chuyện của mình thì diễn ra vào sau tết 2020, đợt đó ăn tết xong, mùng 5, mùng 6 đã lên lại phòng trọ để đi làm rồi, phòng mình thuê với vài đứa sinh viên ở ghép, mà cũng chưa có đứa nào lên ở cả, lên được vài bữa thì lại ốm, cùng đợt dịch covid nên xin công ty làm remote luôn.
lúc đó người mình ốm, ăn không được gì, toàn đặt ship cháo trắng húp, mà lâu lâu lại có vị và mùi gì đó rất buồn nôn trong miệng mình, cảm giác rất khó chịu , khoảng 4 hôm sau thì người bắt đầu nổi nốt đỏ, ngứa hết cả người, mà càng gãi thì lại càng ngứa, 2 đêm mình không ngủ được chút nào, đến đêm thứ 3 mình vừa mệt, vừa đói, vừa ngứa.
tầm 8h tối bắt đầu ngủ, nhắm mắt được ít phút, lúc đó cũng mê man rồi, bắt đầu nghe giọng có thằng nói chuyện với mình, mình cảm nhận được nó ngồi thế nào và thấy nó như thế nào luôn nhé, nó ngồi trên đầu giường ngay gần mình nằm, còn người nó đen xì, giống như cái bóng vậy thôi, nhưng vóc dáng nó giống mình, lúc đó mình còn băn khoăn là có phải nó là chính mình không.
lúc đó nó rủ mình đi tự tử, bảo rằng sống đau đớn như vậy làm gì, đừng dày vò bản thân như vậy làm gì nữa, trèo lên tầng thượng rồi nhảy xuống là hết đau đớn, không buồn phiền gì nữa đâu, bắt đầu lúc đó chỉ cần mình nhắm mắt lại thôi, không tính nháy mắt nhé, nhắm mắt vào tầm 1s thôi, mình nhấn mạnh là chỉ cần nhắm mắt lại thôi, thì toàn bộ hình ảnh máu me, kinh dị nó cứ load như vở múa ba lê, ( 1 đoạn mình nhớ là bàn tay bị chặt đứt xuống thì nó sẽ chiếu lại sát cái tay bị chặt đấy, máu me lúc đó sẽ là đám ròi bò ra, rồi đám ròi đó nó và cái tay lại tiếp tục thối rữa ra .. ) nói chung nó không hề bị cắt, hay ngắt quãng.
Lúc đó mình thấy sợ quá, ngồi dậy, 1 điều lạ là mình mở mắt ra thì mọi thứ vẫn bình thường, nhưng cứ nhắm mắt vào là cái thằng kia nó lại nói bên cạnh mình, đoạn video đó lại chạy, mình mở laptop bật chú Đại Bi lên nghe, nghĩ tạm ổn nên nằm xuống, nhưng vừa nhắm mắt vào thì nghe giọng nó cười, nó bảo mày bật làm gì, không có tác dụng gì đâu, được lúc thì mình nghe cũng nhức đầu quá nên ngồi dậy tắt luôn, lúc đó mình cũng không giữ được cho tỉnh ngủ rồi, ốm cả tuần, ngứa ngáy khó chịu, mà ngày nào cũng chỉ húp được tô cháo trắng vì chỉ ăn cái khác vào là buồn nôn, với cái vị mình kể trên đầu lại trào ra.
mình nằm xuống nhắm mắt tí thì nó lại rủ đi tử tự tiếp, lần này nó khuyên mình treo cổ trong phòng cho bớt đau đớn, rồi sau đó thì mình sẽ thoải mãi, không cần lo lắng chuyện gì nữa đâu, lúc đó vị làm mình buồn nôn lại trào ra, cái thằng đó nó ngồi cười và bảo rằng mày biết nó từ đầu ra không, từ miệng mày ra cả đấy.
mình ngồi dậy, không phải sợ, vì hết sức để sợ rồi, để có gì thì nôn ra ngoài, không nôn vào chăn với gối, mình ngồi soi luôn vào cái gương tủ đối diện mình, tấm gương này dài gần 2m nhé các bạn, lúc soi không có gì lạ cả, chỉ có đôi mắt mình đỏ, gọi là đỏ choét luôn ấy, và nó phát sáng, lúc này phòng mình chỉ có ánh sáng của cái laptop phát ra nhé các bác, mình ngồi nghĩ cái nồi gì thế này, lúc đó định lấy điện thoại chụp để sáng mai xem lại và có gì đăng lên facebook gì đó nhưng do mệt quá nên mình bỏ luôn ý tưởng đó.
lại nằm xuống, mình xác nhận luôn là cứ nằm được tí là mình nhắm mắt lại luôn nhé các bác, vì quá mệt và đói rồi, đang nằm lại nghĩ đến con dao thái lan mình rửa để nó ở phòng vệ sinh, tự nhiên nó bảo để tao cầm vào cho mày, rõ ràng mình nghe tiếng bộp bộp gõ cửa luôn, rồi nó bảo ra mở cửa đi, tao cầm dao vào cho mày rồi đây.
nó cứ vờn mình như vậy đến 4h sáng, ngủ không được, đến nỗi có lúc mơ màng mình còn thấy mình chính là cái nó, là cái đứa ngồi đấy, và mình thấy mình đang nằm đấy, tự nhiên trong đầu mình có giọng nói của ai đấy, mình gọi là quý nhân luôn, giọng này mình không biết diễn đạt sao nữa, khi nói chuyện các bạn chắc sẽ lên giọng, xuống giọng trong câu, nhưng giọng này không, theo cảm nhận của mình thì nó màu vàng, có điện xẹt qua ( " đến giờ mình cũng nghĩ hình dạng nó vậy "),
họ nói rõ ràng từng câu, từng chữ, không lên không xuống, không to quá, nhưng cũng không nhỏ, giọng trầm nhưng cảm giác nó nặng, nội dung là " tâm loạn rồi thì bật chú lên mà nghe đi",
lúc đó mình ngồi dậy, nghĩ còn nước còn tát, nhưng trong đầu nghĩ nãy bật lên có hết đâu mà bật làm gì, nó càng ồn, đau đầu hơn thì có, lúc đó ngồi search ra chú Đại Bi, bỏ qua luôn, kéo xuống là cái video này
, rồi lại nằm xuống tiếp, lần này là hết hoàn toàn nhé các bạn, không thấy thằng ngồi cạnh mình, ảnh kinh dị này nọ nữa, như chưa xảy ra luôn, ngủ đến sáng mai thì mình khỏe lại, tuy còn hơi mệt.
Mình lần đầu viết bài nên câu văn hơi tệ nhưng mình đảm bảo 100% nội dung mình ghi ra đều là sự thật
mình có vài thắc mắc như sau không biết hỏi ai.
- nó là ai, có phải mình không.
- Qúy Nhân kia là ai, chắc chắn không phải mình.
- tại sao nghe chú Đại Bi không hết nhưng nghe chú khác lại hết.