Chuyện kỳ bý, huyền hoặc trong quá trình khai hoang từ thế kỷ 19 của gia tộc em.

Status
Not open for further replies.
Chào các bác, trước em có bình luận một bài về chuyện kỳ ảo và huyền hoặc mà ông bà, bố mẹ kể lại và được các bác ủng hộ nhiệt tình nên nay xin lập một topic riêng để kể về nó, những chuyện truyền lại trong gia tộc em, được truyền miệng và được chép lại do người biên sử trong họ qua nhiều đời.
Mở đầu thì giới thiệu sơ qua về họ nhà em để các bác nắm sơ tình hình câu chuyện và không gạch đá. Bố mẹ em là người Hoa, ông bà tổ tiên em từ Tứ Xuyên TQ di cư sang Việt Nam từ những đầu thế kỷ 19 và cũng như bao người Hoa thời đấy là đi thẳng vào nam, cụ thể là Bến Tre. Trong quá trình khai hoang và phát triển, ông bà và các bậc tiền nhân đã kinh qua rất nhiều chuyện kỳ quái, ma mị và huyễn hoặc ở vùng đất hoang vu xứ lục tỉnh Nam kỳ xưa và để lại cho con cháu những giai thoại truyền đời. Thôi không dài dòng văn tự nữa, em vào chuyện luôn.
Chuyện đầu tiên phải kể từ thời ông cố đầu tiên và lý do rời quê hương đi di cư.
Chuyện 1: Sóng gió gia tộc.
Gia tộc của em họ Hoàng, theo gia phả thì là tập ấm, từng nhiều đời làm quan trong triều Thanh và tất cả đều là quan văn, nghe đâu là luật Thanh triều khi ấy người Hán chỉ được làm quan văn. Thời đại cực thịnh của gia tộc là vào thời Ung Chính , khi ấy có người trong họ làm đến quan khanh( em cũng chả biết là chức như nào) nhưng dần dà thì gia đạo suy vi, một đời lại tệ hơn một đời, người sau lại tệ hơn người trước, quan chức cũng bãi, các công việc làm ăn, kinh doanh cũng thất bát. Sau đấy thì trong tộc có một nhánh nhỏ là thầy phong thủy( trong sách ghi là thầy phù thủy, em nghĩ phong thủy hợp hơn) hợp gia tộc và thông báo rằng phát hiện ra âm trạch của họ Hoàng đã gãy, do huyệt này kiểu chỉ vượng được trăm năm, giờ đã tận tuyệt và trở thành hung huyệt, là lúc gia tộc tàn bại không gỡ lại được dù đã thử mọi cách.
Con cháu về sau họa lâm đầu, không lao ngục cũng hung sát, tuyệt khó cứu. ( Lúc đấy chắc các cụ cũng stress lắm:)).
Sau khi bàn bạc thì các cụ cùng đưa ra 2 idea, 1 là giờ giữ mạng hơn giữ tiếng, con cháu sẽ cho đi làm con thừa tự họ khác( kiểu con nuôi) và đổi họ để không rước phải nghiệp báo của họ Hoàng, 2 là phải bỏ đi càng xa âm huyệt này càng tốt, để tránh nạn, chắc nghĩ đi xa thách tìm ra bố mày.
Và thế là một nhánh đại bộ phận họ Hoàng với tinh thần tự tôn dòng Họ, đi không đổi tên ngồi không đổi họ :) đã khẳng khái ra đi, nghe đâu đi khắp nơi nào là Philippin, Singapore, va tất nhiên là Việt Nam nữa. Nhưng đen cho các cụ, ngỡ đâu bố đi là bố khẳng khái giữ họ , ai ngờ sang Việt Nam, đi vào Nam lại “ Kỵ húy” chúa Nguyễn Hoàng, không được giữ họ cũ mà phải đổi thành họ Huỳnh :’)). ( Các cụ lúc đấy chắc kiểu: đùa bố mày chắc, thôi kệ m*, ý trời ý trời. Haha.)
Và các bác nghĩ là xong á, thế mà chưa các bác ạ. Tổ tiên em vẫn còn ở Trung Quốc ấy, các cụ vẫn chưa chịu đi, công nhận các cụ dai thật sự.
Các cụ nhà em vẫn ở lại và cũng chả đổi họ, cứ thế mà sống, đến 2 đời, ba đời sau thì đã gọi là năm cùng tháng tận, gặp năm đại dịch, cả họ mấy chục mạng chết cả, còn lác đác vài người, thêm cả nạn đói nên phải dắt díu nhau rời Tứ Xuyên mà chạy đến Hán Trung định cư và chính thức mở đầu cho chuỗi những biến cố, những chuyện kỳ ảo và cũng mở đầu cho gia tộc em. ( Post dài, em viết tiếp các phần dưới bình luận nhé.)
Cảm ơn các bác đã quan tâm chuyện, vẫn còn tiếp theo rất nhiều và đây đều là chuyện được viết lại trong Huỳnh Gia Dị Truyện của gia tộc, hiện vẫn còn lưu giữ ở nhà thờ tổ “ Nhà Cổ Đại Điền” Bến Tre do ông cố em xây dựng và hiện đang là di tích quốc gia. Các bác có thể lên Google mà xem nhé. Đừng gạch đá hay bảo em chém gió tội em.

À, với lại tâm sự với các bác, trước giờ đọc sách đọc sử rất nhiều mà chưa từng viết, nay theo ý các bác nên lần đầu viết bỗng thấy rất hứng thú ạ. Nhưng vì đây là tích thật của tổ tiên nên cứ ra sao thì viết như vậy, khó phóng tác hay chém gió ngào ngạt nên em cũng thấy phần nào tù túng, em đang rất muốn bên cạnh bộ sử ký này em sẽ viết song song một câu chuyện khác để có thể thoải mái sáng tác, nhân dịp tết cũng có thời gian mà cũng để phục vụ anh em đọc giả. Các bác nếu có bất kỳ ý tưởng hay cốt chuyện nào cảm thấy hay có thể viết được thì chia sẽ với em nhé, hứa sẽ toàn tâm viết ạ.

.Phần 2

Phần 3

Phần 4

Phần 5.

Phần 6

Phần 7

Phần 8

Phần 9

Phần 10

Phần 11

Phần 12

Phần 12B

https://voz.vn/t/chuyen-ky-by-huyen...-the-ky-19-cua-gia-toc-em.227212/post-7968753 Phần 14
 
Last edited:
Chào các bác, trước em có bình luận một bài về chuyện kỳ ảo và huyền hoặc mà ông bà, bố mẹ kể lại và được các bác ủng hộ nhiệt tình nên nay xin lập một topic riêng để kể về nó, những chuyện truyền lại trong gia tộc em, được truyền miệng và được chép lại do người biên sử trong họ qua nhiều đời.
Mở đầu thì giới thiệu sơ qua về họ nhà em để các bác nắm sơ tình hình câu chuyện và không gạch đá. Bố mẹ em là người Hoa, ông bà tổ tiên em từ Tứ Xuyên TQ di cư sang Việt Nam từ những đầu thế kỷ 19 và cũng như bao người Hoa thời đấy là đi thẳng vào nam, cụ thể là Bến Tre. Trong quá trình khai hoang và phát triển, ông bà và các bậc tiền nhân đã kinh qua rất nhiều chuyện kỳ quái, ma mị và huyễn hoặc ở vùng đất hoang vu xứ lục tỉnh Nam kỳ xưa và để lại cho con cháu những giai thoại truyền đời. Thôi không dài dòng văn tự nữa, em vào chuyện luôn.
Chuyện đầu tiên phải kể từ thời ông cố đầu tiên và lý do rời quê hương đi di cư.
Chuyện 1: Sóng gió gia tộc.
Gia tộc của em họ Hoàng, theo gia phả thì là tập ấm, từng nhiều đời làm quan trong triều Thanh và tất cả đều là quan văn, nghe đâu là luật Thanh triều khi ấy người Hán chỉ được làm quan văn. Thời đại cực thịnh của gia tộc là vào thời Ung Chính , khi ấy có người trong họ làm đến quan khanh( em cũng chả biết là chức như nào) nhưng dần dà thì gia đạo suy vi, một đời lại tệ hơn một đời, người sau lại tệ hơn người trước, quan chức cũng bãi, các công việc làm ăn, kinh doanh cũng thất bát. Sau đấy thì trong tộc có một nhánh nhỏ là thầy phong thủy( trong sách ghi là thầy phù thủy, em nghĩ phong thủy hợp hơn) hợp gia tộc và thông báo rằng phát hiện ra âm trạch của họ Hoàng đã gãy, do huyệt này kiểu chỉ vượng được trăm năm, giờ đã tận tuyệt và trở thành hung huyệt, là lúc gia tộc tàn bại không gỡ lại được dù đã thử mọi cách.
Con cháu về sau họa lâm đầu, không lao ngục cũng hung sát, tuyệt khó cứu. ( Lúc đấy chắc các cụ cũng stress lắm:)).
Sau khi bàn bạc thì các cụ cùng đưa ra 2 idea, 1 là giờ giữ mạng hơn giữ tiếng, con cháu sẽ cho đi làm con thừa tự họ khác( kiểu con nuôi) và đổi họ để không rước phải nghiệp báo của họ Hoàng, 2 là phải bỏ đi càng xa âm huyệt này càng tốt, để tránh nạn, chắc nghĩ đi xa thách tìm ra bố mày.
Và thế là một nhánh đại bộ phận họ Hoàng với tinh thần tự tôn dòng Họ, đi không đổi tên ngồi không đổi họ :) đã khẳng khái ra đi, nghe đâu đi khắp nơi nào là Philippin, Singapore, va tất nhiên là Việt Nam nữa. Nhưng đen cho các cụ, ngỡ đâu bố đi là bố khẳng khái giữ họ , ai ngờ sang Việt Nam, đi vào Nam lại “ Kỵ húy” chúa Nguyễn Hoàng, không được giữ họ cũ mà phải đổi thành họ Huỳnh :’)). ( Các cụ lúc đấy chắc kiểu: đùa bố mày chắc, thôi kệ m*, ý trời ý trời. Haha.)
Và các bác nghĩ là xong á, thế mà chưa các bác ạ. Tổ tiên em vẫn còn ở Trung Quốc ấy, các cụ vẫn chưa chịu đi, công nhận các cụ dai thật sự.
Các cụ nhà em vẫn ở lại và cũng chả đổi họ, cứ thế mà sống, đến 2 đời, ba đời sau thì đã gọi là năm cùng tháng tận, gặp năm đại dịch, cả họ mấy chục mạng chết cả, còn lác đác vài người, thêm cả nạn đói nên phải dắt díu nhau rời Tứ Xuyên mà chạy đến Hán Trung định cư và chính thức mở đầu cho chuỗi những biến cố, những chuyện kỳ ảo và cũng mở đầu cho gia tộc em. ( Post dài, em viết tiếp các phần dưới bình luận nhé.)
Cảm ơn các bác đã quan tâm chuyện, vẫn còn tiếp theo rất nhiều và đây đều là chuyện được viết lại trong Huỳnh Gia Dị Truyện của gia tộc, hiện vẫn còn lưu giữ ở nhà thờ tổ “ Nhà Cổ Đại Điền” Bến Tre do ông cố em xây dựng và hiện đang là di tích quốc gia. Các bác có thể lên Google mà xem nhé. Đừng gạch đá hay bảo em chém gió tội em.
Hoá ra huỳnh là hoàng

via theNEXTvoz for iPhone
 
mặt tiền hóng
brick.png
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top