Zkrazymanz
Senior Member
Vẫn là em, người con gái thương tôi nhất
Đấy, tình hình là tối hôm đấy, vừa nhận được tin nhắn của em thì con điện thoại hết pin, lăn ra chết cảm tử. Nhà thằng bạn mình lại chả có sạc đa năng, máy tính cũng chả có, thế là đánh bấm bụng đi ngủ, sáng mai về nhắn tin trả lời em sau vậy. Sáng hôm sau ra bến xe bus Nghi Tàm, trèo lên xe 41 bắt đầu đi về, đi ra chỗ trạm Tôn Đức Thắng thì nhảy xuống bắt 02 đi về nhà trọ. Tổng thời gian đi hết tầm 1 tiếng rưỡi thì phải. Về đến nhà, việc đầu tiên là sạc điện thoại xong mới thay quần áo. Đến lúc mà điện thoại bật nguồn lên được thì chuông nhảy ầm ầm, phải đến gần 20 tin nhắn của cả em và mca. Mở ra thì toàn như này
Anh về tới đâu rồi?
Anh về nhà chưa?
Sao không rep tin nhắn?
Anh làm sao à
…….
Toàn mấy tin nhắn kiểu vậy. Tin cuối cùng là
Đừng có bị làm sao đấy! Mai chết với em ~~
Nghĩ ngợi 1 lúc mới dám bấm tin trả lời
Anh ko sao, hôm qua vừa về nhà thì đt hết pin. Giờ mới sạc được +_+!
Chưa kịp buông điện thoại xuống thì đã có tin nhắn trả lại
Giỏi lắm ><
Em giận à o.0
Ai hơi đâu mà giận '.'
Hôm qua về muộn, anh có về được nhà trọ đâu, phải về nhà thằng bạn, xong đt hết pin sập nguồn thật
Giỏi lắm >"<
Thật mà
Sao không mượn đt bạn anh lắp sim vào =.=
Mình lúc đấy mới ngớ ra là thế thật.
Ừ nhỉ? Sao anh không nghĩ ra nhỉ?
Đúng là IQ 20 >"<
Ẹc +_+
Bleh IQ20
Ừ thì IQ20 đấy, rồi sao
Chả sao, kệ anh, em học tiếp
Em học đi nha ^^
………
Tạm thoát, lúc này mới mở máy tính lên, định làm vài ván đế chế với bot cho đỡ sợ. Tiện tay mở luôn yahoo lên thì thấy 1 mớ tin nhắn của em luôn. Sợ thật!
Từ sau cái buổi sinh nhật đấy, thì mình hay đi chơi với em hơn, đã phần là đèo em loanh quanh khu hồ tây, em ngồi sau líu ríu nói chuyện liên hồi. Cứ như con chim non. Từ chuyện bà em đau lưng đêm ngủ cứ rên rỉ rền rĩ, đến chuyện đứa em của em là con lai, tóc hoe hoe vàng da trắng hơn em. Đến cả chuyện trên lớp của em cũng đem ra khoe, khoe lớp em mới đi ao vua về - mặc dù hôm em đi về đã up ảnh facebook và mình cũng nghe kể 1 lần rồi. Những lúc như thế, mình chỉ im lặng đạp xe và nghe tiếng cười trong veo của em. Rồi cả những lúc em than thở vì mẹ em đi nước ngoài, còn lâu mới về, hay ba em đi công tác quanh năm suốt tháng. Hoặc là 2 con hamster em nuôi, trong 1 lần em hứng chí mở cửa lồng thì 1 con lao như điên ra ngoài, cắm đầu từ tầng 3 xuống đất lăn ra chết, con còn lại mấy hôm sau cũng chết theo nốt, làm em khóc mất cả buổi chiều.
Hay những lúc em bắt mình cầm theo bộ bài để làm ảo thuật cho em xem, rồi em lanh chanh đòi nghịch thử xong phán
Uê, bài trơn tuột thế này, bảo sao anh múa siêu thế >
Rồi có lần thế quái nào, em và mình bắt xe bus sang tận Bát Tràng chơi, nhưng không vào chợ, mà lại kéo nhau đi hẳn vào làng, tí lạc, mò mẫm chán chê thì lại ra chỗ bờ đê sông Hồng, em kéo mình ra đó, và ngồi, im lặng, mắt nhìn xa xăm như giấu mình 1 cái gì đó. Còn mình, chỉ lặng lẽ đi theo em, như 1 gã cận vệ trung thành, và lúc nào cũng lo em sẽ ngã, hay va vào đâu. Hay đôi khi, lỡ chìm vào trong ánh mắt của em, để em phải vỗ vào má mình
Uê, anh sao đấy
Ơ, không, không, có sao đâu @.@
Đến tầm tháng 11, năm thứ 2 đại học của mình, tầm này thì facebook của mình có thêm vài đứa bạn cùng lớp rồi. Và dĩ nhiên, friend list chắc chắn phải có thằng mập và gầy - và đách hiểu sao, em add fb thằng mập lúc nào mà mình không biết. Và 1 số thằng trong tổ 2 phá hoại ngày xưa nữa. Đến tầm cuối tháng 11, mình và mấy đứa đó, rủ nhau lên chỗ 1 thằng ở bách khoa uống rượu - cái này dĩ nhiên là em biết, mình chủ động bảo em mà
Uống ít thôi đấy ~.~
Uống 1 mạch từ 6h tối đến tầm 11h tối. Xong rủ nhau ra uống trà đá cho tỉnh để về, thì thế quái nào, đi ra đấy lại thấy mấy quán rượu ốc thế là lại lôi nhau vào đấy uống tiếp. Lần này thì chả còn thằng nào tỉnh, thế là đành kéo nhau về chỗ nhà trọ của thằng kia để ngủ. Ngủ tít mù đến trưa hôm sau mới dậy, thì bọn mình mới mua đồ về ăn trưa - dĩ nhiên đách dám uống tiếp nữa, còn đang say bỏ bu ra. Ăn uống xong xuôi thì mới xách đít ra bến xe bus đi về. À dĩ nhiên là phải nhắn tin cho em rồi
Hehe, anh giờ bắt đầu từ chỗ bạn anh về này
Anh uống khiếp nhỉ?
Anh uống mấy đâu mà ._.
Giấu em làm sao được, anh H kể hết rồi
Hự, thằng phản bạn -_-
Tầm 2h chiều gì đấy thì mình về đến nhà, việc đầu tiên là đi tắm. Nhẽ ra thì phải đun nước nóng mà tắm, nhưng không, thấy trời đang có nắng, nên ra phơi tí cho ấm người cái là xông vào tắm luôn. À tả qua cái nhà tắm, thì nó là cái nhà tắm lộ thiên, có mỗi cái mái che bên trên, tứ bề trống huếch trống hoác, được che lại bằng 1 tấm vải cũ rỉn bạc màu sương gió. Tắm xong thì thấy người bắt đầu nóng nóng là nghi nghi rồi, y rằng đến tầm 7h tối là sốt, xong sốt càng lúc càng cao, thì mình mới làm đôi viên hạ sốt rồi trùm chăn ngủ. 3 ông anh đã kéo nhau đi chém chế từ chiều kèm câu nói
Đm hôm nay không thắng không về
Thế là cả cái phòng trọ to tổ chảng có mỗi mình mình nằm trùm chăn ngủ quên đời vì mệt và sốt. Tầm 9-10h tối gì đấy thì thấy có chuông dt báo tin nhắn, ấn lên thì thấy là của em, nhưng mệt quá nên không rep lại được. Qua tầm 5-6 cái tin nhắn là đến đoạn em gọi điện, mà đoạn này mình đang mệt, nói cũng ko ra hơi nên chả nghe được. Nên chỉ biết là có 1 đống cuộc gọi chứ cũng chả biết của ai. Đến tầm 12h, thì điện thoại im được 1 lúc, xong bắt đầu lại rung chuông tiếp, lúc này hơi tỉnh tỉnh thì mới cầm lên, hoá ra thằng mập gọi
Ừ, gì đấy? - thều thào zkl
Con chó sao đấy? Tối qua cho chó ăn chè nên nay bị chó quật lại à?
Lìn, đang ốm đây, làm cái đel gì mà gọi muộn thế?
Bé L. nhắn tin cho tao, kêu là gọi mày không được, nên nhờ tao gọi hộ xem sao
Ừ, bảo L. là tao không sao nhé
Đéo biết. - tút tút tút…..
Đm thằng phản bạn, kiểu gì nó cũng khai ra cho xem. Và y rằng, 1 tí sau điện thoại có tin nhắn, là của em. Mở ra xem thì gọn lỏn
Anh ghét em thế à?
…...
Sent from Sony Xperia 1 using vozFApp
Đấy, tình hình là tối hôm đấy, vừa nhận được tin nhắn của em thì con điện thoại hết pin, lăn ra chết cảm tử. Nhà thằng bạn mình lại chả có sạc đa năng, máy tính cũng chả có, thế là đánh bấm bụng đi ngủ, sáng mai về nhắn tin trả lời em sau vậy. Sáng hôm sau ra bến xe bus Nghi Tàm, trèo lên xe 41 bắt đầu đi về, đi ra chỗ trạm Tôn Đức Thắng thì nhảy xuống bắt 02 đi về nhà trọ. Tổng thời gian đi hết tầm 1 tiếng rưỡi thì phải. Về đến nhà, việc đầu tiên là sạc điện thoại xong mới thay quần áo. Đến lúc mà điện thoại bật nguồn lên được thì chuông nhảy ầm ầm, phải đến gần 20 tin nhắn của cả em và mca. Mở ra thì toàn như này
Anh về tới đâu rồi?
Anh về nhà chưa?
Sao không rep tin nhắn?
Anh làm sao à
…….
Toàn mấy tin nhắn kiểu vậy. Tin cuối cùng là
Đừng có bị làm sao đấy! Mai chết với em ~~
Nghĩ ngợi 1 lúc mới dám bấm tin trả lời
Anh ko sao, hôm qua vừa về nhà thì đt hết pin. Giờ mới sạc được +_+!
Chưa kịp buông điện thoại xuống thì đã có tin nhắn trả lại
Giỏi lắm ><
Em giận à o.0
Ai hơi đâu mà giận '.'
Hôm qua về muộn, anh có về được nhà trọ đâu, phải về nhà thằng bạn, xong đt hết pin sập nguồn thật
Giỏi lắm >"<
Thật mà
Sao không mượn đt bạn anh lắp sim vào =.=
Mình lúc đấy mới ngớ ra là thế thật.
Ừ nhỉ? Sao anh không nghĩ ra nhỉ?
Đúng là IQ 20 >"<
Ẹc +_+
Bleh IQ20
Ừ thì IQ20 đấy, rồi sao
Chả sao, kệ anh, em học tiếp
Em học đi nha ^^
………
Tạm thoát, lúc này mới mở máy tính lên, định làm vài ván đế chế với bot cho đỡ sợ. Tiện tay mở luôn yahoo lên thì thấy 1 mớ tin nhắn của em luôn. Sợ thật!
Từ sau cái buổi sinh nhật đấy, thì mình hay đi chơi với em hơn, đã phần là đèo em loanh quanh khu hồ tây, em ngồi sau líu ríu nói chuyện liên hồi. Cứ như con chim non. Từ chuyện bà em đau lưng đêm ngủ cứ rên rỉ rền rĩ, đến chuyện đứa em của em là con lai, tóc hoe hoe vàng da trắng hơn em. Đến cả chuyện trên lớp của em cũng đem ra khoe, khoe lớp em mới đi ao vua về - mặc dù hôm em đi về đã up ảnh facebook và mình cũng nghe kể 1 lần rồi. Những lúc như thế, mình chỉ im lặng đạp xe và nghe tiếng cười trong veo của em. Rồi cả những lúc em than thở vì mẹ em đi nước ngoài, còn lâu mới về, hay ba em đi công tác quanh năm suốt tháng. Hoặc là 2 con hamster em nuôi, trong 1 lần em hứng chí mở cửa lồng thì 1 con lao như điên ra ngoài, cắm đầu từ tầng 3 xuống đất lăn ra chết, con còn lại mấy hôm sau cũng chết theo nốt, làm em khóc mất cả buổi chiều.
Hay những lúc em bắt mình cầm theo bộ bài để làm ảo thuật cho em xem, rồi em lanh chanh đòi nghịch thử xong phán
Uê, bài trơn tuột thế này, bảo sao anh múa siêu thế >
Rồi có lần thế quái nào, em và mình bắt xe bus sang tận Bát Tràng chơi, nhưng không vào chợ, mà lại kéo nhau đi hẳn vào làng, tí lạc, mò mẫm chán chê thì lại ra chỗ bờ đê sông Hồng, em kéo mình ra đó, và ngồi, im lặng, mắt nhìn xa xăm như giấu mình 1 cái gì đó. Còn mình, chỉ lặng lẽ đi theo em, như 1 gã cận vệ trung thành, và lúc nào cũng lo em sẽ ngã, hay va vào đâu. Hay đôi khi, lỡ chìm vào trong ánh mắt của em, để em phải vỗ vào má mình
Uê, anh sao đấy
Ơ, không, không, có sao đâu @.@
Đến tầm tháng 11, năm thứ 2 đại học của mình, tầm này thì facebook của mình có thêm vài đứa bạn cùng lớp rồi. Và dĩ nhiên, friend list chắc chắn phải có thằng mập và gầy - và đách hiểu sao, em add fb thằng mập lúc nào mà mình không biết. Và 1 số thằng trong tổ 2 phá hoại ngày xưa nữa. Đến tầm cuối tháng 11, mình và mấy đứa đó, rủ nhau lên chỗ 1 thằng ở bách khoa uống rượu - cái này dĩ nhiên là em biết, mình chủ động bảo em mà
Uống ít thôi đấy ~.~
Uống 1 mạch từ 6h tối đến tầm 11h tối. Xong rủ nhau ra uống trà đá cho tỉnh để về, thì thế quái nào, đi ra đấy lại thấy mấy quán rượu ốc thế là lại lôi nhau vào đấy uống tiếp. Lần này thì chả còn thằng nào tỉnh, thế là đành kéo nhau về chỗ nhà trọ của thằng kia để ngủ. Ngủ tít mù đến trưa hôm sau mới dậy, thì bọn mình mới mua đồ về ăn trưa - dĩ nhiên đách dám uống tiếp nữa, còn đang say bỏ bu ra. Ăn uống xong xuôi thì mới xách đít ra bến xe bus đi về. À dĩ nhiên là phải nhắn tin cho em rồi
Hehe, anh giờ bắt đầu từ chỗ bạn anh về này
Anh uống khiếp nhỉ?
Anh uống mấy đâu mà ._.
Giấu em làm sao được, anh H kể hết rồi
Hự, thằng phản bạn -_-
Tầm 2h chiều gì đấy thì mình về đến nhà, việc đầu tiên là đi tắm. Nhẽ ra thì phải đun nước nóng mà tắm, nhưng không, thấy trời đang có nắng, nên ra phơi tí cho ấm người cái là xông vào tắm luôn. À tả qua cái nhà tắm, thì nó là cái nhà tắm lộ thiên, có mỗi cái mái che bên trên, tứ bề trống huếch trống hoác, được che lại bằng 1 tấm vải cũ rỉn bạc màu sương gió. Tắm xong thì thấy người bắt đầu nóng nóng là nghi nghi rồi, y rằng đến tầm 7h tối là sốt, xong sốt càng lúc càng cao, thì mình mới làm đôi viên hạ sốt rồi trùm chăn ngủ. 3 ông anh đã kéo nhau đi chém chế từ chiều kèm câu nói
Đm hôm nay không thắng không về
Thế là cả cái phòng trọ to tổ chảng có mỗi mình mình nằm trùm chăn ngủ quên đời vì mệt và sốt. Tầm 9-10h tối gì đấy thì thấy có chuông dt báo tin nhắn, ấn lên thì thấy là của em, nhưng mệt quá nên không rep lại được. Qua tầm 5-6 cái tin nhắn là đến đoạn em gọi điện, mà đoạn này mình đang mệt, nói cũng ko ra hơi nên chả nghe được. Nên chỉ biết là có 1 đống cuộc gọi chứ cũng chả biết của ai. Đến tầm 12h, thì điện thoại im được 1 lúc, xong bắt đầu lại rung chuông tiếp, lúc này hơi tỉnh tỉnh thì mới cầm lên, hoá ra thằng mập gọi
Ừ, gì đấy? - thều thào zkl
Con chó sao đấy? Tối qua cho chó ăn chè nên nay bị chó quật lại à?
Lìn, đang ốm đây, làm cái đel gì mà gọi muộn thế?
Bé L. nhắn tin cho tao, kêu là gọi mày không được, nên nhờ tao gọi hộ xem sao
Ừ, bảo L. là tao không sao nhé
Đéo biết. - tút tút tút…..
Đm thằng phản bạn, kiểu gì nó cũng khai ra cho xem. Và y rằng, 1 tí sau điện thoại có tin nhắn, là của em. Mở ra xem thì gọn lỏn
Anh ghét em thế à?
…...
Sent from Sony Xperia 1 using vozFApp