1 đêm không có điện thoại

Cúnnnnn

Senior Member
:doubt:Nói ra thì hơi ngơ ngơ mà miếng bánh mì rơi thì mặt phết bơ nó lại luôn úp xuống đất. Cái sạc dùng cả mấy năm éo sao, mà tới lúc nó hỏng thì hỏng đúng lúc. Vì công việc, vì tiền bạc, vì đàn bà bội bạc mà tôi tha hết máy tính sạc cáp dự phòng xuống cửa hàng dưới Ha Noi xi ti. Qua vòng về Sơn Tây lấy cái máy ảnh nên ngủ lại phòng trọ 1 đêm. :doubt:đang phấn khởi xem diu túp thì bất ngờ, bàng hoàng, ngỡ ngàng nhận ra điện thoại còn có 26% pin. Cười khẩy cái, tôi lên giường đắp chăn sớm từ 8h tối. :sad: Lôi trong túi bộ sạc cáp ra, cắm điện 1 cách cẩn thận. Tôi chọc cái chân sạc vào lỗ sạc điện thoại thì éo có tín hiệu gì :doubt: loay hoay 1 lúc phát hiện ra cái củ sạc nó tèo. Điện thoại thì hết pin, tôi đành nghĩ cách giết thời gian cho qua đêm dài:pudency:
  • Đầu tiên là tôi lôi cái mũ bảo hiểm ra, lau lau chùi chùi, tiện thể có tấm pinlock dự phòng ngồi thay luôn. Giết được tầm 1 tiếng, nhưng quân số chúng nó quá đông, còn tận chục tiếng nữa mới tới sáng.:choler:
  • Sau đó thì tôi ngồi hút thuốc 1 mình, nhìn lên trần nhà, ngó sang cái tủ lạnh xong lại nghĩ làm sao để giết thời gian đây? Chợt tôi nhớ ra là trước có quyển truyện lỗ tấn vứt xó bao năm. Lục lục tìm tìm thì éo thấy, hóa ra là mình vứt nó đi từ đời. Cảm giác hối hận dâng trào, tôi trách người, trách mình, trách đời nhưng không chửi ai cả. :too_sad:
  • Tôi lại leo lên giường nằm, nhắm mắt xong tự tạo ra trận dota 2 giả lập trong đầu. Tôi đi mid cầm pudge :doubt: thằng địch thì cầm pugna. Tới giai đoạn mua đồ khởi điểm thì tính tiền lên lên xuống xuống mệt quá, éo chơi giả lập nữa, đau đầu :too_sad:
  • Xong tôi tìm khắp phòng xem có cái gì đọc không? Tôi nghiện đọc, không lúc nào tôi không đọc không xem cả trừ lúc ngủ. Tôi lôi trong ví ra hết giấy tờ, từ bằng lái xe, đăng ký xe, căn cước, tiền bạc... Tôi đọc hết mọi thứ! Cơ mà có tầm 10 phút là xong. Lại chả có gì để đọc.
- Tôi lại nằm nhìn trần nhà, nhìn tủ lạnh, nhìn loanh quanh thì chợt... Tôi nhớ là trong tủ có mấy cái cuốn sách hướng dẫn sử dụng xe honda. Hồi mua xe nó cho... Như bắt được vàng, tôi lôi ra đọc ngấu nghiến :angry: đọc không sót từng chữ, đọc là phải đi đôi với thực hành, vừa đọc tôi vừa ra xe ngồi ngó ngó nghiêng nghiêng, bật tắt chìa khóa như dẫn sửa xe thông thạo 7 vậy :sure:
Vậy là quyển sách HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG XE HONDA đã cứu tôi 1 bàn thua trông thấy. Từ giờ tôi sẽ mua vài cuốn truyện vứt xó, đề phòng tai nạn sạc cáp lặp lại. Cảm ơn các anh đã đọc 1 đêm tự kỷ của tôi :doubt: Tất nhiên là éo có thông tin gì hữu ích cả, thấy phí 5 phút cuộc đời chưa? :shame:
 
:doubt:Nói ra thì hơi ngơ ngơ mà miếng bánh mì rơi thì mặt phết bơ nó lại luôn úp xuống đất. Cái sạc dùng cả mấy năm éo sao, mà tới lúc nó hỏng thì hỏng đúng lúc. Vì công việc, vì tiền bạc, vì đàn bà bội bạc mà tôi tha hết máy tính sạc cáp dự phòng xuống cửa hàng dưới Ha Noi xi ti. Qua vòng về Sơn Tây lấy cái máy ảnh nên ngủ lại phòng trọ 1 đêm. :doubt:đang phấn khởi xem diu túp thì bất ngờ, bàng hoàng, ngỡ ngàng nhận ra điện thoại còn có 26% pin. Cười khẩy cái, tôi lên giường đắp chăn sớm từ 8h tối. :sad: Lôi trong túi bộ sạc cáp ra, cắm điện 1 cách cẩn thận. Tôi chọc cái chân sạc vào lỗ sạc điện thoại thì éo có tín hiệu gì :doubt: loay hoay 1 lúc phát hiện ra cái củ sạc nó tèo. Điện thoại thì hết pin, tôi đành nghĩ cách giết thời gian cho qua đêm dài:pudency:
  • Đầu tiên là tôi lôi cái mũ bảo hiểm ra, lau lau chùi chùi, tiện thể có tấm pinlock dự phòng ngồi thay luôn. Giết được tầm 1 tiếng, nhưng quân số chúng nó quá đông, còn tận chục tiếng nữa mới tới sáng.:choler:
  • Sau đó thì tôi ngồi hút thuốc 1 mình, nhìn lên trần nhà, ngó sang cái tủ lạnh xong lại nghĩ làm sao để giết thời gian đây? Chợt tôi nhớ ra là trước có quyển truyện lỗ tấn vứt xó bao năm. Lục lục tìm tìm thì éo thấy, hóa ra là mình vứt nó đi từ đời. Cảm giác hối hận dâng trào, tôi trách người, trách mình, trách đời nhưng không chửi ai cả. :too_sad:
  • Tôi lại leo lên giường nằm, nhắm mắt xong tự tạo ra trận dota 2 giả lập trong đầu. Tôi đi mid cầm pudge :doubt: thằng địch thì cầm pugna. Tới giai đoạn mua đồ khởi điểm thì tính tiền lên lên xuống xuống mệt quá, éo chơi giả lập nữa, đau đầu :too_sad:
  • Xong tôi tìm khắp phòng xem có cái gì đọc không? Tôi nghiện đọc, không lúc nào tôi không đọc không xem cả trừ lúc ngủ. Tôi lôi trong ví ra hết giấy tờ, từ bằng lái xe, đăng ký xe, căn cước, tiền bạc... Tôi đọc hết mọi thứ! Cơ mà có tầm 10 phút là xong. Lại chả có gì để đọc.
- Tôi lại nằm nhìn trần nhà, nhìn tủ lạnh, nhìn loanh quanh thì chợt... Tôi nhớ là trong tủ có mấy cái cuốn sách hướng dẫn sử dụng xe honda. Hồi mua xe nó cho... Như bắt được vàng, tôi lôi ra đọc ngấu nghiến :angry: đọc không sót từng chữ, đọc là phải đi đôi với thực hành, vừa đọc tôi vừa ra xe ngồi ngó ngó nghiêng nghiêng, bật tắt chìa khóa như dẫn sửa xe thông thạo 7 vậy :sure:
Vậy là quyển sách HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG XE HONDA đã cứu tôi 1 bàn thua trông thấy. Từ giờ tôi sẽ mua vài cuốn truyện vứt xó, đề phòng tai nạn sạc cáp lặp lại. Cảm ơn các anh đã đọc 1 đêm tự kỷ của tôi :doubt: Tất nhiên là éo có thông tin gì hữu ích cả, thấy phí 5 phút cuộc đời chưa? :shame:
aU9frbs.png

https://smmry.com/
 
:doubt:Nói ra thì hơi ngơ ngơ mà miếng bánh mì rơi thì mặt phết bơ nó lại luôn úp xuống đất. Cái sạc dùng cả mấy năm éo sao, mà tới lúc nó hỏng thì hỏng đúng lúc. Vì công việc, vì tiền bạc, vì đàn bà bội bạc mà tôi tha hết máy tính sạc cáp dự phòng xuống cửa hàng dưới Ha Noi xi ti. Qua vòng về Sơn Tây lấy cái máy ảnh nên ngủ lại phòng trọ 1 đêm. :doubt:đang phấn khởi xem diu túp thì bất ngờ, bàng hoàng, ngỡ ngàng nhận ra điện thoại còn có 26% pin. Cười khẩy cái, tôi lên giường đắp chăn sớm từ 8h tối. :sad: Lôi trong túi bộ sạc cáp ra, cắm điện 1 cách cẩn thận. Tôi chọc cái chân sạc vào lỗ sạc điện thoại thì éo có tín hiệu gì :doubt: loay hoay 1 lúc phát hiện ra cái củ sạc nó tèo. Điện thoại thì hết pin, tôi đành nghĩ cách giết thời gian cho qua đêm dài:pudency:
  • Đầu tiên là tôi lôi cái mũ bảo hiểm ra, lau lau chùi chùi, tiện thể có tấm pinlock dự phòng ngồi thay luôn. Giết được tầm 1 tiếng, nhưng quân số chúng nó quá đông, còn tận chục tiếng nữa mới tới sáng.:choler:
  • Sau đó thì tôi ngồi hút thuốc 1 mình, nhìn lên trần nhà, ngó sang cái tủ lạnh xong lại nghĩ làm sao để giết thời gian đây? Chợt tôi nhớ ra là trước có quyển truyện lỗ tấn vứt xó bao năm. Lục lục tìm tìm thì éo thấy, hóa ra là mình vứt nó đi từ đời. Cảm giác hối hận dâng trào, tôi trách người, trách mình, trách đời nhưng không chửi ai cả. :too_sad:
  • Tôi lại leo lên giường nằm, nhắm mắt xong tự tạo ra trận dota 2 giả lập trong đầu. Tôi đi mid cầm pudge :doubt: thằng địch thì cầm pugna. Tới giai đoạn mua đồ khởi điểm thì tính tiền lên lên xuống xuống mệt quá, éo chơi giả lập nữa, đau đầu :too_sad:
  • Xong tôi tìm khắp phòng xem có cái gì đọc không? Tôi nghiện đọc, không lúc nào tôi không đọc không xem cả trừ lúc ngủ. Tôi lôi trong ví ra hết giấy tờ, từ bằng lái xe, đăng ký xe, căn cước, tiền bạc... Tôi đọc hết mọi thứ! Cơ mà có tầm 10 phút là xong. Lại chả có gì để đọc.
- Tôi lại nằm nhìn trần nhà, nhìn tủ lạnh, nhìn loanh quanh thì chợt... Tôi nhớ là trong tủ có mấy cái cuốn sách hướng dẫn sử dụng xe honda. Hồi mua xe nó cho... Như bắt được vàng, tôi lôi ra đọc ngấu nghiến :angry: đọc không sót từng chữ, đọc là phải đi đôi với thực hành, vừa đọc tôi vừa ra xe ngồi ngó ngó nghiêng nghiêng, bật tắt chìa khóa như dẫn sửa xe thông thạo 7 vậy :sure:
Vậy là quyển sách HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG XE HONDA đã cứu tôi 1 bàn thua trông thấy. Từ giờ tôi sẽ mua vài cuốn truyện vứt xó, đề phòng tai nạn sạc cáp lặp lại. Cảm ơn các anh đã đọc 1 đêm tự kỷ của tôi :doubt: Tất nhiên là éo có thông tin gì hữu ích cả, thấy phí 5 phút cuộc đời chưa? :shame:
Ưng, nhưng em đọc mất có 2 phút thôi anh
 
Back
Top