caubengungo
Junior Member
Hôm nay giải đề khó quá, bỗng thấy mình ngu đi, nên em lên tâm sự với các anh các chú trong đây mong các vị tiền bối khuyên vài lời cũng như động viên vài câu chứ em trầm cảm mất học hành chán quá mn ạ, trước kia suốt ngày bị cô giáo lôi đầu bắt ép đi học nên rõ giỏi (trong top 5 trường chuyên của huyện luôn nhé), sau em chán nản quá, thoát khỏi cô liền bỏ bê học hành, nên giờ ngu đi rất nhiều. Bè bạn thì cứ giỏi lên qua từng ngày, những đứa mà ngày xưa kém em xa rất xa thì giờ nó vượt em rồi. Càng nghĩ càng buồn, chúng nó chăm chỉ cả 1 quá trình, giờ mình mới nhận ra việc quan trọng của việc học thì liệu có đuổi kịp nó không, khi mà nó cũng chăm chỉ, nó cũng giỏi. Môn toán là 1 môn đặc thù mà không phải cứ chăm là giỏi, em nhìn nhận thấy vài đứa nó trước gà lắm nhưng giờ rất thông minh, thậm chí vượt em nhiều. Chưa kể môn lí, anh do trước học tuyển toán nhiều nên bỏ bê, học toán theo sở thích nên cũng ngu 2 môn kia. Giờ em nghĩ, em vừa buồn vừa tức. Buồn vì thua bọn nó, vì học ngu, vì lười biếng. Tức vì bị vượt mặt, tức chính bản thân mình luôn.
"Cuộc sống như maratông mà đéo ai muốn phải dừng lại ". Em chào mn
"Cuộc sống như maratông mà đéo ai muốn phải dừng lại ". Em chào mn