Ngẫm đời chán quá. Từ lúc đẻ ra, đi học đh đến lúc lấy vợ đều fail. Gia đình nát cho nên tính cách mình cũng nát từ bé. Không phải là cờ bạc ăn chơi, mà là éo biết giao tiếp, không biết kiềm chế cảm xúc, éo có hình mẫu đàn ông đúng đắn để học, bà già thì yếu đuối, suốt ngày khóc lóc, rủa xả ông già. Lớn lên học cũng giỏi, vào trường top. Cứ tưởng thế là ngon, nhưng ra đời cần nhiều hơn thế. Không có ai chỉ dạy phải đi đứng, nói năng làm sao, chỉ cần học giỏi là đc. Lấy vợ thì cũng éo biết chọn, lấy về mới biết nó vừa ngang lại chỉ muốn sướng, không chịu về quê với chồng, chịu cực cày cuốc tý. Đi thuê nhà thành phố để nó ăn chơi cho xướng. 2 đứa làm từ xa, tổng lương hơn 2 chục, có con bé rồi. Mình bảo về ở nhà quê chịu cực tý, tiết kiệm tiền để lo cho sau này. Nó bảo ở đấy nó chán, ko có đồ ăn ngon. Mình nghe mà thất vọng thật sự. Thất vọng chủ yếu về bản thân, lương tháng gần 20, éo đủ mua cho nó cái nhà phố để cho nó sướng.
Có cách nào reset không anh em. Mình chỉ chán cái năng lực có hạn, giờ làm khổ cả ba người. Mẹ mình ở quê 1 mình, hay ốm. Rồi vài năm nữa mình cũng phải về. Mấy nay đau đầu vì tiền. Rồi cứ dằn vặt sao lúc ấy éo say no cm nó đi. À trc con vợ nó tán mình, chứ m ko tân nó. Giá mà mạnh mẽ hơn, thấy rõ hoàn cảnh éo hợp nhau vẫn đâm đầu vào. Giờ bế tắc vl, éo biết làm sao. Giá mà con vợ nó chịu khó nghĩ cho chồng tý. Ở quê nhà mình xây đầy đủ rồi, thu nhập sống cũng ổn, có dư, không phải hôm đéo nào cũng dằn vặt thế này.
Có cách nào reset không anh em. Mình chỉ chán cái năng lực có hạn, giờ làm khổ cả ba người. Mẹ mình ở quê 1 mình, hay ốm. Rồi vài năm nữa mình cũng phải về. Mấy nay đau đầu vì tiền. Rồi cứ dằn vặt sao lúc ấy éo say no cm nó đi. À trc con vợ nó tán mình, chứ m ko tân nó. Giá mà mạnh mẽ hơn, thấy rõ hoàn cảnh éo hợp nhau vẫn đâm đầu vào. Giờ bế tắc vl, éo biết làm sao. Giá mà con vợ nó chịu khó nghĩ cho chồng tý. Ở quê nhà mình xây đầy đủ rồi, thu nhập sống cũng ổn, có dư, không phải hôm đéo nào cũng dằn vặt thế này.