Nữ sinh lớp 9 được tuyển thẳng chương trình thạc sĩ

Tôi nghĩ nên để phiên âm tiếng Anh. Giờ toàn cầu hóa rồi.
Dốt.
Thà bảo là báo nước dùng ngữ hệ Latin khác, không có cách nào dịch chuẩn chỉ hẳn tên thì mới để pinyin.
Đằng này Việt Nam có nguyên bộ chữ Hán Việt to tổ bố, dư sức dịch được lâu lâu mới có tí rắc rối. Nói toẹt ra, hoặc lười hoặc ngu, mới cầm cái pinyin đó đi đăng lên thời sự.
Biết Cao Cao là ai không? Biết bài Thi Thị ăn thịt sư tử không? Để pinyin thì chó nó hiểu.
 
Thế anh nghĩ ghi bằng tiếng Trung mà không có phiên âm thì anh có đọc (phát âm) được không?:shame:

Muốn đọc thì ghi chú phiên âm tiếng Việt bên cạnh tên gốc, chứ phiên âm qua tiếng Anh rồi từ đó phiên âm sang tiếng Việt thì độ sai lệch gấp 2 rồi :) như bọn Anh nó ghi phiên âm Ho Chi Minh thì anh đọc thế nào?

via theNEXTvoz for iPhone
 
mấy quả giỏi hơn hầu hết xung quanh này áp lực vl ra. K ai nhắc thì thôi cứ thế nhưng 1 khi nổi tiếng lại trở thành áp lực. Đứa nào bản lĩnh thì biến thành động lực, đứa nào yếu đuối có khi áp lực tới mức nhảy lầu.

Hồi cấp 3 mình top 2-3, chơi vs thằng top 1, đéo bh rủ nó đi chơi game được. Mẹ + dì đều là trưởng bộ môn trong trường, nó lại có tiếng top từ cấp 1 nên lúc éo nào cũng p cắm đầu vào học, nó k hề chỉ thích học nhưng sợ, sợ chỉ cần đánh mất top 1 thôi thì gia đình chửi bới. Nhìn lúc nào cũng kiểu căng mình ra cố gắng chả thấy vui vẻ éo gì cả
giờ nó thế nào.
 
View attachment 1707059

Bọn này đúng nghĩa dùng việc học để giải trí luôn

mắt y hệt như Dương "Thần'' này
VWAdVA3.png

Phàm bài toán nào mà thầy cô trong trường không giải được hãy tìm Vi thần, Vi thần không giải được thì chắc chắn đó là đề sai. Và nếu đề sai hãy up lên Voz sẽ có bài giải:rolleyes:

Sent from Xiaomi 22081212C using vozFApp
 
giờ nó thế nào.
vừa là bạn vừa là đối thủ bằng mặt k bằng lòng nên sau có giữ liên hệ gì đâu thím. Bọn học giỏi top trên mặt thì rất hồ hởi với nhau chứ thực ra ganh nhau kinh lắm, ít chơi thân thực sự
 
mấy quả giỏi hơn hầu hết xung quanh này áp lực vl ra. K ai nhắc thì thôi cứ thế nhưng 1 khi nổi tiếng lại trở thành áp lực. Đứa nào bản lĩnh thì biến thành động lực, đứa nào yếu đuối có khi áp lực tới mức nhảy lầu.

Hồi cấp 3 mình top 2-3, chơi vs thằng top 1, đéo bh rủ nó đi chơi game được. Mẹ + dì đều là trưởng bộ môn trong trường, nó lại có tiếng top từ cấp 1 nên lúc éo nào cũng p cắm đầu vào học, nó k hề chỉ thích học nhưng sợ, sợ chỉ cần đánh mất top 1 thôi thì gia đình chửi bới. Nhìn lúc nào cũng kiểu căng mình ra cố gắng chả thấy vui vẻ éo gì cả
Vào hoàn cảnh đấy thì cũng phải chịu thôi chứ biết thế nào, cuốn theo cái guồng quay "công danh, sự nghiệp..." đấy thì khó dứt ra lắm. Chẳng thà cứ trên răng dưới dái như vozer có khi lại sướng. :big_smile:
 
Vào hoàn cảnh đấy thì cũng phải chịu thôi chứ biết thế nào, cuốn theo cái guồng quay "công danh, sự nghiệp..." đấy thì khó dứt ra lắm. Chẳng thà cứ trên răng dưới dái như vozer có khi lại sướng. :big_smile:
khi anh không phải top 1 thì anh thế nào cũng đc. Khi anh đã là top 1 tự nhiên áp lực giữ top 1 đã đủ mệt mỏi rồi.

Hồi gia sư có 1 em gái khá cute, nó học giỏi có tiếng trong khu nên lúc gần thì đại học áp lực lắm, thi thoảng tâm sự tôi. Nó sợ thi trượt, sợ k đc điểm cao rồi mang tiếng vì cả xóm toàn nó lấy ra làm "con nhà người ta", tới mức nó hơi có dấu hiệu trầm cảm, hồi ý thì tôi k nghĩ đc như bây giờ là có nguy cơ tự tử gì cả chỉ là gia sư cũ nên động viên vài câu thôi.

Mà bố mẹ nó k hề áp lực phải thi đỗ trường nào hay điểm bao nhiêu nhé, tự áp lực thôi vì có tiếng khu phố đó quá rồi.
 
VN chính ra áp lực nhẹ nhàng, cứ tàng tàng lên lớp với chúng bạn, bất kể giỏi hay dốt, nguyên một lớp chơi thân mấy năm trời.

Ở Đức khác, mấy đứa lúc nào cũng 1 2 (9 10 VN) thì nhảy lớp lúc nào cũng được, một lớp 25 đứa thì đến 2 3 đứa nhảy lớp. Mà mô hình giáo dục của bọn Đức là học trộn, lớp 1 học với lớp 2, lớp 3 học với lớp 4, nên bọn nó nhảy lớp không bị quá choáng ngợp, bạn bè thì quen khắp toàn trường vì trộn với nhau.

Vậy nên đọc tin về việc nhảy lớp ở VN là điều gì đó kinh khủng chứ ở nước ngoài chỉ là chuyện khá bình thường. Ở lại lớp cũng bình thường luôn, chứ không phải như VN là bôi tro chát chấu vào gia đình.
công nhận, tôi hồi hết 11 thì như vip trong học sinh ở trường,tới mức tôi thích ngồi trong lớp thì ngồi , k có mặt cũng chả thầy cô nào hỏi . Học lực thì khỏi nói rồi.

Thế mà nhảy lớp khó khăn vl luôn , tra khảo , chất vấn, loanh quanh đủ mọi thứ cứ như nó là cái gì ghê gớm vcl ra ý. Suốt 2 tháng học hè mãi mới cho. ( lý do chuyển lớp của tôi đơn giản là thích con bé bí thư lớp khác nên nhảy sang thôi )
 
VN chính ra áp lực nhẹ nhàng, cứ tàng tàng lên lớp với chúng bạn, bất kể giỏi hay dốt, nguyên một lớp chơi thân mấy năm trời.

Ở Đức khác, mấy đứa lúc nào cũng 1 2 (9 10 VN) thì nhảy lớp lúc nào cũng được, một lớp 25 đứa thì đến 2 3 đứa nhảy lớp. Mà mô hình giáo dục của bọn Đức là học trộn, lớp 1 học với lớp 2, lớp 3 học với lớp 4, nên bọn nó nhảy lớp không bị quá choáng ngợp, bạn bè thì quen khắp toàn trường vì trộn với nhau.

Vậy nên đọc tin về việc nhảy lớp ở VN là điều gì đó kinh khủng chứ ở nước ngoài chỉ là chuyện khá bình thường. Ở lại lớp cũng bình thường luôn, chứ không phải như VN là bôi tro chát chấu vào gia đình.
bọn nước ngoài nó học như kiểu tín chỉ hả bác
 
Ủa chứ tên Nhật, Hàn, Thái, Pháp, Đức,... vẫn ghi bằng tiếng Anh đó thôi, có vấn đề gì đâu :angry:
 
thì đó là học kiểu tài tử hoặc tự học giỏi chứ k phải bị áp lực ý, tôi học cũng thế mà, cày cuốc học thật nhưng cuối tuần vẫn chơi game vs bạn ầm ầm . Còn mấy quả áp lực học xong tự tử ở VN thì k thiếu r
Đấy đúng kiểu thông minh sẵn tính trời, làm gì cũng dễ ấy.
Lớp c3 tôi ngày xưa có con bé kia, nhà nghèo mà học rất giỏi. Ban ngày đi học tối đi lang thang bán đồ ăn vặt khắp phố như trẻ cơ nhỡ. Sáng hsau lên lớp ktra bài cũ, nó ngồi lẩm nhẩm lướt qua cái giơ tay lên làm bài luôn.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đấy đúng kiểu thông minh sẵn tính trời, làm gì cũng dễ ấy.
Lớp c3 tôi ngày xưa có con bé kia, nhà nghèo mà học rất giỏi. Ban ngày đi học tối đi lang thang bán đồ ăn vặt khắp phố như trẻ cơ nhỡ. Sáng hsau lên lớp ktra bài cũ, nó ngồi lẩm nhẩm lướt qua cái giơ tay lên làm bài luôn.

via theNEXTvoz for iPhone
ông kể làm tôi nhớ 1 em , tôi thích từ năm lớp 6, bố quất ngựa truy phong, mẹ thì tật ở chân. Từ lớp 1 đã sáng đi học chiều về đi đưa trứng bán từng nhà trong làng kiếm tiền, lớn hơn đi đi cấy thuê, làm thuê đủ thứ để đc đi học. K phải yêu nhưng chả hs lúc đó đã có mộng tưởng muốn sau này lấy vợ như thế. 2 đứa đều học giỏi nên dần dà cũng có thể qua lại chơi đc vs nhau dù k cùng lớp, sau tôi chuyển ra HN học nhưng cứ cuối tuần là về qua nhà thăm ẻm, tình cảm manh mún học trò

Thế mà lên đại học ra ở nhà bà bác k có con, đc chiều chuộng có 1 năm về thấy # hoàn toàn, đúng kiểu bài Chân Quê luôn. Biết ăn chơi nhảy múa các thứ, toàn kể chuyện bạn bè con nhà giàu. Thế là mối tình học sinh tôi cho ra đi :))
 
Cả thế giới này chỉ có 1 người hội đủ các yếu tố giống tôi. Đứng trên đỉnh cô đơn vl. Làm gì có thằng nào vừa vẽ vừa chơi chứng vừa chơi game vừa lướt voz như tôi. Nói ra thôi cũng đủ để thấy thế giới này chỉ có 1 rồi. Thật là trầm cảm.:cry:
 
Back
Top