Khủng hoảng tâm lý tuổi 30.

Chưa lội hết page nhưng cái này ai cũng bị mà.
Như t đây 33t có gđ vợ con đầy đủ, nhà SG, xe oto thu nhập xài thoải mái, có cả thêm nhà đất khác cho thuê.
Nhưng đôi khi t vẫn thấy stress liên tục vì các dự án về công nghệ của t chưa cạnh tranh dc với tiki chotot hay các sản phẩm của VNG. Đúng như ô nào trên kia nói, vì t ko chịu chấp nhận hoặc dừng lại để cảm thấy đủ. Và t tiếp tục chiến đấu tiếp
 
32t đây, có nhà, có xe, có vợ, có con, định cư Bắc Âu, công việc thăng tiến, tiền bạc ko nhiều nhưng ko phải suy nghĩ. Cũng có thú vui chơi video/board games, đọc truyện các kiểu nhưng nhiều khi vẫn stress vì đéo có cái dự án nào tự mình làm ra hồn :(

Nhưng mà nhận ra là ko nên so sánh mình với người khác, tự mình phấn đấu bản thân mình thôi, nhìn lên thì đéo bằng ai đâu, thêm tự ti chứ đc gì :D
 
Thực ra là tương lai cả cái VN này mù mờ mà. Làm ăn không có kế hoạch, không tính đường dài, ngay cả các dự án của nhà nước như VinSmart còn bị phá sản. Ai chả bi quan.
 
Dạo gần đây e stress, tâm trạng không lúc nào được vui vẻ, mặc dù biết là mọi thứ lo âu này đều do tự bản thân mình mà ra cả, nhưng e ko thể thoát ra nổi.

E 91 năm nay là tròn 30 tuổi. còn nhớ cách đây chỉ 1,2 năm thôi, mỗi lần thấy ai đó nói về đợt khủng hoảng tâm lý của con người ta ở cái mốc 30 tuổi này, e dửng dưng lắm, tặc lưỡi"úi dào, có cái mẹ gì mà lo, tới đâu hay tới đó". vậy mà khi mình cán mốc, e dường như đang kéo theo cả một toa tàu phía lưng để vượt qua cái mốc đó vậy.

Sức khỏe suy giảm thấy rõ, chạy bộ chỉ khoảng 5-10 phút là thở ồng ộc, tóc đã bạc khá nhiều hai bên thái dương, làm bất kỳ việc gì cũng ko còn 100% lòng nhiệt huyết được nữa. từ đầu năm tới giờ do stress e sụt tới 5kg. miệng lúc nào cũng nhạt thếch, đôi lúc cứ như thể bị mất vị giác nữa.

Trước đây khi cho rằng "ta sống là sống cho riêng ta, mặc đời, mặc người" thì công việc văn phòng hiện tại với mức lương chỉ 11tr e đã cho là đủ. Thì hiện tại, than ôi, mỗi ngày đi làm là một trải nghiệm tệ hại. sáng sáng rê xe đi làm lòng chả có chút hứng thú nào, cảnh vật tươi vui thủa xưa nay toàn môt màu xám xịt ảm đạm. Lên cty ngồi im như cái xác ko hồn, chỉ để đợi đến khi tan sở lại quay trở về căn phòng trọ quạnh quẽ, cô độc-cô độc! than ôi nó đáng sợ biết bao! độc thoại nội tâm vẫn chưa đủ, e phải ngó đầu ra phía cửa sổ, tự nói chuyện một mình cả tiếng đồng hồ. lúc đi ngủ cũng lảm nhảm nói một mình cho đến khi mệt lử thì tự gục. Mà đâu có được yên giấc? Chỉ là chợp mắt rồi lại bất chợt tỉnh dậy lúc 1,2,3 giờ sáng, mắt cứ thế mà thao láo đến sáng, ko tài nào ngủ lại được.

Nhìn những bạn bè xung quanh ai cũng thành công cả, người đã có nhà riêng, người sống an lạc ở nước ngoài, gia đình con cái êm ấm mà thấy tủi phận.Rồi tự liên hệ tới bản thân và thấy giá trị của mình thấp quá- cảm giác hèn kém, thất vọng lại bủa vây. chẳng lẽ, mình cứ mãi mãi như thế này hay sao, mãi chìm sâu xuống cái hố mà tự mình đã, đang, và vẫn đào hằng ngày này sao?:(

Chuyện tình cảm cũng chả đi đến đâu, cách đây hơn 1 năm , gặp được người thương mình thì mình lại lạnh nhạt. Tới giờ, khi đã 30 tuổi- lại phải nhắc lại, vâng, khi đã 30 tuổi thì lại ân hận nuối tiếc. Gần đây gặp một người mình thương thì họ lại ko ưng mình :(... và lại tự thấy giá trị thấp kém của mình trong mắt người khác.@#$%^&^& Rồi lại có một suy nghĩ khác len lỏi vào đầu óc rằng: bản thân mình như thế này thì chăm sóc cho ai được nữa mà nghĩ tới chuyện lập gia đình?

Còn bố mẹ nữa,họ già cả rồi, mẹ thì cáu bẳn luôn luôn vì thằng con dường như mãi chưa lớn, bố thì mới bị đột quỵ,còn may là người ta thấy mà đưa ngay vào viện, ko thì... Nghĩ cảnh lương thấp thế này,lại chẳng lo được gì cho bố mẹ mà quặn cả lòng các bác ạ.

Có lẽ tình cảnh e đang trải qua hệt như câu nói e vẫn hay thấy: e đã chết ở tuổi 30 này mất rồi.

Hôm nay 30/4 là ngày nghỉ lễ đầu tiên, e ngồi một mình trong phòng trọ, tâm trạng tệ quá, e ko biết phải dãi bày với ai nên lên đây than thở chút. Các bác có cùng hoàn cảnh thì vào chia sẻ. bất kỳ ai thấy khó chịu với những dòng trên, mà muốn góp ý, hoặc mắng chửi, e đều nhận hết.

E cảm ơn các bác :( !
thật k hiểu sao thím chịu an phận với cái mức lương 11 tr kia, hay bây giờ thím mới chịu giác ngộ, hay nhà thím k phải lo về tiền :), chả biết thím sao chứ, e ít tuổi hơn thật nhưng tiền làm vài chục 1 tháng vẫn cảm thấy k đủ, cứ nghĩ chả may cái cảnh ông bà già bệnh tật hay làm sao mà tốn vài trăm hay tiền tỉ là cảm giác bản thân bất lực vl.

Chỉ khuyên thím bắt đầu đi thể dục, chạy bộ hàng ngày, e hay có thói quen tĩnh lặng một mình, suy tư, những lúc đi thể dục, thấy người nhẹ nhàng hơn, đầu óc tỉnh táo, và cảm nhận cuộc sống xung quanh, nó sẽ truyền lại động lực cho thím. Chúc thím may mắn,
 
Tôi và ông bằng tuổi, tôi cũng đang gặp vấn đề mà biết lối ra nhưng lười không chịu làm.
Gửi tới ông thớt, cũng là nói cho tôi nghe “Nghĩ ít thôi, nói ít thôi, bắt tay vào làm luôn đi”
Thay đổi ngay từ bây giờ, rèn luyện sức khỏe, học thêm cái gì đó có ích cho tương lai, phát triển bản thân.
Đọc xong hết rồi tôi đi làm việc luôn đây. Mấy tháng nữa tôi quay lại review hi vọng lúc đấy mọi chuyện sẽ ổn.
 
Lương thấp đóng góp 99% vào tâm lý hiện tại của thớt. Giờ bỏ qua chuyện tuổi tác, nó là cái mốc xã hội đặt ra thôi, rồi vắt óc suy nghĩ xem làm gì để kiếm được nhiều tiền hơn. Tôi nghĩ kiếm được khoảng 40 củ một tháng thím sẽ không suy nghĩ thế này.
Đúng là chủ thớt lương hơi thấp , lên tầm 1000(23tr) là ổn thôi . Như mình thì hiện tai 35 net nhưng thật ra cũng bị cảm giac như thớt , chie khac là mới bị úp sọt và cưới r .
 
Thường khủng hoảng tâm lý tuổi 30 chỉ đến với mấy anh lesor về kinh tế, tình cảm và gia đình.
Đọc #1 thì thấy có vẻ lesor về kibh tế và tình cảm
 
Thực ra là tương lai cả cái VN này mù mờ mà. Làm ăn không có kế hoạch, không tính đường dài, ngay cả các dự án của nhà nước như VinSmart còn bị phá sản. Ai chả bi quan.
Tình hình chung phải k thím, thôi thì cố gắng tới đâu hay tới đó chứ biết sao giờ, cuộc sống mà k có cạnh tranh, k có áp lực thì k bao giờ trưởng thành được, giờ còn trẻ còn lo phấn đấu chứ đến lúc già r có muốn làm gì cũng làm k đc!
 
Tôi cũng 30 rồi đây, nhìn đi nhìn lại cũng chưa có gì trong tay, tuổi này có nên đi du học không nhỉ
 
Back
Top