Đăng lên đây cho vozer tỉnh , bạn bè cho dù thân cỡ nào lúc nó tham lên thì cũng là dbrr đúng nghĩa.Có chứ, mình trả lãi 2 tháng đầu cho ổng. Nhưng vấn đề ở chỗ ổng không đồng ý cho vay, và nói mình bằng mọi cách phải thu hồi tiền về, vì rủi ro quá lớn, nhưng mình đang tuổi trẻ bồng bột, khờ dễ bị dụ, nên chơi liều luôn.
Tới khi thằng bạn mình nó chạy là mình bắt đầu chới với , haiz!
Năm lớp 9 ngủ chung mùng với chị giúp việc, 18 tuổi, bả bận đồ bộ bằng thun, ở quê ai cũng bận vậy.
Đêm đó bả nằm ngửa ngủ, mình bị khùng hay sao mà thò tay ngay thắt lưng bả, nắm tà áo từ từ kéo nhẹ lên. Mỗi lần chỉ kéo lên được 1-2 phân rồi nằm im coi động tĩnh. Được 10 phút thì kéo lên được tới vếu, rồi mình nằm sấp thọt tay vô.
Lần đầu được úp bàn tay vô đã gì đâu, dù chỉ là mân mê qua lớp áo vếu. Đang phê thì tự nhiên người mình giật nhẹ rồi quần ướt nhẹp, hết cả hồn rút tay ra nhè nhẹ xuống giường vô nhà tắm coi, thấy nhớp nháp trắng như hồ mà ko hiểu cái gì.
Vài bữa sau thì em làm lại lần nữa, vì biết bả ngủ cái là ko biết trời đất gì, nhưng lần này gan hơn, em thò tay dưới áo vếu, sờ ti luôn. Em còn thò vô mân mê cái bông hoa may trên quần xì nữa, còn thò vô quần xì úp tay vô mu cảm nhận thấy chùm lông nữa, nhưng nhẹ nhàng thôi chứ sợ bả thức, em thì ko có đụng vô cái kia vì em nhỏ xíu có biết ở dưới có gì đâu.
Được 10 phút thì nghe bả nói "Dữ ha!" rồi chụp tay em, em thoát cmn phần hồn vì tay vẫn còn úp trên mu bả. Em vẫn nằm úp ko động đậy, thầm vái trời vái đất.
Bả thì vẫn nằm ngửa, tay vẫn nắm cánh tay em. Nhưng mấy phút sau bả vẫn nằm im, tay thì lỏng ra, em được thế nhẹ rút tay ra khỏi quần bả.
Đêm đó vừa ngủ vừa khóc thầm vì biết là sáng mai cha ổng sẽ lấy củi đánh tét đít. Nhưng sáng thức dậy, đợi tới trưa, tới chiều mà ko có chuyện gì xảy ra.
Em thề những gì em kể là sự thật, ko dóc láo. Tới giờ sau 17 năm vẫn ko hiểu đêm đó bả ngủ mớ hay là che chở cho mình nữa, đêm đó cũng là lần cuối em mò.
Đức.Dịch dã không được ra ngoài, ngày ngày đi ra đi vào quanh mấy chục mét trong nhà bức bối quá các fen ạ. Tối cho con ngủ xong lôi lap ra đọc báo lướt voz, lướt comment ghét mấy thằng vozer quá thế là máu nghề lại nổi lên, ngồi tìm cho bằng được info của nó . Sau mấy tiếng hì hục cũng có 1 số thông tin, nhưng mà nghĩ lại ĐM đéo để làm cái gì cả, phí mất mấy tiếng cuộc đời . Lại nhớ đến những ngày trẻ trâu phá phách trên mạng, suyt nữa trở thành tội phạm, các fen chia sẻ cho vui, kiểu như có ý định nhận chở ma tuý kiếm tiền, định đi xiên thằng hàng xóm, vv
Mình bg công việc chính là dev, trước kia thì làm liên quan nhiều đến bảo mật. Hồi trẻ thần tượng mấy a hacker trong phim như bao trẻ trâu IT cũng lân la khắp các diễn đàn, các nhóm chat IRC, thấy ở đâu share tút thì làm theo chứ chả biết cgi cả, hồi đấy phá phách có mục đích nhưng trình còi quá ko gây hậu quả gì cả . Sau này khi trình khá hơn, có khả năng làm dc nhiều thứ hơn, nhưng đã trưởng thành hơn, biết nhìn nhận vấn đề nên luôn ý thức để ko bg nhúng chàm ở lĩnh vực này. Nhưng nói gì nói, ko bao giờ có khái niệm trắng hoàn toàn ở ngành này cả. Dù ko có 1 chút động cơ tiêu cực nào, chỉ thuần tuý vọc vạch để thoả mãn cảm giác 'hack' 1 cái gì đó, nhưng như 1 a đã nói ở 1 diễn đàn ngày xưa đại ý là "cám dỗ lớn nhất của 1 hacker là cảm giác thao túng thông tin, và cảm giác thoả mãn bản thân vượt qua 1 thử thách nào đó, nó khiến bạn đánh mất chính mình lúc nào ko hay".
Thỉnh thoảng mình 'vô tình' tiếp cận dc rất nhiều thứ mà nếu chia sẻ ra chắc chắn đi tù, như hồ sơ ngân hàng của mấy chục triệu người vn, hay chui vào hệ thống của cty trị giá vài trăm củ đô, cả chục triệu khách hàng. Đã có lần mình có ý định lấy đem đi rao bán, may sao vẫn stop kịp nên giờ mới thoải mái ngồi lướt voz chém gió thế này
Thím chọc tiết gà, mổ heo chắc chất lượng đấy.Có 1 đợt hồi ĐH hay vào xacchet xem mấy clip pháp y, chúng nó giải thích đầy đủ động mạch chủ các thứ, lia dao trúng 1 phát là đố người bị chém sống mà chờ đc xe cứu thương.
Thành ra lúc nào trong người cũng mang dao phòng thân + combo gặp thanh niên some trổ là auto tay thò vào túi, mắt nhìn yết hầu nó
Em thề là những lúc ấy mà thằng nào mà thốt ra câu "nhìn cái giề?" là ôm cổ sau 1 nốt nhạc ngay (giờ mới thấy ngu kinh khủng )
Hỏi khí k phải bác sinh năm mão ạ. Tại đọc dòng đầu thấy giống vài ng e quen )Mình chưa bao giờ tham của ai cái gì cả nên đi làm lúc nào cũng tính nhiệm cao dù làm hơi ẩu.
Sợ phạm tội nhất là cmt dạo trên mạng. Chửi sao cho khéo thiệt khéo, dẫn nguồn đầy đủ mà vẫn sợ mất 12t5. Chưa bao giờ tranh luận trên mạng lại gây áp lực cho mình như bây giờ, vì đăng cái gì lên cũng nguy cơ bị phạt mà trên mạng nhiều thằng ngu quá nên phải chửi.
Còn quá khứ thì thời lớp 9 xíu nữa thịt nhỏ lớp 8.
Ngay lúc ấy nó dt cho em bảo:
- Bọn em vào thấy nó ngồi quay lưng ra ngoài đường. Em xuống xe nó cũng giật mình hay sao ấy, chắc anh có dọa nó là sẽ đập nó hả?
- oh thế sao rồi?
- Nó quay ra vừa lúc em nhảy xuống xe. Sợ nó chạy lên rút đồ chém luôn. Nhưng như em ns từ đầu rồi ấy, chém vào mặt khó lắm. Nó có phản xạ mà. Em chém nó cúi đầu xuống chỉ chém đc vào đầu nó thôi. Vừa chém nó thì có con ôn con bên cạnh hét ầm lên thế là nó chạy. Em đuổi theo bồi thêm 1 phát nữa. Nó chạy đc vài bước thì ngã rồi nằm yên. DM hình như em xuống hơi nặng tay rồi. Vớ vẩn nó chết. Anh gọi ae sang ấy xem thế nào có gì tránh đi 1 thời gian. Nếu nó ko sao thì chỉ mất ít tiền chắc cũng xong.
Lúc ấy khoảng 9h tối. Nghe dt xong em cũng nản bắt taxi ra Lạch Tray chỗ quán nước chè hay ngồi, rồi dt cho thằng em bảo nó sang xem tình hình thế nào.
- Nó đi viện rồi, máu ra nhiều lắm. Mà bị ngất nữa, tốt nhất anh next đi. Nhà nó gọi công an rồi. Mà người nhà nó nhận định là anh cho người đâm nó. Mà sao anh ngu thế. DM đã chủ động cho người phang nó còn nt với dt dọa nó ăn lol ah. Mà mấy con lợn kia cũng ngu, chém vào tay vào chân đc rồi, đâm vào đâu nó làm gì ko biết, tính giết người ah?
- Thế giờ mày đang ở đâu?
- Em vẫn ở gần nhà nó
- Giờ mày lên viện xem tình hình nó thế nào cho anh. SDT chắc anh thay có gì tầm 2h anh gọi lại bằng số khác ok.
Lúc này lại bắt taxi vào nhà nghỉ, trên đường đi mua thêm cái sim. 2h đêm em điên cho thằng em:
- Nó ko việc gì anh ah, chỉ khâu vài mũi thôi, chắc nó sợ quá lên ngất đi. Nhưng nhà nó mấy thằng anh, với chú... nó hổ báo lắm tính cho anh đi tù đấy. DM lúc ấy em buột miệng ns. "có việc cái lol gì mà đòi cho người ta đi tù, nộp phạt mất mấy trăm hành chính cho công an là xong. Bố cái bọn nông dân cư nghĩ cho người ta đi tù dễ lắm" DM em vừa ns xong có thằng ôn con định xông vào phang em mới ghê chứ. May lúc ấy có người can ra. Ko lại đập nhau rồi.
Ghê dị trời?Hồi năm 2 đại học gần tết có hục hoặc với lão trong xóm, cầm dao đến nhà lão nhưng chưa chém, may lão cũng thuộc dạng nhát gan thấy mình cầm dao là chạy chứ mà đứng yên khích khích vào câu thì chắc ăn mấy nhát rồi. Nghĩ lại hồi đấy vừa húng vừa ngu may chưa đi tù
Suýt xiên cả đôi bạn gái cũ và thằng ml cắm sừng mình .Dịch dã không được ra ngoài, ngày ngày đi ra đi vào quanh mấy chục mét trong nhà bức bối quá các fen ạ. Tối cho con ngủ xong lôi lap ra đọc báo lướt voz, lướt comment ghét mấy thằng vozer quá thế là máu nghề lại nổi lên, ngồi tìm cho bằng được info của nó . Sau mấy tiếng hì hục cũng có 1 số thông tin, nhưng mà nghĩ lại ĐM đéo để làm cái gì cả, phí mất mấy tiếng cuộc đời . Lại nhớ đến những ngày trẻ trâu phá phách trên mạng, suyt nữa trở thành tội phạm, các fen chia sẻ cho vui, kiểu như có ý định nhận chở ma tuý kiếm tiền, định đi xiên thằng hàng xóm, vv
Mình bg công việc chính là dev, trước kia thì làm liên quan nhiều đến bảo mật. Hồi trẻ thần tượng mấy a hacker trong phim như bao trẻ trâu IT cũng lân la khắp các diễn đàn, các nhóm chat IRC, thấy ở đâu share tút thì làm theo chứ chả biết cgi cả, hồi đấy phá phách có mục đích nhưng trình còi quá ko gây hậu quả gì cả . Sau này khi trình khá hơn, có khả năng làm dc nhiều thứ hơn, nhưng đã trưởng thành hơn, biết nhìn nhận vấn đề nên luôn ý thức để ko bg nhúng chàm ở lĩnh vực này. Nhưng nói gì nói, ko bao giờ có khái niệm trắng hoàn toàn ở ngành này cả. Dù ko có 1 chút động cơ tiêu cực nào, chỉ thuần tuý vọc vạch để thoả mãn cảm giác 'hack' 1 cái gì đó, nhưng như 1 a đã nói ở 1 diễn đàn ngày xưa đại ý là "cám dỗ lớn nhất của 1 hacker là cảm giác thao túng thông tin, và cảm giác thoả mãn bản thân vượt qua 1 thử thách nào đó, nó khiến bạn đánh mất chính mình lúc nào ko hay".
Thỉnh thoảng mình 'vô tình' tiếp cận dc rất nhiều thứ mà nếu chia sẻ ra chắc chắn đi tù, như hồ sơ ngân hàng của mấy chục triệu người vn, hay chui vào hệ thống của cty trị giá vài trăm củ đô, cả chục triệu khách hàng. Đã có lần mình có ý định lấy đem đi rao bán, may sao vẫn stop kịp nên giờ mới thoải mái ngồi lướt voz chém gió thế này