Tâm sự - Hôm nay tôi từ bỏ

Tôi cũng mệt mỏi quá các fence ạ. Muốn tránh xa cái gia đình này, sống 1 cuộc sống riêng. Có nhiều thứ thật hãm l ập đến trong 3 năm qua. Thêm cả bệnh trầm cảm tưởng đã dứt được mà hình như lại bị trở lại rồi.
 
Những triệu chứng trầm cảm nặng thì đã qua rồi. Mình đi gặp bsy tâm lý hơn 5 tháng, tuần 2 buổi, giờ đã đỡ hơn nhiều. Bên cạnh cũng có bạn bè ng thân nữa. Mọi cảm xúc tiêu cực cũng k còn nhiều đâu.

Mình viết để chia sẻ lúc không ngủ dc cho nhẹ nhàng hơn, cũng coi như 1 cách giải toả tâm trạng. Bây giờ chỉ là tiếc nuối và đau lòng thôi.

Biết đâu, buông đc lại tốt cho mình. Thời gian dần sẽ làm mọi thứ phai nhạt dần hết. 1-2 năm, 5-6 năm nữa nhìn lại, biết đâu lại thấy mình sáng suốt thì sao
Thím thớt bao nhiêu tuổi rồi? Ở Vn đúng là không có chữa trị tâm lý cẩn thận. Khuyên gì cũng không bằng giờ thím thớt ngồi tĩnh tâm lại, có khi thím nên học thiền. Tôi trước cũng đau đầu việc nợ nần gia đình, thiền vào thì cũng đỡ.
 
Cũng may còn có đứa con là niềm an ủi cho mình
Cầu trời đừng nổi giông bão thêm nữa, tôi
Tôi suy nghĩ tiêu cực, không bỏ qua đc một việc nhỏ nhất, luôn "nhạy cảm quá đáng" với một số vde.
Thời kỳ nặng nhất là luôn muốn chết, chán chường. Nặng nhất là hoàn toàn không ngủ đc, đêm nào cũng dậy khóc. Đập đầu tự tử hoặc muốn nhảy lầu.
Muốn giết người xong tự tử theo.
Khóc và co giật, mất cảm giác
Nặng lắm, giờ đỡ hơn rồi. Giờ thi thoảng có sự kiện gì là tôi k ngủ dc, và nằm khóc thôi
Cô này biểu hiện giống vợ tôi y chang.
Cũng đa sầu đa cảm, ít va chạm nên hay quan trọng hóa vấn đề. Tôi phải nói nhẹ nhàng tư vấn miết.
Nhiều khi bực quá, tôi to tiếng lỡ miệng vài chữ là giận tôi. Thế là tôi cong đuôi đi xin lỗi, từ chuyên gia thành bị cáo, wtf ???? :amazed::amazed:
Nhưng theo tôi thì cái này dễ trị, chủ yếu cần người hiểu và kiên nhẫn.
Rất may là công việc của vợ, tôi đã từng trải qua và kiến thức khá nhiều để xử lý.
Vài lần đầu vợ chưa nghe lời tôi, sau khi thấy ok mới bắt đầu tin và học cách bỏ qua những thứ vớ vẩn để cứng rắn hơn.
Tôi thấy người như vậy, bề ngoài hay tỏ ra cứng rắn, nói chuyện cộc tính hoặc im im, ko kiềm chế bộc lộ cảm xúc ra ngoài. Ko rõ @that.nghiep.nam.nha có phải vậy ko?
Nếu cần tư vấn thì inbox. Vô tình thấy đồng cảm với thím.
 
Tôi thấy người như vậy, bề ngoài hay tỏ ra cứng rắn, nói chuyện cộc tính hoặc im im, ko kiềm chế bộc lộ cảm xúc ra ngoài. Ko rõ @that.nghiep.nam.nha có phải vậy ko?
Nếu cần tư vấn thì inbox. Vô tình thấy đồng cảm với thím.
Đối vs đồng nghiệp bạn bè ai cũng bảo tôi vui vẻ, lạc quan, đơn giản. Fb cá nhân cũng toàn chuyện vui vẻ bỉ bựa :)) thấy mình sống 2 mặt vl. Chỉ bạn bè thân mới hiểu đc tính tôi và suy nghĩ rối rắm khù khoằm của tôi như nào thôi.
Bản thân tôi sinh và lớn trong môi trường trong lành quá, như 1 con gà công nghiệp, đúng với tiêu chuẩn xã hội con ngoan trò giỏi sinh viên gương mẫu, nhân viên tích cực...cuộc sống không có sự bon chen, kèn cựa, không đấu đá, sống đơn thuần quá, ngố quá, k tiếp xúc với những hạng người lươn lẹo lừa đảo nên kinh nghiệm sống như 1 đứa trẻ con trong thân xác ng lớn.
Vậy nên khi vấp ngã, tôi không chịu đc đả kích quá lớn đó mới suy sụp nhanh vậy. Cũng là do mình một phần.

Cảm ơn thím chia sẻ, tôi đỡ hơn nhiều rồi. Cũng chỉ buồn thôi chứ bệnh trầm cảm là quá khứ rồi thím ạ. Tôi đang dần dần khắc phục, tự học dần cách ignore một số vde, học cách bỏ ngoài tai...
 
Đàn nào cũng thế cả thôi anh, anh chưa thấy mấy vụ bỏ vợ bỏ con theo bồ xong không hề nhìn lại à? Mình làm đàn ông thì nghĩ theo hướng bị gái bỏ, nếu anh là gay bị thằng bồ nó bỏ thì anh thấy khác ngay ấy mà. Chứ cứ nghĩ theo hướng hận đàn bò làm gì.
Nói chung có người này người kia. Không thể đánh đồng hết
Nhưng theo đa số: đàn ông ngoại tình thì rất nhiều, nhưng ngoại tình đến mức bỏ gia đình vợ con thì hiếm.
đàn bà ít ngoại tình hơn đàn ông, nhưng 1 khi đã ngoại tình thì vứt bỏ cả gia đình, ko màng con cái
Nên t mới kết luận 1 khi đàn bà nó đã hết tình thì nó tàn nhẫn hơn đàn ông mình nhiều
 
Last edited:
Các thím nào theo dõi mấy thớt về trầm cảm thì chắc biết tôi. Đại loại là trc có trầm cảm vì mâu thuẫn với chồng, hiện tại tôi ly thân sống với con. Tình hình vẫn cứ dùng dằng, chồng nhất quyết đòi ly hôn, tôi thì không đồng ý vì tâm không thể buông dc, đau lòng khi nhớ lại ngày xưa vui vẻ dường nào...

Cả năm qua cảm giác như tôi một mình bơi giữa biển, bơi mãi mà k thấy bờ, bơi mãi mà k biết mình đang đi đâu, mệt mỏi chán nản mà k dám buông xuôi. Chồng thi thoảng nhắn tin gọi điện giục ký đơn, kiểu giống như đang bơi sóng nó ập đến, nhấn mình xuống dưới nước ấy. Cảm giác nghẹn thở, tim đập nhanh, không ngủ đc sau "cơn sóng" ấy, khó chịu khổ sở vô cùng.

Hôm qua (chủ nhật), chồng lại nhắn giục. Lần này tôi đuối sức quá rồi, cả đêm trằn trọc k ngủ đc, thương con thương mình, uất hận, tôi buông thôi các thím ạ. Buông để mong trời yên biển lặng, bình tâm sống nốt quãng đời còn lại.

Bởi vậy, một khi đàn ông đã bạc, họ còn phũ phàng gấp mấy lần đàn bà. Buông mà tôi đau lòng quá các thím, khóc sưng mắt. Nhưng vẫn phải bơi thôi, phải bơi tiếp thôi...
sao nghe nói đàn ông dù thích đàn bà hay không thích cũng đều dịu dàng. còn đàn bà thì không thích thì coi như phù du khinh như rác
Quen tụ nó làm gì bị tụ nó bỏ rồi phủ, sao không kiếm mấy thằng vốt dơ trên này tụ nó sống tình cảm yêu đến chết kìa
 
Đồng cảm với bạn. Thật ra trai hay gái gì hết tình đều phũ như nhau cả. Mình là nam, lúc trước cũng bị rơi vào tình cảnh như bạn, luôn dằn vặt bản thân khôg đủ tốt để giữ người ta, hơn nữa năm trời sống trong căng thẳn, mệt mõi, không bao giờ ngủ quá 2 tiếng cả. Tuy lúc nào cũng mệt mõi chỉ muốn ngủ nhưng lại rất sợ ngủ, sợ cảm giác đối mặt với sự trống trãi khi ngủ dậy, do làm chung cty nên trên cty chạm mặt hay thấy người ta nói chuyện vs người khác là cảm giác hụt hẫng lại trỗi dạy, buồn nôn, khí thở, đổ mồ hôi, rồi lại muốn về thật nhanh, về nhà thì lại muốn đi làm, 1 vòng lẫn quẫn. Cảm giác mình có thể làm tất cả để dc quay về như trước kia. Mình nt chắc cả chục ngàn tin trong nữa năm đấy, 1 đêm chắc cả trăm tin chỉ 1 nội dung,. mình đi chơi, ăn nhậu vs rất nhiều bạn nữ chỉ để dc quên đi ng ta, nhiều lúc ngồi 1 mìn nhớ lại chuyện cũ rồi khóc. Nhiều lúc mình đã nghĩ đến cái chết để dc giải thoát rồi. Ngày Hôm nay chắc mình cũng đã quên dc 1 ít rồi, không biết mấy hm nữa có tốt hơn không, nhưng thời gian tồi tệ và khó khăn nhất đã qua, mình chỉ khuyên bạn đừng cố gắng gượng ép bản thân làm gì cả, buồn thì khóc, vẫn còn yêu thì cứ nói vẫn còn yêu, gục ngã yếu đuói gì cũng dc và cứ làm gì mình thấy thoải mái là dc, như nhậu, hát hò chẳng hạn. Và cách quên 1 người nhanh nhất là quan tâm bản thân hơn và thích 1 người khác.
Đồng cảm với bạn. Thật ra trai hay gái gì hết tình đều phũ như nhau cả. Mình là nam, lúc trước cũng bị rơi vào tình cảnh như bạn, luôn dằn vặt bản thân khôg đủ tốt để giữ người ta, hơn nữa năm trời sống trong căng thẳn, mệt mõi, không bao giờ ngủ quá 2 tiếng cả. Tuy lúc nào cũng mệt mõi chỉ muốn ngủ nhưng lại rất sợ ngủ, sợ cảm giác đối mặt với sự trống trãi khi ngủ dậy, do làm chung cty nên trên cty chạm mặt hay thấy người ta nói chuyện vs người khác là cảm giác hụt hẫng lại trỗi dạy, buồn nôn, khí thở, đổ mồ hôi, rồi lại muốn về thật nhanh, về nhà thì lại muốn đi làm, 1 vòng lẫn quẫn. Cảm giác mình có thể làm tất cả để dc quay về như trước kia. Mình nt chắc cả chục ngàn tin trong nữa năm đấy, 1 đêm chắc cả trăm tin chỉ 1 nội dung,. mình đi chơi, ăn nhậu vs rất nhiều bạn nữ chỉ để dc quên đi ng ta, nhiều lúc ngồi 1 mìn nhớ lại chuyện cũ rồi khóc. Nhiều lúc mình đã nghĩ đến cái chết để dc giải thoát rồi. Ngày Hôm nay chắc mình cũng đã quên dc 1 ít rồi, không biết mấy hm nữa có tốt hơn không, nhưng thời gian tồi tệ và khó khăn nhất đã qua, mình chỉ khuyên bạn đừng cố gắng gượng ép bản thân làm gì cả, buồn thì khóc, vẫn còn yêu thì cứ nói vẫn còn yêu, gục ngã yếu đuói gì cũng dc và cứ làm gì mình thấy thoải mái là dc, như nhậu, hát hò chẳng hạn. Và cách quên 1 người nhanh nhất là quan tâm bản thân hơn và thích 1 người khác.
 
Nói chung có người này người kia. Không thể đánh đồng hết
Nhưng theo đa số: đàn ông ngoại tình thì rất nhiều, nhưng ngoại tình đến mức bỏ gia đình vợ con thì hiếm.
đàn bà ít ngoại tình hơn đàn ông, nhưng 1 khi đã ngoại tình thì vứt bỏ cả gia đình, ko màng con cái
Nên t mới kết luận 1 khi đàn bà nó đã hết tình thì nó tàn nhẫn hơn đàn ông mình nhiều
Lại số liệu đa số rút từ dude trust me rồi, vì cái này không có thống kê nên tôi nghĩ là do chủ quan anh thấy thế thôi, chứ như tôi gặp với nghe kể toàn các ông cặp bồ rồi vứt bỏ vợ con, không thì cũng là dạng bòn tiền vợ con cho bồ bịch. Giờ chả có cái gì để so ra cái "đa số" của anh hay như tôi thấy thì "đa số" đàn ông sẽ lợi dụng vợ con nhiều hơn. Ý kiến chủ quan thì khó mà áp đặt lên toàn thể lắm.
 
Sao ko kiếm anh nào miền bắc biết nấu ăn kiếm tiền nội trợ, lên voz mà yếu đuối thế làm ăn gì
 
Nhớ hồi xưa inbox hỏi thăm fen vui vẻ thế mà h lại toang hẳn
Đợt đấy còn định vào SG, định mua nhà...
Bắt đầu từ tầm tháng 7-8 năm 2018 là bắt đầu có biến...chồng tôi thay đổi
Đến tháng 2/2019 là tôi bắt đầu rối loạn. Tháng 4/2019 bệnh nặng đi khám ở viện tâm thần Bạch Mai thì là trầm cảm lo âu k loạn thần. Tháng 7/2019 ly thân. Tháng 9/2019 tôi chuyển nhà. Tháng 3/2020 chuyển việc. Đầu tháng 4/2020 trúng đợt cách ly xh con trai bệnh nặng nằm viện
Mới có 2 năm mà cuộc sống của tôi sang 1 trang mới vậy...
 
Tôi nếu ý kiến cá nhân có gì thớt đừng buồn. Coi như để bạn thấy 1 góc nhìn khác. Tôi cũng có gia đình rồi, nói thật sống với người phụ nữ tính như bạn thì người đàn ông cũng căng thẳng lắm. Nhạy cảm quá mức. Gia đình là trên hết không có nghĩa là k có những mối quan hệ bên ngoài xã hội. Nên bạn cần phải suy nghĩ thoáng hơn chút. Phụ nữ thoải mái với chồng thì chồng nếu biết suy nghĩ sẽ tôn trọng và dần dần sẽ muốn trở về bên vợ nhiều hơn là đi ra ngoài. Nhưng có lẽ chồng bạn ngoài những áp lực công việc khi về lại phải đối mặt với cô vợ lúc nào cũng khó chịu, cũng làm quá mọi chuyện lên thì a ấy chắc cũng k chịu được nên mới dứt khoát đòi ly hôn với bạn như vậy.
Chúc bạn mạnh khoẻ và sớm vượt qua được chuyện này.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Những triệu chứng trầm cảm nặng thì đã qua rồi. Mình đi gặp bsy tâm lý hơn 5 tháng, tuần 2 buổi, giờ đã đỡ hơn nhiều. Bên cạnh cũng có bạn bè ng thân nữa. Mọi cảm xúc tiêu cực cũng k còn nhiều đâu.

Mình viết để chia sẻ lúc không ngủ dc cho nhẹ nhàng hơn, cũng coi như 1 cách giải toả tâm trạng. Bây giờ chỉ là tiếc nuối và đau lòng thôi.

Biết đâu, buông đc lại tốt cho mình. Thời gian dần sẽ làm mọi thứ phai nhạt dần hết. 1-2 năm, 5-6 năm nữa nhìn lại, biết đâu lại thấy mình sáng suốt thì sao
Xin mừng với bạn vì đã có được quyết định.
Ít nhất từ giờ ko còn mối lo "sóng gió" ập đến bất chợt, tập trung 100% tinh thần vào cuộc sống mới, con người đã qua như 1 ga nhỏ trên chuyến tàu bạn qua thôi bạn à :go:
 
Xin mừng với bạn vì đã có được quyết định.
Ít nhất từ giờ ko còn mối lo "sóng gió" ập đến bất chợt, tập trung 100% tinh thần vào cuộc sống mới, con người đã qua như 1 ga nhỏ trên chuyến tàu bạn qua thôi bạn à :go:
Vẫn còn dai dẳng, chỉ khi nào ra toà quyết định ly hôn xong tôi mới dứt dc. Giờ là ra toà chia tài sản.
Nói chung là cái ngu nào cũng bị trả giá hết. Tôi bị trả giá k những mất tiền mà còn tổn hại về tinh thần, thể chất, đau đớn. May còn có đứa con bù đắp lại
 
Có ng thứ 3 ko thím. Tôi cug buồn nhưng chắc so với thím chỉ là hạt cát. Nhưng tôi hiểu cái cảm giác đó. Đôi khi nghĩ đến thấy uất ức, muốn bung cái dồn nén mà ko đc, rồi mệt mỏi rũ xuống. Thứ tình cảm độc hại thì thà ko có còn hơn ;(
 
thím bị trầm cảm lo âu, còn tôi bị trầm cảm chán nản

nó như chìm xuống đáy đại dương tối mù mịt vậy, ko 1 ý tưởng, ko 1 lời nói, ko 1 tia sáng nào cho mình cả. chỉ có chìm chìm và chìm...
 
Đã không giải quyết được và 1 bên là chồng bạn ko muốn giải quyết thì thôi buông bỏ đi bạn.
Tự giải thoát cho bản thân mình. Tập trung nuôi con, tối rảnh thì gym gủng gì đó cho khuây khoả, chứ giờ níu kéo cũng không dc mà còn nặng lòng hơn
 
Có ng thứ 3 ko thím. Tôi cug buồn nhưng chắc so với thím chỉ là hạt cát. Nhưng tôi hiểu cái cảm giác đó. Đôi khi nghĩ đến thấy uất ức, muốn bung cái dồn nén mà ko đc, rồi mệt mỏi rũ xuống. Thứ tình cảm độc hại thì thà ko có còn hơn ;(
Tôi k có bằng chứng chính xác, trai trên gái dưới, nên không nói đc. Chỉ là nghi ngờ thôi, có thuê xe ôm đi theo thì đồng nghiệp rủ đi ăn trưa 1-1, tối đi cùng nhau vào toà nhà văn phòng hỗn hợp, thuê nhà gần nhau...nói chung là không thể nói là có tu ét đây :)) mà có thì cũng chẳng còn ý nghĩa nữa rồi
 
Back
Top