Review về cuộc sống 1 loser voz ? Tại sao ko ?

Đời thế có phải sướng không, anh thớt bằng tuổi anh gđ của mình. Cũng 89, tốt nghiệp Tiến sĩ khoa cơ khí hàng không 2 năm trước bên Úc. Về VN kinh doanh dv Khách sạn, dich sml mấy tháng nay. 2 vợ chồng thì cắn nhau suốt ngày, kinh tế thì vẫn không có vấn đề gì lắm nhưng chắc chuẩn bị bỏ vợ và bỏ xứ
 
Sáng giờ e bận thanh ký hàng ko có tg viết tiếp. Giờ rảnh e phục vụ các Bác
Khoảng thời gian học nghề là.khoảng tg cực kì khó khăn . Vì sao ? vì học ko có lương các bác à ....Nhưng ông bà nói thì méo có sai đi đâu. Sau lưng người đàn ông thành công luôn có bóng dáng người phụ nữ

Thời điểm e học xong là e nghỉ làm bảo vệ rồi. Bx e cũng nghỉ theo, xin qua trường bên PMH làm, lương cao x2 lần và chế độ tốt hơn


Em theo thằng anh bà con làm. Nó ko mở tiệm mà làm tại.nhà, cũng tháo ráp các kiểu rồi buôn bán hàng nội địa. Bảo trì ks, nhà hàng. Tiệm có 2 thằng lính à, E với 1 thằng thợ và thằng chủ là hết. Quy mô nhỏ gọn

Tổ cha nó, đã làm thợ phụ mà gần 3 tháng e vẫn chưa biết làm cc gì hết, toàn cho e đưa đồ nghề thôi. Trong khi ngta làm 1 2 tuần đã biết. Có lẽ nó sơ e làm hư đồ. E thấy tình hình ko ổn nên tự mày mò. Khi ấy , e có tham gia gần chục diễn đàn về ngành ĐL. Em mua 1 bộ máy lạnh ve chai chạy bth , do cao dòng ( cao ampe) nên ngta bán xác 700k.

Buổi tối sau khi làm xong, e mượn đồ nghề của tiệm đem về nhà e tự làm. Cần quái gì 2 tuần, 2 ngày e đã ráp đc máy lạnh thế dễ. 1 tuần e ráp đc máy tư thế khó, âm tường các kiểu.

Xong phần ráp máy lạnh, e lại tiếp tục mua đồ ve chai về tập thay block, hàn dàn. Rồi cứ thế mua xác tủ lạnh, máy giặt 2 300k 1 cái về vọc. Dụng cụ, đồ nghề thì tiệm có sẵn. Cứ thế mà e vọc thay sò, xả đá, nạp gas. Vệ sinh máy giặt abc các kiểu.

Nhưng nó vẫn ko cho e làm, chỉ cho e phụ. Loay hoay gần cả năm trời bên đó mà ko dc gì. Tết đc có 2tr bạc, nhờ có bx làm.bên mầm.non có này kia đỡ giúp e trong suốt quá trình e học cái nghề này. Nói chính xác là vơ em.nó nuôi em ăn học theo nghĩa bóng lẫn đen
Em nhảy qa 1 cửa hàng lớn hơn, 2 chi nhánh bên q8. CH này chuyên tân trang, dọn máy. Ông chủ khá nóng tính, chửi thề Đm , thằng chó, cc, dis mẹ mày các kiểu. Chửi rất dữ. Nhưng đó lại là gu của e . Vì e xác định, t làm là t chôm nghề của ông. T ko làm cho ông suốt đời, sau này t cũng như ông, cũng có 1 CH riêng và cũng sẽ chửi.NV như ông thôi.

Trong thời gian đầu làm, e lại gắn liền vs thuốc tẩy và xà bông rửa chén theo kg. Trộn dung dịch vào để tẩy rửa, vệ sinh máy
Sau đó là hỗn hộp keo AB để làm đồng máy rồi Sơn phun các kiểu. Máy nào sơn gì, mã bnhiu e đều ghi lại.

Mày mò hơn 3 thábg thì em dc cho đi ráp máy. Trong 1 lần tháo.máy lạnh, e bị té thang, nứt xương chân nghỉ 3 tháng
Ko 1 ai trong CH.kể cả thằng Chủ gọi đt hỏi thăm. Tất cả chi phí e đều tự xử
Vk e lại nuôi báo cô e thêm 3 tháng
Nghề quá bạc nên sau khi lành lặn e nộp.đơn vào dienmayxanh làm
Làm dmx thì vui buồn lẫn lộn. Vui nhiều hơn buồn. Và nhiều ngóc ngách, vận hành, góc khuất và chưa khuất.
Em xin kể tiếp vào mai
 
Để thay đổi không khí và chiều lòng bạn đọc thì mình quay lại thời đi Dân Quân (DQ) nha
Cv giữ xe UB thì bth thôi, Bác nào ra phường hay xã công chứng giấy sẽ thấy DQTT giữ xe.

Chị là con người vui vẻ, hoà đồng ( C lớn hơn Ba mình 1t, và lớn hơn Mẹ mình 2t nha , 1965). C giàu vl, nhà mặt tiền trăm.mét vuông Trần Xuân Soạn Q7. Từ thằng PDT, phó CT cũng cù cưa mà c đéo chịu.

C có thói quen nghỉ trưa ở phường chơi game pikachu vì máy của phường khoá chức năng lên mạng nên chỉ chơi đc game mặc định trong máy là pikachu và poker ( Bài Thùng Phá Sảnh)

C mặc áo trắng, quần tây cao 1m7, dáng vẻ quý sờ tộc. Trưa c chơi, còn mình ngồi kế bên xem. Dần dần mình xin fb, sdt, có lần bạo gan lấy chân cà cà chân c. C im ặng chơi game, thế là mình đã hiểu.

Trong 1 trưa nọ, mưa tầm tã sml, mình đi mua giùm c hộp cơm, về giữa đường mưa ướt áo. Mình cởi áo ra phơi quạt máy cho.khô để xíu mặc vào làm. C nhìn mình, mình nhìn c. 4 mắt nhìn nhau trào máu họng
Sau đó rủ rê c đi ăn, cafe dù bên Trung Sơn q8. C toàn trả tiền chứ mình làm đell gì có mà trả.
Cafe dù Trung Sơn thì các thím biết rồi đó, vô đó hôn hít, móc cua các kiểu. Cái cảm giác khi tháo cái cúc áo trắng ra thật là khó tả.......
Sau này xuất ngũ, c còn cho mình 8tr để mua con xe di.làm. Dòng đời đưa đẩy , sau.này mất liên lạc với c luôn
anh đã đ!t chị ấy chưa

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mượn thớt này viết vài dòng về bản thân.
Tôi là một thằng tồi bại, không có tí bản sắc đàn ông.
Thường ngày tôi rất hay vào thread của giotudo44 để buông lời chọc ghẹo. Nhưng nào ai có biết, những lời nói đó của tôi cũng chính là dành cho bản thân mình. Tôi cũng lâm vào hoàn cảnh giống như hắn. Cũng thích một cô bé (Trên avatar) đến mức ngây dại. Bằng bản lĩnh rình mò của mình. Dù chỉ mới gặp mặt đôi lần, nhưng tôi cũng đã tranh thủ tìm được facebook của cô nàng. Từ đó lần ra địa chỉ bằng cách của riêng mình.
Nhận thấy thằng em của cô bé rất thích chơi bài Yugioh và đang thèm lá rồng trắng mắt xanh series hiếm. Tôi liền đặt mua trên mạng rồi pm đặt vấn đề bán lá bài đó cho cu cậu với giá rẻ. Thế là vào một ngày đẹp trời tôi đã đến nhà của thằng nhóc đó và thực hiện chuyện mua bán lỗ vốn. Chỉ với một trăm ngàn tiền chênh lệch, cuối cùng tôi cũng đã biết được nhà của cô bé, thậm chí còn nhìn thấy cô bé đang ngồi xem tivi trong nhà.
Nhưng rồi thì sao? Tôi biết nhà, nhưng tôi "Éo" dám làm gì cả. Vâng, éo dám làm gì cả. DKM, tôi chê cười người ta mà tôi cũng không khác gì. Ngày nào cũng ngồi quán cà phê rình em đi học. Lòng đau nhói khi thấy em leo lên xe một thằng giàu có. Tôi nghèo, tôi biết rằng em không dành cho tôi. Nhưng tôi vẫn cứ thế, vẫn muốn ngày ngày được ngắm nhìn nụ cười xinh đẹp của em. Thông qua kẽ hở của quán cà phê kế cận...
 
Mượn thớt này viết vài dòng về bản thân.
Tôi là một thằng tồi bại, không có tí bản sắc đàn ông.
Thường ngày tôi rất hay vào thread của giotudo44 để buông lời chọc ghẹo. Nhưng nào ai có biết, những lời nói đó của tôi cũng chính là dành cho bản thân mình. Tôi cũng lâm vào hoàn cảnh giống như hắn. Cũng thích một cô bé (Trên avatar) đến mức ngây dại. Bằng bản lĩnh rình mò của mình. Dù chỉ mới gặp mặt đôi lần, nhưng tôi cũng đã tranh thủ tìm được facebook của cô nàng. Từ đó lần ra địa chỉ bằng cách của riêng mình.
Nhận thấy thằng em của cô bé rất thích chơi bài Yugioh và đang thèm lá rồng trắng mắt xanh series hiếm. Tôi liền đặt mua trên mạng rồi pm đặt vấn đề bán lá bài đó cho cu cậu với giá rẻ. Thế là vào một ngày đẹp trời tôi đã đến nhà của thằng nhóc đó và thực hiện chuyện mua bán lỗ vốn. Chỉ với một trăm ngàn tiền chênh lệch, cuối cùng tôi cũng đã biết được nhà của cô bé, thậm chí còn nhìn thấy cô bé đang ngồi xem tivi trong nhà.
Nhưng rồi thì sao? Tôi biết nhà, nhưng tôi "Éo" dám làm gì cả. Vâng, éo dám làm gì cả. DKM, tôi chê cười người ta mà tôi cũng không khác gì. Ngày nào cũng ngồi quán cà phê rình em đi học. Lòng đau nhói khi thấy em leo lên xe một thằng giàu có. Tôi nghèo, tôi biết rằng em không dành cho tôi. Nhưng tôi vẫn cứ thế, vẫn muốn ngày ngày được ngắm nhìn nụ cười xinh đẹp của em. Thông qua kẽ hở của quán cà phê kế cận...
Rình tắm thì nói thật đi fence

via theNEXTvoz for iPhone
 
Anh có nhà, anh hiểu không???
Anh làm 4-5tr nhưng anh ko mất tiền thuê nhà, cơm anh ăn ba mẹ anh bao, điện nước mạng bố mẹ anh gánh hộ, thì anh kêu ca cc gì nữa :big_smile:
Tất nhiên là anh cũng nỗ lực, nhưng bảo anh loser thì không phải, anh hơn cả đống đứa nhà quê chân đất mắt toét tay trắng lên phố lập nghiệp rồi, chuyện của anh chả có gì hay ho cả.
Ờ, kể lão này nói cũng đúng :D
Lại còn dây dỗi : "các bác ko muốn nghe thì em xin mod xóa !"

Lão thớt ở ngoài chắc thích dc tán dương nịnh bợ dữ lắm, thích dc người khác tâng bốc :D
Nhưng mà thôi kệ, ngồi hóng coi biết đâu có gì hay ho lão ơi.
Cuộc đời mỗi người vốn là 1 cuốn tiểu thuyết đầy bi - hài rồi mà.
 
Ờ, kể lão này nói cũng đúng :D
Lại còn dây dỗi : "các bác ko muốn nghe thì em xin mod xóa !"

Lão thớt ở ngoài chắc thích dc tán dương nịnh bợ dữ lắm, thích dc người khác tâng bốc :D
Nhưng mà thôi kệ, ngồi hóng coi biết đâu có gì hay ho lão ơi.
Cuộc đời mỗi người vốn là 1 cuốn tiểu thuyết đầy bi - hài rồi mà.
Lướt voz thì ko nên nghiêm túc qá, nghiêm túc 50% là đủ xài rồi fen à. Bài có tương tác thì mình viết tiếp thôi, còn chìm thì thôi. Mình thấy mấy Bác khác viết Hồi ký hay Nhật ký cũng vậy
 
Lướt voz thì ko nên nghiêm túc qá, nghiêm túc 50% là đủ xài rồi fen à. Bài có tương tác thì mình viết tiếp thôi, còn chìm thì thôi. Mình thấy mấy Bác khác viết Hồi ký hay Nhật ký cũng vậy
Ah, chỉ là góc nhìn ông kia cũng ko sai. Về phần bác em chỉ đoán, ko quy chụp, ko đúng thì thôi bác ơi. Hi vọng ko giận. Có thể bác ko biết, từ 4rum cũ thì vozer thì lúc nào chẳng lê la nhây nhúa ở cái f17 này :D .
Em vẫn hóng chuyện bác để tìm gì đó học hỏi dc cho bản thân.
 
Tôi đã từng gặp một ông là vozer ngoài đời, vào một buổi chiều đầy lá thu rơi trong một quán cafe cóc, trên con phố nhỏ nắng cháy Hà nội . Hắn trạc tuổi 30, gầy gò, thiếu sức sống, nhưng ánh mắt lại chất chứa đẩy hy vọng như cây khô chờ mùa xuân thay lá. Cặp kính dày cộm làm người ta liên tưởng đến một sinh viên trí thức trên thông thiên văn dưới tường địa lý, am hiểu mọi thứ trên đời. Cái áo cá sấu hàng fake chứng tỏ hắn cũng không phải người điều kiện gì. Đôi giày Hunter mòn rách xông pha bao dặm đường để ủng hộ người Việt dùng hàng Việt. Con quốc thoại Xiaomi nứt kính như màn nhện. Trên cổ tay chiếc đồng hồ Sieko sứt dây có vẻ như dán lại bằng keo 502. Bên hông vác theo cái bình Lock and Lock móp méo và dắt theo một con mèo ốm đói. Hắn là một tập hợp đa quốc gia, là một hình thái sống phong phú. Hắn ngồi đó phảng phất đau thương, thỉnh thoảng cầm điện thoại lên lướt lướt rồi lại xuống bàn, hắn móc cái ví giả da ra đếm đi đếm lại số tiền ít ỏi còn lại, hắn thở dài. Quần áo nhàu nát bốc mùi, hẳn đã lâu không có hình bóng nữ nhân chăm sóc, mắt xa xăm, một nỗi buồn đau đáu về tương lai... Cơn mưa chợt đổ xuống bất chợt, tôi vội phi con cub ghẻ của mình về nhà, không kịp bắt chuyện với hắn, lúc tôi ngoáy đầu nhìn hắn lần cuối, hắn vẫn ngồi đó, mưa tơi tả như cuộc đời hắn...

Gửi từ Tủ lạnh bằng vozFApp
 
Ah, chỉ là góc nhìn ông kia cũng ko sai. Về phần bác em chỉ đoán, ko quy chụp, ko đúng thì thôi bác ơi. Hi vọng ko giận. Có thể bác ko biết, từ 4rum cũ thì vozer thì lúc nào chẳng lê la nhây nhúa ở cái f17 này :D .
Em vẫn hóng chuyện bác để tìm gì đó học hỏi dc cho bản thân.
dạ thanks Bác, giờ trễ qá e dzong sớm. Mai rảnh e viết tiếp, làm dmx thì cũng khá bth :)) dc cái x3 cuối năm thôi
 
Tôi đã từng gặp một ông là vozer ngoài đời, vào một buổi chiều đầy lá thu rơi trong một quán cafe cóc, trên con phố nhỏ nắng cháy Hà nội . Hắn trạc tuổi 30, gầy gò, thiếu sức sống, nhưng ánh mắt lại chất chứa đẩy hy vọng như cây khô chờ mùa xuân thay lá. Cặp kính dày cộm làm người ta liên tưởng đến một sinh viên trí thức trên thông thiên văn dưới tường địa lý, am hiểu mọi thứ trên đời. Cái áo cá sấu hàng fake chứng tỏ hắn cũng không phải người điều kiện gì. Đôi giày Hunter mòn rách xông pha bao dặm đường để ủng hộ người Việt dùng hàng Việt. Con quốc thoại Xiaomi nứt kính như màn nhện. Trên cổ tay chiếc đồng hồ Sieko sứt dây có vẻ như dán lại bằng keo 502. Bên hông vác theo cái bình Lock and Lock móp méo và dắt theo một con mèo ốm đói. Hắn là một tập hợp đa quốc gia, là một hình thái sống phong phú. Hắn ngồi đó phảng phất đau thương, thỉnh thoảng cầm điện thoại lên lướt lướt rồi lại xuống bàn, hắn móc cái ví giả da ra đếm đi đếm lại số tiền ít ỏi còn lại, hắn thở dài. Quần áo nhàu nát bốc mùi, hẳn đã lâu không có hình bóng nữ nhân chăm sóc, mắt xa xăm, một nỗi buồn đau đáu về tương lai... Cơn mưa chợt đổ xuống bất chợt, tôi vội phi con cub ghẻ của mình về nhà, không kịp bắt chuyện với hắn, lúc tôi ngoáy đầu nhìn hắn lần cuối, hắn vẫn ngồi đó, mưa tơi tả như cuộc đời hắn...

Gửi từ Tủ lạnh bằng vozFApp
Văn Bác hay vl, e làm biếng trau chuốt từ ngữ qá
 
Mình thì nhà giàu nhưng k có chí
sống nội tâm nhiều
dạng loser trong cuộc sống, kiểu hưởng nhờ gia đình
lúc nào cũng thấy chán đời các bạn ạ
 
Nếu có quen xin lưu làm kỉ niệm. Đừng làm lộ infor mình ra, mất vui. Mình ở q7 31 năm rồi. Có thể đã gặp hoặc là người quen ko chừng kkkk
Mình nhớ và biết bạn ở đâu rồi , dạo này còn ở hẻm cũ ko ? Hồi xưa hình như bạn có chơi net tại tiệm của anh Hùng, anh Tài đúng ko ?
 
Back
Top