Mỗi ngày 1 trang nhật ký

Buồn thật, kết thúc cuộc tình 2 năm với bao kỉ niệm.

Tôi đào hoa, đã yêu nhiều cô gái. Đã từng nghĩ chẳng bao giờ yêu ai được quá 1 năm. Đã từng nghĩ việc phải lãng quên 1 người trong cuộc đời là bình thường. Đang ở cái ngưỡng 30, nhiều khi thấy mệt mỏi khi mình chưa có thành tựu gì mà bố mẹ thì già rồi. Có những quãng thời gian tôi chỉ muốn thu mình lại, đi làm về đóng cửa và im lặng.

Em, cô sinh viên xinh xắn, nhỏ bé, ít hơn tôi 8 tuổi. Em như có mọi điều tôi muốn ở 1 cô gái. Em tâm lý, chịu khó, năng động. Nhưng dù sao em vẫn còn trẻ, em có thể biết nhưng chưa thể đồng cảm với những suy nghĩ của tôi. Tôi sai vì ép em phải hiểu điều đó.

Em muốn được quan tâm, nhưng trong suy nghĩ của em tôi không mang lại điều đó. Thực sự có những lúc tôi căng mình ra, cố vui vẻ để em không phải lo lắng. Tôi đã cố rất rất nhiều để làm em vui. Tôi nhìn thấy sự ghen tị của những người phụ nữ khác khi nghe tôi kể về những điều tôi làm vì em.

Sao em luôn nghĩ về những chuyện buồn? Sao em không nghĩ về những lúc ta bên nhau, đi đến rất nhiều nơi, ở bên nhau rất hạnh phúc? Anh chưa từng rơi nước mắt vì ai. Vì không muốn mất em mà anh sẵn sàng dẹp hết tất cả.

Trước khi bắt đầu anh đã nhìn ra những vấn đề của khoảng cách tuổi tác, nhưng tại sao anh vẫn cố gắng và hi vọng? Vì anh tin em là cô gái tuyệt vời nhất và anh đã đúng. Anh có những áp lực từ gia đình, đã có lần anh cố tìm 1 cô gái khác để ổn định lâu dài nhưng anh không thể làm vậy, anh vẫn kiên định và chờ em, nhưng em không muốn đi tiếp cùng anh nữa rồi.

Lần này anh đành phải chấp nhận vậy, anh cũng nên tìm người để có thể ổn định.

Anh luôn trân trọng tất cả những khoảnh khắc bên em. Điều duy nhất anh mong là em cũng thế, thật sự anh cố gắng hết sức rồi.
Ngy mình cũng nhỏ hơn mình 8t, cổ cũng có những suy nghĩ giống ny thím, chắc tụi mình cũng chẳng thể lâu dài
 
Khuya quá rồi. Chờ người ta ngủ mới dám viết :)
Một ngày với nhiều cảm xúc hỗn độn. Biểu hiện tích cực, nhưng không dám vui, sợ tưởng bở rồi bị hẫng.
Xin bật "đèn xanh" nhưng chỉ miễn cưỡng được "đèn vàng". Nhưng ko sao, anh sẽ cố thêm sắc lam vào, cô bé à :D
Dù có hơi sớm, nhưng mình sẽ đổi hình nền để tối nay lấy động lực làm việc, tới khuya...

View attachment 41294
Xinh thế thím, cố lên
 
8h20, thứ 4 ngày 22 tháng 4

Không biết có bị kiện tội cố ý đe dọa gây thương tích và cố ý gây tổn thương tinh thần không nữa.
Sáng đến nhà xe gặp 2 ông đồng nghiệp đi trước và ĐNC đi sau. Mình hầm hố lao đến dọa tông ĐNC và còn cố tình hét lên nạt nó “Màyyyyyyyy”.
Nhưng rồi lại gần mới biết hóa ra không phải thằng ôn ĐNC mà là 1 người khác, chắc làm cùng khu này, chịu thôi. Má nó nhục :tire::tire::tire:
Lên văn phòng tầm 5’ sau ôn con ĐNQ mới đến: “Bố cái thằng suốt ngày đi muộn. Đi làm hay đi chơi mà đi muộn tận 15’? Mày là sếp hay sếp là sếp? Mày đúng là suốt ngày làm tao tức điênnnn” :v
2 ông đồng nghiệp chứng kiến vụ việc thì cứ lăn ra cười, mình bảo: “Em nhục quá anh ơi” – “Đây không phải là nhục, là Quê em tôi ạ”.
Ok, quê vl :sure::sure::sure:
 
Sáng hôm nay ngủ dậy,mình xem được nhật ký của...trong inbox riêng với mình
Một người đáng ghét mà mình không ghét được
Vì ngta giống mình,giữa những người đáng ghét như nhau thì cớ gì mình ghét họ được ;((
Chỉ thấy thương.Hi vọng có thể có một ngày bạn í thấy thoải mái với cuộc sống của mình và từ GL ra HN điên một lần.haha
Mình sẽ sẵn sàng nghe một người đáng ghét ngồi cạnh kể lể mà không cách nào bài xích được.Mặc dù bạn ấy đúng kiểu người mình ghét,nhưng ai hiểu mới thấy thương nổi.haha.
Đôi khi mình nghĩ,mỗi ngày của bạn ấy sẽ trôi qua như thế nào,hụt hẫng,đau buồn hay ăn năn day dứt mà kh thoát được :<
Hi vọng bạn ấy có thể chấp nhận và hạnh phúc với cuộc sống bây giờ :< nếu không thì cứ ích kỉ chạy đi cũng được^^
Mình cũng không hi vọng bạn ấy bỏ trốn ra HN,mà hi vọng lúc ra HN thì bạn ấy có thể ra với tâm trạng thoải mái nhất.
Thực ra,những suy nghĩ này cũng làm mình trở thành một người đáng ghét rồi :)) đồng dạng không hơn kh kém.
Nhưng không hiểu sao,mình luôn có suy nghĩ phải chịu trách nhiệm với cảm xúc hay tình cảm của những người có thể là quý mến mình~. Xin lỗi

22/4/2020.
Sau việc ấy,mình như tỉnh khỏi cơn mê dài.
Gần như mình biết được trước đó mình đã bỏ lỡ những cái gì :3
Điều đó làm mình thấy đáng tiếc,giá như thời gian có thể quay lại.Xìi :surrender:
Tình yêu ban đầu gần như lẽ sống của mình,nghe nuxi thật :333
Vì mình đã gắn gần như cả sinh mạng của mình trong đó =]] (điên vl)
Mình thương ngta hơn cả thương mình x))
Nhưng ngày nọ,trong lúc mình có thể ngồi một mình ngẫm lại mình mới thấy cái mối tình này nó nguy hiểm vl .-.
Mọi người xung quanh,gđ ngăn cản không làm mình buông tay
Chỉ là thấy người ta không giống như người mình từng thích nữa,quên mất mục tiêu của đời mình,chấp nhận với thực tại,dù mình đã nói đi nói lại rất nhiều lần

Thật đáng sợ :3333 mình không còn đủ kiên nhẫn để mà nhắc nữa,gom đủ thất vọng rồi thì mình cũng say baiiii.Có lẽ ban đầu thứ mình say mê ở họ là cái quyết tâm ấy,thêm một chút tình thương Bởi kh phải họ đẹp,vì ng qua đường vẫn thường nhìn bọn mình và bảo công trúa đi vs ăn mày,haaa,hay kh phải vì họ giàu,xìii,vì mình đã cứu vớt đời họ,:3 ít nhất là họ luôn nghĩ như thế.
Yêu đương chỉ làm mình ngu si thêm thôi,
Mình chỉ thấy,nó không còn quan trọng nữa.À,chắc là chưa quan trọng đi.Mình thấy nó chưa cần thiết với mình,vì đã đâm đầu vào rồi sẽ làm mình nuxi đi rất nhiều,sau một lần dốc hết ruột hết gan ra để thương một người dưng khác thì mình thấy tốt nhất bây h nên thương bản thân nhiều hơn.hợ hợ
Nhưng cũng cảm ơn lần ấy,vì mình có khá nhiều kỉ niệm đẹp,với ng ngoài có lẽ là điên và nguy hiểm,nhưng ít nhất với mình nó đẹp.Hạnh phúc với mình đơn giản ghê~
Mình không bỏ được họ,chỉ vì mình đã vô tình trở thành một phần quan trọng của ngta,cùng họ vượt qua khó khăn,lúc không còn gì,thì mình là người đã ở cạnh và giúp đỡ họ :)
Nó gần giống như mình giữ được tấm phù lục cấp cao,giữ được trái tim của ngta ấy,haha.Với mình thì đó là một sự đảm bảo,ngày nào nó họ sẽ không vô duyên vô cớ đi mất :333
Nên lúc yêu đương mình sẽ dốc lòng làm gì đó~ phải động được tới nơi sâu nhất của ngta,làm cái gì đó mà không ai tình nguyện làm.kh thì mình sẽ thấy luôn luôn lo sợ tương lai ...
Với lại chắc chắn mình sẽ yêu đương lại,chỉ là lúc thấy đủ chín chắn,tin tưởng vào quyết định của mình^^.

....
Có một người luôn chờ mình viết nhật ký,là một ông chú,haaha,nhưng lại rất trẻ con và cách yêu đương cũng ngốc như mình.Giống với thứ tình cảm mình theo đuổi ghee~ một người có thể thương mình như cách mình thương họ. .-.
Nhưng mà,nếu em của 3,4 năm sau thì sẽ không ngần ngại.hự
Vì anh rất tốt
Nhưng mà bâyh mình còn cần nhiều thứ phải làm và lo nghĩ hơn là yêu đương.Với lại cũng sợ phí hoài thời gian của người ta nữa^^
Để ai đó chờ đợi,thật sự rất áp lực TvT
Nên nếu trong thời gian này,anh tìm được ai nguyện ý đợi anh thì em cũng sẽ rất vui lòng đó^^.
Mình từng quen một anh ở tinder :3 và là nyc tốt nhất của mình,nma mình đã chủ động chia tay vì ngta phải cưới vợ,mà mình thì kh thể lấy chồng
Nếu phải lựa chọn giữa người mình yêu và người yêu mình,thì em xin phép lựa chọn người mình yêu,và ngta cũng yêu mình.
Còn nếu không,thì em sẽ chẳng chọn ai cả.Em mong sẽ yêu được một người,mà người đó luôn lựa chọn em,yêu thương em chứ kh phải là ai khác.
Loveyoutothemoonandback^^

Hi vọng đây sẽ là dòng nhật ký cuối mình lảm nhảm về yêu đương :((
Và suy nghĩ về những cái khác đi nào:cautious:
Sáng nay tâm sự dài thế em gái
 
Hôm nay có vẻ 1 ngày không may mắn cho lắm. Tất cả là tại ĐNC, tao sẽ đánh mày!

Mới sáng sớm đã nhận được email của KH, 1 hợp đồng bé tý và đã thương thảo cả tuần trời rồi bây giờ lại “sửa mẫu”. Ơ kìa, sao không sửa mẫu sớm hơn và ở 1 dự án lớn hơn? Mất thời gian thế nhỉ.

Mọi người biết đấy, lãng phí đồ ăn thì sẽ bị phạt, còn lãng phí thời gian và nguồn lực thì nó cũng là công sức lao động, là tiền giống như đồ ăn thôi, buồn cười thật.

Bây giờ tôi sẽ phải cày 15 trang hơp đồng với hàng đống điều khoản phạt, bồi thường và viết cả đống báo cáo để giải trình, trong khi dự án có deadline là hoàn thiện ký hợp đồng trong hôm nay, vui vl
 
Đang ở công trường, nắng nóng oi oi, anh em công nhân vẫn hì hục thi công, tiếng máy ép cọc ì ì, tiếng xe tải vật liệu cũng ì ì không dứt.
"Nắng công trường thiêu đốt thời trai trẻ
Bụi công trường che lấp tuổi thanh xuân".

Gửi từ Samsung SM-G610F bằng vozFApp
 
Đang ở công trường, nắng nóng oi oi, anh em công nhân vẫn hì hục thi công, tiếng máy ép cọc ì ì, tiếng xe tải vật liệu cũng ì ì không dứt.
"Nắng công trường thiêu đốt thời trai trẻ
Bụi công trường che lấp tuổi thanh xuân".

Gửi từ Samsung SM-G610F bằng vozFApp
Hà nội mấy nay thời tiết khó chịu kinh khủng. Dặn mãi không mưa được.
Đi công trường công nhận vất vả thật. Nhưng cố lên, càng vất vả càng làm tốt càng đáng tự hào đấy chứ

via vozForums for iPhone
 
Mình đã onl fb trở lại,vì không muốn khiến mng lo lắng.
Mỗi ngày đều đặn nhận được một vài tn quan tâm,từ những người mình yêu quý^^ ngta coi mình như em gái nhỏ,luôn sợ ng khác làm tổn thương mình:)
Mình vui khi nhận được tin nhắn từ họ,vì mình tự tin có thể đáp lại những tình cảm đó.hehe
Tôi thì thấy bạn hơi yếu đuối.

Thứ nhất là nên đừng bao giờ để ai đó có quyền làm tổn thương bạn, đặc biệt là những người non-hộ khẩu-with.
Thứ 2 là theo quan điểm của mình, tất cả mọi người đều có quá nhiều việc phải lo: cơm áo gạo tiền, con cái, gia đình, công việc… chưa kể đến các biến cố cuộc sống nữa. Để người khác phải lo lắng rằng 1 đứa dở hơi ăn cám lợn chả có ý nghĩa gì trong cuộc đời làm tổn thương đến bạn thì thật là “tốn nguồn lực”.
Đối với tôi thì chỉ cần mọi người yêu thương mình là ok rồi, quan tâm thì càng hạnh phúc nhưng quan tâm không đồng nghĩa với việc lo lắng thái quá.

Ví dụ, tôi bị ốm và bố mẹ gửi cho tôi 1 con chim bồ câu, mọi người có thuốc bổ thì phần cho tôi 1 ít, quá ổn phải không?

Nếu mọi người cứ suốt ngày lo lắng xem tôi có ổn không, yêu ai chưa, có bỏ bữa tối không thì thật là kinh khủng, nếu tôi bỏ bữa tối mọi người có thể mắng mỏ chửi bới, nhưng làm ơn đừng thở dài, nghệt mặt ra nói “haiz, cứ ăn uống vớ vẩn thế thì sao chịu nổi”, no, rõ ràng là tất cả chúng ta đã trưởng thành và cần chịu trách nhiệm với bản thân rồi mà, mấy chuyện thường ngày trong cuộc sống hãy giải quyết và chịu trách nhiệm với cách giải quyết của mình đi.

Lo gì lắm, cứ suốt ngày ngồi lo lắng cho nhau tự nhiên thành 1 vòng tròn, chẳng ai thoải mái cả.
 
Xìiii,
Đôi lúc tôi cũng thấy ngta lo cho mình quá
Phóng đại nỗi buồn của mình quá,làm mình thấy hơi e ngại.Vì có khi mình còn kh thấy lo như họ.
Nhưng mà chắc trong mắt họ,mình vẫn còn bé và chưa trưởng thành,còn yếu đuối nữa :ROFLMAO:
Thực ra thì được ngta quan tâm như thế cũng hạnh phúc mà^^ có thêm dũng cảm để sống tốt hơn^^ hoàn thiện bản thân nữa.
Và cũng cảm ơn lời khuyên của thím nhé^^.
Và tôi sẽ bám dài cái thớt này đấy~
Cám ơn thím nhiều. thật lòng.
Thật sự khi lập cái thớt này tôi đã xác định sẽ là nhận kha khá gạch đá, nhưng không ngờ và vẫn nhận được ủng hộ như của thím vừa rồi, hehehehe :embarrassed::embarrassed::embarrassed:
 
Bực mình! Làm như dạy đời cùng một thành quả bố thích làm sao kệ bố. Bố làm đơn giản kệ bố chớ. Ý kiến cho lắm vào bắt sửa kên sửa xuống. Không team work với ai. Bố éo nhận ý kiến. Rảnh đi mà làm bố đây làm đơn giản miễn là nội dung đủ là được . bực mình. Mà thôi kệ bố không chấp. Mà nói nhiều bố nhịn lần này. Lần sau gặp bố xin né. Bày đặt dayn đời. Bố bực. -#&@+#+$-$+@+$-#&@-
 
Back
Top