[Tâm sự/ Khuyên]Tôi đã vuợt qua trầm cảm như thế nào?

View attachment 229536
Tại [B]Việt Nam[/B], theo Bệnh viện Tâm thần Trung ương 1, tỷ lệ mắc 10 chứng rối loạn tâm thần phổ biến trong năm 2014 là 14,2%, trong đó riêng rối loạn [B]trầm cảm[/B] chiếm 2,45%. Tỷ lệ tự sát trong năm 2015 là 5,87 trên 100.000 dân.

Gần đây, cụm từ "trầm cảm" xuất hiện dày đặc hơn, ngay cả trên voz này cũng vậy, ngay cả bản thân mình cũng vậy, nhưng mà thật may mắn mình đã thoát ra khỏi nó. Bây giờ mình yêu đời vl ấy. Nên mình muốn chia sẻ lại với các thím, nhỡ đâu mình giúp đuợc 1 ai đó trên đây thì sao :) Bản thân mình cũng đc 1 thím trên đây tư vấn rất nhiều, thread đó bị xoá rồi nên mình cũng ko nhớ

Giới thiệu 1 tý, mình là 1 ltv, mình theo nghề code đc hơn 8 năm rồi. Mình học hơi dốt nên mới năm 2 mình đã bỏ học xin đi thực tập rồi, nên mình học Aptech mà tới 4 năm mới xong :D. Nhưng hoá ra như vậy lại là đuờng tắt, mình đuợc đi làm sớm hơn bạn bè đồng lứa, mình lại ra truờng chung đợt với tụi học đại học, nên khi đi pv cty, họ nhìn năm sinh và nghe mình nói mới ra truờng, ai cũng nghĩ mình học đại học ra. Làm cái ngành này suớng 1 cái là nhà tuyển dụng ko hề quan trọng tới bằng cấp nhé.

Mình đi làmđc 8 năm thì mình quyết định nghỉ việc để theo đuổi đam mê riêng của mình, mình bắt đầu xa rời các mối quan hệ của mình, mình tin rằng nếu mình chơi với nguời thành công thì mình sẽ thành công, còn các mối quan hệ mình đang có đa số là chưa thành công, mình ko liên lạc với họ nữa! Mình bắt đầu kết giao với nguời giàu, mọi chuyện bắt đầu từ đây.

Sau 4 tháng đổ tiền ra để đầu tư nhiều kênh, mình bắt đầu sợ hãi, mình quá vội vàng và khao khát thành công nhưng về những lĩnh vực này, mình ko có nhiều kinh nghiệm nên thua lỗ, mình phải quay lại code, mình làm freelacer để kiếm thêm vốn. Nói thêm, mình khá tự tin với khả năng của mình nên trong sự nghiệp code, mình đuợc khá nhiều sự giúp đỡ, nên học hỏi đuợc rất nhiều. Tuy nhiên, mình lại ko đam mê code, mình coi code như 1 nghề kiếm cơm, là buớc đệm để mình có thể thực hiện đuợc uớc mơ của mình.

Nhưng làm freelancer ko đơn giản như mình nghĩ..
Cảm ơn thím, đóng tiền mạng, vào voz cũng chỉ mong đọc được những dòng như thế này. Yêu thím 3000 :sweet_kiss:
 
cần sa mang tới nhiều lợi ích , nhưng mà nó khiến bản thân không thể ngừng suy nghĩ , khi mà suy nghĩ hết cái tích cực rồi thì sẽ đến cái tiêu cực, rối loạn cảm xúc , tính tình nóng nảy , bi quan , lo âu, thái hóa ham muốn với mọi thứ xung quanh , lâu dần sẽ là thờ ơ với mọi thứ và đỉnh điểm sẽ là không còn ham muốn được sống , xem thường tính mạng bản thân . " khi một người không biết được ý nghĩa của cuộc sống bản thân thì lúc đó người đó không còn muốn sống "
tới một lúc nào đó , trong đầu nảy ra 1 câu hỏi "tôi sống để làm gì , tại sao phải sống , cuộc sống ngày mai sẽ ra sao " .khi mà bản thân thường xuyên suy nghĩ tới những điều tiêu cực thì gần như đã đặt một chân vào cái chết rồi .
tôi chắc chắn rằng điều này xảy có thể xảy ra với bất cứ ai , cho dù người đó thành công hay thất bại trong cuộc sống .
 
Công nhận lên voz cũng học được cách tránh xa tranh luận và thị phi thật, mình cứ bình luận thôi còn ai quote gì kệ ... Vì lời lẽ tử tế thì ít mà rảnh gây sự với bảo vệ quan điểm thì nhiều ... Chó cứ sủa ... Người cứ vui vẻ đi !
 
đúng là mỗi lần tranh luận xong làm mình rất ức chế. Như việc con em mình nó sai, nó ngu mà cứ gân cổ cãi. Mình thì phân tích nó nghe, nó éo nghe. Nghĩ mà tức
 
làm freelancer thật sự khó và khổ gần như phải carry toàn bộ mọi thứ từ F.E B.E Server SEO , thằng bạn kêu làm cho cái website bất động sản mà mình cũng chịu vì khâu thiết kế không có ai làm để gia công website gặp thẩm mỹ mình cũng như cc và thằng này cũng thiếu hợp tác nữa , nó cũng ko biết nó muốn cái gì :D
 
Công nhận lên voz cũng học được cách tránh xa tranh luận và thị phi thật, mình cứ bình luận thôi còn ai quote gì kệ ... Vì lời lẽ tử tế thì ít mà rảnh gây sự với bảo vệ quan điểm thì nhiều ... Chó cứ sủa ... Người cứ vui vẻ đi !
hôm kia ngồi war với thằng nào đó trong group fb 2 thằng chửi nhau tới 120 cái cmt nhưng rồi cũng buông nhau ra trong bất lực :D chẳng hiểu sao mình vừa rảnh vừa ngu khi mất cả chiều tới tối chỉ để vật nhau với nó :D lần sau ignore :D
 
Bác còn toa thuốc RL lo âu của BB tâm thần ko? Cho mình xem với

Sent from LGE LM-V500N using vozFApp
Đây bác
5AD2EFC9-7E2C-4682-9FCB-C407ABE5F9CB.jpeg

717883B2-4DD7-49A3-8593-DF8A2A403CE5.jpeg
 
làm freelancer thật sự khó và khổ gần như phải carry toàn bộ mọi thứ từ F.E B.E Server SEO , thằng bạn kêu làm cho cái website bất động sản mà mình cũng chịu vì khâu thiết kế không có ai làm để gia công website gặp thẩm mỹ mình cũng như cc và thằng này cũng thiếu hợp tác nữa , nó cũng ko biết nó muốn cái gì :D
thẩm mỹ mình cũng như cc nên FE cứ bootstrap mà táng, chê xấu thì nói nó design, sức nguời có hạn :D
 
thẩm mỹ mình cũng như cc nên FE cứ bootstrap mà táng, chê xấu thì nói nó design, sức nguời có hạn :D
vấn đề mấy thằng củ lìn này tiền ít đòi hít lolz thơm thím ạ , đm xấu nó bắt sửa lại theo ý nó , 1 lần request 100k mà nó đéo chịu đấy :feels_good:
 
hôm nay xem cái postcast này trên spotify, mình thích câu của Hà Anh Tuấn, "dân chơi bây giờ ai khoe tiền khoe đồng hồ nữa, phải khoe mình cứu được bao nhiêu người", "bất cứ khi nào thấy muốn reset cuộc đời, hãy đến thăm các trẻ em ung thư, mua ít bánh ít kẹo, rồi quan sát và suy nghĩ sẽ khác đi"
 
hôm nay xem cái postcast này trên spotify, mình thích câu của Hà Anh Tuấn, "dân chơi bây giờ ai khoe tiền khoe đồng hồ nữa, phải khoe mình cứu được bao nhiêu người", "bất cứ khi nào thấy muốn reset cuộc đời, hãy đến thăm các trẻ em ung thư, mua ít bánh ít kẹo, rồi quan sát và suy nghĩ sẽ khác đi"
:(


Sent from Xiaomi Redmi Note 9S via nextVOZ
 
hôm nay xem cái postcast này trên spotify, mình thích câu của Hà Anh Tuấn, "dân chơi bây giờ ai khoe tiền khoe đồng hồ nữa, phải khoe mình cứu được bao nhiêu người", "bất cứ khi nào thấy muốn reset cuộc đời, hãy đến thăm các trẻ em ung thư, mua ít bánh ít kẹo, rồi quan sát và suy nghĩ sẽ khác đi"
ui tối qua mới xem cái này xong, hay vđ luôn. HAT đúng chuẩn nghệ sĩ chứ k phải ca sĩ, tư duy âm nhạc riêng biệt, k chiêu trò, ko tính toán scandal. Chỉ là người làm nghệ thuật đơn thuần, respect x 3000
 
Công nhận lên voz cũng học được cách tránh xa tranh luận và thị phi thật, mình cứ bình luận thôi còn ai quote gì kệ ... Vì lời lẽ tử tế thì ít mà rảnh gây sự với bảo vệ quan điểm thì nhiều ... Chó cứ sủa ... Người cứ vui vẻ đi !
Ức chế nhất là những thằng chưa tranh luận đã mở mồm ra nói người khác ngu học, đần độn này nọ.

Không hiểu bố mẹ chúng nó dạy dỗ con cái thế nào mà ăn nói láo toét thế không biết.

Với bọn đấy thì mình lại không im lặng, mà chửi lại, chửi mạnh hơn

Chứ thím lờ đi có khi gây ức chế lại bị trầm cảm hơn ấy
 
Mỗi khi có ai đó thất đắc chí, tâm sự chuyện buồn, thì y như rằng 1 lũ súc vật bay vào xúi reset. Bọn mày chỉ nghĩ đó như 1 trò đùa trên mạng vô thưởng vô phạt, chỉ có nạn nhân mới biết nó độc ác đến mức nào.

Sent from Xiaomi Redmi 5 Plus using vozFApp
biết đâu đó là lời khuyên chân thành thì sao?
 
View attachment 229536
Tại [B]Việt Nam[/B], theo Bệnh viện Tâm thần Trung ương 1, tỷ lệ mắc 10 chứng rối loạn tâm thần phổ biến trong năm 2014 là 14,2%, trong đó riêng rối loạn [B]trầm cảm[/B] chiếm 2,45%. Tỷ lệ tự sát trong năm 2015 là 5,87 trên 100.000 dân.

Gần đây, cụm từ "trầm cảm" xuất hiện dày đặc hơn, ngay cả trên voz này cũng vậy, ngay cả bản thân mình cũng vậy, nhưng mà thật may mắn mình đã thoát ra khỏi nó. Bây giờ mình yêu đời vl ấy. Nên mình muốn chia sẻ lại với các thím, nhỡ đâu mình giúp đuợc 1 ai đó trên đây thì sao :) Bản thân mình cũng đc 1 thím trên đây tư vấn rất nhiều, thread đó bị xoá rồi nên mình cũng ko nhớ

Giới thiệu 1 tý, mình là 1 ltv, mình theo nghề code đc hơn 8 năm rồi. Mình học hơi dốt nên mới năm 2 mình đã bỏ học xin đi thực tập rồi, nên mình học Aptech mà tới 4 năm mới xong :D. Nhưng hoá ra như vậy lại là đuờng tắt, mình đuợc đi làm sớm hơn bạn bè đồng lứa, mình lại ra truờng chung đợt với tụi học đại học, nên khi đi pv cty, họ nhìn năm sinh và nghe mình nói mới ra truờng, ai cũng nghĩ mình học đại học ra. Làm cái ngành này suớng 1 cái là nhà tuyển dụng ko hề quan trọng tới bằng cấp nhé.

Mình đi làmđc 8 năm thì mình quyết định nghỉ việc để theo đuổi đam mê riêng của mình, mình bắt đầu xa rời các mối quan hệ của mình, mình tin rằng nếu mình chơi với nguời thành công thì mình sẽ thành công, còn các mối quan hệ mình đang có đa số là chưa thành công, mình ko liên lạc với họ nữa! Mình bắt đầu kết giao với nguời giàu, mọi chuyện bắt đầu từ đây.

Sau 4 tháng đổ tiền ra để đầu tư nhiều kênh, mình bắt đầu sợ hãi, mình quá vội vàng và khao khát thành công nhưng về những lĩnh vực này, mình ko có nhiều kinh nghiệm nên thua lỗ, mình phải quay lại code, mình làm freelacer để kiếm thêm vốn. Nói thêm, mình khá tự tin với khả năng của mình nên trong sự nghiệp code, mình đuợc khá nhiều sự giúp đỡ, nên học hỏi đuợc rất nhiều. Tuy nhiên, mình lại ko đam mê code, mình coi code như 1 nghề kiếm cơm, là buớc đệm để mình có thể thực hiện đuợc uớc mơ của mình.

Nhưng làm freelancer ko đơn giản như mình nghĩ..
Xin cảm ơn.
 
Rồi vô tình mình luớt voz, có thread về trầm cảm, mình vào đó tâm sự, rồi 1 thím trên đó khuyên mình nên đi bệnh viện tâm thần khám. Mình đem chuyện này tâm sự với nguời nhà, nhưng mà nhà mình lại ko nghĩ như vậy, nhà mình khuyên mình nên đi du lịch 1 thời gian để thư giãn.

Sau đó trong 1 lần đi dự đám cuới của đứa em, mình gặp lại ông thầy Toán của mình hồi cấp 3, 2 thầy trò chuốc nhau xỉn rồi mình tâm sự chuyện này với thầy, thầy nói thầy cũng bị 2 lần rồi, thầy tự tử mấy lần ko thành rồi (mặc dù thầy là giáo viên Toán giỏi nhất tỉnh). Rồi thầy cũng khuyên mình nên đi bệnh viện Tâm Thần, đừng có kỳ thị cái tên của nó, uống thuốc 6 tháng chắc chắn khỏi. Mỗi lần thầy bị thầy đều đi bệnh viện Tâm Thần khám. Mình nhớ hồi 2013, thầy lên SG nhờ mình chở đi bệnh viện Nhiệt Đới, ko nghĩ lần đó thầy đi bệnh viện Tâm Thần, thầy sợ xấu hổ nên nhờ mình chở đi bệnh viện Nhiệt Đới rồi đi bộ sang.

Rồi mấy bà thím ngồi cùng bàn cũng vào nhiều chuyện, có thím thì kể "Thím lấy chồng đc 30 năm, 30 năm qua, 1 mình thím nuôi 1 chồng 5 con, thêm ông bà già chồng cũng tuổi cao sức yếu nữa là 8 nguời, thím chỉ làm thợ may mà nuôi ngần ấy nguời, nếu tự tử giải quyết đuợc vấn đề, thím tự tử lâu rồi". Thím khác cũng thêm vô "Chồng thím tối ngày say xỉn, làm ko ra tiền, 1 mình thím nuôi cả nhà, thím làm giúp việc trên thành phố, gửi tiền về cho chồng con, vậy con khổ bằng thím chưa?"
Công việc làm bản thân mình kiệt quệ cả về sk và tinh thần. Mệt mỏi và bế tắc trong việc tìm ra cách giải quyết các vđề. Gia đình cũng ko hiểu đc các vấn đề của mình.
Bây h muốn xin nghỉ ko lương 1 năm để nghỉ ngơi mà ko biết phải làm cách nào đây.
 
Back
Top