Cuối năm, tâm sự 1 chút về hành trình 5 năm vào SG của 1 thằng ko biết gì..

Chào mọi người, cuối năm Mình viết lên đây vì muốn tâm sự 1 chút, viết hơi loàng ngoàng, có gì thông cảm nha..!
Mình sinh năm 89. Gia đình mình trước đây cũng khá giả nên học xong đại học ( nói thằng là học xong ko bít gì ) nên mình ở nhà phụ mẹ bán hàng ( chỉ ăn rồi nằm thu tiền buôn bán giá cả có nhân viên tính ). Đùng 1 cái năm 2015 gia đình bị lừa nên mất hết, bán hết tài sản chỉ còn lại mảnh đất nhỏ bố mẹ ở. Sau vụ đó ở nhà đc 4,5 tháng mọi thứ xáo trộn hết mình quyết định vào SG làm việc. Do đc chiều chuộng từ bé nên vào đây mình cũng ko biết làm gì, xin đc mẹ 10 trieu thì 1 tuần là còn có 1triêu, đến tối ngày thứ 10 ko còn có mấy trăm k trong người, nghĩ mình vô dụng, cuộc đời chấm hết nên tính nhảy sông Sài Gòn tự tử thì mấy anh xe ôm kéo lại...
Sáng hôm sau mình quyết định đi xin việc ( trước giờ mình ngại giao tiếp, ngay cả trước đi học đại học đi thuê nhà trọ cũng sợ ko dám nói chuyện với chủ nhà, toàn bạn bè thuê cho ), may mắn thay mình xin được vào làm IT 1 cty, lúc phỏng vấn ông giám đốc hỏi : em biết làm gì? lương em cần nhiêu?.. mình cũng kể thật câu chuyện và bảo : thật ra em cũng ko bít làm gì, em chỉ cố gắng lương anh cho em bao nhiêu cũng đc? thế là ổng cười bảo: nhìn mặt mày cũng sáng sủa, thông minh chắc làm đc việc và cho mình làm IT ( cài mấy cái phần mềm văn phòng đơn giản ) + giao nhận hàng lương tháng 4tr. Vào làm cty mọi người bảo gì mình làm hết, toàn làm với mấy bạn ít tuổi hơn 92,93 lương 7,8trieu làm cũng mình cũng ngưỡng mộ và ao ước lắm.. thời đó họ sai gì mình làm đó, ko kể lớn hay bé, đi xuống nhận thư, giao hàng, chạy từ SG-Đồng Nai ngày 2 lần .... bởi lúc đó mình chỉ muốn làm việc cho quên...! Sau đc gần 8 tháng ông xếp bảo giờ lương thế này em cũng ko sống đc nên bảo giờ em trước giờ chắc làm cũng quen quen tý rồi đi giám sát ctrinh đi, anh cho em thêm 4trieu/thang.. Mình cũng ko dám nhận vì ko biết gì về xây dựng, ổng bảo em cứ làm đi rồi biết.. Thế là mình lẽo đẽo đi theo mấy bạn công nhân làm công trình, đến cũng ko bít gì chỉ chụp ảnh lại và báo cáo những gì họ làm lại cho xếp, thấy ổng bảo như vậy ok rồi ! mọi việc diễn ra suôn sẻ, mình cũng được nhiều người quý từ nhỏ đến lớn vì ai nhờ gì mình cũng làm, ko bất kể gì hết. Đến năm 2017, sau khi đã làm được khoảng 1,5 năm ở cty thì cty mình làm thêm mảng gỗ! Công việc di chuyển liên tục các tỉnh: Gia Lai, Tay Ninh... ổng lôi mình theo cho vui, sau rồi các nước giáp Viêt Nam như CamPuChia..... mình cũng đi nhưng cũng ko chú ý lắm vì mình ko được nhanh nhạy trong kinh doanh cho lắm, lúc này cty tăng lương cho mình thêm 2tr nữa là 10tr. Bước ngoặt vào giữa giữa 2017 do thị trường gỗ ở Campuchia khó khăn nên Cty phải chuyển đi những thị trường xa hơn, thế là mình với xếp qua các nước Châu Mỹ ( Colombia,Parama,Peru...), ở đc 1 tuần rồi ổng bỏ mình bên đó với 5000USD và 1 thẻ visa sao đó bay về VN, Thật sự ở bên đó họ nói tiếng Tây Ban Nha, mình tiếng Anh còn ko bít, mỗi lần cần gì toàn phải dùng google dịch (chỉ học đc 3 từ cảm ơn,xin lỗi và xin chào), bên đối tác họ cần cty mình đầu tư tiền đầu tư cho họ, mình dùng google bảo tao ko thấy gỗ đâu sao dám nói cty đầu tư thì bọn nó bảo gỗ trong rừng nhưng ko có tiền nên ko đưa ra đc, lúc đấy mình đòi vào rừng thì bọn nó bảo nguy hiểm lắm vì ngay cả dân ở đó cũng ko dám vào ( rừng biên giới DARIEN đã đi từ 2 phía ) và cty cũng ko cho vào nhưng mình nhất quyết đi vì nghĩ nó cũng giống rừng CAMPUCHIA nhưng sau đó đi mới bít nó khác hẳn, di chuyển lúc đầu bằng máy bay, đi ô tô vào, sau đó đi cano chuyển sang thuyền chèo, rồi đi bằng ngựa, đi bộ vào tận bộ lạc bên đó, lúc này hơi sợ vì ko có mạng mẽo điện đóm gì hết, nhưng sau đó cảm thấy những người ở đây họ cũng rất tốt, mình chỉ tiếc ko biết mang ít quà như mùng,màn, bánh kẹo cho mấy em bé...Tối đó cả làng họp lại, hình như thằng đối tác nói cái gì như kiểu mình sẽ đầu tư vào làm cs của dân tốt lên, mình cũng gật gật như thật. Nói chung xong chuyến đi đó chỉ tốn tiền chứ ko làm đc gì mình trở lại VN bắt đầu đi giao dịch gỗ cho cty nhiều hơn ( thật ra mình cũng ko có kiến thức về ngành này nhiều, chỉ là ko bít sao mọi người tiếp xúc với mình họ thích ). Đầu 2018 ăn tết xong tự dưng xếp gọi lên bảo mày đi Châu phi đi, chuyến này đi lâu đấy, lúc đó mình cũng vừa muốn đi nhưng vừa sợ vì mình ko biết gì ( ngôn ngữ, kiến thức...) nhưng ổng bảo yên tâm anh sẽ ở với mày bên đó 1 tháng rồi học từ từ, và mình ở bên đó làm việc 2 năm vừa về lại VN đầu năm nay ( do dịch chưa quay lại đc ). Đến hiện tại mình cảm thấy mọi thứ đều ổn, cty mua cho mình 1 căn chung cư ở Thủ Đức, công việc khá nhàn, chủ động thời gian, mình 9h đi làm 3 4h chiều về, may mắn đến với mình quá nhiều! Quan trọng nhất vẫn là mình thay được cho em gái quả thận mà lúc trước mình tính dùng thận mình nhưng sếp ko cho..!
Luôn thầm cảm ơn những người đã kéo tui lên khỏi vũng bùn.

Viết lên để mọi người cùng cố gắng, cuộc sống muôn màu, chỉ cần mình mở lòng ra 1 tý, Giúp người khác thì sẽ có ai đó giúp lại mình...

Edit : Nói chung đi nhiều cũng có nhiều trải nghiệm vui...
-Đợt đi từ VN-Colombia phải Sân Bay Isbul 7 ngày, lúc đó bay qua Colombia quá cảnh Isanbul 24h. đên giờ gần bay rồi mình chạy ngồi bên cửa soát vé, chờ những người có vé thương gia lên trước nên mình chợp mắt 1 2 phút ai ngờ 30phut trôi qua máy bay bay mất, thế là phải đợi 1 tuần ( vì tuần 3 chuyến mà mấy chuyến gần đều full ). Ở lại 7 ngày ko tắm rửa, gặp 1 mấy người VN cũng trễ từ các chuyến khác như từ Dubai về VN, từ VN- Thổ nhĩ kỳ... Buồn cười nhất là trong nhóm có bà làm giúp việc ở Dubai theo đạo hồi mà ko bít gì, đi lạc mà bà trùm kín cả đầu, tìm đc bà bở cả hơi tai vì ko biết người nào ( có nhiều người trùm đầu trong sân bay mà sân bay rất rất rộng ) nhưng thương quá nên phải chạy ( lúc đầu hơi ghét vì cứ lôi mình đi theo đạo Hồi ). Rồi mỗi lần đi qua cổng soát người, mỗi lần cởi giày ra là ngại....
- Đi qua Châu phi đội Việt Nam làm Ivory bị bắt đi giúp đỡ họ cuối cùng bị giam chung 1 thời gian, họ lại còn nghi ngờ mình tố cáo, may mắn sau đc giải oan và tự do .. rồi đi vào các nước đang chiến tranh như Nam Sudan, cầm tiền vào rừng toàn sợ bọn nó giết vì bên đó ai cũng có súng.... Nhưng cũng thương dân họ, giấy vệ sinh ko có, nước ko có.. mỗi lần như vậy chỉ đem đc ít bánh kẹo cho trẻ em... Đi các nước mới thấy, dân TQ đâu cũng đoàn kết, ngay ở những nơi sâu bìa rừng ở Châu Mỹ họ còn mở các quán tạp hóa, ở Châu Phi họ có những cộng đồng, còn Việt Nam toàn thấy... ( hoặc do kiến thức mình hạn hẹp ).

Mình post cái videos tải gỗ mọi người xem cho vui nha, đừng chửi mình sao ko dùng máy làm nguy hiểm vậy. Mình ko thuê họ thì họ ko có tiền cho con cái đâu, với lại mình cũng hay cho họ thêm
Update 2:
Hhee thanks các bạn đã khen!! Ảnh 1 chuyến đi mà mình gặp nạn ở Nam SuDan
YtPAo48.jpg

8gjzvgl.jpg

XSILwT3.jpg

D7GtTTn.jpg

rO3EQjp.jpg

Update 3:
1 vài ảnh mình ở rừng Darien - khu vực buôn ma túy biên giới Colombia- Panama, họ cảnh báo ko đc chụp hình nguy hiểm nhưng vẫn cố làm 1 2 ảnh
NDMXSvH.jpg
YGsmrDC.jpg

Update 4 :
Thằng này ăn trộm của mình 10k Usd. Mình để quên 10k usd trên giường, thằng tài xế của nó vào đi vệ sinh thấy nên ăn trộm.. mình biết mà k có chứng cứ. Sau mình chợt nhớ có cái camera ở trong vali đưa từ VN sang. Thế là gắn vào phòng ngủ, nhờ 1 thằng xe ôm( diễn cảnh thò tay lấy ghi để video ), để 10k usd khác lên giường sau đó ghi lại ( chỉ ghi bàn tay đen cầm 10k usd lấy ) rồi lưu lại gửi nó rồi bảo.. nhà tao chỉ có người Vn vào, bàn tay này chỉ có mày(Thằng này ăn trộm của mình 10k Usd. Mình để quên 10k usd trên giường, thằng tài xế của nó vào đi vệ sinh thấy nên ăn trộm.. mình biết mà k có chứng cứ. Sau mình chợt nhớ có cái camera ở trong vali đưa từ VN sang. Thế là gắn vào phòng ngủ, nhờ 1 thằng xe ôm ( diễn cảnh thò tay lấy để ghi video), để 10k usd khác lên giường sau đó ghi lại ( chỉ ghi bàn tay đen cầm 10k usd lấy ) rồi lưu lại gửi nó rồi bảo.. nhà tao chỉ có người Vn vào, bàn tay màu đen chỉ có mày và tài xế mày ( mai phen whai hen, bờ lách hen diu en do đờ ri ve, diu nót gút Thằng này ăn trộm của mình 10k Usd. Mình để quên 10k usd trên giường, thằng tài xế của nó vào đi vệ sinh thấy nên ăn trộm.. mình biết mà k có chứng cứ. Sau mình chợt nhớ có cái camera ở trong vali đưa từ VN sang. Thế là gắn vào phòng ngủ, nhờ 1 thằng xe ôm ( diễn cảnh thò tay lấy để ghi video), để 10k usd khác lên giường sau đó ghi lại ( chỉ ghi bàn tay đen cầm 10k usd lấy ) rồi lưu lại gửi nó rồi bảo.. nhà tao chỉ có người Vn vào, bàn tay màu đen chỉ có mày và tài xế mày ( mai phen whai hen, bờ lách hen diu en do đờ ri ve, diu nót gút, ai will sen vi deo to po li ce, cát you)... thế là sáng hôm sau nó sợ quá mà trả có 6k, 4k còn lại nó bảo tiêu hét rồi.. má nó... mà cũng may hehe
1yiC9yO.jpg


Nhiều chuyện vui lắm, được lên báo nước ngoài mục truy nã quốc tế.. về khoe với cả gia đình :)) à đặc biệt bên Châu Phi nhiều người biết về chiến tranh Việt Nam, Mỹ nha các bạn, họ cũng nói Vietnames strong. Mà k hiểu sao nó cứ gọi mình là chinh chong

Gửi từ Samsung SM-N975F bằng vozFApp
 
Last edited:
Chào mọi người, cuối năm Mình viết lên đây vì muốn tâm sự 1 chút, viết hơi loàng ngoàng, có gì thông cảm nha..!
Mình sinh năm 89. Gia đình mình trước đây cũng khá giả nên học xong đại học ( nói thằng là học xong ko bít gì ) nên mình ở nhà phụ mẹ bán hàng ( chỉ ăn rồi nằm thu tiền buôn bán giá cả có nhân viên tính ). Đùng 1 cái năm 2015 gia đình bị lừa nên mất hết, bán hết tài sản chỉ còn lại mảnh đất nhỏ bố mẹ ở. Sau vụ đó ở nhà đc 4,5 tháng mọi thứ xáo trộn hết mình quyết định vào SG làm việc. Do đc chiều chuộng từ bé nên vào đây mình cũng ko biết làm gì, xin đc mẹ 10 trieu thì 1 tuần là còn có 1triêu, đến tối ngày thứ 10 ko còn có mấy trăm k trong người, nghĩ mình vô dụng, cuộc đời chấm hết nên tính nhảy sông Sài Gòn tự tử thì mấy anh xe ôm kéo lại...
Sáng hôm sau mình quyết định đi xin việc ( trước giờ mình ngại giao tiếp, ngay cả trước đi học đại học đi thuê nhà trọ cũng sợ ko dám nói chuyện với chủ nhà, toàn bạn bè thuê cho ), may mắn thay mình xin được vào làm IT 1 cty, lúc phỏng vấn ông giám đốc hỏi : em biết làm gì? lương em cần nhiêu?.. mình cũng kể thật câu chuyện và bảo : thật ra em cũng ko bít làm gì, em chỉ cố gắng lương anh cho em bao nhiêu cũng đc? thế là ổng cười bảo: nhìn mặt mày cũng sáng sủa, thông minh chắc làm đc việc và cho mình làm IT ( cài mấy cái phần mềm văn phòng đơn giản ) + giao nhận hàng lương tháng 4tr. Vào làm cty mọi người bảo gì mình làm hết, toàn làm với mấy bạn ít tuổi hơn 92,93 lương 7,8trieu làm cũng mình cũng ngưỡng mộ và ao ước lắm.. thời đó họ sai gì mình làm đó, ko kể lớn hay bé, đi xuống nhận thư, giao hàng, chạy từ SG-Đồng Nai ngày 2 lần .... bởi lúc đó mình chỉ muốn làm việc cho quên...! Sau đc gần 8 tháng ông xếp bảo giờ lương thế này em cũng ko sống đc nên bảo giờ em trước giờ chắc làm cũng quen quen tý rồi đi giám sát ctrinh đi, anh cho em thêm 4trieu/thang.. Mình cũng ko dám nhận vì ko biết gì về xây dựng, ổng bảo em cứ làm đi rồi biết.. Thế là mình lẽo đẽo đi theo mấy bạn công nhân làm công trình, đến cũng ko bít gì chỉ chụp ảnh lại và báo cáo những gì họ làm lại cho xếp, thấy ổng bảo như vậy ok rồi ! mọi việc diễn ra suôn sẻ, mình cũng được nhiều người quý từ nhỏ đến lớn vì ai nhờ gì mình cũng làm, ko bất kể gì hết. Đến năm 2017, sau khi đã làm được khoảng 1,5 năm ở cty thì cty mình làm thêm mảng gỗ! Công việc di chuyển liên tục các tỉnh: Gia Lai, Tay Ninh... ổng lôi mình theo cho vui, sau rồi các nước giáp Viêt Nam như CamPuChia..... mình cũng đi nhưng cũng ko chú ý lắm vì mình ko được nhanh nhạy trong kinh doanh cho lắm, lúc này cty tăng lương cho mình thêm 2tr nữa là 10tr. Bước ngoặt vào giữa giữa 2017 do thị trường gỗ ở Campuchia khó khăn nên Cty phải chuyển đi những thị trường xa hơn, thế là mình với xếp qua các nước Châu Mỹ ( Colombia,Parama,Peru...), ở đc 1 tuần rồi ổng bỏ mình bên đó với 5000USD và 1 thẻ visa sao đó bay về VN, Thật sự ở bên đó họ nói tiếng Tây Ban Nha, mình tiếng Anh còn ko bít, mỗi lần cần gì toàn phải dùng google dịch (chỉ học đc 3 từ cảm ơn,xin lỗi và xin chào), bên đối tác họ cần cty mình đầu tư tiền đầu tư cho họ, mình dùng google bảo tao ko thấy gỗ đâu sao dám nói cty đầu tư thì bọn nó bảo gỗ trong rừng nhưng ko có tiền nên ko đưa ra đc, lúc đấy mình đòi vào rừng thì bọn nó bảo nguy hiểm lắm vì ngay cả dân ở đó cũng ko dám vào ( rừng biên giới DARIEN đã đi từ 2 phía ) và cty cũng ko cho vào nhưng mình nhất quyết đi vì nghĩ nó cũng giống rừng CAMPUCHIA nhưng sau đó đi mới bít nó khác hẳn, di chuyển lúc đầu bằng máy bay, đi ô tô vào, sau đó đi cano chuyển sang thuyền chèo, rồi đi bằng ngựa, đi bộ vào tận bộ lạc bên đó, lúc này hơi sợ vì ko có mạng mẽo điện đóm gì hết, nhưng sau đó cảm thấy những người ở đây họ cũng rất tốt, mình chỉ tiếc ko biết mang ít quà như mùng,màn, bánh kẹo cho mấy em bé...Tối đó cả làng họp lại, hình như thằng đối tác nói cái gì như kiểu mình sẽ đầu tư vào làm cs của dân tốt lên, mình cũng gật gật như thật. Nói chung xong chuyến đi đó chỉ tốn tiền chứ ko làm đc gì mình trở lại VN bắt đầu đi giao dịch gỗ cho cty nhiều hơn ( thật ra mình cũng ko có kiến thức về ngành này nhiều, chỉ là ko bít sao mọi người tiếp xúc với mình họ thích ). Đầu 2018 ăn tết xong tự dưng xếp gọi lên bảo mày đi Châu phi đi, chuyến này đi lâu đấy, lúc đó mình cũng vừa muốn đi nhưng vừa sợ vì mình ko biết gì ( ngôn ngữ, kiến thức...) nhưng ổng bảo yên tâm anh sẽ ở với mày bên đó 1 tháng rồi học từ từ, và mình ở bên đó làm việc 2 năm vừa về lại VN đầu năm nay ( do dịch chưa quay lại đc ). Đến hiện tại mình cảm thấy mọi thứ đều ổn, may mắn đến với mình quá nhiều! Luôn thầm cảm ơn những người đã kéo tui lên khỏi vũng bùn
Chúc mừng thớt
 
Chúc mừng thím. Trời sẽ không phụ người biết chăm chỉ và cố gắng. Nếu được thím ráng dành chút thời gian để học ngoại ngữ cho vững, tương lai sẽ càng sáng sủa hơn nữa. Chúc thím và gia đình nhiều sức khoẻ, may mắn và hạnh phúc luôn nha 🎉
 
thật may mắn khi gặp được 1 người sếp có tâm; cũng nhờ ông anh nỗ lực nữa. Chúc mừng nhé
 
Tóm lại là nhờ ông sếp hết. Theo như lời fen kể thì fen ko có tí kiến thức nào, đụt, đi thuê trọ cũng ko dám nch với ngta, ngoại ngữ cũng zero ( ko biết có gì khiêm tốn quá ko ) vậy mà đc làm giám sát công trình, đi công tác nước ngoài các thứ. Đúng là quý nhân phù trợ is real
Chả bù cho sếp mình :censored:
 
Chúc mừng thớt
Cảm ơn anh, cũng gian truân lắm anh ạ! Đi qua Châu phi đội Việt Nam làm Ivory bị bắt đi giúp đỡ họ cuối cùng bị giam chung 1 thời gian, họ lại còn nghi ngờ mình tố cáo, may mắn sau đc giải oan và tự do .. rồi đi vào các nước đang chiến tranh như Nam Sudan, cầm tiền vào rừng toàn sợ bọn nó giết vì bên đó ai cũng có súng.... Nhưng cũng thương dân họ, giấy vệ sinh ko có, nước ko có.. mỗi lần như vậy chỉ đem đc ít bánh kẹo cho trẻ em
 
Cũng may chưa có vợ con gì mới giám bôn ba như vậy. Chứ giờ mình có vợ con rồi thành sợ lắm fen ạ

Sent from iPhone X via nextVOZ
 
Lúc đầu phen có vẻ thuộc dạng đần đụt nhưng mà cũng may được phiêu lưu nhiều nên giờ chắc rắn rỏi lắm nhỉ
Hi chắc chưa ai như mình ở Sân Bay Isbul 7 ngày, lúc đó bay qua Colombia quá cảnh Isanbul 24h. đên giờ gần bay rồi mình chạy ngồi bên cửa soát vé, chờ những người có vé thương gia lên trước nên mình chợp mắt 1 2 phút ai ngờ 30phut trôi qua máy bay bay mất, thế là phải đợi 1 tuần ( vì tuần 3 chuyến mà mấy chuyến gần đều full ). ở lại 7 ngày ko tắm rửa, gặp 1 mấy người VN cũng trễ từ các chuyến khác như từ Dubai về VN, từ VN- Thổ nhĩ kỳ... Buồn cười nhất là trong nhóm có bà làm giúp việc ở Dubai theo đạo hồi mà ko bít gì, đi lạc mà bà trùm kín cả đầu, tìm đc bà bở cả hơi tai vì ko biết người nào ( có nhiều người trùm đầu trong sân bay mà sân bay rất rất rộng ) nhưng thương quá nên phải chạy

Nói chung là đi nhiều nên cũng có nhiều cái hài, qua những việc như vậy mình cảm thấy may mắn vì có cơ hội trải nghiệm chứ cũng ko suy nghĩ nhiều
 
Back
Top