Các thím đã có con rồi: ai đang dùng tivi, điện thoại dỗ con thì vào đàm đạo nhé

Với 1 cái bánh ngọt mà đánh giá thành tựu sau này e không thuyết phục mình lắm. Bạn có bài báo của nhà nghiên cứu đó không?
Nó thể hiện tính cách của trẻ, tính cách ấy được điều khiển bởi phần vỏ não, cũng như sự tính toán của phần não trán và não sau gáy. Tất nhiên môi trường cũng ảnh hưởng nhưng chúng ta rất hay phạm sai lầm nhận thức giữa nguyên nhân và kết quả.
Phần đó mình đọc trong cuốn "tư duy nhanh chậm" của Daniel Kahneman, chứ không nhớ rõ tác giả của bài nghiên cứu. Daniel Kahneman được xem là cha đẻ của bộ môn kinh tế học hành vi
 
Xem xong thì lại thấy lo dần rồi, các thím thừa biết thời bây giờ về lâu dài chỉ số EQ quan trọng ko kém gì IQ. Nhưng bận quá, các thím có con rồi có kinh nghiệm chia sẻ cùng với :(

1 là nhịn, 2 là ăn (nhiều hay ít cũng được) nhưng TUYỆT ĐỐI KHÔNG màn hình trước mặt. Tôi chẳng biết EQ, IQ gì nhưng nên luyện cho con tập trung làm một việc một lúc. Vất vả vài hôm đầu nhưng sau là quen ngay thôi.
 
:haha: Làm quá, 10 người tôi gặp thì hết 9 người cho con coi tivi lúc ăn rồi. Hồi bé nhà tôi cũng toàn vừa coi phim vừa ăn có sao đâu. Cả nhà cắm mặt vào ăn có vui gì.
 
nói mồm thì gì cũng dễ, con nít nó ngồi yên cho mấy ông đút chắc. lúc đó chả quay ra la mắng nó.
cho coi ca nhạc để ngồi yên ăn là sai, vậy la mắng nó ăn đến chén cơm nguội lạnh là đúng???
còn anh nào bắt được nó ngồi yên ăn thì quá giỏi rồi, tôi ko có ý kiến
 
nói mồm thì gì cũng dễ, con nít nó ngồi yên cho mấy ông đút chắc. lúc đó chả quay ra la mắng nó.
cho coi ca nhạc để ngồi yên ăn là sai, vậy la mắng nó ăn đến chén cơm nguội lạnh là đúng???
còn anh nào bắt được nó ngồi yên ăn thì quá giỏi rồi, tôi ko có ý kiến
Vậy mới nói, mình cũng thừa biết để con vừa ăn vừa xem tivi là k ổn nhưng mà vừa phải nhỏ nhẹ dỗ dành vừa phải quyết liệt nhưng lại k dc la mắng để nó ngồi an ổn ăn thì ko chỉ là khó mà là khó của Nam Cường luôn :(
 
2 ông gấu thì đi học ok. tự múc ăn. ăn xong dọn dẹp đi ngủ rất giỏi
còn về nhà buổi tối thì bắt mẹ đút. mở tivi coi. mở ipad coi mới chịu
tối trước khi ngủ xin ba cho coi ipad và học bài 30p
biết là sai nhưng phải cố thôi. 2 thằng 1 lúc giữ kô nổi
 
Nó thể hiện tính cách của trẻ, tính cách ấy được điều khiển bởi phần vỏ não, cũng như sự tính toán của phần não trán và não sau gáy. Tất nhiên môi trường cũng ảnh hưởng nhưng chúng ta rất hay phạm sai lầm nhận thức giữa nguyên nhân và kết quả.
Phần đó mình đọc trong cuốn "tư duy nhanh chậm" của Daniel Kahneman, chứ không nhớ rõ tác giả của bài nghiên cứu. Daniel Kahneman được xem là cha đẻ của bộ môn kinh tế học hành vi
nhưng việc bạn nói với việc trẻ coi tivi nhiều dẫn đến nhiều khả năng mắc phải vấn đề về hành vi nó không liên quan với nhau. Trong bài báo mình đưa, người ta nói xem thiết bị điện tử càng nhiều dẫn đến kết quả về vấn đề hành vi. Đó là lý luận mà bài báo rút ra sau khi nghiên cứu. Mình chưa thấy chỗ nào là sai lầm. Bạn chỉ rõ hơn được không?
 
Dạy nó từ nhỏ chứ, con mình từ hồi 6 tháng là đã cho ngồi ghế ăn, ko bế, ko tivi, điện thoại, có cầm vài món đồ chơi thì được.

Giờ lớn tự ngồi xúc ăn được thì đúng bữa là ngồi vào bàn với cả nhà, không ăn thì nhịn, bỏ bữa luôn cũng chả sao. Vài lần bị đổ cả chén cơm là biết sợ ngay.

Còn cứ muốn rảnh rang để làm việc riêng mà vứt cho nó cái điện thoại, tivi thì chịu. Thương con thì dành thời gian mà chơi với nó, bày trò cho nó chơi. Như mình ở nhà toàn chơi với nó đủ trò: xếp hình, lego, bingo, cờ vua, thậm chí là cả đánh nhau :D

Thím phán chuẩn này. Thớt nên luyện tập cho con ngồi vào bàn ăn khi đến bữa, mua cho nó cái ghế ăn và ăn trong khoảng thời gian nhất định thôi.. VD bữa ăn 30p là sau 30p sẽ dọn đồ để trẻ dần y thức được và ko phải dong để ăn. Ban đầu tập cho con thói quen ngồi bàn có thể khó nhưng thớt kiên trì là dc.

Gửi từ Samsung SM-N960F bằng vozFApp
 
nhưng việc bạn nói với việc trẻ coi tivi nhiều dẫn đến nhiều khả năng mắc phải vấn đề về hành vi nó không liên quan với nhau. Trong bài báo mình đưa, người ta nói xem thiết bị điện tử càng nhiều dẫn đến kết quả về vấn đề hành vi. Đó là lý luận mà bài báo rút ra sau khi nghiên cứu. Mình chưa thấy chỗ nào là sai lầm. Bạn chỉ rõ hơn được không?
Suy nghĩ ngược lại thôi, có phải trẻ mắc vấn đề hành vi thường hay đâm đầu vô tivi và trò điện tử không? Cũng như người hung hăng thì thường đánh nhau chứ đánh nhau chưa hẳn đã làm người ta hung hăng.
Như con mình cho nó coi tv chơi điện tử thoải mái, nhưng nó vẫn tập trung vào những trò chơi bên ngoài hơn, nó thích tương tác với người khác hơn là xem tivi hay chơi điện tử.
À, thêm 1 vấn đề nữa là mình kiểm soát nội dung con mình coi và chơi, chỉ cho nó coi những kênh mình thấy phù hợp, không cho nó coi kênh xàm như ther nguyễn...game cũng vậy, chọn trò chơi mà nó phải suy nghĩ, không cho nó chơi trò sử dụng bản năng vô thức. Mình không thể cấm con chơi con xem, nhưng mình có thể kiểm soát nội dung để biến điều đó thành có ích chứ không gây hại

via nextVOZ for iPhone
 
Nhà mình có 1 cái bàn ăn riêng cho con (mới 15 tháng). Chỉ ăn khi ngồi vào bàn(thời gian ăn chỉ 3-40' đổ lại), không đi rong, đã ngồi ăn là ko cầm gì chơi hết, ko xem tivi(thực ra từ nhỏ đến h chưa cho xem youtube, ipad gì hết). Do rèn từ bé nên con mình ăn khá là tập trung (tự bốc ăn chứ ít bón). Bú sữa cũng vậy, có 1 đợt giúp việc cho cầm đồ chơi để bú, nhà mình rất điên, mãi mới sửa được cho con(nay tự cầm bình bú nên cũng ko rảnh mà cầm đồ chơi). Tương lai thì chắc vẫn cho xem youtube(vì mình thấy nhiều chương trình khá bổ ích) nhưng sẽ hạn chế thời lượng và sẽ xem cùng để giám sát nội dung (2 vc mình rảnh ra là chơi vs con chư ko cầm đt, xem tivi mấy). Nhà mình chủ yếu là chơi cùng, tương tác vs con chứ không phải quăng cho cái gì để dc yên thân. Đang chơi gì say mê, đến h ăn hay h ngủ thì đều nói vs bé, kêu ăn xong hoặc ngủ dậy chơi tiếp... bé rất vui vẻ hợp tác, lâu lâu có khóc ko chịu ngay,thuyết phục chút xíu là ok liền.
 
Suy nghĩ ngược lại thôi, có phải trẻ mắc vấn đề hành vi thường hay đâm đầu vô tivi và trò điện tử không? Cũng như người hung hăng thì thường đánh nhau chứ đánh nhau chưa hẳn đã làm người ta hung hăng.
Như con mình cho nó coi tv chơi điện tử thoải mái, nhưng nó vẫn tập trung vào những trò chơi bên ngoài hơn, nó thích tương tác với người khác hơn là xem tivi hay chơi điện tử.
À, thêm 1 vấn đề nữa là mình kiểm soát nội dung con mình coi và chơi, chỉ cho nó coi những kênh mình thấy phù hợp, không cho nó coi kênh xàm như ther nguyễn...game cũng vậy, chọn trò chơi mà nó phải suy nghĩ, không cho nó chơi trò sử dụng bản năng vô thức. Mình không thể cấm con chơi con xem, nhưng mình có thể kiểm soát nội dung để biến điều đó thành có ích chứ không gây hại

via nextVOZ for iPhone
Nếu thím suy nghĩ ngược lại kiểu đó thì mình dừng ở đây vậy.
 
Thằng cháu mình chuyên gia liếc trộm pass ipad, khi nào mình đi làm cái là nó lấy xem trộm luôn.
 
Người ta bảo muốn trẻ con như thế nào, thì khi bắt đầu hãy cho nó làm luôn như thế. Muốn con ngồi yên một chỗ để ăn thì từ đầu khi nó tập ăn đã phải cho nó vào ghế ăn riêng, không ăn rong ăn ruổi, không tivi điện thoại gì hết. Nói đơn giản thì là thế, còn chi tiết ra thì tôi xin chia sẻ như bên dưới, với kinh nghiệm nuôi dạy thằng cu 28 tháng nhà tôi:
  • Cho ăn đúng cấu trúc thức ăn theo độ tuổi. Biết ngồi vững mới cho tập ăn, ko nằm ngửa đút bột, chết sặc lúc nào ko hay. Tập ăn thì rây cháo tỉ lệ loãng đến đặc, rau củ hấp rồi nghiền riêng từng loại cho con biết mùi vị, hoa quả cho cầm tay tự cắn tự ăn, đạm tăng dần từ đạm thực vật sang đạm động vật (đầu tiên cho ăn đậu phụ, rồi đến các loại thịt trắng, rồi đến tôm cá, thịt đỏ, nhớ thử dị ứng…). Sau đó tăng dần độ thô. Hơn 1 tuổi là ăn cơm ngon lành rồi. Cấu trúc thức ăn và thực đơn phải tốt, đa dạng, thời gian giữa các bữa ăn phù hợp thì trẻ mới không biếng ăn. Đừng có 3 4 tuổi còn cầm bát cháo đút, nó đ’ ăn là phải. Lên thực đơn cho cả tháng, theo độ tuổi, mua đủ nguyên liệu cho mấy hôm liền về sơ chế rồi bảo quản cho người ở nhà nấu. Toàn hấp luộc chẳng cầu kì gì cả.
  • Phải cho ngồi ghế ăn riêng, giờ ăn không bật cái gì cả, kể cả bật ở xa bàn ăn. Thông báo cho con về bữa ăn, trò chuyện nhẹ nhàng vừa phải. Ăn ko ngoan thì xem lại, xem đồ ăn có khiến con chán quá không, có quá mềm/ cứng với con không, con có vấn đề sức khỏe gì không, bữa ăn trước của con là từ bao giờ… Nếu tất cả đều ổn, hỏi con đúng 3 lần, con có ăn nữa không. Nếu con vẫn trả lời không, ok, mời anh ra khỏi bàn ăn và vui lòng không ăn gì cho đến bữa sau. Là con không ăn chứ không phải bố mẹ không cho ăn. Tương tự với các hành vi ném đồ ăn, ngậm nhả. Bữa sau đói tự khắc ăn. Nhắc lại phải xem tình trạng sức khỏe của con rồi áp dụng tùy tình hình. Bố mẹ phải cứng trong khoản này vì nói thật giáo dục dinh dưỡng nó còn quá lâu dài, nhất là với tụi con gái thì càng phải nghiêm khắc, lớn lên béo lùn mặt mụn thì khổ hơn hay cho nhịn mấy bữa thì khổ hơn tùy bố mẹ chọn.
Trường hợp như thớt thì sửa khó hơn do từ đầu đã sai, nhưng chuyện ăn uống của bọn trẻ cũng chỉ quanh quẩn 2 vấn đề trên thôi . :go:
 
Trong lúc ông còn đang ngồi ăn lol thì nó ngồi hưởng thành quả rồi, lội mấy page mà chả đọng được cái gì vào đầu à
ờ cứ nghĩ thế đi, tôi cso người quen nuôi đứa kén ăn tôi biết, con mình mà lại lội page :LOL:)
 
Back
Top