30 tuổi rồi chiến đấu thôi anh chị em

tuantiu105

Member
Tôi sinh năm 1992, quê Ninh Bình.
Thực ra tôi viết dòng này, là sau cuộc nói chuyện với ông anh sinh năm 89 và cũng là sếp của tôi hiện tại.
Ổng và tôi cùng ngành Hóa nhưng ở hai trường khác nhau ở phía Bắc. Sau một hồi chém gió liên thiên trời đất, ông chốt lại với tôi hai vấn đề:
1. Lấy vợ.
2. Chiến đấu đi: Làm chủ hoặc có đi làm thuê cũng phải tạo ra nhiều giá trị hơn.
Chuyện lấy vợ thì khỏi bàn, tôi cũng coi đó là nhân sinh duyên.
Chuyện làm ăn thì đúng là tôi có vấn đề thật. Tôi học ở một trường khoa học hàng đầu cả nước, lại may mắn được chỉ dạy bởi hai người thầy cứng, từ hai nền khoa học hàng đầu là Nga và Mỹ (một thầy làm post doc tại ĐH Princeton, một thầy làm PhD tại Đại học Tổng hợp Hữu nghị các dân tộc Nga RUDN University) nên là dù có ham chơi nhưng tôi vẫn có cái gốc Hóa khi ra trường.
Trong quá trình học tôi lại được đi thực tập ở phòng Hóa Dược, viện Dược liệu TW, thú thực hồi đó tôi ham chơi, toàn bỏ viện ra Bờ Hồ cho cá ăn, nhưng cũng may là buổi nào làm tử tế cũng thu lượm được chút xíu kinh nghiệm.
Rồi khi làm khóa luận tốt nghiệp tôi lại được đi làm ở Ban quản lí PTN chuyên ngành Hóa Dược - Viện hàn lâm KH&CN VN cùng với việc thực tập nhân viên kinh doanh của một cty bán máy thiết bị thí nghiệm ở cty riêng của anh là phó ban quản lí. Sếp này của tôi thuộc dạng lão làng làm ăn, sếp từng học tại École polytechnique ạ. Thời gian này tôi biết tại sao những người học PhD ở nước ngoài về đa phần sống khỏe vì họ có kiến thức, có cách tư duy giải quyết vấn đề thực sự tốt, bao gồm cả vấn đề tiền bạc.
Chia tay với ông sếp này, thầy lại giới thiệu tôi sang Viện hóa học các hợp chất thiên nhiên INPC, đến đây tôi lại biết thêm một điều rằng chả ai làm khoa học ở VN là đói cả, họ chỉ kêu thế thôi, họ luôn biết xoay sở để phù hợp với chính sách khoa học từng thời điểm.
Dứt duyên với khoa học, tôi bắt đầu làm NVBH VinMart+, rồi từ từ leo lên vị trí Trưởng nhóm Kiểm soát vận hành VinMart+. Tại đây, tôi may mắn được làm việc với những đặc biệt thính nhạy trong ngành bán lẻ và có cả lọc lõi trong quản trị nhân lực nữa. May mắn của tôi là làm việc đúng thời kì VinMart+ phình to, được bơm tiền, từ công ty mẹ cật lực, anh em quản lí cũng rất hay được nghe các Tướng soái chia sẻ, có lần Tổng giám đốc của Vincommerce hồi đó là cty mẹ của VinMart+ xử lí khủng hoảng nhân sự mà tôi thấy phục thực sự, cả một đám đông nhao nhao đòi nghỉ, mà bà vẫn tĩnh mà chỉ cần nói một câu định thời cuộc, đúng là chỉ một câu nói chuyển bại thành thắng. Hồi đó có cả chị Phạm Thúy Hằng (phó chủ tịch Tập đoàn _ em vợ bác Vượng, một người cũng trưởng thành từ Ucraina, hình như giờ cũng hàng top những người phụ nữ giàu nhất VN) trực tiếp chỉ đạo chuỗi VinMart+, thứ tôi rút ra ở đoạn này là tiền đè chết người ạ. Ở một đoạn ngắn bằng lượng tiền dồi dào VG tăng độ phủ và nhận diện thương hiệu khủng khiếp, dĩ nhiên đoạn lớn quá nhanh cũng có những hậu quả mà sau này Massan khi tiếp quản chuỗi phải khắc phục. Cả một quãng làm thuê cho bác Vượng em rút ra một câu thế này:" Cái thành công nhất của bác Vượng khi về VN, không phải là BĐS (Vinhomes), ko phải du lịch nghỉ dưỡng (Vinpeal mà sau này là Vin Wonder)...mà là bác Vượng rất thành công trong việc tiếp thị và bán sự "sang trọng" cho người Việt để lấy tiền".

Đường đời muôn ngả, e lại nói say Good bye bác Vượng để về quê làm Trưởng nhóm quản lí chất lượng ở một cty 100% vốn Hàn để gia công gấu bông xuất khẩu. Ở đây, em mới thấm đòn người nước ngoài họ lấy nhiều sức, thời gian của người Việt nhưng chỉ trả lại một số tiền ít ỏi.

Chừng hai năm e lại nhảy sang làm hóa chất BVTV cùng ông anh bây giờ. Đúng là sau quãng thời gian nhảy lung tung, em đã từng nghĩ hay là mình cứ tủng tẳng đi làm hưởng mức lương bình bình, rồi lấy vợ sinh con, rồi già rồi chết. Cứ vậy thôi. Nhưng hôm qua, ông anh nói:"Mày được đào tạo bài bản, có căn bản, có nhiều mối quan hệ xã hội tốt, định sống thế thôi à, không ra làm chủ thì đi làm thuê cũng phải tạo nhiều giá trị hơn cho bản thân và người khác chứ, mày đã phí hoài bao nhiêu cơ hội, giờ còn định thế nào nữa?".

Thú thật là nghe mấy câu này, tôi thoáng giật mình đúng là tôi đã hoài phí nhiều thứ tuổi trẻ, kiến thức và cả sức khỏe nữa. Nói như ông thầy, chiến đấu thôi anh em nhỉ.
SmartSelect_20210429-020019_Messenger.jpg
 
Tôi sinh năm 1992, quê Ninh Bình.
Thực ra tôi viết dòng này, là sau cuộc nói chuyện với ông anh sinh năm 89 và cũng là sếp của tôi hiện tại.
Ổng và tôi cùng ngành Hóa nhưng ở hai trường khác nhau ở phía Bắc. Sau một hồi chém gió liên thiên trời đất, ông chốt lại với tôi hai vấn đề:
1. Lấy vợ.
2. Chiến đấu đi: Làm chủ hoặc có đi làm thuê cũng phải tạo ra nhiều giá trị hơn.
Chuyện lấy vợ thì khỏi bàn, tôi cũng coi đó là nhân sinh duyên.
Chuyện làm ăn thì đúng là tôi có vấn đề thật. Tôi học ở một trường khoa học hàng đầu cả nước, lại may mắn được chỉ dạy bởi hai người thầy cứng, từ hai nền khoa học hàng đầu là Nga và Mỹ (một thầy làm post doc tại ĐH Princeton, một thầy làm PhD tại Đại học Tổng hợp Hữu nghị các dân tộc Nga RUDN University) nên là dù có ham chơi nhưng tôi vẫn có cái gốc Hóa khi ra trường.
Trong quá trình học tôi lại được đi thực tập ở phòng Hóa Dược, viện Dược liệu TW, thú thực hồi đó tôi ham chơi, toàn bỏ viện ra Bờ Hồ cho cá ăn, nhưng cũng may là buổi nào làm tử tế cũng thu lượm được chút xíu kinh nghiệm.
Rồi khi làm khóa luận tốt nghiệp tôi lại được đi làm ở Ban quản lí PTN chuyên ngành Hóa Dược - Viện hàn lâm KH&CN VN cùng với việc thực tập nhân viên kinh doanh của một cty bán máy thiết bị thí nghiệm ở cty riêng của anh là phó ban quản lí. Sếp này của tôi thuộc dạng lão làng làm ăn, sếp từng học tại École polytechnique ạ. Thời gian này tôi biết tại sao những người học PhD ở nước ngoài về đa phần sống khỏe vì họ có kiến thức, có cách tư duy giải quyết vấn đề thực sự tốt, bao gồm cả vấn đề tiền bạc.
Chia tay với ông sếp này, thầy lại giới thiệu tôi sang Viện hóa học các hợp chất thiên nhiên INPC, đến đây tôi lại biết thêm một điều rằng chả ai làm khoa học ở VN là đói cả, họ chỉ kêu thế thôi, họ luôn biết xoay sở để phù hợp với chính sách khoa học từng thời điểm.
Dứt duyên với khoa học, tôi bắt đầu làm NVBH VinMart+, rồi từ từ leo lên vị trí Trưởng nhóm Kiểm soát vận hành VinMart+. Tại đây, tôi may mắn được làm việc với những đặc biệt thính nhạy trong ngành bán lẻ và có cả lọc lõi trong quản trị nhân lực nữa. May mắn của tôi là làm việc đúng thời kì VinMart+ phình to, được bơm tiền, từ công ty mẹ cật lực, anh em quản lí cũng rất hay được nghe các Tướng soái chia sẻ, có lần Tổng giám đốc của Vincommerce hồi đó là cty mẹ của VinMart+ xử lí khủng hoảng nhân sự mà tôi thấy phục thực sự, cả một đám đông nhao nhao đòi nghỉ, mà bà vẫn tĩnh mà chỉ cần nói một câu định thời cuộc, đúng là chỉ một câu nói chuyển bại thành thắng. Hồi đó có cả chị Phạm Thúy Hằng (phó chủ tịch Tập đoàn _ em vợ bác Vượng, một người cũng trưởng thành từ Ucraina, hình như giờ cũng hàng top những người phụ nữ giàu nhất VN) trực tiếp chỉ đạo chuỗi VinMart+, thứ tôi rút ra ở đoạn này là tiền đè chết người ạ. Ở một đoạn ngắn bằng lượng tiền dồi dào VG tăng độ phủ và nhận diện thương hiệu khủng khiếp, dĩ nhiên đoạn lớn quá nhanh cũng có những hậu quả mà sau này Massan khi tiếp quản chuỗi phải khắc phục. Cả một quãng làm thuê cho bác Vượng em rút ra một câu thế này:" Cái thành công nhất của bác Vượng khi về VN, không phải là BĐS (Vinhomes), ko phải du lịch nghỉ dưỡng (Vinpeal mà sau này là Vin Wonder)...mà là bác Vượng rất thành công trong việc tiếp thị và bán sự "sang trọng" cho người Việt để lấy tiền".

Đường đời muôn ngả, e lại nói say Good bye bác Vượng để về quê làm Trưởng nhóm quản lí chất lượng ở một cty 100% vốn Hàn để gia công gấu bông xuất khẩu. Ở đây, em mới thấm đòn người nước ngoài họ lấy nhiều sức, thời gian của người Việt nhưng chỉ trả lại một số tiền ít ỏi.

Chừng hai năm e lại nhảy sang làm hóa chất BVTV cùng ông anh bây giờ. Đúng là sau quãng thời gian nhảy lung tung, em đã từng nghĩ hay là mình cứ tủng tẳng đi làm hưởng mức lương bình bình, rồi lấy vợ sinh con, rồi già rồi chết. Cứ vậy thôi. Nhưng hôm qua, ông anh nói:"Mày được đào tạo bài bản, có căn bản, có nhiều mối quan hệ xã hội tốt, định sống thế thôi à, không ra làm chủ thì đi làm thuê cũng phải tạo nhiều giá trị hơn cho bản thân và người khác chứ, mày đã phí hoài bao nhiêu cơ hội, giờ còn định thế nào nữa?".

Thú thật là nghe mấy câu này, tôi thoáng giật mình đúng là tôi đã hoài phí nhiều thứ tuổi trẻ, kiến thức và cả sức khỏe nữa. Nói như ông thầy, chiến đấu thôi anh em nhỉ.
View attachment 520702
Người ta chiến từ năm 20 chú e giờ mới chiến là thế đéo nào.
 
Tôi sinh năm 1992, quê Ninh Bình.
Thực ra tôi viết dòng này, là sau cuộc nói chuyện với ông anh sinh năm 89 và cũng là sếp của tôi hiện tại.
Ổng và tôi cùng ngành Hóa nhưng ở hai trường khác nhau ở phía Bắc. Sau một hồi chém gió liên thiên trời đất, ông chốt lại với tôi hai vấn đề:
1. Lấy vợ.
2. Chiến đấu đi: Làm chủ hoặc có đi làm thuê cũng phải tạo ra nhiều giá trị hơn.
Chuyện lấy vợ thì khỏi bàn, tôi cũng coi đó là nhân sinh duyên.
Chuyện làm ăn thì đúng là tôi có vấn đề thật. Tôi học ở một trường khoa học hàng đầu cả nước, lại may mắn được chỉ dạy bởi hai người thầy cứng, từ hai nền khoa học hàng đầu là Nga và Mỹ (một thầy làm post doc tại ĐH Princeton, một thầy làm PhD tại Đại học Tổng hợp Hữu nghị các dân tộc Nga RUDN University) nên là dù có ham chơi nhưng tôi vẫn có cái gốc Hóa khi ra trường.
Trong quá trình học tôi lại được đi thực tập ở phòng Hóa Dược, viện Dược liệu TW, thú thực hồi đó tôi ham chơi, toàn bỏ viện ra Bờ Hồ cho cá ăn, nhưng cũng may là buổi nào làm tử tế cũng thu lượm được chút xíu kinh nghiệm.
Rồi khi làm khóa luận tốt nghiệp tôi lại được đi làm ở Ban quản lí PTN chuyên ngành Hóa Dược - Viện hàn lâm KH&CN VN cùng với việc thực tập nhân viên kinh doanh của một cty bán máy thiết bị thí nghiệm ở cty riêng của anh là phó ban quản lí. Sếp này của tôi thuộc dạng lão làng làm ăn, sếp từng học tại École polytechnique ạ. Thời gian này tôi biết tại sao những người học PhD ở nước ngoài về đa phần sống khỏe vì họ có kiến thức, có cách tư duy giải quyết vấn đề thực sự tốt, bao gồm cả vấn đề tiền bạc.
Chia tay với ông sếp này, thầy lại giới thiệu tôi sang Viện hóa học các hợp chất thiên nhiên INPC, đến đây tôi lại biết thêm một điều rằng chả ai làm khoa học ở VN là đói cả, họ chỉ kêu thế thôi, họ luôn biết xoay sở để phù hợp với chính sách khoa học từng thời điểm.
Dứt duyên với khoa học, tôi bắt đầu làm NVBH VinMart+, rồi từ từ leo lên vị trí Trưởng nhóm Kiểm soát vận hành VinMart+. Tại đây, tôi may mắn được làm việc với những đặc biệt thính nhạy trong ngành bán lẻ và có cả lọc lõi trong quản trị nhân lực nữa. May mắn của tôi là làm việc đúng thời kì VinMart+ phình to, được bơm tiền, từ công ty mẹ cật lực, anh em quản lí cũng rất hay được nghe các Tướng soái chia sẻ, có lần Tổng giám đốc của Vincommerce hồi đó là cty mẹ của VinMart+ xử lí khủng hoảng nhân sự mà tôi thấy phục thực sự, cả một đám đông nhao nhao đòi nghỉ, mà bà vẫn tĩnh mà chỉ cần nói một câu định thời cuộc, đúng là chỉ một câu nói chuyển bại thành thắng. Hồi đó có cả chị Phạm Thúy Hằng (phó chủ tịch Tập đoàn _ em vợ bác Vượng, một người cũng trưởng thành từ Ucraina, hình như giờ cũng hàng top những người phụ nữ giàu nhất VN) trực tiếp chỉ đạo chuỗi VinMart+, thứ tôi rút ra ở đoạn này là tiền đè chết người ạ. Ở một đoạn ngắn bằng lượng tiền dồi dào VG tăng độ phủ và nhận diện thương hiệu khủng khiếp, dĩ nhiên đoạn lớn quá nhanh cũng có những hậu quả mà sau này Massan khi tiếp quản chuỗi phải khắc phục. Cả một quãng làm thuê cho bác Vượng em rút ra một câu thế này:" Cái thành công nhất của bác Vượng khi về VN, không phải là BĐS (Vinhomes), ko phải du lịch nghỉ dưỡng (Vinpeal mà sau này là Vin Wonder)...mà là bác Vượng rất thành công trong việc tiếp thị và bán sự "sang trọng" cho người Việt để lấy tiền".

Đường đời muôn ngả, e lại nói say Good bye bác Vượng để về quê làm Trưởng nhóm quản lí chất lượng ở một cty 100% vốn Hàn để gia công gấu bông xuất khẩu. Ở đây, em mới thấm đòn người nước ngoài họ lấy nhiều sức, thời gian của người Việt nhưng chỉ trả lại một số tiền ít ỏi.

Chừng hai năm e lại nhảy sang làm hóa chất BVTV cùng ông anh bây giờ. Đúng là sau quãng thời gian nhảy lung tung, em đã từng nghĩ hay là mình cứ tủng tẳng đi làm hưởng mức lương bình bình, rồi lấy vợ sinh con, rồi già rồi chết. Cứ vậy thôi. Nhưng hôm qua, ông anh nói:"Mày được đào tạo bài bản, có căn bản, có nhiều mối quan hệ xã hội tốt, định sống thế thôi à, không ra làm chủ thì đi làm thuê cũng phải tạo nhiều giá trị hơn cho bản thân và người khác chứ, mày đã phí hoài bao nhiêu cơ hội, giờ còn định thế nào nữa?".

Thú thật là nghe mấy câu này, tôi thoáng giật mình đúng là tôi đã hoài phí nhiều thứ tuổi trẻ, kiến thức và cả sức khỏe nữa. Nói như ông thầy, chiến đấu thôi anh em nhỉ.
View attachment 520702
Vẫn chưa hiểu a chiến đấu cái gì? Hay lên khoe học này kia...? :amazed:
 
Viết thì lan man, tưởng khoe thầy giỏi xong ít ra có định hướng ntn, nhảy vài ba cty nhưng chả lq gì đến nhau, chưa biết vị trí, kn ntn nhưng như bạn mà ra làm chủ k biết trụ nổi vài ba tháng k

Sent from Xiaomi M2102J20SG using vozFApp
 
Viết thì lan man, tưởng khoe thầy giỏi xong ít ra có định hướng ntn, nhảy vài ba cty nhưng chả lq gì đến nhau, chưa biết vị trí, kn ntn nhưng như bạn mà ra làm chủ k biết trụ nổi vài ba tháng k

Sent from Xiaomi M2102J20SG using vozFApp
Đúng rồi
Em tính đi làm thuê tiếp thôi.
 
Back
Top