Billy Ketkeophomphone
Senior Member
Nhìn mấy thằng bạn thời xưa lớp 12 học kém hơn mình, ra làm giáo viên tiểu học.
Thời xưa 18 tuổi mình éo biết đam mê của mình là gì, ghi vào chữ "Marketing" là ngành mình đi thi
Sau ra trường cũng kiếm đc việc 9 10 tr, thậm chí 12 13tr. Nhưng ko cảm thấy vui
Đến tuổi 26, ko hiểu sao đam mê làm giáo viên tiểu học nó lại lớn trong mình đến thế.
Hằng ngày cái suy nghĩ "GVTH, Đó chính là đam mê của mình". Cứ lặp đi lặp lại cả ngày. Thậm chí 1s có thể lặp lại 2 lần 24/24.
Hằng ngày Newfeed của th bạn hiện lên, các bức ảnh trong trường tiểu học. Dường như xát muối vào nỗi đau. Ko chỉ 1 mà là 3 ng học chung lớp 12 ngày ấy, làm nghề ấy.
Thời 12 mình còn chỉ bài cho nó. Chỉ trách tại sao bản thân khi xưa ko nhận ra, trách tại sao nó kêu mình viết vào Ngành "GVTH" mà mình ko viết.
Bây giờ muốn làm thì phải thi đại học 26 tuổi, quá muộn. Trách sao khi xưa tôi quá khờ dại, chả biết đam mê của mình là gì. 26 tuổi tôi mới nhận ra, nó khiến tôi muốn trầm cảm, tôi thực sự buồn.
Win nhau thời 12 để làm gì khi tôi đã thua cả 1 cuộc đời. Thời ấy tôi ko nghĩ rằng 1 vài chữ viết mà ảnh hưởng nhiều đến thế.
Thời ấy tôi đã quá chú tâm vào luyện thi và quá xem nhẹ Ô Ngành trong đăng ký thi ĐH.
Tại sao tuổi 26 tôi có thể suy nghĩ đươc cả trăm thứ mà tuổi 18 tôi ko nghĩ ra.
Thời ấy vừa lo thi 12, vừa lo thi đại học, chả suy nghĩ sáng suốt đc gì cả. Tôi quá ngu si
Tôi thấy tôi có thể tự kỷ khi những điều này ám ảnh tôi mỗi ngày.
Thời xưa 18 tuổi mình éo biết đam mê của mình là gì, ghi vào chữ "Marketing" là ngành mình đi thi
Sau ra trường cũng kiếm đc việc 9 10 tr, thậm chí 12 13tr. Nhưng ko cảm thấy vui
Đến tuổi 26, ko hiểu sao đam mê làm giáo viên tiểu học nó lại lớn trong mình đến thế.
Hằng ngày cái suy nghĩ "GVTH, Đó chính là đam mê của mình". Cứ lặp đi lặp lại cả ngày. Thậm chí 1s có thể lặp lại 2 lần 24/24.
Hằng ngày Newfeed của th bạn hiện lên, các bức ảnh trong trường tiểu học. Dường như xát muối vào nỗi đau. Ko chỉ 1 mà là 3 ng học chung lớp 12 ngày ấy, làm nghề ấy.
Thời 12 mình còn chỉ bài cho nó. Chỉ trách tại sao bản thân khi xưa ko nhận ra, trách tại sao nó kêu mình viết vào Ngành "GVTH" mà mình ko viết.
Bây giờ muốn làm thì phải thi đại học 26 tuổi, quá muộn. Trách sao khi xưa tôi quá khờ dại, chả biết đam mê của mình là gì. 26 tuổi tôi mới nhận ra, nó khiến tôi muốn trầm cảm, tôi thực sự buồn.
Win nhau thời 12 để làm gì khi tôi đã thua cả 1 cuộc đời. Thời ấy tôi ko nghĩ rằng 1 vài chữ viết mà ảnh hưởng nhiều đến thế.
Thời ấy tôi đã quá chú tâm vào luyện thi và quá xem nhẹ Ô Ngành trong đăng ký thi ĐH.
Tại sao tuổi 26 tôi có thể suy nghĩ đươc cả trăm thứ mà tuổi 18 tôi ko nghĩ ra.
Thời ấy vừa lo thi 12, vừa lo thi đại học, chả suy nghĩ sáng suốt đc gì cả. Tôi quá ngu si
Tôi thấy tôi có thể tự kỷ khi những điều này ám ảnh tôi mỗi ngày.