Đang bàn chuyện khó đọc ức chế thì cho tớ góp vui.
Lần đầu tớ đọc Chúa Nhẫn, tớ không chịu nổi các đoạn tả cảnh. Tại vì trước đó chưa bao giờ đọc kiểu tả cảnh này; không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà tớ hỏi bạn bè thì họ hiểu ngay lúc đó, tưởng tượng ra được 3D luôn cơ. Nên tớ mới nghĩ là mỗi người thế mạnh đọc khác nhau. Bạn gái tớ đọc mấy cái quyển của Dostoevsky (Bút Kí Dưới Hầm, Anh Em Nhà Kazamarov) mức độ thông hiểu nhân vật cao hơn tớ nhiều.
Bù lại lúc tớ đọc Đi Tìm Thời Gian đã mất thì mê ngay, cảm giác nhân vật viết cho mình vậy.
Bạn
@potter đọc không trúng gu thì chán vậy thôi, văn học rộng mà, không đọc quyển này ta đọc quyển khác. Cậu giống tớ; lúc tớ đọc Chúa Nhẫn xong buồn mấy ngày vì chả thẩm gì cả