25 tuổi thoát khỏi nguy cơ trở thành mama boy.

Bố thím gia trưởng cổ hủ thế, sống với người như vậy cũng mệt thật.
Mệt lắm bác, tôi lấy chồng rồi, chứ ở nhà nghe kể 1 ngày 2 trận làu bàu, 1 tuần 3 trận chửi và thỉnh thoảng đánh con dù con hơn 30t rồi.

À, bố tôi còn có đợt mang trầu cau, rượu đi nói chuyện với nhà ng ta để hỏi vợ cho anh tôi, cả nhà ko ai biết gì, anh tôi còn ko biết nhà đó là ai. Người ta cũng lịch sự từ chối khéo, mãi sau có ng kể, mẹ tôi mới biết. Đó, đến vậy cơ mà. Con gái thì rủ những ng ở tận đâu đâu về xem mắt nói chuyện, "thằng đó lương khá lắm, 6-7tr cơ, nhà có mấy quả đồi", nhà ko ai tiếp thì chửi mẹ tôi là muốn con gái ế chồng =)))) Mỗi nhà 1 cái khổ thím ạ, quan trọng ở mình thôi, tôi cãi bố tôi nhem nhẻm ấy, cũng ko sứt mẻ tình cảm đâu, ông cũng chỉ muốn tốt cho con, chỉ là ông quá cổ hủ
 
cách khắc chế mấy người cổ hũ như này là: trong đại gia đinh có cô, chú, dì, bác ... có tiền tại quyền lực gì đấy nổi trội đứng ra khuyên thì mới đc, chứ con cái cãi lại không bao giờ nghe đâu
 
Cách hay nhất là giữ sự im lặng, không cần nặng lời làm gì. Người lớn quá lớn để thay đổi rồi. Đi làm xa rồi lễ tết hẵng gặp nhau, cha mẹ mà đâu bỏ được. Tôi may mắn cha mẹ dễ thương. Có họ hàng toxic cực kỳ (có phần hơi mất dạy nữa) nên block hết từ già đến trẻ. Trong họ cứ coi như tôi không tồn tại cũng được. Mà đấy là họ không mang lại gì tốt đẹp cả. Chứ nếu tôi phải phụ thuộc thì phải suy nghĩ lại.
 
Chào em,
Cảm ơn em đã chia sẻ rất thật lòng – đọc bài viết thấy rõ em là người có suy nghĩ, có trách nhiệm với cuộc đời mình, và cũng đang rất nặng lòng với gia đình. Những gì em đang trải qua không hề đơn giản, nhất là khi phải đối diện với sự kỳ vọng và áp lực từ chính người thân – đặc biệt là mẹ.


Một vài điều muốn nói với em:​


1. Việc mẹ áp đặt không phải lỗi của em – và không phải em phải sống theo điều đó.
Nhiều bậc cha mẹ – nhất là ở thế hệ trước – có thói quen nghĩ rằng “cha mẹ biết gì là tốt cho con”, và do đó, áp đặt những định hướng cuộc đời cho con mình. Nhưng sự thật là, thời thế thay đổi, con người cũng thay đổi – và em là người chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của chính mình, không ai khác cả.


2. Việc em không muốn kết hôn sớm hay về quê là hoàn toàn chính đáng.
25 tuổi, độc thân, đi làm, tự chủ tài chính và đang phát triển bản thân là một điều rất ổn. Không có một “đồng hồ” chung nào cho tất cả mọi người cả. Việc mẹ ép em cưới một người không có tình cảm, hay yêu cầu em từ bỏ sự nghiệp ở thành phố để về quê sống theo khuôn mẫu cũ là điều không hợp lý. Nếu em làm thế, người gánh hậu quả là em, không phải mẹ.


3. Về cách đối thoại với mẹ:
Mẹ em có thể đang hành xử theo cảm xúc – lo cho em, sợ em "ế", sợ hàng xóm nói ra nói vào. Nhưng việc chửi bới, xúc phạm là điều không thể chấp nhận được. Nếu có thể, em nên chọn lúc bình tĩnh để nói chuyện rõ ràng:


  • Mẹ có thể không hiểu hết con, nhưng con không muốn sống cuộc đời của người khác.
  • Nếu mẹ yêu con, hãy để con sống đúng với mong muốn và giá trị của mình.
  • Con sẵn sàng quan tâm, yêu thương mẹ, nhưng sẽ không làm theo những điều con thấy không đúng.

4. Em không sai khi muốn giữ khoảng cách.
Khoảng cách – cả về địa lý lẫn cảm xúc – đôi khi là điều cần thiết để giữ gìn mối quan hệ. Nếu mỗi lần về nhà là một lần mâu thuẫn, tổn thương, thì việc em chọn sống xa và giữ lập trường riêng là hợp lý.


5. Về cảm giác cô đơn, chán nản:
Cảm giác này là bình thường khi bị người thân hiểu lầm hoặc không công nhận. Em hoàn toàn có quyền buồn, chán – nhưng đừng để điều đó kéo dài. Hãy giữ cho mình một hệ thống hỗ trợ tích cực: bạn bè, đồng nghiệp, người hiểu và đồng cảm với em.




Lời kết:
Em không ích kỷ, không vô ơn, cũng không phải “mất gốc”. Em đang sống đúng với những gì mình tin là tốt. Và đó là điều rất đáng trân trọng. Sự tử tế không đồng nghĩa với việc làm hài lòng mọi người – đặc biệt là khi người đó đang làm tổn thương em. Hãy kiên định với con đường mình chọn. Đừng để mặc cảm "bất hiếu" đánh lừa em sống một đời không thuộc về mình.


Nếu em muốn, anh có thể gợi ý thêm cách nói chuyện nhẹ nhàng nhưng vẫn cứng rắn với mẹ, hoặc cách giữ ranh giới tinh thần mà không gây tổn thương thêm cho cả hai. Em muốn nói chuyện với mẹ theo hướng mềm mỏng hay quyết liệt hơn?
 
Mệt lắm bác, tôi lấy chồng rồi, chứ ở nhà nghe kể 1 ngày 2 trận làu bàu, 1 tuần 3 trận chửi và thỉnh thoảng đánh con dù con hơn 30t rồi.

À, bố tôi còn có đợt mang trầu cau, rượu đi nói chuyện với nhà ng ta để hỏi vợ cho anh tôi, cả nhà ko ai biết gì, anh tôi còn ko biết nhà đó là ai. Người ta cũng lịch sự từ chối khéo, mãi sau có ng kể, mẹ tôi mới biết. Đó, đến vậy cơ mà. Con gái thì rủ những ng ở tận đâu đâu về xem mắt nói chuyện, "thằng đó lương khá lắm, 6-7tr cơ, nhà có mấy quả đồi", nhà ko ai tiếp thì chửi mẹ tôi là muốn con gái ế chồng =)))) Mỗi nhà 1 cái khổ thím ạ, quan trọng ở mình thôi, tôi cãi bố tôi nhem nhẻm ấy, cũng ko sứt mẻ tình cảm đâu, ông cũng chỉ muốn tốt cho con, chỉ là ông quá cổ hủ
Sao anh em nhà thím không dọn ra ở riêng đi mà ở với ông chi vậy để bị tra tấn tinh thần thế?
 
Sao anh em nhà thím không dọn ra ở riêng đi mà ở với ông chi vậy để bị tra tấn tinh thần thế?
Ra ở riêng thì mẹ tôi lĩnh đủ là cái đầu tiên. Cái thứ 2 là kinh tế,anh trai tôi ra ngoài thì ko đủ lực. Em gái thì nhỏ gầy, thể lực yếu, thuê trọ thì gia đình ko yên tâm. Bố tôi cũng chỉ chửi đc việc em gái ko lấy chồng thôi, vài năm nữa nó lấy chồng, hoặc ko lấy chồng thì lo cho nó ở riêng là ok.
 
giờ thời đại này rồi bỏ nhau nhan nhản, cũng đến từ những sai lầm hay do gia đình giục cưới, nên yêu đến đâu thì cưới, không ai chịu cho mình khi hôn nhân đổ vỡ đâu, lúc đấy khi ông bà bô còn chửi mình ngu và ăn hại ấy :byebye:
 
Cưới sớm chỉ có cái lợi duy nhất là có con sớm, sau này đỡ cái cảnh cha già con mọn thôi fen chứ xét về kinh tế hay sự nghiệp tôi thấy cưới sớm chả có lợi gì cả. Trừ phi cơ nhà vợ thím siêu to có thể là bàn đạp tốt để thím phát triển sự nghiệp, hoặc là nhà thím siêu giàu không phải lo nghĩ về kinh tế sau khi lập gia đình nhé.
Hai người làm gộp tiền mua nhà dễ hơn là một người cày.
 
Chào mọi người, nay kết thúc nghỉ lễ, em muốn lên tâm sự một chút.

Em năm nay 25 tuổi, chưa vợ con, đang ở trọ và làm việc tại Hà Nội, công việc ổn định, lương đủ sống độc thân thoải mái. Bố mẹ em làm giáo viên và sống ở quê, từ nhỏ nuôi 2 chị em em cũng không thiếu ăn thiếu mặc, chỉ là không đủ đầy thoải mái như các gia đình có điều kiện khác. Bố mẹ em là người khá cổ hủ, thích lối sống an phận.

Từ mấy năm trở lại đây, không ít lần em cãi nhau với mẹ, chẳng là mẹ luôn muốn em kết hôn sớm với một bạn nữ hàng xóm (bạn này với em chỉ là bạn bè xã giao), và muốn em về quê làm việc. Chị em năm nay 32 tuổi, cũng kén nên hiện tại vẫn chưa chồng, bố mẹ cãi nhau với chị rất nhiều về việc này, xong giờ thì gần như từ mặt nhau luôn, nhiều khi em phải là người đứng giữa 2 bên nói chuyện.Giờ không nói được chị rồi lại quay sang em, mà em thì thực sự chưa nghĩ đến chuyện kết hôn mà vẫn muốn phát triển sự nghiệp, kiếm tiền và khám phá nhiều thứ. Đỉnh điểm là mấy hôm lễ về, liên tục nói và làm phiền em rất nhiều về vấn đề này, sau đó lại lấn sang câu chuyện khác, nói em xấu và béo, phải giảm cân cho đẹp thì mới lấy được vợ. Sau đó, chửi em là thằng khốn nạn, nói chung là chửi vì em không làm theo mẹ chỉ dẫn.

Như em đã nói, mẹ em cổ hủ và suy nghĩ rất thiển cận, nên mấy nay em rất chán về mấy chuyện gia đình kiểu này. Từ xưa đến giờ, trong cách nuôi dạy con cái của mẹ em cũng luôn có sự áp đặt. Em thi trường gì cũng là mẹ em chọn, em làm nghề gì, yêu ai, mẹ em cũng can thiệp bằng được. Mà những ý kiến mẹ em đưa ra lại bị ảnh hưởng rất nhiều bởi mấy bà hàng xóm và những câu chuyện trên mạng.Nên em cảm giác như nếu mà em nghe mẹ, sống như các mama boy thì sau sẽ rất khổ. Em đã nhận ra vấn đề này từ lâu, nên luôn tìm cách chủ động, học hỏi, va vấp xã hội để không bị nhưng suy nghĩ thiển cận của mẹ em làm ảnh hưởng. Em sẽ không là mama boy đâu, và hiện tại em cũng không muốn về quê hay sống cùng gia đình, không phải là em lên thành phố xong khinh nhà quê, mà thực sự nếu em về quê làm mama boy, cái gì cũng nghe theo lời mẹ thì em thấy cuộc đời em sẽ không có ý nghĩa nữa.

Cảm ơn mọi người đã đọc tâm sự của em ạ, mọi người có lời khuyên gì có thể chia sẻ cùng em nhé.
Cũng k biết khuyên bác thế nào, vì mỗi nhà mỗi cảnh.
Trước đây thì mình cũng gặp tương tự khi còn nhỏ, có thể là cá mình mình mạnh, nên lúc đó mình k chia sẽ gì với bố mẹ từ khi ấy. Nếu được hỏi han thì câu trả lời chung chung tối thiểu. Sau này thì bố mẹ mình cũng k còn hỏi han gì nữa. Việc ngồi ăn cơm trong im lặng đối với mình là bình thường.
 
Tôi đây còn bị thêm cái hãm, hồi bé thì toàn bị nói hộ làm hộ ( sợ người khác đánh giá mình ) xong lớn lên lại hỏi sao m đ biết nói à, đ biết làm à. Đi học thì bảo là chỉ biết ngồi cả ngày, đi làm thêm thì bảo k tập trung học. Làm việc nhà thì lại rủa là "làm thì ẻo ợt", sống hằng ngày cứ bị soi xét
 
Chào mọi người, nay kết thúc nghỉ lễ, em muốn lên tâm sự một chút.

Em năm nay 25 tuổi, chưa vợ con, đang ở trọ và làm việc tại Hà Nội, công việc ổn định, lương đủ sống độc thân thoải mái. Bố mẹ em làm giáo viên và sống ở quê, từ nhỏ nuôi 2 chị em em cũng không thiếu ăn thiếu mặc, chỉ là không đủ đầy thoải mái như các gia đình có điều kiện khác. Bố mẹ em là người khá cổ hủ, thích lối sống an phận.

Từ mấy năm trở lại đây, không ít lần em cãi nhau với mẹ, chẳng là mẹ luôn muốn em kết hôn sớm với một bạn nữ hàng xóm (bạn này với em chỉ là bạn bè xã giao), và muốn em về quê làm việc. Chị em năm nay 32 tuổi, cũng kén nên hiện tại vẫn chưa chồng, bố mẹ cãi nhau với chị rất nhiều về việc này, xong giờ thì gần như từ mặt nhau luôn, nhiều khi em phải là người đứng giữa 2 bên nói chuyện.Giờ không nói được chị rồi lại quay sang em, mà em thì thực sự chưa nghĩ đến chuyện kết hôn mà vẫn muốn phát triển sự nghiệp, kiếm tiền và khám phá nhiều thứ. Đỉnh điểm là mấy hôm lễ về, liên tục nói và làm phiền em rất nhiều về vấn đề này, sau đó lại lấn sang câu chuyện khác, nói em xấu và béo, phải giảm cân cho đẹp thì mới lấy được vợ. Sau đó, chửi em là thằng khốn nạn, nói chung là chửi vì em không làm theo mẹ chỉ dẫn.

Như em đã nói, mẹ em cổ hủ và suy nghĩ rất thiển cận, nên mấy nay em rất chán về mấy chuyện gia đình kiểu này. Từ xưa đến giờ, trong cách nuôi dạy con cái của mẹ em cũng luôn có sự áp đặt. Em thi trường gì cũng là mẹ em chọn, em làm nghề gì, yêu ai, mẹ em cũng can thiệp bằng được. Mà những ý kiến mẹ em đưa ra lại bị ảnh hưởng rất nhiều bởi mấy bà hàng xóm và những câu chuyện trên mạng.Nên em cảm giác như nếu mà em nghe mẹ, sống như các mama boy thì sau sẽ rất khổ. Em đã nhận ra vấn đề này từ lâu, nên luôn tìm cách chủ động, học hỏi, va vấp xã hội để không bị nhưng suy nghĩ thiển cận của mẹ em làm ảnh hưởng. Em sẽ không là mama boy đâu, và hiện tại em cũng không muốn về quê hay sống cùng gia đình, không phải là em lên thành phố xong khinh nhà quê, mà thực sự nếu em về quê làm mama boy, cái gì cũng nghe theo lời mẹ thì em thấy cuộc đời em sẽ không có ý nghĩa nữa.

Cảm ơn mọi người đã đọc tâm sự của em ạ, mọi người có lời khuyên gì có thể chia sẻ cùng em nhé.
Em rất thông minh, đúng là các cụ không làm gì được bà chị nên quay sang hành em đó. 25t vợ con đek gì nơi đô thị phồn hoa. Tuy nhiên nếu đến 35 tuổi mà không có thành tích gì nổi bật thì cũng nên xem xét lại đề nghị của ba mẹ, còn giờ thì hãy bay theo cách em muốn :nosebleed:
 
33 tuổi nhà cửa có rồi cũng ko muốn lấy vợ, nghĩ về già sống 1 mình cũng cô đơn rồi chết ko biết tài sản về tay ai. Mà kêu rước 1 đưa về sống với nó cả đời thì nản lắm :whistle:
chơi dood deed đi fen
 
lần sau dắt 1 thằng bạn về giới thiệu với gia đình "ĐÂY LÀ BẠN CON". các cụ có hỏi thì nói là con chưa muốn mà các cụ ép quá nên con kiếm đại 1 người dắt về đó.
 
Bố tôi ngày xưa cũng ác, hồi bé tôi sợ ma không ngủ được, ổng nhốt tôi ngoài cửa không cho vào nhà, ngồi ngoài khóc 15 20p sau mới được mở cửa đi vào, mẹ t không quan tâm luôn.
Con cái lớn lên không làm gì được, có gì bất mãn thì bắt đầu chơi kiểu "im lặng" hoặc tự làm mình khổ "hút thuốc, thức khuya, uống rượu...", ăn cơm xin bát cơm cũng không thèm nói tới 1 câu, ko nói chuyện, kiểu "bạo hành tinh thần" để cho con cái nó có cảm giác như tội lỗi thuộc về mình.
Nó dần dần biến mình từ 1 đứa con nít hoạt bát, hay nói thành 1 thằng lầm lỳ ít nói, sợ nói những gì không đúng, không vừa ý mn.
Cái kiểu suy nghĩ đó gia đình độc hại vcl, em gái nó lấy chồng, có con cũng không giám đem về cho ông bà ngoại dạy dỗ luôn, nó quá sợ rồi.
 
Last edited:
ngày trước gđ mình cx thế á bạn. lúc lương mình mới ra trường 2018 còn 5tr á. khổ lắm kìm cặp lắm. xong lên 10tr, 20tr 30tr 50tr. mỗi 1 mức lương bạn làm ra, nó lại đồng nghĩa với tiếng nói lớn hay không á.có thời điểm cv mình thuận lợi, cả doanh số thì cứ đều đều 90 100tr 1 tháng. mình nói gì nghe đấy, k những gđ mà cả cô dì chú bác khác luôn
( hiện tại thì mình cũng 31t rồi, chỉ có điều là vẫn giục cưới, và mình cx đang rất muốn cưới, nhưng bh k biết tán gái ntn nữa )
 
haiz, mẹ mà hay có tư tưởng áp đặt con các kiểu mà ở cùng thì toang ngay. bé thì còn nhịn đc chứ lớn rồi phải bay nhảy, tự do làm theo ý mình, cuộc đời mỗi con ng khác nhau chả ai giống ai cả. ngay từ giờ con m còn nhỏ mới học lớp 3 m đã hướng cho nó tính cách tự do. tự lựa chọn và tự chịu trách nhiệm rồi. sau này lớn lên nó chọn trường gì, yêu ai thì kệ cha nó chả thèm can thiệp, sướng khổ là do con chọn. mình mất bố từ lúc 5t. mẹ đi làm xa năm về dc dăm lần. từ nhỏ lớp 3 là đã phải tự cơm nước giặt dũ quần áo rồi. học hành như nào toàn tự giác hết. cũng muốn hướng cho mấy đứa con có tính cách tự lập giống m lúc bé.
 
Các cụ suy nghĩ đơn giản là sinh ra r chăm, có ba mẹ phụ các kiểu nhưng tin mình đi, sinh xog các cụ giữ các cụ lại la làng sao mình vô trách nhiệm =]] hoặc ko có tiền lại kêu mình vô dụng. Nói chung sao cũng nói được hết :v
Tuỳ thôi nhà mình mẹ giục lấy sớm mà mình 30 mới lấy, lấy xong mẹ bế suốt

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mệt lắm bác, tôi lấy chồng rồi, chứ ở nhà nghe kể 1 ngày 2 trận làu bàu, 1 tuần 3 trận chửi và thỉnh thoảng đánh con dù con hơn 30t rồi.

À, bố tôi còn có đợt mang trầu cau, rượu đi nói chuyện với nhà ng ta để hỏi vợ cho anh tôi, cả nhà ko ai biết gì, anh tôi còn ko biết nhà đó là ai. Người ta cũng lịch sự từ chối khéo, mãi sau có ng kể, mẹ tôi mới biết. Đó, đến vậy cơ mà. Con gái thì rủ những ng ở tận đâu đâu về xem mắt nói chuyện, "thằng đó lương khá lắm, 6-7tr cơ, nhà có mấy quả đồi", nhà ko ai tiếp thì chửi mẹ tôi là muốn con gái ế chồng =)))) Mỗi nhà 1 cái khổ thím ạ, quan trọng ở mình thôi, tôi cãi bố tôi nhem nhẻm ấy, cũng ko sứt mẻ tình cảm đâu, ông cũng chỉ muốn tốt cho con, chỉ là ông quá cổ hủ
Lạy luôn có cả chuyện đi hỏi vợ cho con kiểu này á

via theNEXTvoz for iPhone
 

Thread statistics

Created
Wawrinka,
Last reply from
pale blood,
Replies
85
Views
13,257
Back
Top