[Official Thread] - Thi ca Việt Nam.

Sang Thu học năm cấp 2,nhưng hay cực kỳ.
Tác giả Hữu Thỉnh
"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về

Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi."
"Sang Thu"?
 
Ừ tôi ghi nó là Sang Thu kia thây.
Tiện đây có ai tra được key word voz cũ. Mong giúp mình tìm bài thơ này với ạ,có câu : Dáng nàng Kiều nhỏ, Bơ vơ phồn hoa... hình như ở topic thơ tự sáng tác.
Tôi tưởng bài này tên "Sang Thu"
 
  • Ưng
Reactions: mrg
Như chữ kí. Bài thơ của Nguyên Sa mang tên "Em gầy như liễu trong thơ cổ" :
Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc Thịnh Đường.
cũng chính vì câu "em gầy như liễu trong thơ cổ" mà mình chú ý đến nick Thu Minh. . Cũng chẳng phải là tơ tưởng gì cả, cơ mà nếu thím mà là 1 thằng đực rựa thì ngẫm cũng hơi vỡ mộng và hơi tởm.

-----

Trong đầu loanh quanh 1 câu "lưa thưa mưa bụi gội hoa xoan", mình nhớ là của Nguyễn Trãi, tdn ra google mà tuyệt ko hề thấy. Lạ thật.

-------

Tính up thêm bài Khúc Thụy Du của Du Tử Lê vì đang đà thơ phổ nhạc, cơ mà bài thơ gốc nghe thảm khốc quá, nên thôi.
 
cũng chính vì câu "em gầy như liễu trong thơ cổ" mà mình chú ý đến nick Thu Minh. . Cũng chẳng phải là tơ tưởng gì cả, cơ mà nếu thím mà là 1 thằng đực rựa thì ngẫm cũng hơi vỡ mộng và hơi tởm.

-----

Trong đầu loanh quanh 1 câu "lưa thưa mưa bụi gội hoa xoan", mình nhớ là của Nguyễn Trãi, tdn ra google mà tuyệt ko hề thấy. Lạ thật.
Em mới học lớp 12 thôi thím ạ :v Tại em có gặp 1 chút vấn đề tâm lý, chứ không phải đực rựa hay gì. Bên ngoài em chính xác là một đứa chăm học,ngoan ngoãn, con nhà gia giáo, chính những vỏ bọc ấy đã bắt em không ngừng học. Tập trung sách vở không bước chân ra khỏi nhà nhiều. Kiến thức xã hội = 0.Em tìm đến voz để tâm sự thôi, hiện giờ có một vài điều ngăn cản em tiếp xúc với xã hội bên ngoài. Nên tính cách em thì kể ra cũng đôi phần gây khó chịu với nhiều vozer. Chỉ vài tháng nữa thôi em sẽ cân bằng lại mọi thứ.
 
cũng chính vì câu "em gầy như liễu trong thơ cổ" mà mình chú ý đến nick Thu Minh. . Cũng chẳng phải là tơ tưởng gì cả, cơ mà nếu thím mà là 1 thằng đực rựa thì ngẫm cũng hơi vỡ mộng và hơi tởm.

-----

Trong đầu loanh quanh 1 câu "lưa thưa mưa bụi gội hoa xoan", mình nhớ là của Nguyễn Trãi, tdn ra google mà tuyệt ko hề thấy. Lạ thật.

-------

Tính up thêm bài Khúc Thụy Du của Du Tử Lê vì đang đà thơ phổ nhạc, cơ mà bài thơ gốc nghe thảm khốc quá, nên thôi.
Cho tôi một ít thảm khốc. Làm ơn!
 
cũng chính vì câu "em gầy như liễu trong thơ cổ" mà mình chú ý đến nick Thu Minh. . Cũng chẳng phải là tơ tưởng gì cả, cơ mà nếu thím mà là 1 thằng đực rựa thì ngẫm cũng hơi vỡ mộng và hơi tởm.

-----

Trong đầu loanh quanh 1 câu "lưa thưa mưa bụi gội hoa xoan", mình nhớ là của Nguyễn Trãi, tdn ra google mà tuyệt ko hề thấy. Lạ thật.

-------

Tính up thêm bài Khúc Thụy Du của Du Tử Lê vì đang đà thơ phổ nhạc, cơ mà bài thơ gốc nghe thảm khốc quá, nên thôi.
Mưa bụi hoa xoan cũng được nhắc trong thơ Nguyễn Bính.
Bài của thím là của Nguyễn Trãi,do người đời dịch ra. Bài gốc là bài này nè :
"Nhàn trung tận nhật bế thư trai,
Môn ngoại toàn vô tục khách lai.
Ðỗ Vũ thanh trung xuân hướng lão,
Nhất đình sơn vũ luyện hoa khai."
Còn ngụ ý nó là vậy,phiên âm ra thì mỗi người một ý. Trau chuốt câu chữ. Nên có phần hay và cảm xúc.
 
Cho tôi một ít thảm khốc. Làm ơn!
1.
như con chim bói cá
trên cọc nhọn trăm năm
tôi tìm đời đánh mất
trong vụng nước cuộc đời

như con chim bói cá
tôi thường ngừng cánh bay
ngước nhìn lên huyệt lộ
bầy quạ rỉa xác người
(của tươi đời nhượng lại)
bữa ăn nào ngon hơn
làm sao tôi nói được

như con chim bói cá
tôi lặn sâu trong bùn
hoài công tìm ý nghĩa
cho cảnh tình hôm nay

trên xác người chưa rữa
trên thịt người chưa tan
trên cánh tay chó gặm
trên chiếc đầu lợn tha
tôi sống như người mù
tôi sống như người điên
tôi làm chim bói cá
lặn tìm vuông đời mình

trên mặt đất nhiên lặng
không tăm nào sủi lên

đời sống như thân nấm
mỗi ngày một lùn đi
tâm hồn ta cọc lại
ai làm người như tôi ?

2.
mịn màng như nỗi chết
hoang đường như tuổi thơ
chưa một lần hé nở
trên ngọn cờ không bay
đôi mắt nàng không khép
bàn tay nàng không thưa
lọn tóc nàng đêm tối
khư khư ôm tình dài

ngực tôi đầy nắng lửa
hãy nói về cuộc đời
tôi còn gì để sống
hãy nói về cuộc đời
khi tôi không còn nữa
sẽ mang được những gì
về bên kia thế giới
thụy ơi và thụy ơi

tôi làm ma không đầu
tôi làm ma không bụng
tôi chỉ còn đôi chân
hay chỉ còn đôi tay
sờ soạng tìm thi thể
quờ quạng tìm trái tim
lẫn tan cùng vỏ đạn
dính văng cùng mảnh bom
thụy ơi và thụy ơi
đừng bao giờ em hỏi
vì sao mình yêu nhau
vì sao môi anh nóng
vì sao tay anh lạnh
vì sao thân anh rung
vì sao chân không vững
vì sao anh van em
hãy cho anh được thở
bằng ngực em rũ buồn
hãy cho anh được ôm
em, ngang bằng sự chết

tình yêu như ngọn dao
anh đâm mình, lút cán
thụy ơi và thụy ơi

không còn gì có nghĩa
ngoài tình anh tình em
đã ướt đầm thân thể

anh ru anh ngủ mùi
đợi một giờ linh hiển

(3-68)

Mình google thì thấy bài thơ ko hề có chữ in hoa, có lẽ tác giả viết như vậy thật, chứ ko phải do người đánh máy, nếu đúng vậy thì cũng giờ mới biết.
 
1.
như con chim bói cá
trên cọc nhọn trăm năm
tôi tìm đời đánh mất
trong vụng nước cuộc đời

như con chim bói cá
tôi thường ngừng cánh bay
ngước nhìn lên huyệt lộ
bầy quạ rỉa xác người
(của tươi đời nhượng lại)
bữa ăn nào ngon hơn
làm sao tôi nói được

như con chim bói cá
tôi lặn sâu trong bùn
hoài công tìm ý nghĩa
cho cảnh tình hôm nay

trên xác người chưa rữa
trên thịt người chưa tan
trên cánh tay chó gặm
trên chiếc đầu lợn tha
tôi sống như người mù
tôi sống như người điên
tôi làm chim bói cá
lặn tìm vuông đời mình

trên mặt đất nhiên lặng
không tăm nào sủi lên

đời sống như thân nấm
mỗi ngày một lùn đi
tâm hồn ta cọc lại
ai làm người như tôi ?

2.
mịn màng như nỗi chết
hoang đường như tuổi thơ
chưa một lần hé nở
trên ngọn cờ không bay
đôi mắt nàng không khép
bàn tay nàng không thưa
lọn tóc nàng đêm tối
khư khư ôm tình dài

ngực tôi đầy nắng lửa
hãy nói về cuộc đời
tôi còn gì để sống
hãy nói về cuộc đời
khi tôi không còn nữa
sẽ mang được những gì
về bên kia thế giới
thụy ơi và thụy ơi

tôi làm ma không đầu
tôi làm ma không bụng
tôi chỉ còn đôi chân
hay chỉ còn đôi tay
sờ soạng tìm thi thể
quờ quạng tìm trái tim
lẫn tan cùng vỏ đạn
dính văng cùng mảnh bom
thụy ơi và thụy ơi
đừng bao giờ em hỏi
vì sao mình yêu nhau
vì sao môi anh nóng
vì sao tay anh lạnh
vì sao thân anh rung
vì sao chân không vững
vì sao anh van em
hãy cho anh được thở
bằng ngực em rũ buồn
hãy cho anh được ôm
em, ngang bằng sự chết

tình yêu như ngọn dao
anh đâm mình, lút cán
thụy ơi và thụy ơi

không còn gì có nghĩa
ngoài tình anh tình em
đã ướt đầm thân thể

anh ru anh ngủ mùi
đợi một giờ linh hiển

(3-68)

Mình google thì thấy bài thơ ko hề có chữ in hoa, có lẽ tác giả viết như vậy thật, chứ ko phải do người đánh máy, nếu đúng vậy thì cũng giờ mới biết.


Thơ của Thanh Tâm Tuyền cũng có đôi bài tương tự. KHông hề dễ thẩm, nhưng lỡ yêu rồi thì không thể quên.
 
Em mới học lớp 12 thôi thím ạ :v Tại em có gặp 1 chút vấn đề tâm lý, chứ không phải đực rựa hay gì. Bên ngoài em chính xác là một đứa chăm học,ngoan ngoãn, con nhà gia giáo, chính những vỏ bọc ấy đã bắt em không ngừng học. Tập trung sách vở không bước chân ra khỏi nhà nhiều. Kiến thức xã hội = 0.Em tìm đến voz để tâm sự thôi, hiện giờ có một vài điều ngăn cản em tiếp xúc với xã hội bên ngoài. Nên tính cách em thì kể ra cũng đôi phần gây khó chịu với nhiều vozer. Chỉ vài tháng nữa thôi em sẽ cân bằng lại mọi thứ.
thế thì tính ra ở ngoài đời thì thím phải gọi mình bằng chú :). Up lại 1 cmt năm xưa:

addtext_com_mtezmtqwmjyxmzu-jpg.4710
 
thế thì tính ra ở ngoài đời thì thím phải gọi mình bằng chú :). Up lại 1 cmt năm xưa:
Cười cười, nói nói sượng sùng...
Cũng đang tập bài này, mà bố mẹ toàn chửi hát như nhạc đám ma. Hàng xóm cũng kêu :beat_brick: Cơ mà mình thích nghe ca trù. Sau này sinh viên có dịp nhất định phải đi học. Ca trù với sáo với cờ tướng.
Ảnh ghê quá!!!
 
Một đoạn nhẹ nhàng cho đêm nhé :
Chuồn chuồn cắn rốn biết bơi
Con tôi thì chết bởi lời người ru
Con tôi thì chết ao tù
Mà lời người hát vẫn ru ngọt ngào... haha.
Nghe bài đấy có gì đó giống bài này nhỉ

Ngày mai ông sẽ lìa đời
Cháu con ở lại khóc cười ra sao?
Chuồn chuồn với lại cào cào
Bay cao bay thấp cũng vào áo quan.

Bài này nó cứ luẩn quẩn trong đầu mình từ lâu, tưởng là của Bùi Giáng mà ko phải,

bài của Bùi Giáng (ko biết tên, chỉ google lại) thì:

Ngày mai ông sẽ lìa đời
Các con ở lại buồn vui thế nào
Ông về chín suối chiêm bao
Thần tiên mộng mị mừng chào các con.
 
Nghe bài đấy có gì đó giống bài này nhỉ

Ngày mai ông sẽ lìa đời
Cháu con ở lại khóc cười ra sao?
Chuồn chuồn với lại cào cào
Bay cao bay thấp cũng vào áo quan.

Bài này nó cứ luẩn quẩn trong đầu mình từ lâu, tưởng là của Bùi Giáng mà ko phải,

bài của Bùi Giáng (ko biết tên, chỉ google lại) thì:

Ngày mai ông sẽ lìa đời
Các con ở lại buồn vui thế nào
Ông về chín suối chiêm bao
Thần tiên mộng mị mừng chào các con.
Em nghĩ thơ mà không có bản gốc (cứng) thì sẽ bị biến tấu đi :v
Kiểu như người ta đọc được ba câu, đến câu thứ 4 quên quên nên viết đại,ngụ ý vẫn vậy, hoặc gần vậy đó bác :v
Ví dụ có câu này : Lối cũ em về nay đã thu
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ :v
Em thỉnh thoảng đọc nhầm sang thành : Lối cũ em về nay đắng cay :byebye:
 
Xin phép ngoại văn tí nào.

Sau trận đánh - Victor Hugo
Dịch giả: Khương Hữu Dụng

Cha tôi, người anh hùng với nụ cười hiền dịu
Cùng một lính hầu thân cận người thương
Vì tầm vóc trượng phu và lòng dũng cảm phi thường
Rong ruổi buổi chiều sau trận đánh
Chiến trường xác ngổn ngang đêm xuống lạnh
Có tiếng kêu yếu ớt vẳng bên đường
Một tên lính Tây Ban Nha thuộc đám bại quân
Nằm rên rỉ máu đầy người bê bết
Mặt tái nhợt như chỉ còn đợi chết
"Cho tôi xin... hớp nước... làm ơn!"
Cha tôi mủi lòng nhìn kẻ bị thương
Tháo bình rượu sau yên trao người lính hầu trung dũng
Và bảo: "Người cầm lấy rót cho hắn uống"
Trong lúc người cận vệ nghiêng mình
Đưa bình rượu... tên bại binh
Thình lình giơ súng lên quyết liệt
Nhằm trán cha tôi la to: "Mày phải chết!"
Viên đạn bay quá gần làm chiếc mũ bắn tung
Và con ngựa nhảy lui một bước hãi hùng
Cha tôi nói: "Cứ cho hắn uống".
 
liệu em có thích trời khuya
muôn ngàn tinh tú ngoài kia sáng ngời?
hay em thương nhớ bầu trời
gió mây hờ hững không lời vội đi?
còn anh, anh thích những khi
ánh dương sáng tỏ đường đi lối về
và yêu những cơn mưa hè
lướt qua cửa sổ gõ nhè nhẹ thôi
 
Xin phép ngoại văn tí nào.

Sau trận đánh - Victor Hugo
Thế thì tôi cũng xin phép 1 đoạn thơ Tam Quốc mà tôi thích nhất :
“Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
Thịnh suy thành bại theo dòng nước
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không

Núi xanh nguyên vẻ cũ
Bao độ ánh chiều hồng
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng”
(Lâm giang tiên – Dương Thận)
Câu 2 có nơi dịch là thị phi, nhưng tôi thích Thịnh suy hơn, vì từ thị phi ở VN gắn với nhiều cái đời thường quá :byebye:
 
Thế thì tôi cũng xin phép 1 đoạn thơ Tam Quốc mà tôi thích nhất :
“Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
Thịnh suy thành bại theo dòng nước
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không

Núi xanh nguyên vẻ cũ
Bao độ ánh chiều hồng
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng”
(Lâm giang tiên – Dương Thận)
Câu 2 có nơi dịch là thị phi, nhưng tôi thích Thịnh suy hơn, vì từ thị phi ở VN gắn với nhiều cái đời thường quá :byebye:
Tới Huế, ăn món Huế ở con đường mang tên Hàn Mặc Tử. :shame:
 
Ngày sẽ hết tôi sẽ không trở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất
Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya
Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát
Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng
Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp
Đón chào tôi chung cười khóc bao lần
Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận
Cho mây xa cho tơ liễu ở gần
Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật
Quả tim mình nóng hối những chờ mong
Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa
Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần
Gió thổi dậy lùa mơ vào bốn phía
Ba phương trời chung gục khóc đêm giông
Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại Những bắt tay xao động với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt Những người em dâng hết dạ cho tôi
Những người bạn xem tôi là cà gật
Những người em không vẹn nghĩa mất rồi
Trần gian hỡi ? tôi đã về đây sống
Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than
Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng
Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thắp đen
Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức
Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm
Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt
Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em
Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ
Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên
Thân xương máu đã đành là uỷ mị
Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào có vững
Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng
Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn
Hết tâm hồn và hết cả da xương
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
Thì cánh mộng còn tung lên không ngại
Níu trời xanh tay với kiễng chân cao
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết
Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi
Ta chết lặng bó tay đầu lắc
Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi
Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt
Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô
Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc
Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi
Ta gửi lại đây những lời ảo não
Những lời yêu thương phụng hiến cho em Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão
Em bảo rằng:
- Đừng tuyệt vọng nghe không
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng
Phụng Hiến - Bàng Giúi
 
Ngày sẽ hết tôi sẽ không trở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất
Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya
Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát
Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp
Đón chào tôi chung cười khóc bao lần
Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận
Cho mây xa cho tơ liễu ở gần
Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật
Quả tim mình nóng hối những chờ mong
Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa
Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần
Gió thổi dậy lùa mơ vào bốn phía
Ba phương trời chung gục khóc đêm giông
Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại Những bắt tay xao động với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt Những người em dâng hết dạ cho tôi Những người bạn xem tôi là cà gật
Những người em không vẹn nghĩa mất rồi
Trần gian hỡi ? tôi đã về đây sống
Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than
Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng
Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thắp đen
Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm
Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt
Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em
Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ
Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên Thân xương máu đã đành là uỷ mị
Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào có vững
Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng
Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn Hết tâm hồn và hết cả da xương
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
Thì cánh mộng còn tung lên không ngại Níu trời xanh tay với kiễng chân cao
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết
Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi
Ta chết lặng bó tay đầu lắc
Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi
Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt
Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô
Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc
Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi
Ta gửi lại đây những lời ảo não
Những lời yêu thương phụng hiến cho em Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão
Em bảo rằng:
- Đừng tuyệt vọng nghe không
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng
Phụng Hiến - Bàng Giúi
Tôi cực mê thể loại thơ khó đọc nhịp. Viết hoa ở đâu cũng là một chuyện không hề đơn giản.
 
Back
Top