Xúc Xích Heo
Senior Member
Không biết ai cũng từng trong hoàn cảnh của em không, em chia sẻ trên đây vì không biết tâm sự cùng ai. Thật sự nản quá các thím ah! Thím nào cùng hoàn cảnh thì cho em lời khuyên. Còn thím nào thấy em viết dài quá thì lướt qua cũng đc, không sao hết.
Em năm nay cũng 3x tuổi (x nhỏ), cũng có vợ và 1 thằng cu 1.5 tuổi. Công việc 2 vc ổn định, thu nhập cả 2 khoảng 40tr, mới tích lũy được 1 số vốn nhưng chưa có nhà. Hiện tại đang ở nhà bên vợ (cách trung tâm khoảng 30km). Nhờ bên vợ chăm sóc dùm đứa con để 2 vợ chồng đi làm, sau này thằng cu khoảng 3t sẽ cho đi học và ra ở riêng. Còn obz em thì ở quê với thằng em. Cuộc sống vợ chồng và gia đình bên vợ đều tốt. Nhưng mọi rắc rối và khiến em đau đầu nhất là chuyện bên nhà em. Mỗi lần muốn dẫn cháu về nhà thăm obz đều có chuyện không hay xảy ra đến mức em nản không muốn về luôn.
Thằng em trai 25t, học được năm 1 nghỉ ngang. Lúc còn đi học nó banh bóng nợ nần khoảng 100tr, bị giang hồ tới nhà đòi nợ. Obz phải trả nợ thay cho nó. Hứa hẹn đủ kiểu rồi cũng lại vay mượn nợ. Nó học bỏ ngang giờ chỉ lêu lổng, gái gú, còn có cờ bạc nữa hay không thì em không rõ. Từ nhỏ tới lớn được bà già nuông chiều, bỏ bao nhiêu tiền bạc cho ăn học cũng như không. Em không được như nó. Chịu cực chịu khổ từ bé, mọi việc phải tự lo. Nhà em cũng không khá giả gì. Obz hiện tại cũng nợ mấy trăm triệu do vay để làm ăn. Ông già ngày nào cũng phải đi cày để trả nợ. Đỉnh điểm hồi em đám cưới. 2 vợ chồng em tự lo hết. Ngay cả tiền vàng, tiền cho nhà gái cũng là tiền của em. Sau cưới 2 vc thống nhất để lại vàng (khoảng 1 cây) cho obz phòng thân, để lỡ có bệnh tật gì thì dùng để chữa bệnh. Thằng em nó mượn nợ ở ngoài, tỉ tê bà già em cho nó lấy vàng đem bán trả nợ. Bà già mới gọi nói vợ em và dặn không cho em biết. Thằng em làm áp lực với vợ em nữa (rạch tay máu me tùm lum gửi cho vợ em, rồi hứa sẽ đi làm trả lại). Vợ em lúc đó đang mang bầu 6,7 tháng gì đó. Vợ em không còn cách nào mới đồng ý. Mãi lúc sau bà già bị bệnh nặng, không có tiền chữa. Em mới hỏi tới số vàng thì vợ em mới kể cho em biết. Em làm ầm ĩ cả lên. Bà già em còn gọi cho vợ em chửi sao nói cho em biết. Vợ em nó khóc quá trời (đang mang bầu nữa, nên em giận lắm)
Sau lần đó thêm vài lần em về nhà mới biết được thêm 1 số chuyện. Thằng em của em nó mượn nợ bị giang hồ bắt cóc. Bà già em tới nói chuyện bị đánh bầm mắt (giấu em nói bị té). Sau đó một thời gian nữa thằng em bị ngta chém đứt gân tay vì thiếu nợ không trả. Thật sự em không biết nói gì với thằng em của em nữa. Bao nhiêu tiền đưa ra cũng không đủ. Sau từng ấy chuyện em quyết định không chi ra 1 đồng nào nữa. Vì nếu em bỏ ra những đồng tiền em cực khổ kiếm được thì cũng không bao giờ đủ. Khi đó em sẽ không lo được cho vợ con. Vợ con em cũng sẽ khổ theo. Còn ông bà già em thì không đến nỗi thiếu tiền sống (vẫn còn mấy nhà trọ cho thuê). Trước đây chưa lập gia đình thì bao nhiêu tiền em đều gửi về phụ giúp hết, không tính toán gì. Mượn cả tiền ngân hàng để gửi về.
Nhưng bà già vẫn kiểu thương chiều thằng em. Không có cương quyết. Mỗi lần gọi điện nói chuyện là hết 80% câu chuyện nói về thằng em. Em đi làm về đã mệt mỏi căng thẳng rồi nghe những chuyện như vậy nên khó chịu. Bà già trách móc em, nói thế này thế nọ, nói số khổ tự chịu, bạc phước coi như không có đứa còn nào hết… Tết này định đưa cháu về thăm ông bà, mà không khí nặng nề quá. Mà cũng biết được hiện tại cũng có đám giang hồ đến nhà đòi tiền. Em không muốn về chút nào. Em trước giờ chưa hề nợ nần hay để ai nói gì em cả. Rơi vào hoàn cảnh bị ngta tới nhà đòi nợ em không chịu được. Em cư xử như vậy có quá đáng không vậy mấy thím? Có phải đứa con bất hiếu không?
Em năm nay cũng 3x tuổi (x nhỏ), cũng có vợ và 1 thằng cu 1.5 tuổi. Công việc 2 vc ổn định, thu nhập cả 2 khoảng 40tr, mới tích lũy được 1 số vốn nhưng chưa có nhà. Hiện tại đang ở nhà bên vợ (cách trung tâm khoảng 30km). Nhờ bên vợ chăm sóc dùm đứa con để 2 vợ chồng đi làm, sau này thằng cu khoảng 3t sẽ cho đi học và ra ở riêng. Còn obz em thì ở quê với thằng em. Cuộc sống vợ chồng và gia đình bên vợ đều tốt. Nhưng mọi rắc rối và khiến em đau đầu nhất là chuyện bên nhà em. Mỗi lần muốn dẫn cháu về nhà thăm obz đều có chuyện không hay xảy ra đến mức em nản không muốn về luôn.
Thằng em trai 25t, học được năm 1 nghỉ ngang. Lúc còn đi học nó banh bóng nợ nần khoảng 100tr, bị giang hồ tới nhà đòi nợ. Obz phải trả nợ thay cho nó. Hứa hẹn đủ kiểu rồi cũng lại vay mượn nợ. Nó học bỏ ngang giờ chỉ lêu lổng, gái gú, còn có cờ bạc nữa hay không thì em không rõ. Từ nhỏ tới lớn được bà già nuông chiều, bỏ bao nhiêu tiền bạc cho ăn học cũng như không. Em không được như nó. Chịu cực chịu khổ từ bé, mọi việc phải tự lo. Nhà em cũng không khá giả gì. Obz hiện tại cũng nợ mấy trăm triệu do vay để làm ăn. Ông già ngày nào cũng phải đi cày để trả nợ. Đỉnh điểm hồi em đám cưới. 2 vợ chồng em tự lo hết. Ngay cả tiền vàng, tiền cho nhà gái cũng là tiền của em. Sau cưới 2 vc thống nhất để lại vàng (khoảng 1 cây) cho obz phòng thân, để lỡ có bệnh tật gì thì dùng để chữa bệnh. Thằng em nó mượn nợ ở ngoài, tỉ tê bà già em cho nó lấy vàng đem bán trả nợ. Bà già mới gọi nói vợ em và dặn không cho em biết. Thằng em làm áp lực với vợ em nữa (rạch tay máu me tùm lum gửi cho vợ em, rồi hứa sẽ đi làm trả lại). Vợ em lúc đó đang mang bầu 6,7 tháng gì đó. Vợ em không còn cách nào mới đồng ý. Mãi lúc sau bà già bị bệnh nặng, không có tiền chữa. Em mới hỏi tới số vàng thì vợ em mới kể cho em biết. Em làm ầm ĩ cả lên. Bà già em còn gọi cho vợ em chửi sao nói cho em biết. Vợ em nó khóc quá trời (đang mang bầu nữa, nên em giận lắm)
Sau lần đó thêm vài lần em về nhà mới biết được thêm 1 số chuyện. Thằng em của em nó mượn nợ bị giang hồ bắt cóc. Bà già em tới nói chuyện bị đánh bầm mắt (giấu em nói bị té). Sau đó một thời gian nữa thằng em bị ngta chém đứt gân tay vì thiếu nợ không trả. Thật sự em không biết nói gì với thằng em của em nữa. Bao nhiêu tiền đưa ra cũng không đủ. Sau từng ấy chuyện em quyết định không chi ra 1 đồng nào nữa. Vì nếu em bỏ ra những đồng tiền em cực khổ kiếm được thì cũng không bao giờ đủ. Khi đó em sẽ không lo được cho vợ con. Vợ con em cũng sẽ khổ theo. Còn ông bà già em thì không đến nỗi thiếu tiền sống (vẫn còn mấy nhà trọ cho thuê). Trước đây chưa lập gia đình thì bao nhiêu tiền em đều gửi về phụ giúp hết, không tính toán gì. Mượn cả tiền ngân hàng để gửi về.
Nhưng bà già vẫn kiểu thương chiều thằng em. Không có cương quyết. Mỗi lần gọi điện nói chuyện là hết 80% câu chuyện nói về thằng em. Em đi làm về đã mệt mỏi căng thẳng rồi nghe những chuyện như vậy nên khó chịu. Bà già trách móc em, nói thế này thế nọ, nói số khổ tự chịu, bạc phước coi như không có đứa còn nào hết… Tết này định đưa cháu về thăm ông bà, mà không khí nặng nề quá. Mà cũng biết được hiện tại cũng có đám giang hồ đến nhà đòi tiền. Em không muốn về chút nào. Em trước giờ chưa hề nợ nần hay để ai nói gì em cả. Rơi vào hoàn cảnh bị ngta tới nhà đòi nợ em không chịu được. Em cư xử như vậy có quá đáng không vậy mấy thím? Có phải đứa con bất hiếu không?