28t Cuộc sống nhàm chán không có mục tiêu phấn đấu ?

Mình thì cũng mới chia tay ny vì k vượt qua đc áp lực của gia đình, chê k hợp tuổi và trớ trêu thay đi xem bói bảo năm nay phải cưới vợ. Nhận ra bản thân hèn kém thế nào
Cty mới thì k hòa đồng đc với mọi người, cty cũ theo kiểu rượu chè là nhiều. Chán ghét nhưng vì gia đình chạy tiền vào cty nên phải vác mặt đi làm
Muốn đc than trách thì bị xỉ vả rằng sống trong sung sướng mà k biết đường hưởng, riết rồi chán k chia sẻ vs ai nữa.
Có dấu hiệu trầm cảm và mất nghị lực sống, nhưng đáng buồn là k thể thoát ra. Hàng ngày lên voz và youtube làm vui, lên tinder quẹt gái 1 lúc cũng chán
Muốn đi đá 4` thì sợ bệnh và thấy có lỗi với ny cũ
Tóm lại lesor trong tư tưởng, muốn reset mà hèn k dám làm
:sweat::sweat::sweat:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chấp nhận sự thật đi bạn. Với thấy thiếu gì thì kiếm cho có, ngồi đấy mà nghĩ thì ko thay đổi đc gì đâu. Tôi cùng tuổi nên đồng cảm với bạn.
 
Mình cũng như thớt cơ mà bỏ game mấy tháng rồi, giờ đi làm về cố gắng rèn lại tính đọc sách như hồi xưa thôi, gần đây hay chém gió với con bé con cùng quê cũng đỡ chán phần nào. Cứ như vậy cho hết ngày.
Bây giờ mình chỉ ước tuần làm full 7 ngày luôn, mình làm nghề trái ngành, chuyên ngành thì kém (mình cố ra trường chỉ để tự chữa lành vết tích tâm lý để lại thôi). Giờ mình cũng nghèo vãi, cơ mà mỗi ngày vẫn cố nghĩ hy vọng kiếm gì đó làm thêm. Mình chỉ muốn kiếm tiền lo cho ông bà già với đứa em ở nhà thôi.
Lúc trước mình stress cực kỳ, mình tự nhốt mình trong phòng. Trong nhiều năm mình chả gặp ai cả. Nhiều lúc tâm lý mình buông xuôi đứng giữa bờ vực reset cuộc đời. Cơ mà lúc đó mình cũng bắt đầu tìm đọc về tâm lý học, phân tâm học,... cứ thế từng chút, mình cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Mình cảm thấy mình hiểu mình hơn (cái này nhiều người tự ngộ nhận đã hiểu bản thân lắm). Giờ mình nhìn mọi thứ rất đơn giản, có chút thờ ơ, nhưng cũng không thiếu nhẹ nhàng.
 
Mình 28 tuổi.
Mình không có bạn bè.
Mình không có bạn gái.
Ko có tiền tiết kiệm
Thứ duy nhất mình có thể làm mỗi ngày là đi làm , về nhà online, lướt voz, chơi game, chat với những người không quen biết.
Xem phim kinh dị cũng là thứ mình không thể sống thiếu.
trước đây mình cũng có bạn bè nhưng mình dần xa lánh họ
Mình chưa bao giờ có người yêu thật sự, không cô gái để ý đến mình
Cuộc sống thật bế tắc và không có hi vọng.
Cả tuần nay mình ở trong phòng ko tiếp xúc với ai
Mình phải làm sao để tiếp tục đây??
QwWX4cV.jpg


Gửi bằng vozFApp
phiên bản hanniban lecter của vn ,sắm đồ nghề làm bếp chưa?đừng quên học cách chế biến món óc khỉ!
 
Mình 28 tuổi.
Mình không có bạn bè.
Mình không có bạn gái.
Ko có tiền tiết kiệm
Thứ duy nhất mình có thể làm mỗi ngày là đi làm , về nhà online, lướt voz, chơi game, chat với những người không quen biết.
Xem phim kinh dị cũng là thứ mình không thể sống thiếu.
trước đây mình cũng có bạn bè nhưng mình dần xa lánh họ
Mình chưa bao giờ có người yêu thật sự, không cô gái để ý đến mình
Cuộc sống thật bế tắc và không có hi vọng.
Cả tuần nay mình ở trong phòng ko tiếp xúc với ai
Mình phải làm sao để tiếp tục đây??
QwWX4cV.jpg


Gửi bằng vozFApp
28 tuổi mà ghi dòng màu hồng là hông ổn lắm
 
Vượt ra khỏi vùng an toàn thì cuộc sống sẽ rẽ sang 1 nhánh khác
Mình có 1 thằng bạn , hồi trước đần đụt chính hiệu, rượu uống đc 2,3 chén, gái đéo dám cầm tay.
Mấy thằng rủ đi đá phò lần cho biết mùi , lưỡng lự mãi mới dám đi . Giờ chú thành nghiện mẹ nó món đấy luôn . Giờ đi chăn gái , vã quá ấn mẹ nó xuống BJ trên xe luôn :D
 
Toàn tự giới hạn bản thân, bạn đ thay đổi là tự đào thải mình. Thằng nào mạnh thằng đấy thắng chứ đ có ai nhân từ thông cảm cho bạn. Tôi từng như fen năm 18 20 tuổi và quyết định đúng nhất cuộc đời tôi đến h là đi tập gym. Tôi đẹp lên => tự tin hơn => nói năng, hành động dứt khoát hơn => mối quan hệ mở rộng hơn => Cơ hội đến nhiều hơn
 
Tôi cũng cùng tuổi cùng hoàn cảnh giống bạn luôn, không có quan hệ, kĩ năng, chuyên môn, không biết ăn chơi gì cả, 28 tuổi mà không khác gì lúc 18, 08 tuổi cả
 
Thớt sinh năm 93 hay 94? Nếu 94 thì chúng ta giống nhau vl đấy.
Tôi 94, trầm cảm lâu năm, tự biết là mình đã tiến hoá thành nhiều dạng bệnh hoạn, biến thái, lập dị rồi chứ ko phải chỉ trầm cảm. Học xong ra trường thất nghiệp hơn 2 năm trời. Rồi đi làm trái ngành, lương 3 cọc ba đồng, cũng ko yêu thích hay mong muốn phấn đấu gì, 2 tháng nữa cũng nghỉ việc đây.
Tôi luôn cảm thấy nếu cuộc sống này là 1 bức tranh ghép hình, thì tôi là 1 mảnh ghép bị đặt nhầm bộ. Tức là tôi luôn cảm thấy mình ko thể nào hò nhập dc với cuộc sống. Vài năm nay tôi ko có bạn bè, tôi cũng chưa từng có người yêu, tôi xa lánh cả gia đình mình. Tôi đi làm cũng ko hoà nhập dc với đồng nghiệp. Ở công ty, tôi gióng như 1 thằng dở người, lúc nào cũng lủi thủi 1 mình, năng lực cũng kém, may mà sếp thương hại nên ko đuổi việc, cũng ko mắng chửi gì, chứ tôi thấy tôi phá hoại lắm rồi. Stress vì công việc, và tôi cực kỳ stress vì phải giao tiếp với khách hàng, với đồng nghiệp. Tôi luôn muốn dc ở 1 mình, việc phải giao tiếp với người khác luôn khiến tôi cảm thấy căng thẳng khó chịu. Nhất là gặp phải những khách hàng quá quắt, bị chèn ép bắt nạt thì tôi thực sự chỉ muốn quẳng hết tất cả để về nằm 1 mình 1 góc phòng. Nhưng vì kiếm miếng cơm để sinh tồn nên vẫn phải cố gắng chịu đựng=((
Hàng ngày tôi cũng sáng đi tối về, ăn uống tắm rửa, nghịch điện thoại tí rồi mai lại tiếp tục. Cuối tuần thì xách xe máy đi lượn ngoài đường cho đỡ chán. Cuộc sống cứ thế trôi đi trong vô nghĩa.=((
Tôi thường mơ tưởng về những viễn cảnh tốt đẹp hơn, tưởng tượng về thế giới ảo tưởng nào đó, nơi mà tôi thực sự thuộc về. Mỗi buổi tối khi lên giường đi ngủ, tôi lại nghĩ về cái chết, điều đó lại giúp tôi thanh thản và ngủ ngon hơn=((
Tôi ko cam tâm rằng mình sẽ sống 1 cuộc sống vô vị như thế này, nên vẫn đang tìm cách thay đổi chính mình. 2 tháng nữa tôi nghỉ việc. Đến lúc đó dự tính tiền tiết kiệm của tôi chắc cũng chỉ khoảng 30tr (thấy bạn bảo tiền tiết kiệm của bạn khoảng 30tr, tôi thấy 2 thằng mình giống nhau vl).:) .nghỉ việc thì tôi cũng chưa có dự định gì khác, chỉ muốn kiếm được cách nào đó kiếm ra tiền mà công việc ko phải đụng chạm tới ai. Kiểu như mấy bác kiếm tiền online ấy, có thể cả ngày nhốt mình trong phòng, ko cần chuyện trò giao tiếp với ai mà vẫn kiếm dc tiền. Tham vọng của tôi chỉ có vậy.:(
Thú thực, tôi nghĩ là để thay đổi cái tính cách đã ăn sâu vào bản chất, thì phải cần những tác động thực sự mạnh. Kiểu như những cú sốc tinh thần ấy, thì mới mong thay đổi dc. Tôi thì đang nhắm đến ma túy và gái gú. Giờ chưa có tiền. Nhưng dự tính có tiền dư dư chút là sẽ mua đồ về chơi, với sẽ đi đá phò. Tôi nói hoàn toàn nghiêm túc. Chứ tôi chán cái kiểu sống nhạt nhẽo của mình lắm rồi:(

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
 
Back
Top