LittleMozart
Senior Member
Bầu trời năm ấy
Chào các thím, biết đến Voz Forum từ hồi 2012, khi ấy vẫn là thằng nhóc ngu ngơ chập chững trên mạng lưới internet. Khi đó đam mê truyện Voz, nền văn học thời đó chắc là đỉnh cao của Voz với những bộ truyện huyền thoại. Sau thì triều đại văn học Voz biến mất dần.
Tôi không nghĩ có ngày mình sẽ viết truyện về đời mình lên đây. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời nhiều biến cố của chính tôi với những con người, thời gian và địa điểm hoàn toàn là sự thật. Trong câu chuyện có rất nhiều đoạn nói về bóng đá, đơn giản vì bóng đá đã gắn bó với cuộc sống của tôi và những người bạn đến cuối đời. Cùng với bóng đá, có 2 cô gái đã làm thay đổi cuộc đời tôi mà đến tận bây giờ tôi vẫn không tin vào mắt mình! Ai cũng có những mối tình đầu đầy ắp kỉ niệm, cùng đi bên cạnh mình qua những năm tháng khó khăn nhưng lại không thể bên cạnh mình khi bản thâm đã tốt hơn, hệt như 1 cơn gió mùa thu, nó đến rất nhanh nhưng cũng đi rất nhanh, Và sẽ có 1 người "không may" đến bên bạn và đi cùng bạn theo những con đường trải dài bất tất và đập cùng bạn những nhịp đập bình yên nhất của con tym. Năm ấy chúng ta đã cùng nhau làm những việc điên rồ, cùng cười nói vô tư, cùng rơi nước mắt trước những thứ đong đầy cảm xúc, cùng nhìn ngắm Bầu trời ấy nhưng bây giờ mãi mãi không thể quay về.
Và cũng sẽ có thể có nhiều Vozer biết mình, hy vọng các thím sẽ không đào bới quá khứ này lên vì hiện tại mọi thứ thay đổi quá nhiều, sẽ ảnh hưởng tới các nhân vật trong truyện. Hãy đơn giản thôi, nếu thấy hay thì đọc tiếp còn chưa ưng thì các thím có thể cho tôi biết hoặc Ignore nhé. Hy vọng sẽ không phải drop truyện. Và thỉnh thoáng có thể em đá 1 vài từ tiếng Anh do thói quen trước học tiếng Anh, không biết các thím có phiền không.
Chúc các thím thư giãn, tôi sẽ để link mỗi bài hát ở cuối chap để nếu các thím muốn vừa nghe vừa đọc.
Make Voz Literary Great Again.
Chap1: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/
Chap2: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5832319
Chap3: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5870891
Chap4: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5897724
Chap5: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5913018
Chap6: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5937071
Chap7: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5955746
Chap8: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5976215
Chap9: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5998872
Chap10: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-6041430
Chap11: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-6085032
Chap 1: Ngôi sao đêm
Nó được sinh ra ở mảnh đất Bắc Trung Bộ nghèo khó, ở cái thời chỉ mới gần đủ ăn, những ngôi nhà tranh còn nhiều như nấm, chỉ đâu đó 1 vài ngôi nhà mái bằng hoặc nhà ống tô điểm sắc màu trong khung cảnh chiều tà với ánh đỏ của ánh hoàng hôn hòa quyện với những làn khói trắng của những căn bếp đang chuẩn bị cơm chiều. Những đứa trẻ đang lùa bò về sau 1 chiều chạy nhảy, đứa nào đứa nấy đều lấm lem bùn đất, gương mặt chỉ lộ ra 2 mắt to tròn và hàm răng trắng vàng. Những cô chú cũng đã đi thăm đồng về, ai cũng nhìn vào cánh đồng lúa vàng óng và háo hức 1 mùa gặt bội thu. Cơ cực là thế nhưng chẳng đứa nào phải lo lắng cả vì khi ấy chúng là những đứa trẻ nghịch ngợm, vô lo vô nghĩ.
Nó vẫn còn nằm dài ra cái bàn gỗ cũ kĩ sau khi biết điểm của mình đã đủ để đậu vào lớp 6 thì thằng Sơn (bạn thân và gần nhà nó) chạy thẳng vào lớp thở hổn hển rồi quát lớn:
- Chiều mai bọn 5C nó rủ đá ăn thạch đấy, thằng nào không đi thì liệu hồn tao (tao)!
Khối 5 bọn nó có 3 lớp là 5A, 5B, 5C. Hồi mẫu giáo bọn nó được học ở nhà văn hóa, mỗi thôn có 1 nhà Văn hóa riêng, nó ở thôn A với bọn bạn thân là Sơn, Tài , Đức [ngoài ra còn mấy đứa bạn thân nhưng ít tuổi hơn nên học khóa sau là Duy (nó là em họ thằng Sơn), Hoàng Trung (nó tên Hoàng còn bố nó là Trung), Cường , Long] . Khi vào lớp 1 thì mấy đứa thôn A bọn nó được xếp vào 5A cùng bọn thôn B, còn 5B là 1 số ít bọn thôn B và thôn C còn 5C là bọn thôn D và thôn E.
Sau khi nghe bản "chiến thư" thằng Sơn đọc thì bọn nó nhất loạt đồng ý như hội nghị Diên Hồng thời nhà Trần phiên bản hiện đại vậy. Cả bọn bàn bạc thời gian là 4h chiều mai sau khi lao động cho buổi tổng kết cuối năm học vào ngày hôm kia, địa điểm là sân bóng ủy ban Xã ngay gần cổng trường.
Ngày hôm sau cả bọn hơn chục thằng sau khi lao động xong đã tập trung lại. Cột gôn là đống dép xếp gọn với nhau, giải thưởng là mỗi thằng 2 cái thạch rau câu Long Hải - quà tặng từ đội thua chứ ko phải là thiên nhiên như trong quảng cáo. Sau khi thống nhất đá 10 người thì cả 2 bên lao vào nhau mà... tranh bóng. Bóng thì không thấy đâu chỉ thấy cả lũ bu vào với nhau quên luôn đội hình là gì. Sau 1 hồi giằng co thì thằng Sơn có bóng rồi nó sút rất mạnh, bóng bay... ra ngoài nhưng đập đúng chân thằng Thao đen bên nó, bóng lăn vào cột gôn. Bọn nó nhảy cẫng lên vì nghĩ là vào nhưng bọn kia chơi bài đểu bảo bóng ra ngoài, giằng co 1 hồi thì cả 2 bên lao vào nhau mà đánh đấm túi bụi. Rồi mấy thằng bên nó chạy lại hàng rào trồng dưa nhà người ta rút thanh tre mà họ làm giàn để làm vũ khí, bên kia thấy vậy cũng học theo. Được 5 phút sau ông bảo vệ cùng đứa con gái lớp 5C chạy ra, bọn nó ai cũng sợ bị bắt lại rồi về nhà kiểu gì cũng ăn đòn toét mông nên quên luôn cả đánh nhau, xe đạp thằng nào thằng đó phóng như bay. Gì chứ nghĩ đến chuyện "được" mẹ cầm roi vụt cho "lên bờ xuống ruộng" thì thằng nào cũng mặt xanh như đít nhái. Đến tối thì mấy thằng bạn thân nó lại tập trung nhà văn để ôn lại trận chiến kinh thiên động địa hôm nay. Thằng nào cũng kể về chiến công của mình:
- Thằng Thao bên kia bị tao đạp 1 cái ngã chỏng vó ra sân. -Thằng Tài Doi mở đầu.
- Sao bằng tao chứ, tao giật được cái thanh rào của thằng Mạnh rồi vụt lại nó, nó chạy giống như hôm bữa bố mày (mày) đuổi mày ấy! - Đức An chọc ngoáy nó. Số là hôm bữa nó nấu cơm (hồi ấy nấu bằng nồi gang trên bếp củi) quên đổ nước rồi lúc nghe mùi khét mới biết, bị bố cầm cây đuổi đánh nổi hằn trên mông làm nó khổ sở mấy ngày sau.
- Tại lúc ấy thằng Sơn nó qua trả sách cho tao nên tao quên nồi cơm chưa đổ nước thôi. - Nó biện màynh.
- Do mày óc chó nên thế con ạ! - thằng Sơn nói xong cả bọn cười đắc chí.
- Mà đang đánh nhau vui thì bị con kia mách lẻo ông bảo vệ làm tao chạy muốn rách quần! - Nó ức quá nên chuyển chủ đề khác không thì bọn này cười nó cả đêm mất.
- Ờ, nó học 5C đấy! -thằng Tài tiếp lời.
- Nhìn mặt đã không ưa rồi! -thằng Đức An bực tức.
Cả bọn ngồi chém gió thêm 1 lúc nữa thì nghe tiếng phụ huynh gọi về ngủ là thằng nào thằng đấy xách đít ra về.
7h sáng hôm sau cả lớp có mặt đầy đủ, xếp hàng ngay ngắn để xem buổi tổng kết. Nói là tổng kết chứ thực ra là buổi trao tặng giấy khen cho bọn học sinh tiên tiến với giỏi. Bọn nó háo hức lắm nhưng không phải vì chờ nhận giấy khen gì cả vì cả bọn học ngu như nhau nên có chăng thầy cô phát cho toàn trường thì mới đến lượt bọn nó, cái bọn nó háo hức là xong buổi tổng kết thì cả lớp sẽ góp tiền mua bánh kẹo và hoa quả để ra bãi biển liên hoan.
Nó vui vẻ với cả bọn mà ko biết rằng sẽ có bất ngờ rất lớn đang chờ nó sau kì nghỉ hè này.
Chào các thím, biết đến Voz Forum từ hồi 2012, khi ấy vẫn là thằng nhóc ngu ngơ chập chững trên mạng lưới internet. Khi đó đam mê truyện Voz, nền văn học thời đó chắc là đỉnh cao của Voz với những bộ truyện huyền thoại. Sau thì triều đại văn học Voz biến mất dần.
Tôi không nghĩ có ngày mình sẽ viết truyện về đời mình lên đây. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời nhiều biến cố của chính tôi với những con người, thời gian và địa điểm hoàn toàn là sự thật. Trong câu chuyện có rất nhiều đoạn nói về bóng đá, đơn giản vì bóng đá đã gắn bó với cuộc sống của tôi và những người bạn đến cuối đời. Cùng với bóng đá, có 2 cô gái đã làm thay đổi cuộc đời tôi mà đến tận bây giờ tôi vẫn không tin vào mắt mình! Ai cũng có những mối tình đầu đầy ắp kỉ niệm, cùng đi bên cạnh mình qua những năm tháng khó khăn nhưng lại không thể bên cạnh mình khi bản thâm đã tốt hơn, hệt như 1 cơn gió mùa thu, nó đến rất nhanh nhưng cũng đi rất nhanh, Và sẽ có 1 người "không may" đến bên bạn và đi cùng bạn theo những con đường trải dài bất tất và đập cùng bạn những nhịp đập bình yên nhất của con tym. Năm ấy chúng ta đã cùng nhau làm những việc điên rồ, cùng cười nói vô tư, cùng rơi nước mắt trước những thứ đong đầy cảm xúc, cùng nhìn ngắm Bầu trời ấy nhưng bây giờ mãi mãi không thể quay về.
Và cũng sẽ có thể có nhiều Vozer biết mình, hy vọng các thím sẽ không đào bới quá khứ này lên vì hiện tại mọi thứ thay đổi quá nhiều, sẽ ảnh hưởng tới các nhân vật trong truyện. Hãy đơn giản thôi, nếu thấy hay thì đọc tiếp còn chưa ưng thì các thím có thể cho tôi biết hoặc Ignore nhé. Hy vọng sẽ không phải drop truyện. Và thỉnh thoáng có thể em đá 1 vài từ tiếng Anh do thói quen trước học tiếng Anh, không biết các thím có phiền không.
Chúc các thím thư giãn, tôi sẽ để link mỗi bài hát ở cuối chap để nếu các thím muốn vừa nghe vừa đọc.
Make Voz Literary Great Again.
Chap1: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/
Chap2: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5832319
Chap3: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5870891
Chap4: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5897724
Chap5: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5913018
Chap6: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5937071
Chap7: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5955746
Chap8: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5976215
Chap9: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-5998872
Chap10: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-6041430
Chap11: https://voz.vn/t/bau-troi-nam-ay.188898/post-6085032
Chap 1: Ngôi sao đêm
Nó được sinh ra ở mảnh đất Bắc Trung Bộ nghèo khó, ở cái thời chỉ mới gần đủ ăn, những ngôi nhà tranh còn nhiều như nấm, chỉ đâu đó 1 vài ngôi nhà mái bằng hoặc nhà ống tô điểm sắc màu trong khung cảnh chiều tà với ánh đỏ của ánh hoàng hôn hòa quyện với những làn khói trắng của những căn bếp đang chuẩn bị cơm chiều. Những đứa trẻ đang lùa bò về sau 1 chiều chạy nhảy, đứa nào đứa nấy đều lấm lem bùn đất, gương mặt chỉ lộ ra 2 mắt to tròn và hàm răng trắng vàng. Những cô chú cũng đã đi thăm đồng về, ai cũng nhìn vào cánh đồng lúa vàng óng và háo hức 1 mùa gặt bội thu. Cơ cực là thế nhưng chẳng đứa nào phải lo lắng cả vì khi ấy chúng là những đứa trẻ nghịch ngợm, vô lo vô nghĩ.
Nó vẫn còn nằm dài ra cái bàn gỗ cũ kĩ sau khi biết điểm của mình đã đủ để đậu vào lớp 6 thì thằng Sơn (bạn thân và gần nhà nó) chạy thẳng vào lớp thở hổn hển rồi quát lớn:
- Chiều mai bọn 5C nó rủ đá ăn thạch đấy, thằng nào không đi thì liệu hồn tao (tao)!
Khối 5 bọn nó có 3 lớp là 5A, 5B, 5C. Hồi mẫu giáo bọn nó được học ở nhà văn hóa, mỗi thôn có 1 nhà Văn hóa riêng, nó ở thôn A với bọn bạn thân là Sơn, Tài , Đức [ngoài ra còn mấy đứa bạn thân nhưng ít tuổi hơn nên học khóa sau là Duy (nó là em họ thằng Sơn), Hoàng Trung (nó tên Hoàng còn bố nó là Trung), Cường , Long] . Khi vào lớp 1 thì mấy đứa thôn A bọn nó được xếp vào 5A cùng bọn thôn B, còn 5B là 1 số ít bọn thôn B và thôn C còn 5C là bọn thôn D và thôn E.
Sau khi nghe bản "chiến thư" thằng Sơn đọc thì bọn nó nhất loạt đồng ý như hội nghị Diên Hồng thời nhà Trần phiên bản hiện đại vậy. Cả bọn bàn bạc thời gian là 4h chiều mai sau khi lao động cho buổi tổng kết cuối năm học vào ngày hôm kia, địa điểm là sân bóng ủy ban Xã ngay gần cổng trường.
Ngày hôm sau cả bọn hơn chục thằng sau khi lao động xong đã tập trung lại. Cột gôn là đống dép xếp gọn với nhau, giải thưởng là mỗi thằng 2 cái thạch rau câu Long Hải - quà tặng từ đội thua chứ ko phải là thiên nhiên như trong quảng cáo. Sau khi thống nhất đá 10 người thì cả 2 bên lao vào nhau mà... tranh bóng. Bóng thì không thấy đâu chỉ thấy cả lũ bu vào với nhau quên luôn đội hình là gì. Sau 1 hồi giằng co thì thằng Sơn có bóng rồi nó sút rất mạnh, bóng bay... ra ngoài nhưng đập đúng chân thằng Thao đen bên nó, bóng lăn vào cột gôn. Bọn nó nhảy cẫng lên vì nghĩ là vào nhưng bọn kia chơi bài đểu bảo bóng ra ngoài, giằng co 1 hồi thì cả 2 bên lao vào nhau mà đánh đấm túi bụi. Rồi mấy thằng bên nó chạy lại hàng rào trồng dưa nhà người ta rút thanh tre mà họ làm giàn để làm vũ khí, bên kia thấy vậy cũng học theo. Được 5 phút sau ông bảo vệ cùng đứa con gái lớp 5C chạy ra, bọn nó ai cũng sợ bị bắt lại rồi về nhà kiểu gì cũng ăn đòn toét mông nên quên luôn cả đánh nhau, xe đạp thằng nào thằng đó phóng như bay. Gì chứ nghĩ đến chuyện "được" mẹ cầm roi vụt cho "lên bờ xuống ruộng" thì thằng nào cũng mặt xanh như đít nhái. Đến tối thì mấy thằng bạn thân nó lại tập trung nhà văn để ôn lại trận chiến kinh thiên động địa hôm nay. Thằng nào cũng kể về chiến công của mình:
- Thằng Thao bên kia bị tao đạp 1 cái ngã chỏng vó ra sân. -Thằng Tài Doi mở đầu.
- Sao bằng tao chứ, tao giật được cái thanh rào của thằng Mạnh rồi vụt lại nó, nó chạy giống như hôm bữa bố mày (mày) đuổi mày ấy! - Đức An chọc ngoáy nó. Số là hôm bữa nó nấu cơm (hồi ấy nấu bằng nồi gang trên bếp củi) quên đổ nước rồi lúc nghe mùi khét mới biết, bị bố cầm cây đuổi đánh nổi hằn trên mông làm nó khổ sở mấy ngày sau.
- Tại lúc ấy thằng Sơn nó qua trả sách cho tao nên tao quên nồi cơm chưa đổ nước thôi. - Nó biện màynh.
- Do mày óc chó nên thế con ạ! - thằng Sơn nói xong cả bọn cười đắc chí.
- Mà đang đánh nhau vui thì bị con kia mách lẻo ông bảo vệ làm tao chạy muốn rách quần! - Nó ức quá nên chuyển chủ đề khác không thì bọn này cười nó cả đêm mất.
- Ờ, nó học 5C đấy! -thằng Tài tiếp lời.
- Nhìn mặt đã không ưa rồi! -thằng Đức An bực tức.
Cả bọn ngồi chém gió thêm 1 lúc nữa thì nghe tiếng phụ huynh gọi về ngủ là thằng nào thằng đấy xách đít ra về.
7h sáng hôm sau cả lớp có mặt đầy đủ, xếp hàng ngay ngắn để xem buổi tổng kết. Nói là tổng kết chứ thực ra là buổi trao tặng giấy khen cho bọn học sinh tiên tiến với giỏi. Bọn nó háo hức lắm nhưng không phải vì chờ nhận giấy khen gì cả vì cả bọn học ngu như nhau nên có chăng thầy cô phát cho toàn trường thì mới đến lượt bọn nó, cái bọn nó háo hức là xong buổi tổng kết thì cả lớp sẽ góp tiền mua bánh kẹo và hoa quả để ra bãi biển liên hoan.
Nó vui vẻ với cả bọn mà ko biết rằng sẽ có bất ngờ rất lớn đang chờ nó sau kì nghỉ hè này.
Last edited: