần mà chứng kiến biết bao hoàn cảnh éo le trong viện :((
Có ông mổ đc hòn sỏi trong thận to như hòn đá tảng ngoài đường, có ông đưa vào trong tình trạng k thở hay đi vệ sinh đc.,,, nói chung nằm viện mới thấy sức khoẻ quan trọng, vào mà lúc ra nghĩ lại mùi nước cất nồng nặc của viện vẫn thấy ám ảnh :embarrassed::embarrassed:

via theNEXTvoz for iPhone

Chúc gia đình bác mạnh khỏe. Em cũng nhận ra thật sự là gia đình và sức khỏe nó theo mình suốt đời. 2 năm vừa r gọi là cật lực ra làm việc học hỏi nhưng thật sự chỉ thu về kinh nghiệm thôi chứ k có gì còn sức khỏe đi xuống quá. Phải tút tát lại thôi các bác ạ. Sức khỏe quý lắm, làm việc có thể bị sếp chửi nhiều nhưng bán mặt ra làm r k thu được gì thì ăn thua gì

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 8 Pro bằng vozFApp

Chúc con bác nhanh chóng bình phục sức khoẻ
Cám ơn bác đã chia sẽ và nhắc nhở ae
thanks các bác...
Em cũng như bao vozer khác,cũng hay húp mì tôm đêm,ngồi máy tính,xem bóng đá thâu đêm hoài...em lại làm tự do,chủ thợ gì cũng mình em,nên lối sinh hoạt càng cẩu thả...!
Sau chuyện con em,tự nhiên nghĩ thông ra...giờ em đang trong quá trình ăn chay 1 tháng,mấy ngày đầu còn khó chịu,sau 3 4 hôm chay thì thấy có vẻ ổn,vì đc ăn nhiều rau xanh,các loại nấm....mà trc đây em ít khi động đến !
Chúc các bác nhiều sức khỏe nhé !
 
Chúc thím và gia đình nhiều sức khỏe. Đang căng thẳng vì công việc mà thấy hoàn cảnh mà thím kể thấy áp lực của mình chả là cái vẹo gì hết :sure:
 
Lúc đau bệnh e mới thấy sức khỏe là quan trọng nhất. Nhưng hết rồi thì đâu lại vào đó, em đang tập để quan tâm sức khỏe hơn đây. Nhân tiện chúc bé nhà bác mau khỏe lại :too_sad:
 
Mình cũng có con bé 3 tuổi, nó chơi chạy nhảy không sao chứ đi viện nằm xót hết chỗ nói :(.
Chúc thím và gia đình nhiều sức khỏe... :(
 
em mới 25 tuổi, còn đang chật vật với cs mưu sinh. Lắm lúc nghĩ bụng sao ông zời bất công với mình thế. Nhưng hoá ra, sinh ra được lành lặn, được học hành, phát triển bình thường đã là hơn bao nhiêu người ngoài kia rồi. Chúc 2 bố con và cả gia đình luôn nhiều sức khoẻ

via theNEXTvoz for iPhone
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
bác này chắc thấm nhất câu "sức khỏe là quan trọng nhất" rồi.
đọc tít cứ sợ... may quá không phải, nhưng cũng buồn :(
chúc bác và gđ sức khỏe :smile:
 
haizz, cũng đang có chút vấn đề về sk, đọc topic này buồn phát khóc, chỉ có 1 mình thì t cũng ko ngán thể loại gì trên đời, mà nghĩ tới trẻ con là nước mắt cứ trào ra
Chúc 2 bố con bác cùng gđ luôn mạnh khoẻ
 
Sức khỏe ngoài việc bản thân giữ gìn với lối sống lành mạnh (nghỉ ngơi, dinh dưỡng, thể dục, vệ sinh) thì nó còn có yếu tố phước báu từ việc chia sẻ tài sản giúp người khác khi họ bệnh tật và công sức chăm sóc họ (công quả). Mà 2 bên đều cần thiết chứ không riêng bên nào, ý là bản thân giữ gìn và phước báu do chia sẻ. Thớt có thể hỏi các thầy bên đạo Phật để hiểu rõ thêm về vấn đề phước báu, hy vọng thớt có thể gặp các thầy chân tu có kiến thức đúng đắn để chia sẻ với thớt

Bản thân chỉ dám nói vài điều về việc cày phước báu với thớt, kẻo có người lại bảo dạy đời, tuyên truyền mê tín :

- Bản thân tài chính tới đâu thì tự liệu mà cày phước (chia sẻ) tới đó, dân gian gọi là "liệu cơm gắp mắm". Đừng vì quá hào hứng mà tự đưa mình vào thế khó. Đức Phật từng dạy của cải có được chia làm 4 phần, trong đó 1 phần chia sẻ giúp đỡ tha nhân. 1 phần để dành phòng khi nguy cấp, 1 phần chi xài cho gia đình và bản thân, 1 phần làm vốn đầu tư cho công việc. Tất nhiên tùy hoàn cảnh cụ thể mỗi người mà chia 4 phần đó như thế nào, chẳng ai giống ai

- Đối tượng để chia sẻ tạo phước thì Tăng đoàn (tập thể tu sĩ) là giúp có được phước lớn nhất. Kế đến là những người đang trong hoàn cảnh thắt ngặt rất cần sự giúp đỡ. Nếu bản thân đang lâm vào cảnh khó khăn thì hãy chọn đối tượng là Tăng đoàn

- Phước báu có nhiều loại, loại thiên về sức khỏe để ít ốm đau bệnh tật là chia sẻ của cải để tha nhân nhờ đó mua thuốc uống chữa bệnh, chi trả viện phí, bồi bồ sức khỏe trong và sau bệnh; dùng thời gian và công sức chăm lo săn sóc, dọn dẹp, vệ sinh giúp người bệnh. Mình có khả năng và thời gian đến đâu, giúp đến đó, tùy hoàn cảnh bản thân

- Phước báu PHẢI TỰ MÀ LÀM, AI LÀM NẤY HƯỞNG. Đây là 1 quy tắc rất quan trọng ! VD như thớt nếu đem tâm niệm ra làm phước để mong cho con được hưởng là SAI LẦM. Thớt bỏ của cải và công sức bản thân ra làm thì thớt được phước đó, chả có ai được tí xíu phước ké nào hết, may ra thì nhờ thớt khỏe mạnh chăm sóc lại được con mình thôi. Muốn con có phước thì hãy cho nó tài sản để nó tự phát tâm mà làm, giáo dục nhắc nhở nó tự làm. Phước phát sinh bắt đầu tự tâm ý đối tượng đó muốn làm chứ không phải ép buộc, bắt chước như con vẹt mà không hiểu, VD như có người dúi tiền vào tay con mình, bảo con hãy đến bỏ vào thùng phước sương thì phước báu đó về với người kia, đứa con chẳng được chút phước báu, có chăng là phước hoan hỷ với việc thiện người khác làm

Vài chia sẻ với thớt
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Chúc mừng gia đình fen nha. Những fen nào mà thấy mông lung vs cuộc sống hiện tại thì cứ vào bv dạo vài vòng thì thấy không bệnh tật đã là hạnh phúc nhất của cuộc sống này rồi.
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
"Cái tuổi nó đuổi xuân đi".
Ngày xưa coi thường nghĩ mình khỏe nhưng từ năm 38t đến giờ, mỗi năm lại cảm nhận sức khỏe có thay đổi, đặc biệt là phản xạ tự nhiên.
Thế nên cũng phải lo cho tương lai gia đình.
Giả sử chẳng may mình nằm xuống thì làm sao con mình vẫn có thể sống tốt đến tuổi trưởng thành.
Chăm con, dạy con thì vk tôi làm đc nhưng kiếm tiền thì nó hơi kém nên tôi đang cày tiền, tích cóp để đề phòng tương lai
 
Sức khỏe ngoài việc bản thân giữ gìn với lối sống lành mạnh (nghỉ ngơi, dinh dưỡng, thể dục, vệ sinh) thì nó còn có yếu tố phước báu từ việc chia sẻ tài sản giúp người khác khi họ bệnh tật và công sức chăm sóc họ (công quả). Mà 2 bên đều cần thiết chứ không riêng bên nào, ý là bản thân giữ gìn và phước báu do chia sẻ. Thớt có thể hỏi các thầy bên đạo Phật để hiểu rõ thêm về vấn đề phước báu, hy vọng thớt có thể gặp các thầy chân tu có kiến thức đúng đắn để chia sẻ với thớt

Bản thân chỉ dám nói vài điều về việc cày phước báu với thớt, kẻo có người lại bảo dạy đời, tuyên truyền mê tín :

- Bản thân tài chính tới đâu thì tự liệu mà cày phước (chia sẻ) tới đó, dân gian gọi là "liệu cơm gắp mắm". Đừng vì quá hào hứng mà tự đưa mình vào thế khó. Đức Phật từng dạy của cải có được chia làm 4 phần, trong đó 1 phần chia sẻ giúp đỡ tha nhân. 1 phần để dành phòng khi nguy cấp, 1 phần chi xài cho gia đình và bản thân, 1 phần làm vốn đầu tư cho công việc. Tất nhiên tùy hoàn cảnh cụ thể mỗi người mà chia 4 phần đó như thế nào, chẳng ai giống ai

- Đối tượng để chia sẻ tạo phước thì Tăng đoàn (tập thể tu sĩ) là giúp có được phước lớn nhất. Kế đến là những người đang trong hoàn cảnh thắt ngặt rất cần sự giúp đỡ. Nếu bản thân đang lâm vào cảnh khó khăn thì hãy chọn đối tượng là Tăng đoàn

- Phước báu có nhiều loại, loại thiên về sức khỏe để ít ốm đau bệnh tật là chia sẻ của cải để tha nhân nhờ đó mua thuốc uống chữa bệnh, chi trả viện phí, bồi bồ sức khỏe trong và sau bệnh; dùng thời gian và công sức chăm lo săn sóc, dọn dẹp, vệ sinh giúp người bệnh. Mình có khả năng và thời gian đến đâu, giúp đến đó, tùy hoàn cảnh bản thân

- Phước báu PHẢI TỰ MÀ LÀM, AI LÀM NẤY HƯỞNG. Đây là 1 quy tắc rất quan trọng ! VD như thớt nếu đem tâm niệm ra làm phước để mong cho con được hưởng là SAI LẦM. Thớt bỏ của cải và công sức bản thân ra làm thì thớt được phước đó, chả có ai được tí xíu phước ké nào hết, may ra thì nhờ thớt khỏe mạnh chăm sóc lại được con mình thôi. Muốn con có phước thì hãy cho nó tài sản để nó tự phát tâm mà làm, giáo dục nhắc nhở nó tự làm. Phước phát sinh bắt đầu tự tâm ý đối tượng đó muốn làm chứ không phải ép buộc, bắt chước như con vẹt mà không hiểu, VD như có người dúi tiền vào tay con mình, bảo con hãy đến bỏ vào thùng phước sương thì phước báu đó về với người kia, đứa con chẳng được chút phước báu, có chăng là phước hoan hỷ với việc thiện người khác làm

Vài chia sẻ với thớt
Tôi ko đồng ý với quan điểm ai làm nấy hưởng.
Thực ra quan điểm thì mỗi ng khác nhau nên cps thể mâu thuẫn. Nhưng bảo ai làm phước (phúc) thì chỉ mình ng nấy hưởng lf chưa đúng.
Kk phải ngẫu nhiên mà có câu "phúc đức tại mẫu" rồi cả câu "sống để phúc cho con cháu".
Nhiều khi mình sống tốt, âu nỳ con mình gặp nạn thì ng ta sẽ giúp lại.
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Chúc cả gia đình bạn luôn hạnh phúc và mạnh khoẻ nhé.
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Chúc mừng gia đình thím, chúc bé khoẻ mạnh và luôn vui tươi.🥰🥰
Lúc nhỏ chẳng lo nghĩ gì nhưng lớn lại nhiều thứ để lo thím à.
Có con rồi chỉ mong nó luôn vui vẻ khoẻ mạnh là mình cũng vui lây. Bởi mới thương cha mẹ 😢
Nhìn cha mẹ già đi mới biết là thời gian dành cho cha mẹ ngày càng ít mà vì guồng quay cuộc sống nên đành chấp nhận, cố gắng gặp càng nhiều càng tốt ☺️

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top