idmresettrial
Senior Member
Tập thiền, tdtt đi, sinh hoạt lành mạnh vào...
Lúc bé mình ko biết rồi bẵng đi 1 thời gian nó ko sao hết, giờ bị lại mệt vkl ra.Sao ko chữa từ lúc bé đi thím
cứ động đến vozer làn từ min mod đến member đều có triệu chứng tâm thần là sao anh ?trên voz này đầy chứ ít đâu,toàn bị rối loạn
ngoài việc điều trị nghiêm túc nên dành thời gian chơi game
dùng năng lượng tiêu cực xả lên đầu bọn game thủ vn cũng đỡ hơn là xả ra ngoài đời
Mày lúc t hút cấn cũng hay vầy nè y hệtChắc là chỉ là mỗi em cô độc trên thế giới này về căn bệnh này, e nghĩ nó là căn bệnh nó dày vò em đến mệt mỏi..
Câu chuyện bắt đầu từ lúc em học lớp 3 những năm 19xxx, lúc ấy hẵng đồ vật gì e đụng chạm vào là e phải cầm về nhà, từ những cành phượng đến miếng miểng chai vì e cảm thấy khi đụng vào nó thì nó sẽ có linh hồn và nếu e bỏ lại thì nó thật tội nghiệp...Rồi e cũng lớn lên đến dạo gần đây thì có vẻ bệnh càng nặng hơn, kiểm tra ổ khoá đi kiểm tra lại khi ra khỏi nhà, dội bồn cầu phải kiểm tra nhiều lần đã sạch chưa...có suy nghĩ quăng chai nước hay cái ly vào mặt ai đó cho dù họ ko làm gì mình cả, rồi hơn nữa là muốn tự tử...Mặc dù ngay sau đó đã tự trấn tĩnh lại và tự tát vài cái thật đau, nhưng những suy nghĩ đó luôn lẩn quẩn trong đầu, mệt mỏi chán chường tất nhiên em có một gia đình hạnh phúc, hai bên đều có của ăn của để...Nói ra biết rằng ở đây chắc ko có ai giống em để hiểu cho em, chỉ mong nói ra cho nhẹ lòng chắc cuối tuần này e đi khám bệnh chứ ko để tình trạng này càng ngày càng trầm trọng hơn...
via theNEXTvoz for iPhone
minh bị giống thím, làm cái gì cũng phải làm đi làm lại vài lần không thì nó bứt rứt kiểu gì ấy nhưng chủ yếu làm khi phải chạm vào những gì mình nghĩ là có hại nếu không làm cẩn thậnĐã và đang bị just right ocd + pure ocd + relationship ocd nè thím. Nói chứ Việt Nam mình nó ko đề cao sức khỏe tinh thần cho lắm, đi khám thì nó cug cho thuốc về uống, chả bổ béo gì đâu. Còn trị liệu hành vi như ERP hay CBT thì thôi, tìm cả Việt Nam này ko biết đc ai có chuyên môn đoàng hoàng hay không. Cố gắng mà sống, tập thể dục, thiền, đối sử tốt vs bản thân 1 chút thôi friend. À mà mình chỉ tự chuẩn đoán thôi, nên ko có toa thuốc kê hay gì cho bác tham khảo đâu, cug chưa đi viện bao giờ cả. Chán sống thì cố mà sống thôi hen.
Vừa mới chỉnh lại âm thanh điện thoại lên maximum xong, trong khi trc đó có chỉnh rồi, giờ lại stress nên chắc lại phải chỉnh thêm lần 3.
Sent from Samsung SM-A125F using vozFApp
Chắc là chỉ là mỗi em cô độc trên thế giới này về căn bệnh này, e nghĩ nó là căn bệnh nó dày vò em đến mệt mỏi..
Câu chuyện bắt đầu từ lúc em học lớp 3 những năm 19xxx, lúc ấy hẵng đồ vật gì e đụng chạm vào là e phải cầm về nhà, từ những cành phượng đến miếng miểng chai vì e cảm thấy khi đụng vào nó thì nó sẽ có linh hồn và nếu e bỏ lại thì nó thật tội nghiệp...Rồi e cũng lớn lên đến dạo gần đây thì có vẻ bệnh càng nặng hơn, kiểm tra ổ khoá đi kiểm tra lại khi ra khỏi nhà, dội bồn cầu phải kiểm tra nhiều lần đã sạch chưa...có suy nghĩ quăng chai nước hay cái ly vào mặt ai đó cho dù họ ko làm gì mình cả, rồi hơn nữa là muốn tự tử...Mặc dù ngay sau đó đã tự trấn tĩnh lại và tự tát vài cái thật đau, nhưng những suy nghĩ đó luôn lẩn quẩn trong đầu, mệt mỏi chán chường tất nhiên em có một gia đình hạnh phúc, hai bên đều có của ăn của để...Nói ra biết rằng ở đây chắc ko có ai giống em để hiểu cho em, chỉ mong nói ra cho nhẹ lòng chắc cuối tuần này e đi khám bệnh chứ ko để tình trạng này càng ngày càng trầm trọng hơn...
via theNEXTvoz for iPhone
Trộm hả fen?Chắc là chỉ là mỗi em cô độc trên thế giới này về căn bệnh này, e nghĩ nó là căn bệnh nó dày vò em đến mệt mỏi..
Câu chuyện bắt đầu từ lúc em học lớp 3 những năm 19xxx, lúc ấy hẵng đồ vật gì e đụng chạm vào là e phải cầm về nhà, từ những cành phượng đến miếng miểng chai vì e cảm thấy khi đụng vào nó thì nó sẽ có linh hồn và nếu e bỏ lại thì nó thật tội nghiệp...Rồi e cũng lớn lên đến dạo gần đây thì có vẻ bệnh càng nặng hơn, kiểm tra ổ khoá đi kiểm tra lại khi ra khỏi nhà, dội bồn cầu phải kiểm tra nhiều lần đã sạch chưa...có suy nghĩ quăng chai nước hay cái ly vào mặt ai đó cho dù họ ko làm gì mình cả, rồi hơn nữa là muốn tự tử...Mặc dù ngay sau đó đã tự trấn tĩnh lại và tự tát vài cái thật đau, nhưng những suy nghĩ đó luôn lẩn quẩn trong đầu, mệt mỏi chán chường tất nhiên em có một gia đình hạnh phúc, hai bên đều có của ăn của để...Nói ra biết rằng ở đây chắc ko có ai giống em để hiểu cho em, chỉ mong nói ra cho nhẹ lòng chắc cuối tuần này e đi khám bệnh chứ ko để tình trạng này càng ngày càng trầm trọng hơn...
via theNEXTvoz for iPhone
Thật là khó vì công việc của em làm quản lý nên có gì đâu phải lao động chân tayTrộm hả fen?
Fen bị tưởng tượng nhiều thì lao động chân tay nhiều lên để đầu óc không còn nghĩ linh tinh nữa.