GauBoViDai
Senior Member
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày.... Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài... Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...
....Đời người vô thường các bác ạ... Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất !
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày.... Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài... Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...
....Đời người vô thường các bác ạ... Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất !