Bị ám ảnh bởi cái nghèo

Tôi thấy a từ bé tự ám ảnh cái nghèo của a thôi, nhà tôi trước nghèo nhất xã, mẹ tôi đi tắm nhờ mà người ta lục soát đồ sợ ăn cắp, tôi thì trẻ con biết mẹ gì đâu, tụi trẻ con với nhau thì giàu nghèo éo gì, còn đứa nào phâb biệt tự tách ra thôi vì cơ bản nhà ai cũng nghèo. Tôi thấy a sống tiêu cực từ bé, tự cho mình nghèo ko đáng ai chơi. Chính bản thân mình éo mở lòng có ccc người ta mở lòng với mình, bớt xàm đi a bạn :D
Còn chuyện lúc bé nhà nghèo tới cấp 3 nhà tôi vẫn nghèo, đi học hay mặc áo rách lên tụi bạn nó chọc, kì thị,... Còn hơn anh. Nhưng bạn bè trong xóm mà cũng kì thị thì nên xem lại nhân phẩm của a :doubt:
 
mình nè năm xưa toàn nhặt vé chai đem bán mò cua mò ốc kiếm tiền may áo đi học ....@^##$#$}%}%}

giờ thì khá ổn
bt cơm nhà 3 bữa đi siêu thị thích ăn gì bốc nấy ăn cho ngập mồm
hôm bữa quởn qua bà chị bà con 10 năm ko qua nay ghé chơi ăn bữa cơm chỉ có cái nồi to tướng bắp cải nấu thịt băm và một chén mắm chưng 6 người ăn cơm thì gaoj gì đục đục quánh lại
nắng thì đồ lữa 40 độ
hoảng hốt luôn
chiều hôm đó chạy gấp vào gugi ăn bữa thịt nướng để bớt ám ảnh 😂😭😭😭😭😭
 
Vâng thím, bạn bè em bây giờ chỉ là bạn cùng làm ăn, nhưng bạn thân thì không có, những lúc buồn chán thì chẳng biết rủ ai đi chơi hay tâm sự gì, cứ lủi thủi vậy. (gia đình thì không có ai cùng lứa tuổi mà nói chuyện thì cũng không hợp tính) :D

Gửi bằng vozFApp
tôi cũng như fen nên mới hiểu rõ vậy :D
 
ngày xưa nhà tôi nghèo nhất đám bạn mà toàn làm leader của tụi nó mấy vụ đi chơi... chẳng tự ti gì cả mà tự tin vl, chắc do học giỏi cũng gần nhất lớp... ... giờ tôi cũng giàu ngang nhà tụi nó rồi
 
Tôi vừa nghèo vừa bị mặc cảm vì không giúp được gì cho người thân đây
Wf29Rhg.gif
, đỡ cái không yêu đương hay cưới vợ gì để không lôi kéo người khác khổ theo mình
wEqlboB.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Last edited:
Ba mẹ mình ngày xưa 18 tuổi vô nam, sau đó gặp cưới nhau, rồi đi ở nhờ hết chỗ này đến chỗ khác, đi nhặt cá người ta phơi xay cho heo để ăn, nhặt mót từng củ khoai mì, hạt điều, tuổi thơ vẫn nhớ ăn cơm xịt nước tương hoặc cơm đường, dọn đồ đi khắp nơi.
Giờ ông bà cũng hưu hết rồi, nghĩ sợ thật
 
Tôi thấy a từ bé tự ám ảnh cái nghèo của a thôi, nhà tôi trước nghèo nhất xã, mẹ tôi đi tắm nhờ mà người ta lục soát đồ sợ ăn cắp, tôi thì trẻ con biết mẹ gì đâu, tụi trẻ con với nhau thì giàu nghèo éo gì, còn đứa nào phâb biệt tự tách ra thôi vì cơ bản nhà ai cũng nghèo. Tôi thấy a sống tiêu cực từ bé, tự cho mình nghèo ko đáng ai chơi. Chính bản thân mình éo mở lòng có ccc người ta mở lòng với mình, bớt xàm đi a bạn :D
Còn chuyện lúc bé nhà nghèo tới cấp 3 nhà tôi vẫn nghèo, đi học hay mặc áo rách lên tụi bạn nó chọc, kì thị,... Còn hơn anh. Nhưng bạn bè trong xóm mà cũng kì thị thì nên xem lại nhân phẩm của a :doubt:

Chắc mẹ anh mặt quắt tai dơi, mắt láo liên nên bị lục soát chứ liên quan gì đến nghèo đâu. Gia đình nghèo từ gốc thì nên lương thiện, còn anh thì mồm chó vó ngựa đả kích đủ điều. Chả hiểu

Gửi bằng vozFApp
 
lúc nhỏ nhà nghèo, hình như k dc ăn gì ngon thì phải, chỉ nhớ là có một lần bố mẹ mua cá về ăn, k biết đấy có phải lần đầu tiên dc ăn cá k mà nhớ đến tận bây giờ
 
Nghèo nên lúc trước chả mấy bạn, chúng nó rủ đi chơi cũng ngại. Giờ loser càng tự khép mình. Có nên vào chùa hay miếu vào làm chân sai vặt k, đang muốn trốn tránh cuộc đời
Wz51zuD.png


Gửi từ v0z bằng vozFApp
 
Có thím nào như em không ? Dù cuộc sống đã ổn định từ rất lâu rồi, nhưng khi vô tình nhìn thấy hình ảnh mình của ngày xưa như tấm hình, video, hay trong câu chuyện của ai đó,... thì đều cảm thấy chán ghét bản thân không muốn ai biết đến mình khi đó :). Nhớ ngày bé vì nhà quá nghèo nên người ngợm gầy đen tong teo, chẳng có bạn bè nào chơi với mình cả, mỗi khi thấy đám cùng lứa chơi cũng chỉ đứng gọn 1 góc nhìn chúng nó chơi với nhau, vì để ngứa mắt thì chúng nó đánh, nó khinh mình nghèo :)
Bây giờ thì có của ăn của để, nhưng bạn bè mà chơi từ nhỏ thì không hề có :) Khi nãy vô tình xem được 1 cái video từ khoảng hơn 10 năm trc quay bọn trẻ trong xóm đá bóng, khi đó tôi đang đứng dựa gốc xây ở góc xa để nhìn rồi cười 1 mình. Chợt nhớ ra hoàn cảnh mình khi đó không ai thèm chơi cùng, buồn thật :(

Gửi bằng vozFApp
Ngày xưa nhà e cũng nghèo mà hồi tiểu học cũng thi thoảng bị giễu. Sau e học giỏi nên được nhiều người quý và chả ai dám coi thường cả. Dù đôi lúc vẫn tự ti nhưng mình đi học lấy kiến thức bạn bè chơi được thì chơi chứ e cũng chẳng xin xỏ ai cái gì nên chẳng có gì phải ngại.
 
Hồi xưa nhà giàu nhất xóm, nhà tầng tivi màu ,bố có lương là oách nhất khu vực nông thôn .
Giờ nghèo nhất xã còn ám ảnh hơn

Gửi từ Quốc thoại đến từ 3021 bằng vozFApp
 
ngày xưa nhà tôi nghèo nhất đám bạn mà toàn làm leader của tụi nó mấy vụ đi chơi... chẳng tự ti gì cả mà tự tin vl, chắc do học giỏi cũng gần nhất lớp... ... giờ tôi cũng giàu ngang nhà tụi nó rồi
Ngày xưa trẻ con thì có quan tâm nhà thằng nào giàu nhà thằng nào nghèo éo đâu nhỉ , chỉ cần đừng học ngu để bọn nó trêu là đc, ngày ý cứ học giỏi là auto vênh mặt luôn
 
Nghèo có gì buồn đâu. Buồn nhất là nghèo còn nợ nần nữa. Obz cãi nhau liên tục, tới bữa ăn ko có tiền đi chợ, ko có bộ đồ tử tế mặc đi học, không có xe martin đi học, nợ tiền học phí bị cô nhắc suốt. Giờ đỡ hơn xíu, có tiền mua ip13, có tiền đi massage, có tiền mua quà cho gái. Mặc dù vẫn còn khổ nhưng vậy là ổn hơn nhiều rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Trước nghèo mà h giàu thì lên voz khoe của nói đạo lý chửi chệt mẹ tụi nằm thẳng đi chứ ám ảnh j nưa:big_smile:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top