Tôi đang hạnh phúc 1 cách vô liêm sỉ.
Rõ ràng là tôi là 1 loser nghèo hèn, không sắc, không tình, không tiền, không tương lai. Thậm chí bạn bè đôi khi lại đớp tôi 1 cái, răm 3 tháng chẳng buồn hỏi han, gia đình thì chẳng gần gũi như nhà người ta, mọi thứ cứ bình thường, tà tà, nhưng tôi vẫn thấy vui vẻ và hạnh phúc âm ỉ. Méo hiểu sao.
Có thể là tôi đã chơi nhầm phải cái gì đó giống cỏ phê của bọn mèo rồi, chắc phải có lý do gì đó chứ sao tưng tửng như thế này được.
Cũng khá lâu rồi. Thi thoảng ngồi trong phòng họp tôi thường “viết nhật ký” lên quyển sổ tay, suốt gần 1 năm, và mỗi lần viết tôi đều thừa nhận là mình đang hạnh phúc, chẳng với điều gì cả!
Có lẽ là từ ngày tôi xem maruko và sống “tràn đầy năng lượng” y như bả?
Hay là từ ngày tôi đi làm tự kiếm tiền nuôi thân? Không hề. Tôi vẫn thích đi xin tiền dạo và thật sự là tôi nghèo và hèn hơn rất rất rất nhiều so với thời gian tôi là sinh viên, học sinh.
Hay là kể từ lần cuối tôi ngụp lặn trong tình yêu? Rõ ràng là không, tôi đã cô đơn cả tỉ năm rồi và lúc chia tay tôi cũng đau thắt ruột gan lên bờ xuống ruộng đấy chứ.
Hay là do tôi lại giở bài chạy trốn, vụng chèo khéo trống như mọi lần. Nói thật là tôi đã nghĩ mình loser đến mức chỉ muốn nép mình lại, muốn chui xuống đất, muốn sống mờ nhạt nhất có thể. Đơn giản là tôi chẳng có gì để tự hào cả, nên tôi giả vờ rằng “đối với tôi bình yên là được”. Thế đấy, suốt cuộc đời tôi vẫn hèn hạ rẻ mạt như vậy.
Nhưng cũng có thể là do tôi đã trưởng thành thật, 1 chút. Tôi học cách chấp nhận những thứ không thể thay đổi, và cố gắng vượt qua những thứ không thể bỏ cuộc.
Tôi đi khắp nơi nói chuyện đạo lý, và vì sợ nghiệp quật nên tôi chẳng dám xấu tính làm những điều ngược lại...
Cũng có thể do tôi đang trong giai đoạn “lão hoá ngược”.
Từ ngày đi làm (vì bé nhất công ty) nên tôi đã trẻ trâu hoá 1 cách không thể tin được, đam mê của tôi là cà khịa đồng nghiệp và lăn ra dỗi khi bị cà khịa lại.
Dù sao thì cũng hi vọng tôi đã thật sự thay đổi, thay đổi quan điểm thay đổi cách suy nghĩ. Hi vọng rằng đây không phải là những giai đoạn nhất thời.
Nhưng mà cũng không chắc đây là 1 tín hiệu tốt. Đáng ra ở thời điểm này tôi phải thấy áp lực và cố gắng trồi bằng được lên mới đúng, rõ ràng là tôi còn phải học và học rất rất nhiều thứ.
Haiz. Nếu năm nay tôi không học được tiếng anh thì tôi sẽ về quê bốc cức lợn!
via vozForums for iPhone