Mâu thuẫn với mẹ ruột, chắc sắp phải dọn ra khỏi nhà

nếu như ở cùng nhau 2 người đều ko vui vẻ thì tách ra. sao phải ở gần làm gì. thím ở gần mỗi ngày mẹ thím lại phải chửi thím, lại khẩu nghiệp nữa. nên đi một thời gian .
 
Em thì thuộc kiểu ngoan hiền, ko ăn chơi đập phá. Chứ e muốn phá thì cũng tán gia bại sản lâu rồi. Em cũng muốn xem thử nếu mẹ có đứa con cưng tối ngày pay lắk thì sẽ ntn.
Tự đày đọa mình là sai nhất trong tất cả các cái sai
Mẹ em bản tính như thế, có đày đọa cũng ko tỉnh ngộ đâu, đến chết mới hết.

Thôi bạn chia tay ny vô dụng đi ra hn mình nuôi, bố mẹ mình đều rất hiểu chuyện và yêu thương con dâu, vì cũng là con mình.
Mỗi năm một lần bọn mình sẽ về thăm nhạc mẫu làm trọn đạo hiếu, bạn yên tâm mình nghe chửi như gió thổi qua tai thôi
 
Em đã suy nghĩ, tự kiểm điểm rất nhiều lần phải chăng là do mình sai? Sau đó e cũng làm như bác nói. Nhiều lần mẹ sai rành rành nhưng e vẫn xuống nước xin lỗi, dỗ dành, thậm chí là quỳ xuống luôn. Mẹ vẫn nguôi ngoai ngay lúc đó. Những lần sau khi xảy ra cãi vã bác biết mẹ e nói như nào ko? "Mấy lần trước mày năn nỉ tao là mày xạo chó hả? Mới bây lớn mà bày đặt sống giả tạo hả m? M nghĩ tao là con nít 2t hả? Đồ xảo trá điếm thúi". Từ đó e ko xuống nước năn nỉ nữa, chửi thì nghe, quá lắm thì nói lại vài câu, nhưng ko nói hỗn.
Ra ở riêng là xong, nguyên tắc đơn giản là độc lập tài chính thì chả phải sợ gì. Không nên làm căng vì dù sao cũng là gia đình. Tốt nhất là nói nhẹ nhàng rồi dọn ra riêng, chứ ở chung như này không sớm thì muộn cũng xảy ra chuyện
 
Tôi thì oải ông ba vợ, lúc nào cũng rầm rầm cho ồn ào nhà cửa, nấu cơm cũng gõ đũa ầm ầm vô nồi, chân thì giậm giậm đùng đùng, đóng cửa rầm rầm dek hiểu nổi. Vợ mà không kêu tôi qua ở với ổng cho ổng đỡ buồn thì tôi cũng về mẹ nó nhà mình cho rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi thì oải ông ba vợ, lúc nào cũng rầm rầm cho ồn ào nhà cửa, nấu cơm cũng gõ đũa ầm ầm vô nồi, chân thì giậm giậm đùng đùng, đóng cửa rầm rầm dek hiểu nổi. Vợ mà không kêu tôi qua ở với ổng cho ổng đỡ buồn thì tôi cũng về mẹ nó nhà mình cho rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
Vui nhỉ, thế cũng là 1 thú vui :v
Đời này nhiều thứ ko chấp nhận được nó đúng thì hãy chấp nhận nó sai, bao dung nó.

Em mà như thím thì em coi như là 1 thú vui, chỉ yêu cầu lúc ngủ thì phải yên lặng là được, còn lại cứ ầm lên cho vui cửa nhà
 
Chưa thấy con bé nêu thêm quan điểm gì nhỉ? 24 tuổi chưa trãi sự đời còn non và xanh lắm nên cũng khó nghĩ. Các bạn chưa thấy mình từng trói tay chân người bị tâm thần mang đi viện đâu, tất nhiên phải báo công an chính quyền tới chứng kiến chứ ko làm bừa được. Đi viện về êm ru, ngoan hiền, tính tình dễ chịu hòa đồng như một con người khác. Có bệnh phải chữa, con bé lại chỉ có một mình không ai giúp đỡ. Nhiều ông thì bảo: Đi đi đừng ở nhà, vấn đề là bà mẹ có vấn đề về thần kinh nếu bỏ một mình ở nhà sẽ càng bị nặng hơn. Đúng khổ!
 
Chưa thấy con bé nêu thêm quan điểm gì nhỉ? 24 tuổi chưa trãi sự đời còn non và xanh lắm nên cũng khó nghĩ. Các bạn chưa thấy mình từng trói tay chân người bị tâm thần mang đi viện đâu, tất nhiên phải báo công an chính quyền tới chứng kiến chứ ko làm bừa được. Đi viện về êm ru, ngoan hiền, tính tình dễ chịu hòa đồng như một con người khác. Có bệnh phải chữa, con bé lại chỉ có một mình không ai giúp đỡ. Nhiều ông thì bảo: Đi đi đừng ở nhà, vấn đề là bà mẹ có vấn đề về thần kinh nếu bỏ một mình ở nhà sẽ càng bị nặng hơn. Đúng khổ!
Bác nói tôi ưng cái bụng.
 
Mẹ em vẫn thua mẹ anh vài phần nhé,biện pháp là ra riêng thôi em.Bà già anh bả chửi còn ác đạn hơn nữa,con em gái đang mang bầu mà nó gọi điện cho chồng nó rồi cười hơi lớn tiếng bả còn rủa này nọ đẻ không ra chết cả đám nữa kìa.Ra riêng đi em.Kệ bả đi,con anh bây giờ chỉ biết ông nội và cô chứ không biết bà nội là gì,anh cách li bả hoàn toàn khỏi cuộc đời anh rồi.
 
Đúng với câu xa thơm gần thối đấy. Không hợp ở với nhau thì khắc khẩu suốt ngày. 24t rồi đủ khả năng ra tự lập rồi thì dọn ra ngoài ở đi thôi. Không hợp thì đỡ khổ, mà nếu sau một thời gian bà cụ suy nghĩ lại thì cũng tốt.
 
Mẹ em vẫn thua mẹ anh vài phần nhé,biện pháp là ra riêng thôi em.Bà già anh bả chửi còn ác đạn hơn nữa,con em gái đang mang bầu mà nó gọi điện cho chồng nó rồi cười hơi lớn tiếng bả còn rủa này nọ đẻ không ra chết cả đám nữa kìa.Ra riêng đi em.Kệ bả đi,con anh bây giờ chỉ biết ông nội và cô chứ không biết bà nội là gì,anh cách li bả hoàn toàn khỏi cuộc đời anh rồi.
Các loại bệnh tâm thần thường gặp
  • 2.1. Rối loạn lo âu. ...
  • 2.2. Rối loạn tâm trạng. ...
  • 2.3. Rối loạn tâm thần. ...
  • 2.4. Rối loạn ăn uống. ...
  • 2.5. Rối loạn kiểm soát bốc đồng và nghiện. ...
  • 2.6. Rối loạn nhân cách.
Các thanh niên thay vì nghĩ cách giải quyết cốt lõi của vẫn đề toàn rủ nhau bỏ nhà đi. Tại sao các bạn ko nghĩ cách trị bệnh cho họ mà lại bỏ rơi họ?
 
Các loại bệnh tâm thần thường gặp
  • 2.1. Rối loạn lo âu. ...
  • 2.2. Rối loạn tâm trạng. ...
  • 2.3. Rối loạn tâm thần. ...
  • 2.4. Rối loạn ăn uống. ...
  • 2.5. Rối loạn kiểm soát bốc đồng và nghiện. ...
  • 2.6. Rối loạn nhân cách.
Các thanh niên thay vì nghĩ cách giải quyết cốt lõi của vẫn đề toàn rủ nhau bỏ nhà đi. Tại sao các bạn ko nghĩ cách trị bệnh cho họ mà lại bỏ rơi họ?
Khùng thì chết đi chứ sống làm gì hại người khác bạn ơi.
 
E chân thành cảm ơn ý kiến đóng góp của các bác. E sẽ ghi nhận và xem xét thật kĩ. Đúng là e cũng chưa trải sự đời nhiều nên sẽ có sai lầm, thiếu sót. E vẫn đang cố gắng tìm ra hướng đi tốt nhất cho gia đình. Còn về ny thì e cũng đến nản, còn thở ra câu "a có nhà cửa đàng hoàng, cưới xong sao phải ra ở riêng?"
 
Khùng thì chết đi chứ sống làm gì hại người khác bạn ơi.
Đâu, ông dụ mẹ ông uống Amitryptylin 10mg mỗi sáng sau ăn thử đi. Ngoan như cún liền ngủ suốt ngày thôi, con cháu nói dậy tới giờ ăn thì ăn, ăn xong rồi nằm ngủ. Ở trong khoa lão mà mấy bà già khùng khùng quậy quậy cho uống hết.
 
Em năm nay 24t, là con gái :) Em có quãng thời gian ko ở gần mẹ từ năm 6t đến 16t. Sau này khi vào lớp 10 thì e mẹ về ở chung với e. Từ đó mọi mâu thuẫn bắt đầu xảy ra :confused: Nhà chỉ có 2 mẹ con thì mẹ luôn là người đúng, rất bảo thủ và hay phán xét, bới móc lỗi lầm của người khác để chửi rủa, đay nghiến, kể cả e =(( Chắc mấy bác cũng biết tầm cái tuổi cấp 3 đang thời kỳ nổi loạn và tâm sinh lý có sự thay đổi. Nhưng ko vì thế mà e cự cãi với mẹ, trong mọi cuộc cãi vã e luôn là người chịu trận. Đến khi e vào SG học ĐH thì tình hình có cải thiện đôi chút vì ko phải gặp mặt hàng ngày. Sau khi tốt nghiệp thì e có đi làm ở SG 1 năm nhưng thấy mẹ ở quê có 1 mình nên quyết định dọn về ở cùng mẹ. Nhưng đời ko như mơ, các cụ bảo "xa thơm gần thối" là cấm có sai. Khi dọn về thì lại bắt đầu chuỗi ngày mẹ chửi-e nghe mặc dù có nhiều việc mẹ sai rành rành :ROFLMAO: Mỗi bữa cơm e đều phải nghe mẹ thuyết giảng về việc "ông A phải sống như thế này, bà B phải ứng xử như thế kia mới đúng". Khi e ko có phản ứng gì thì mẹ sẽ quay sang e, bới móc những thứ rất nhỏ nhặt có khi là 2-3 năm về trước để mắng chửi e. Giờ người trong gia đình cũng xa lánh mẹ vì chỉ cần họ làm việc gì ko đúng ý mẹ đều là cái cớ để mẹ đay nghiến, gây gổ mặc dù việc đó ko hề liên quan tới mẹ. Nếu có người lên tiếng phản đối thì sẽ bao biện "người trong nhà nên tao lo tao góp ý chứ người ngoài tao nói làm gì cho phí nước bọt". Cách đây 2 tháng e có cãi nhau với mẹ một trận to lắm, sáng hôm sau e lấy sổ hộ khẩu và CMND đi photo sao y mấy bản tính vào SG đi làm vì ức chế lắm rồi :mad: Mỗi lần mẹ chửi e xong thì đều thòng thêm câu "nói vậy muốn tốt cho mày mà mặt mày sưng xỉa như vậy hả? Tao lo cho mày sao mày khốn nạn với tao vậy?". Mà mẹ e rất độc miệng, chửi ko chừa cho người ta chút mặt mũi nào, hay rủa ngta bị trời phạt, trời đánh, tán gia bại sản, con cái gia đình li tán, ăn tro mò trấu... Còn mẹ chửi e thì "thứ mất dạy,loại như mày chỉ có đi làm đĩ đứng đường, đi giật chồng người ta, đầu trộm đuôi cướp,..." nói chung là ko tiếc một lời xỉ vả nào cả :cry: Trước giờ e cũng chưa bao giờ nói hỗn với mẹ vì vẫn rất tôn trọng mẹ. Có lần e góp ý chân thành "mẹ nói con khốn nạn cũng được nhưng mẹ thử nhìn coi trong gia đình còn ai dám lại gần mẹ nữa ko? Ko lẽ ai cũng khốn nạn với mẹ?" xong mẹ chốt cho câu "tại số tao khổ nên mới chịu vậy", e cạn lời luôn nên từ đó ko khuyên nữa. Vừa nãy e mẹ lại chửi vì những chuyện ko đâu, e cũng chẳng biết e sai chỗ nào, e im thì mẹ lôi ny quen 5 năm của e ra để đay nghiến e, nói "nó yêu mày là nhờ tài sản của tao, mày mà nghèo kiết xác thì chó nó thèm" :sad: Giờ mẹ lại có thành kiến với ny và gia đình ny dù trước đây chính mẹ làm mai ny cho e. E mệt mỏi quá, sắp nhịn hết nổi rồi, giờ chỉ muốn chuyển đi chỗ nào thật xa để ở thôi, e là con một nên tính chuyển đi mấy lần vẫn thôi vì thương mẹ, thực sự e ko có ý định chờ mẹ chia của cải gì cả, tiền của mẹ kiếm được thì mẹ cứ để dưỡng già, e còn trẻ, tay chân lành lặn thì tự lo thân được. Các bác cho lời khuyên hay gạch đá gì e cũng nhận hết.
Thôi quay lại Sài Gòn mà làm đi e gái. Mà cứ nói nhìn mẹ vợ để biết vợ sau này sẽ thế nào, nhìn mẹ e thế này thì chắc mấy thanh niên muốn tán cũng rén lắm.
 
đọc xong mới thấy Mẹ mình như thiên thần z, cái ji cũng lo cho con cái, dành phần thiệt về mình, điều duy nhất Mẹ chửi mình đó là đi đâu đó mà quên tắt điện, tắt quạt
9NN5SUy.png
 
Ông nào bảo khẩu xà tâm phật đấy???
Đấy không phải tâm phật, đấy là chửi cho thoả mãn cái thú vui ích kỷ của bản thân, thích cáu bẩn -> không ai chơi cùng vì ko chịu được -> cô đơn -> càng cáu bẩn hơn. Nó là 1 cái vòng xoáy lặp đi lặp lại và họ cô đơn nên họ chửi bới và vì họ chửi bới nên họ cô đơn, họ không được ai chú ý nên gây sự chú ý tới người khác bằng cách tiêu cực nhất đó là chửi....
Mấy bố chưa sống với những người như thế nên không biết thôi, vãi cả khẩu xà tâm phật ạ, phải trải nghiệm thì mới biết được chứ ngồi ngoài phán thì ai chẳng muốn hay, muốn dĩ hoà vi quý.
Nghiệp của mẹ bạn và của rất nhiều người giống mẹ bạn đó là cuối đời sẽ tán gia bại sản, và sống cuộc sống cuối đời trong cô độc, nếu nhận ra ngày nào thì còn con cái ngày đó nhưng tin mình đi, suy nghĩ hèn mọn và ích kỷ đã in vào não của mẹ bạn rồi nên không dứt ra được đâu.
Lời khuyên cho thớt:
1) Ra ở riêng, sẽ không có 1 lối đi nào khác rành cho những người như thế này đâu, họ đã quá ngu ngục để có thể cảm hoá được rồi, nếu bạn không muốn bị những di chứng tâm lý do 1 bà mẹ độc hại này tạo ra thì hãy làm giống bố bạn đi, ra ở riêng, chấp nhận rằng mình mất đi mẹ rồi, tất nhiên nhà và tài sản của mẹ bạn sẽ nướng cho thằng đbrr nào đấy hầu đồng hay những con mẹ nịnh hót để được mót tí tiền của mẹ bạn thôi, có thể mẹ bạn chết sẽ để cho bạn 1 ít nếu mẹ bạn còn tí tình người nhưng thường thì sẽ nướng vào mê tín với bao giai thôi.

2) Nếu bạn tham lam cái nhà và tài sản của mẹ để lại thì đừng ra ở riêng vội, mình có kế này cho bạn:
Vì mẹ bạn với tính cách như vậy thì có thể thấy mẹ bạn vô giá trị với người ngoài (Tất nhiên trừ bọn vay tiền mẹ bạn) vậy nên khôn ngoan nhất đấy là làm cho mẹ bạn thoả mãn việc mình là người quan trọng, lời nói mình có trọng lượng. Học cách bọn chó má hầu đồng và nịnh hót mẹ bạn, giả vờ ngoan ngoãn mẹ chửi thì "con xin lỗi, con biết lỗi rồi mẹ ạ, thôi mẹ tha con". Thỉnh thoảng mua quà gì đó cho mẹ với tần suất VD vài tuần 1 lần, chăm nịnh hót lên, mẹ thích mê tín thì giả vờ tìm hiểu và tin cái mẹ đang tin, người có đức tin vào 1 cái gì đó sẽ rất muốn làm bạn và chia sẻ với người có cùng đức tin giống mình. Như bạn bảo thì mẹ b ko hoá trị thì chắc ko sống lâu được đâu và bùm, cái nhà và tài sản sẽ là của bạn. Rồi sau đấy có muốn cũng ko chửi bạn được.
3) Kết hợp cả 2 cách trên, vừa cương vừa nhu:
bây giờ thì vẫn cứ xin lỗi và làm lành với mẹ, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ để ra ở riêng dần đi và đột nhiên 1 2 tuần sau bạn thông báo với mẹ là "mẹ ơi con có cơ hội thăng tiến mới, nhưng đi làm xa quá mẹ ạ, nên cho con xin ra ở riêng mẹ nhé, lương cũng cao nên con tự lo được, mẹ giúp con được chút nào thì giúp, con cảm ơn, cuối tuần con sẽ về thăm mẹ đều" Và đương nhiên cuối tuần đấy thì tuỳ bạn quyết định. Cách này bạn sẽ giữ được nhà nhưng sẽ vẫn mất ít nhiều cho cái bọn đồng cô đồng cậu thôi.
Đấy là 3 option cơ bản nhất mình dành cho bạn, bạn muốn chọn mình là người thế nào thì tuỳ, mình khuyên bạn nên chọn cách 3, vừa giữ được của, giữ được chữ hiếu, mà vẫn được ở riêng nhưng tất nhiên sẽ được ít tiền hơn option 2 vì mẹ bạn cho mấy thằng đồng cô hết rồi. Hãy áp dụng lý thuyết trò chơi 1 cách khôn ngoan trong vụ này bạn nhé.
 
Back
Top