Bý thư Làng Gốm
Member
Có lẽ có rất nhiều fen cũng giống em có những lúc cảm thấy bị "choáng ngộp" và "áp lực" khi đứng trước tình thương của cha mẹ. Em thực sự không hiểu được điều gì khiến mẹ - một người phụ nữ đã gần 55 tuổi, chân bị đau khớp, có cả đau đầu, sức khỏe ko còn tốt như xưa nhưng luôn giành hết mọi việc trong nhà. Từ lúc mới 4 giờ sáng đã dậy, cặm cụi rửa chén, lau dọn nhà cửa, toalet, rồi lại tất tả đi chợ để nấu cơm sẵn cho 3 anh em... Mẹ làm tất cả trong khi những người khác vẫn còn đang ngủ. Rồi sau đó nghỉ ngơi được vài chục phút lại vượt quãng đường dài để vào rẫy gánh cám nuôi heo. Để rồi đến khi về lại nhà, câu đầu tiên mẹ nói lại là hỏi 3 anh em đã ăn cơm chưa, chứ không phải mong chờ một lời quan tâm, hỏi han từ người nhà. Rồi mẹ lại âm thầm dọn dẹp chén bát mà không một lời oán than. Chưa kể lúc tết mẹ còn mua thêm milo và pha sẳn để 3 anh em có cái mà uống. Em không hiểu, mẹ lấy đâu ra sức lực nhiều như vậy để chăm lo cho anh em. Dù em đã cố xin mẹ hãy cho em tự làm, nhưng mẹ luôn gạt bỏ, vẫn muốn tự tay múc cho em từng tô cơm, chuẩn bị từng cái áo, pha từng ly sữa đem tới tận tay.
Em biết em nên cảm thấy biết ơn và may mắn vì có một người mẹ như vậy. Nhưng đồng thời, em chỉ ước gì mẹ sống ích kỷ một chút, mẹ biết sống vì bản thân một chút thì có lẽ em sẽ thoải mái hơn. Mẹ cứ luôn "cho" vô điều kiện, không nghĩ cho bản thân, làm em cảm giác bản thân mình rất tệ hại vì đã không có khả năng cho mẹ một cuộc sống tốt hơn. Cho nên từ lúc nào em đã ko dám tự sắm sửa hay tận hưởng gì cho chính mình vì suy nghĩ bản thân "nợ" mẹ tình yêu thương. Và cũng chính vì vậy em lại bị mắc kẹt giữa mong muốn được về thăm mẹ nhiều hơn nhưng về rồi sẽ tận mắt thấy sự vất vả đó.
Mẹ em luôn tâm niệm phải cố gắng mua mỗi đứa một miếng đất, dù em đã nói rất nhiều rằng bản thân không cần những thứ đó nhưng có lẽ lời em nói vẫn thua trước tình thương của người mẹ. Mẹ không hiểu rằng điều em muốn là mẹ biết sống vì chính mình nhiều hơn, dùng khoảng thời gian sau này làm những điều mẹ thích. Em chỉ mong có những ngày được nhìn thấy mẹ ngủ một giấc trọn vẹn từ tối cho tới trưa hôm sau, tỉnh dậy mua một hộp cơm ăn rồi xem bộ phim yêu thích. Không quan tâm nhà cửa hay quét dọn nó, cứ nghỉ ngơi và thăm họ hàng. Sống một cách ko lo âu, ko cần nghĩ cho con cái nữa vì mẹ đã cho em một cơ thể khỏe mạnh là quá đủ rồi.
Nhiều người sau này sẽ có cơ hội trở thành cha mẹ, sẽ có con để hiểu được tấm lòng của đấng sinh thành và lại có thể dùng cuộc đời mình để lo cho con, như một cách để báo đáp lại công ơn cha mẹ ngày xưa. Nhưng có lẽ đời này em lại không thể có cơ hội đó, cho nên vĩnh viễn không thể nào hiểu được tấm lòng của người làm cha làm mẹ.
Tết đến, em cảm ơn anh em VOZers đã dành thời gian đọc và chúc cho VOZers năm mới mọi việc sẽ như ý, gia đình yên ấm thuận hòa.
Em biết em nên cảm thấy biết ơn và may mắn vì có một người mẹ như vậy. Nhưng đồng thời, em chỉ ước gì mẹ sống ích kỷ một chút, mẹ biết sống vì bản thân một chút thì có lẽ em sẽ thoải mái hơn. Mẹ cứ luôn "cho" vô điều kiện, không nghĩ cho bản thân, làm em cảm giác bản thân mình rất tệ hại vì đã không có khả năng cho mẹ một cuộc sống tốt hơn. Cho nên từ lúc nào em đã ko dám tự sắm sửa hay tận hưởng gì cho chính mình vì suy nghĩ bản thân "nợ" mẹ tình yêu thương. Và cũng chính vì vậy em lại bị mắc kẹt giữa mong muốn được về thăm mẹ nhiều hơn nhưng về rồi sẽ tận mắt thấy sự vất vả đó.
Mẹ em luôn tâm niệm phải cố gắng mua mỗi đứa một miếng đất, dù em đã nói rất nhiều rằng bản thân không cần những thứ đó nhưng có lẽ lời em nói vẫn thua trước tình thương của người mẹ. Mẹ không hiểu rằng điều em muốn là mẹ biết sống vì chính mình nhiều hơn, dùng khoảng thời gian sau này làm những điều mẹ thích. Em chỉ mong có những ngày được nhìn thấy mẹ ngủ một giấc trọn vẹn từ tối cho tới trưa hôm sau, tỉnh dậy mua một hộp cơm ăn rồi xem bộ phim yêu thích. Không quan tâm nhà cửa hay quét dọn nó, cứ nghỉ ngơi và thăm họ hàng. Sống một cách ko lo âu, ko cần nghĩ cho con cái nữa vì mẹ đã cho em một cơ thể khỏe mạnh là quá đủ rồi.
Nhiều người sau này sẽ có cơ hội trở thành cha mẹ, sẽ có con để hiểu được tấm lòng của đấng sinh thành và lại có thể dùng cuộc đời mình để lo cho con, như một cách để báo đáp lại công ơn cha mẹ ngày xưa. Nhưng có lẽ đời này em lại không thể có cơ hội đó, cho nên vĩnh viễn không thể nào hiểu được tấm lòng của người làm cha làm mẹ.
Tết đến, em cảm ơn anh em VOZers đã dành thời gian đọc và chúc cho VOZers năm mới mọi việc sẽ như ý, gia đình yên ấm thuận hòa.