Thiên Cổ Lôi Âm Phật
Senior Member
Hồi xưa nghe tới mấy cái nghề như Nhà Giáo, Bác Sĩ nó cao quý, quý trọng lắm. Nhưng vô bệnh viện ngồi phòng cấp cứu hay hồi sức tích cực là vỡ mộng ngay.
Tôi có 1 ông anh, bị tai nạn chở vô bệnh viện tuyến tỉnh. Chở vô lúc 12h đêm tới 6h sáng vẫn thấy nằm đấy mặc dù tiền đóng đủ. Thấy éo ai quan tâm nên đòi chuyển lên Chợ Rẫy thì lúc đó bên bệnh viện đòi giữ lại, thuyết phục người nhà bla bla đủ thứ. Lịt mợ tới 7h tối ra phán 1 câu : " Chết não rồi " . Giờ lâu lâu vẫn tự trách bản thân, lúc đó mà cố thuyết phục mẹ của ông anh chuyển lên Chợ Rẫy thì may ra còn sống
Có tiền còn như vậy chứ đừng nói là éo có tiền nhé. Éo có tiền thì như thằng bạn tôi ấy, người nhà lên éo kịp thì nó cho nằm ngoài hành lang phòng cấp cứu. Nằm đó phó mặc sống chết do trời
Nên thế dẹp mợ chử "Y Đức" và đòi người khác tôn trọng cái nghề của các ông đi, thời đại đồng tiền thế này thì éo trông mong gì tình người đâu
Gửi từ 1280 bằng vozFApp
Tôi có 1 ông anh, bị tai nạn chở vô bệnh viện tuyến tỉnh. Chở vô lúc 12h đêm tới 6h sáng vẫn thấy nằm đấy mặc dù tiền đóng đủ. Thấy éo ai quan tâm nên đòi chuyển lên Chợ Rẫy thì lúc đó bên bệnh viện đòi giữ lại, thuyết phục người nhà bla bla đủ thứ. Lịt mợ tới 7h tối ra phán 1 câu : " Chết não rồi " . Giờ lâu lâu vẫn tự trách bản thân, lúc đó mà cố thuyết phục mẹ của ông anh chuyển lên Chợ Rẫy thì may ra còn sống
Có tiền còn như vậy chứ đừng nói là éo có tiền nhé. Éo có tiền thì như thằng bạn tôi ấy, người nhà lên éo kịp thì nó cho nằm ngoài hành lang phòng cấp cứu. Nằm đó phó mặc sống chết do trời
Nên thế dẹp mợ chử "Y Đức" và đòi người khác tôn trọng cái nghề của các ông đi, thời đại đồng tiền thế này thì éo trông mong gì tình người đâu
Gửi từ 1280 bằng vozFApp
Last edited: