Bao khanh
Junior Member
Trong giờ học triết em nảy ra suy nghĩ về việc cảm nhận vật chất của con người. Nếu không được chỉ dạy thì trong một xã hội thiếu giác quan sẽ cảm nhận về thế giới bị thiếu .. ví dụ như có một cộng đồng người bị mù và mất hoàn toàn cảm giác sống với nhau.. thì có lẽ thế giới của họ chỉ được cảm nhận bằng âm thanh thế thì đối với họ vật chất sẽ là âm thanh.. còn đối với chúng ta cảm nhận thế giới qua 5 giác quan thì ta biết được vật chất có cả màu sắc và trọng lượng cảm nhận được là nó đang tồn tại.. chúng ta sẽ bảo cộng đồng người ít giác quan hơn mình là ngu dốt thấp kém vì không biết được tính chất của vật chất.. kể cả ta có cố giải thích cho họ.. ví dụ là người có 5 giác quan là thiểu số thì những người thiếu giác quan sẽ không bao giờ tin và ta cũng không thể chứng minh với họ được.. vậy liệu việc cảm nhận thế giới bằng 5 giác quan đã là đủ.. có khi nào có những người có nhiều giác quan hơn chúng ta đang cố chứng minh nhưng ta không tin ... Tiếp theo chính là việc cảm nhận thế giới của chúng ta cũng chỉ là qua các giác quan và chuyển tới não và não hình thành nhận thức về vật chất đó.. nhưng ta cũng thấy rằng não có thể tự hình thành nhận thức vật chất tồn tại trong khi nó không tồn tại ví dụ như khi bị ảo giác hoặc khi nằm mơ.. vậy thế giới chúng ta đang cảm nhận liệu có thực sự chính xác khi mà tất cả đều đã được não tổng hợp lại và có phần thiếu hoặc thay đổi.. tự nhiên thấy nghi ngờ những thứ xung quanh có thật sự tồn tại hay không hay thứ thật sự tồn tại chỉ có nhận thức của chúng ta.. và nó chỉ đang tổng hợp và phát triển