laiminhtuvn
Member
Ung thư thì chữa thôi, chưa di căn mới chớm bị mà phát hiện thì k vấn đề gì đâu. Chạy chữa bth sống 10 20 năm ok.
Chúc mẹ bác mau khỏe.
Chúc mẹ bác mau khỏe.
Xin chia buồn với fen nhé!Mạnh mẽ lên fence. Dù trong hoàn cảnh nào thì thím phải vui vẻ động viên mẹ.
Tôi mới mất mẹ 2 tháng đây nên tôi hiểu cảm giác của thím lắm
via theNEXTvoz for iPhone
Ổng có update trên post, chắc nhập viện theo dõisao rồi Karik ơi
Mẹ tôi có cảm giác bị khối u trong Vú mấy tháng nay, nhưng do dịch nên bà ngại không đi khám, tôi nói mãi thì cuối cùng sáng nay mới chịu để tôi chở đi khám.
Đọc báo, thông tin trên mạng, tôi cũng đã mường tượng ra trường hợp xấu nhất là mẹ bị Ung thư vú. Sáng nay ngồi đợi mẹ 3 tiếng trước bệnh viện, mà tâm trạng thực sự rối bời. (dịch nên chỉ cho 1 người vô)
Rồi mẹ cũng khám xong, người ta bảo nghi ngờ U ác tính (ung thư) - mai qua Chi nhánh 1 khám lại, sẽ có kết quả chắc chắn (Bệnh viện sáng nay khám là chi nhánh 2)
Dù cũng đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, nhưng trưa giờ nghe xong thực sự chẳng còn tâm trạng làm gì nữa, sáng xin nghỉ làm chở mẹ đi, chiều nay đi làm nhưng thực sự là kiềm chế lắm chứ không nước mắt nó lại rơi.
30 tuổi - 1 vợ - 1 con - có nhà nhưng nợ ngân hàng 500. Xưa giờ mẹ tảo tần lo lắng từng tí, lớn lên thực sự vẫn chưa làm được gì lớn lao cho ba mẹ. Chỉ duy nhất một điều là không hư hỏng, vẫn giữ tròn chữ Hiếu.
Vẫn đang rất là hy vọng, sáng mai sẽ có một phép màu.
Văn cùn, nhưng hiện tại chẳng biết tâm sự cùng ai............
Tôi sẽ chia sẽ ở đây những gì trải qua - coi như nơi để tâm sự vậy.
30.11.2021 Sáng nay chở mẹ qua chi nhánh 1 khám, thì người ta chỉ định nhập viện rồi mới tiến hành mấy cái khác.
Đang Covid nên chỉ cho 1 người nhà đi kèm, xét nghiệm vô ở lại luôn - nên tôi chở mẹ về, chiều nay ba với mẹ sẽ vô nhập viện. Tôi định vô ở với mẹ, nhưng công việc chưa sắp xếp, nên đành để ba vô chăm mẹ.
Thực sự suy sụp mấy ông à, đêm qua nằm trằn trọc cả đêm, ngủ chẳng được. Nghĩ đến mẹ, rồi nhìn qua vợ, qua đứa con gái bé bỏng nằm bên.
Tôi biết bây giờ là lúc cần mạnh mẽ, nhưng hôm qua giờ, thực sự tôi muốn khóc, khóc thật to - Sao lại là mẹ tôi ?????
Tôi sẽ update trên post dần dần. Không phải câu view, mà là coi như là một nơi trải lòng..sao rồi Karik ơi
Tôi cũng chỉ hy vọng được một phép màu tương tự như bác..Lạc quan lên bác. Ko có gì phải buồn cả. Quan trọng giờ là: Bác còn phải cố gắng mà đi làm -> có tiền mà chạy chữ cho mẹ bác nữa. Đợt mẹ e đi khám ở bv tỉnh cũng nghi ngờ UTV, sau lên tphcm khám lại ở hòa hảo thì ko phải. Làm thở phào nhẹ nhõm cả người nên e hiểu cảm giác của bác khi biết tin mà. Cố lên