1. Văn hóa Việt ngoài đánh nhau có cái lol ji mà tự tôn.
2. Từ nhận thức, phong tục , lễ cúng , lối sống y sì thằng Tàu.
Giờ anh nói cái tinh hoa nào của người Việt xưa mà kk giống thằng Tàu tôi nghe xem.
1. Văn hóa Việt là nền tảng, đánh nhau chỉ là sự biểu hiện của nền tảng văn hóa chặt chẽ giúp cho liên kết cộng đồng vững mạnh, bền chặt, không bị phân hóa. Anh chỉ nhìn vào biểu hiện của nó là việc đánh nhau nhưng anh không hỏi tại sao, hay điều gì đã giúp họ có sức mạnh đấy.
Văn hóa TQ rất mạnh và đa dạng, nhưng liên kết xã hội của họ thiếu chặt chẽ, bởi dân tộc Hán là một khái niệm được dựng lên bởi triết học chứ không thuần nhất về mặt di chuyền, ngày xưa khi Hán Võ Đế chưa lên ngôi, xã hội TQ là tập hợp vô vàn các dân tộc khác nhau, tôn giáo khác nhau, văn hóa khác nhau, sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất các tiểu quốc, đốt sách chôn nho, diệt chủng văn hóa của các quốc gia khác làm nền tảng thống nhất, để sau này Hán Võ Đế đưa Nho giáo lên tầm quốc giáo, đặt Nho giáo vào hệ thống khoa cử giúp hình thành một lực lượng văn hóa thống nhất, từ đó mới sinh ra khái niệm dân tộc Hán, trước đó chỉ là các nước như Tề, Tấn, Sở, Ngô, Việt, Tần.
Cùng thời điểm này, người Âu/Lạc Việt đã là một quần thể bộ tộc/dân tộc thuần nhất về mặt di chuyền, có văn hóa, tôn giáo riêng, bàn tay của Tần Thủy Hoàng không động được đến nền văn hóa có tính đặc trưng và khép kín này và sau đó là cả nhà Hán cũng thế, họ đô hộ trong 1000 năm, trong quá trình đó tất nnhiên sự giao thoa văn hóa có diễn ra (kể cả là người Hán lấy tư liệu của người Việt) nhưng không đồng hóa nổi vì văn hóa quá đặc trưng, khác biệt và khép kín, thậm chí các vị quan trấn thủ cử đến đây còn bị đồng hóa ngược.
Trong chiến tranh, kẻ nào mạnh kẻ ấy thắng, với văn hóa cũng thế.
Đây là khác biệt căn bản về văn hoá, làm nên dân tộc tính, nhận thức chính trị của hai nước. Vì vậy bảo văn hoá y sì TQ là sai và thiển cận.
Còn tại sao Việt Nam không thể đánh ngược lên phương Bắc? Là do địa chính trị không cho phép, chiến tranh cổ đại, vũ khí lạnh cần một lượng ngựa và năng lực hậu cần khủng khiếp, việc người phương Bắc có hai con sông Hoàng Hà và Dương Tử làm cái vựa lương thực, cùng thảo nguyên phương Bắc làm nơi chăn thả gia súc, đặc biệt là tạo ra lực lược kỵ binh đông đảo, tất nhiên với chênh lệch quân sự như thế, người Việt không thể đánh lên phương Bắc, nhưng họ cũng chẳng thế chiếm nổi phương Nam.
2. Nhận thức: Như đã nói ở trên, vì là một dân tộc có tính di chuyền học thuần nhất, nhận thức của người Việt có một sự liên kết chặt chẽ, khác người Hán, lịch sử của họ xoay quanh các cuộc nội chiến, thì lịch sử của người Việt dựng lên bởi những người anh hùng vệ quốc.
Nhận thức văn hóa Hán là một vănn hóa mở bởi bản thân họ cũng là một dân tộc ô hợp mà? Bất kỳ ai nắm được Thiên Mệnh đều có thể cai trị người Hán, dù họ là dân tộc nào đi chăng nữa, tôi nói không quá, kể cả Nhật Bản nhé, nếu phe trục chiến thắng, khéo có vương triều Nhật Bản trên đất Trung Nguyên thật đấy.
Các thế lực quân phiệt thường gắn liền với lợi ích gia tộc, lợi ích phe nhóm hơn là lợi ích của nhân dân, hãy nhìn cuộc chiến trong Tam Quốc thì biết, cái trung của Quan Vũ, Gia Cát Lượng, Trương Phi, là cái trung với chủ, với lợi ích cá nhân, gia tộc của mình chứ không quan tâm đến an nguy của bá tánh, còn tất cả những anh hùng của Việt Nam đều là những anh hùng chống giặc, tất cả những vị vua, vị tướng được người Việt ca ngợi và nhớ đến nhiều nhất đều là những vị anh hùng vệ quốc.
Ở đây tôi có thể lấy tuyên ngôn của người Mãn viện dẫn ngôn ngữ Thiên Mệnh để hợp thức hóa việc cai trị người Hán:
"Đế Quốc này không phải là của riêng cá nhân nào. Bất kỳ ai có đức đều nắm được nó. Quân đội và nhân dân không phải của riêng cá nhân, sắc tộc nào. Bất kỳ ai có đức đều có thể chỉ huy họ. Bây giờ chúng tôi (người mãn) chiếm lĩnh đế quốc này."
Và sau tuyên ngôn hùng hồn ấy, người Mãn lập nên triều đại nhà Thanh tồn tại gần ba trăm năm.
1000 năm Bắc thuộc, người Việt vẫn là một cộng đồng khép kín, còn người TQ vơ hết tất cả vào lòng, đã đủ thấy nhận thức văn hóa khác biệt chưa, đấy chính là tinh hoa của người Việt đấy, và cũng không biết những văn hóa, di sản, tinh hoa nào của người Việt đã bị họ nhận vơ và cướp mất trong quá trình chiến tranh, đô hộ.