Fen nhìn họ thành công nhưng họ đâu nghĩ vậy. Người thu nhập 100 củ tháng thì nhìn người ta vung tiền tỉ, đi siêu xe mà mơ ước chứ ko ai hài lòng với cuộc sống mình cả.Trên thế giới đầy. Thành công sự nghiệp, sức khoẻ, vợ con sung túc, nói chung cái gì họ cũng tràn đầy. Nhưng lại tự tử. Các bạn tin nổi không? Vậy cốt lõi ở đây là gì?
Ngày xưa đói nhưng người xung quanh ai cũng giống mình nên k có tâm lý so sánh, cùng nghèo như nhau lại thành vui Còn giờ bản thân mà để đói khổ trong khi người quen bạn bè ai cũng khá giả thì tâm lí so sánh gato sẽ dẫn đến trầm cảm ngay.Có phải do bây giờ áp lực cuộc sống, phân hóa xã hội lớn quá hay con người ta yếu đuối hơn xưa
thì ngày xưa đói khổ không sao.Có phải do bây giờ áp lực cuộc sống, phân hóa xã hội lớn quá hay con người ta yếu đuối hơn xưa
Những người bảo giàu nghèo sướng khổ thực ra không hiểu gì về trầm cảmthì ngày xưa đói khổ không sao.
Mà đói khổ từ ngày xưa tới giờ thì phải chầm cảm chứ sao giờ
Ngu si hưởng thái bình, ignorance is bliss, ngày xưa chỉ lo sinh tồn, giờ thì lo nhiều thứ, càng mong muốn nhiều thì càng đau khổ.Có phải do bây giờ áp lực cuộc sống, phân hóa xã hội lớn quá hay con người ta yếu đuối hơn xưa
Mấy người chịu áp lực từ bé, đánh đập bạo hành thì nhiều người như thằng bé Hào Anh, lớn lên ko trả thù đời như bọn sát nhân hàng loạt cũng trộm cắp cướp giật, lừa đảo,...số ít còn lại là lên người thôi. Đã bị bạo hành liên tục từ bé dễ bị vặn vẹo tâm lý lắm, tôi thấy 10 trường hợp may ra 3 trường hợp thành người tốt.Bạn nghe câu sướng quá hóa rồ chưa ?
Nó nhiều khi kiểu như vậy đó. Càng chịu ít áp lực từ bé thì lớn nên đôi khi sẽ càng chịu áp lực càng kém . kiểu bị đánh mắng từ bé quen rồi lớn nên nếu có bị sẽ thấy bớt nặng nề hơn. Cái này có nghiên cứu hẳn hoi chứ ko phải nói bừa đâu.
Chứ mấy người chịu khổ cực , áp lực hợp lý từ nhỏ thì thần kinh của họ bền vững trc áp lực sau này hơn.
ngày xưa có cái nhét mồm đã sướng r, hơi đâu trầm cảm nữa fen, ăn no rửng mật thôi
Khi bạn ra trường với bàn tay trắng, và đang háo hức viết CV để gửi vào 1 công ty mà mình muốn , với biết bao hoài bão ước mơ, sẽ sớm tự lực mua nhà, mua xe, lấy vk xinh và giỏi
Nhưng cũng trong khoản thời gian đó những đám bạn cùng trang lứa đã có nhà, có xe và có con từ lúc nào rồi,
và càng đắng cay hơn khi nhận được đồng lương đầu tiên từ công ty, với chỉ vài phép tính cộng trừ đơn giản, bạn nhận ra bạn đéo thể có được những cái mà bạn từng muốn trước đây dc nữa, và từ đấy áp lực cuộc sống đổ dồn về phía bạn
bạn có thấy mình chèn thêm câu " hợp lý" không vậy ? như bé hào anh đấy là bạo hành đánh đập rồi . đáng đi tù.Mấy người chịu áp lực từ bé, đánh đập bạo hành thì nhiều người như thằng bé Hào Anh, lớn lên ko trả thù đời như bọn sát nhân hàng loạt cũng trộm cắp cướp giật, lừa đảo,...số ít còn lại là lên người thôi. Đã bị bạo hành liên tục từ bé dễ bị vặn vẹo tâm lý lắm, tôi thấy 10 trường hợp may ra 3 trường hợp thành người tốt.
Ủa chứ ko phải anh bảo bị đánh đập thường xuyên từ bé? Còn tôi nghĩ bình thường ra chả có đứa bé nào từ nhỏ tới lớn ko ăn đập, ăn mắng bao giờ cả. Trừ phi nuôi theo kiểu ko bao giờ quan tâm đến con, nuông chiều quá cũng có. Mấy cái ăn đòn, ăn mắng thậm chí là chửi ấy cũng tính khó khăn khắc khổ thì chắc theo bạn chỉ cần lớn lên đã là khó khăn rồi. Khó khăn là như anh thanh niên bị bố mẹ bỏ rơi, rồi dính bệnh tật hiểm nghèo. Chứ dăm ba lần ăn mắng, ăn đòn nhẹ từ bố mẹ e là chỉ chuyện thường thôi. Nếu đã cho đó là áp lực, khó khăn thể nào tôi mới đưa ra vài cái ví dụ mà bạn đã nhảy dựng lên như bị dẫm phải đuôi rồi, cũng ko khó hiểu.bạn có thấy mình chèn thêm câu " hợp lý" không vậy ? như bé hào anh đấy là bạo hành đánh đập rồi . đáng đi tù.
bạn thử hỏi bố mẹ người vn nào mà chưa từng cho con cái mình ăn đòn roi, chổi quét nhà vào mông nào ?
trẻ con ko nghe lời, ngang bướng nhiều khi bảo bằng lời ko dc thì cho nó cái chổi vào mông là cách nhanh nhất. tôi giám cá là lúc nhỏ bạn cũng từng bị vậy ko ít lần. đấy có dc gọi là đánh đập bạo hành ko bạn ?