[Buồn chút thôi] Chia tay mối tình 2 năm 6 tháng!

Trên VOZ này, có 1 câu chuyện về tình yêu mà tôi nhớ mãi, nó như sự ám ảnh đối với tôi.
Câu chuyện về 1 ngày mưa gió, 1 anh chàng phi xe về nhà sau 1 ngày làm vc mệt mỏi thì bắt gặp ny đi cùng 1 ng khác vào khách sạn...
Tôi rất nể phục Vozer đó, và thương cảm với anh khi ở hoàn cảnh đó.
Cho đến ngày hnay, chính tôi rơi vào chuyện này, mặc dù mức độ k bằng được câu chuyện trên, nhưng vẫn để lại vết thương lòng lớn.
Nói sơ qua về hoàn cảnh thì 2 đứa mới dọn về ở chung với nhau được 3 tháng, trong căn nhà mà gđ tôi mới mua trên phố Đội Cấn.
Gái thì vừa ra trường, còn tôi thì 32t, đang làm IT cho 1 tập đoàn khá lớn, lương cũng đủ chi tiêu sinh hoạt bình thường.
Cách đây 2 hôm, tôi phát hiện ra gái đang nhắn tin với 1 thằng sn 95, là cháu họ của chủ trung tâm giáo dục, nơi gái đang làm vc. Lúc đó tôi tình cờ thấy tin nhắn hiện trên màn hình đt của gái : "Em tắm đi cho mát!" - và gái đặt biệt danh cho thằng đó.
Lúc đó tôi bảo cho tôi xem tin nhắn, gái nhất quyết k cho, giấu diếm bằng được. Trong khi chi 10p trước, gái còn ngồi cầm đt của tôi check đủ thứ, nhưng sau đó ngồi bấm đt trước mặt tôi, và rồi tin nhắn đó đến...
Tôi lạnh lùng nói 1 câu : "Thu dọn đồ đạc, và mai rời ngay ra khỏi nhà!"
Đến đây, nhiều người sẽ thắc mắc : "Tại sao chỉ có thế mà đuổi con nhà người ta đi?"

Tôi sẽ giải đáp câu hỏi trên như sau :
- Vì sao nhà tôi lại chuyển về Đội Cấn? Xin thưa, đó là vì 1 cuộc đối thoại giữa mẹ tôi và gái về chuyện cưới xin, gái chê nhà tôi bé. Và sau câu nói đó, mẹ tôi đã qdinh dốc hết tiền bạc mua cái nhà ở đây, để cho gái thấy nhà tôi nghiêm túc trong chuyện đó. Và vì chuyện này, mà mẹ tôi già đi thêm chục tuổi, vì chuyện mua bán nhà đất, sang tên sổ đỏ, r sửa chữa nhà cửa đâu có dễ dàng gì… Tôi rất xót xa vì chuyện này L

  • Gái không hề tôn trọng tôi, khi trao đổi về 1 vấn đề gì, gái đbh lắng nghe ý kiến từ phía tôi, mặc dù nó kém tôi chục tuổi. Nhưng vẫn là 1 câu nói đó, đến từ người khavs, thì nó lại nghe. OK!
  • Từ ngày chuyển về đây ở, tôi k để gái phải thiếu thốn cái gì, từ ăn uống, điện nước k phải đóng 1 xu, đi chợ k phải bỏ tiền, ốm đau thì mẹ tôi chăm như con đẻ… Mẹ tôi vốn k ưa gái, nhưng vì thằng con này, mà chấp nhận gái như 1 thành viên trong gia đình. Nhưng k hiểu sao, trong đầu nó luôn suy nghĩ k hài lòng về gia đình tôi.
  • Gái sống ích kỷ, lười biếng, bẩn thỉu, quần áo vứt khắp nơi, từ nhà tắm ra phòng ngủ, chỗ nó ngồi làm vc giấy rác vứt khắp nơi, đồ ăn xong k vứt vào thùng rác, để nguyên đó cho ruồi bọ bám. Ăn uống thì k rửa bát, rác k đổ, nói chung, ngoài cơ thể nó phải sạch sẽ, thì những chỗ khác bẩn thì đi mà dọn.
  • Nó luôn trách tôi : A muốn cưới em về, sao k nuôi e, mà bắt e phải đi làm, làm em thấy mệt mỏi. Tôi đã giải thích rất nhiều là đi làm để them exp xã hội, kiếm them chút tiền để tự lo đc cho bản thân 1 số nhu cầu cơ bản, giao lưu với mọi người xung quanh blah..blah…
  • Nó mập mờ với thằng 95 kia từ 2 tháng trước, cno hẹn nhau đi chơi, đi ăn, mà thế nào hôm đó mình lại thấy k ổn mà gọi điện. Đầu dây bên kia thì nó cứ ấp úng, nc vòng vo các kiểu. Xong mình biết có mùi. Khi nó về thì khóc lóc kể là bạn làm cùng chỗ làm, chỉ bạn bè bt thôi, k có gì mờ ám cả… Mình lúc đó đ tin, nhưng vẫn bỏ qua vì nó hứa là sẽ k ll với thằng kia nữa, và cho đến ngày hôm qua…

- 2 đứa nuôi chung 1 con mèo, lúc gái dọn dẹp đồ đạc chuyển đi rồi, con mèo cứ nhảy lên cái bàn nơi nó hay ngồi làm việc, hít hít rồi kêu meo meo. Tôi nhìn cảnh đó mà k kìm được nước mắt. Sao con mèo sống tcam là vậy mà con người thì lại vô tình. Bao nhiêu kỷ niệm trong 2 năm 6 tháng qua đã bị vứt đi chỉ vì 1 cảm giác mới lạ…

Tôi k trách gái hay thằng kia, cái gì đến r cũng phải đến thôi, tôi buồn thì rất buồn, về đến căn nhà rộng mà trống trải quá. Con mèo cứ nằm ở cửa ngóng tôi về, thấy tôi nó cứ meo meo, mắt vẫn hướng ra cửa, chờ đợi 1 hình bóng khác…
 
Trên VOZ này, có 1 câu chuyện về tình yêu mà tôi nhớ mãi, nó như sự ám ảnh đối với tôi.
Câu chuyện về 1 ngày mưa gió, 1 anh chàng phi xe về nhà sau 1 ngày làm vc mệt mỏi thì bắt gặp ny đi cùng 1 ng khác vào khách sạn...
Tôi rất nể phục Vozer đó, và thương cảm với anh khi ở hoàn cảnh đó.
Cho đến ngày hnay, chính tôi rơi vào chuyện này, mặc dù mức độ k bằng được câu chuyện trên, nhưng vẫn để lại vết thương lòng lớn.
Nói sơ qua về hoàn cảnh thì 2 đứa mới dọn về ở chung với nhau được 3 tháng, trong căn nhà mà gđ tôi mới mua trên phố Đội Cấn.
Gái thì vừa ra trường, còn tôi thì 32t, đang làm IT cho 1 tập đoàn khá lớn, lương cũng đủ chi tiêu sinh hoạt bình thường.
Cách đây 2 hôm, tôi phát hiện ra gái đang nhắn tin với 1 thằng sn 95, là cháu họ của chủ trung tâm giáo dục, nơi gái đang làm vc. Lúc đó tôi tình cờ thấy tin nhắn hiện trên màn hình đt của gái : "Em tắm đi cho mát!" - và gái đặt biệt danh cho thằng đó.
Lúc đó tôi bảo cho tôi xem tin nhắn, gái nhất quyết k cho, giấu diếm bằng được. Trong khi chi 10p trước, gái còn ngồi cầm đt của tôi check đủ thứ, nhưng sau đó ngồi bấm đt trước mặt tôi, và rồi tin nhắn đó đến...
Tôi lạnh lùng nói 1 câu : "Thu dọn đồ đạc, và mai rời ngay ra khỏi nhà!"
Đến đây, nhiều người sẽ thắc mắc : "Tại sao chỉ có thế mà đuổi con nhà người ta đi?"

Tôi sẽ giải đáp câu hỏi trên như sau :
- Vì sao nhà tôi lại chuyển về Đội Cấn? Xin thưa, đó là vì 1 cuộc đối thoại giữa mẹ tôi và gái về chuyện cưới xin, gái chê nhà tôi bé. Và sau câu nói đó, mẹ tôi đã qdinh dốc hết tiền bạc mua cái nhà ở đây, để cho gái thấy nhà tôi nghiêm túc trong chuyện đó. Và vì chuyện này, mà mẹ tôi già đi thêm chục tuổi, vì chuyện mua bán nhà đất, sang tên sổ đỏ, r sửa chữa nhà cửa đâu có dễ dàng gì… Tôi rất xót xa vì chuyện này L

  • Gái không hề tôn trọng tôi, khi trao đổi về 1 vấn đề gì, gái đbh lắng nghe ý kiến từ phía tôi, mặc dù nó kém tôi chục tuổi. Nhưng vẫn là 1 câu nói đó, đến từ người khavs, thì nó lại nghe. OK!
  • Từ ngày chuyển về đây ở, tôi k để gái phải thiếu thốn cái gì, từ ăn uống, điện nước k phải đóng 1 xu, đi chợ k phải bỏ tiền, ốm đau thì mẹ tôi chăm như con đẻ… Mẹ tôi vốn k ưa gái, nhưng vì thằng con này, mà chấp nhận gái như 1 thành viên trong gia đình. Nhưng k hiểu sao, trong đầu nó luôn suy nghĩ k hài lòng về gia đình tôi.
  • Gái sống ích kỷ, lười biếng, bẩn thỉu, quần áo vứt khắp nơi, từ nhà tắm ra phòng ngủ, chỗ nó ngồi làm vc giấy rác vứt khắp nơi, đồ ăn xong k vứt vào thùng rác, để nguyên đó cho ruồi bọ bám. Ăn uống thì k rửa bát, rác k đổ, nói chung, ngoài cơ thể nó phải sạch sẽ, thì những chỗ khác bẩn thì đi mà dọn.
  • Nó luôn trách tôi : A muốn cưới em về, sao k nuôi e, mà bắt e phải đi làm, làm em thấy mệt mỏi. Tôi đã giải thích rất nhiều là đi làm để them exp xã hội, kiếm them chút tiền để tự lo đc cho bản thân 1 số nhu cầu cơ bản, giao lưu với mọi người xung quanh blah..blah…
  • Nó mập mờ với thằng 95 kia từ 2 tháng trước, cno hẹn nhau đi chơi, đi ăn, mà thế nào hôm đó mình lại thấy k ổn mà gọi điện. Đầu dây bên kia thì nó cứ ấp úng, nc vòng vo các kiểu. Xong mình biết có mùi. Khi nó về thì khóc lóc kể là bạn làm cùng chỗ làm, chỉ bạn bè bt thôi, k có gì mờ ám cả… Mình lúc đó đ tin, nhưng vẫn bỏ qua vì nó hứa là sẽ k ll với thằng kia nữa, và cho đến ngày hôm qua…

- 2 đứa nuôi chung 1 con mèo, lúc gái dọn dẹp đồ đạc chuyển đi rồi, con mèo cứ nhảy lên cái bàn nơi nó hay ngồi làm việc, hít hít rồi kêu meo meo. Tôi nhìn cảnh đó mà k kìm được nước mắt. Sao con mèo sống tcam là vậy mà con người thì lại vô tình. Bao nhiêu kỷ niệm trong 2 năm 6 tháng qua đã bị vứt đi chỉ vì 1 cảm giác mới lạ…

Tôi k trách gái hay thằng kia, cái gì đến r cũng phải đến thôi, tôi buồn thì rất buồn, về đến căn nhà rộng mà trống trải quá. Con mèo cứ nằm ở cửa ngóng tôi về, thấy tôi nó cứ meo meo, mắt vẫn hướng ra cửa, chờ đợi 1 hình bóng khác…
tính gái như thế mà ông cũng muốn cưới xin làm vợ thì tôi cũng lạy :burn_joss_stick:
con bồ ông nó còn tuổi ăn chơi, chưa sẵn sàng gia đình, nên về chung nhà, tiếp xúc với nhà chồng, có tý kỷ luật, áp lực là nó buông ngay, kiếm thằng bồ là phụ, chẳng qua nó chưa muốn trói buộc và csong gia đình, còn muốn tự do ăn chơi, yêu đương nhăng nhít cho đã.

anw, nó có xin về cũng say no nhé, kiếm đứa khác. chứ ăn ở bừa bộn, vô tổ chức như vậy sống ko nổi đâu :shame:
 
Mẹ tôi hay bảo : Nó như vậy thì cũng dạy dỗ được, thôi thì yêu nhau cũng lâu rồi, thì dạy dỗ uốn nắn từ từ.
Nên khi nó có những tính xấu kia, tôivẫn chấp nhận, chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng.
Nhưng chỉ riêng việc qua lại với thằng kia thì nó có nằm ra đất ăn vạ, đòi chết, tôi vẫn nhất quyết k tha thứ.
 
Nên cảm thấy may mắn chứ chàng trai

Có nhà ở trung tâm Hanoi thì sợ mọe gì không kiếm được gái ngon

32 thì tìm em nào 25 ngon lành cưới thôi

P/S: sau có em nào thì cũng đừng đội nó lên đầu nhé, nó sẽ tưởng chỗ của nó ở đó thật đấy : )))
Phải trùng tu nhan sắc đã thì mới tìm đc e 25t ngon lành :D
 
Hôm nay ông sẽ thấy buồn, sẽ khóc, nhưng đến khi ông quen một người con gái tử tế, ông sẽ tự chửi bản thân mình hồi đó ngu vl.
Chúc mừng người anh em, nó sẽ đòi quay lại, nhất quyết không được yếu lòng :matrix:

Năm nay 32t có còn trẻ gì nữa đâu mà dùng từ hồi đó. Dự con kia cũng thuộc loại xinh, còn thằng thớt bị yếu sinh lý. Giờ nó quen con mới cũng thế thôi nếu ko cải thiện hoặc chịu khó quen cá sấu.
 
Năm nay 32t có còn trẻ gì nữa đâu mà dùng từ hồi đó. Dự con kia cũng thuộc loại xinh, còn thằng thớt bị yếu sinh lý. Giờ nó quen con mới cũng thế thôi nếu ko cải thiện hoặc chịu khó quen cá sấu.
Đưa ny bạn cho tôi test thử cái :D
 
mình chúc mừng, vì thoát khỏi 1 đứa ko xứng với mình ..... tôi cũng thoát dc 1 mối gần như vậy, nó atsm quá, nên mỗi lần cãi nhau là nó hỗn vl,
tôi cũng dc 3 năm, hôm quyết định dứt khoát thì về ngủ ngon vl, bỏ bao mối ngon để đâm đầu chỗ kém sang nhất vì thấy nó hiền .
 
Last edited:
Chuyện của ông tôi ko có gì bàn, bỏ là đúng rồi. Nhưng 32 tuổi rồi, cũng ko bé nữa đâu nên bớt sướt mướt thôi. Trước kia tôi cũng chia tay mối tình hơn 2 năm lúc 21 tuổi, hồi đấy cũng gần như khóc, ra cổng bách khoa ngồi trà đá hút điếu thuốc giữa trời mưa. Sau nghĩ lại mới thấy điên quá, nên là tìm mối khác nói chuyện là ngon ngay.
 
Back
Top