kiến thức Cách chọn phương pháp học nghe nói tiếng Anh hiệu quả

dutchcourage

Senior Member
Hiện nay, nếu bạn tìm hiểu phương pháp học nghe - nói hiệu quả, bạn sẽ gặp vô vàn phương pháp khác nhau như nghe thụ động, chép chính tả, học bảng IPA, Effortless English, ... thậm chí cả những phương pháp kết hợp. Bạn có thể đã thử một vài phương pháp và thấy không hiệu quả, vậy làm thế nào để xác định các phương pháp học nghe - nói có khả năng có hiệu quả để bản thân tiếp tục thử nghiệm.

Ở bài viết này, mình sẽ giới thiệu cho các bạn về những giả thuyết của Stephen Krashen để có thể kiểm tra nhanh một phương pháp học nghe - nói có không hiệu quả hay không? Nếu phương pháp học nghe - nói mà vi phạm một trong những giả thuyết dưới đây, ta có thể kết luận nhanh là phương pháp đó không hiệu quả và không đáng để thử nghiệm. Ngược lại, nếu phương pháp mà thỏa mãn các giả thuyết thì đó là phương pháp đáng để bản thân thử nghiệm, còn hiệu quả hay không thì phải đợi thử nghiệm xong ta mới biết được.

1, Acquisition-Learning Hypothesis

Kiến thức về ngôn ngữ của bạn được chia làm hai loại: acquired knowledge và learned knowledge.

Khi bạn acquire (thụ đắc) một kiến thức nào đó, bạn có thể áp dụng kiến thức đó một cách tự động và chính xác, còn nếu bạn mới learn (biết) một kiến thức, thì bạn mới chỉ nắm được bề mặt của kiến thức đó, chưa thể áp dụng một cách tự động được.

2, Monitor Hypothesis

Khi bạn sử dụng acquired knowledge, não bạn không cần bỏ công sức kiểm soát (monitor) mà vẫn dùng đúng, còn nếu bạn muốn sử dụng learned knowledge đúng, não bạn sẽ cần bỏ công sức kiểm soát (monitor). Nếu bạn rơi vào trường hợp không thể kiểm soát được, bạn sẽ sử dụng các learned knowledge sai.

3, Meaningful Input Hypothesis

We learn languages by one way and only one way: by understanding messages.

Bạn chỉ học tốt khi bạn hiểu được ý nghĩa của những gì bạn học.

4, Affective Filter Hypothesis

Bạn sẽ học nghe - nói tốt khi:
  • Bạn có động lực học cao
  • Bạn có áp lực học thấp
  • Bạn là người hướng ngoại, thích nói chuyện với mọi người.
  • Bạn tin tưởng vào giáo viên / phương pháp mình đang sử dụng để học.

Bây giờ, để hiểu rõ hơn, mình sẽ review một số phương pháp học nghe nói tiếng Anh theo 4 giả thuyết trên.

A, Nghe thụ động (tắm ngôn ngữ)

Một số thầy cô khuyên học sinh của mình đeo tai nghe nghe tiếng Anh càng nhiều càng tốt, ví dụ như khi làm việc nhà, khi đi ngủ, khi ăn cơm, ....

Phương pháp này nhiều khả năng vi phạm giả thuyết Meaningful Input Hypothesis vì thường khi bạn tranh thủ nghe tiếng Anh như vậy, bạn sẽ không chú ý đến ý nghĩa của những gì bạn nghe. Điều này rất khác so với việc bạn nghe hồi chưa biết nói: khi bạn nghe bạn vẫn chú ý đến ý nghĩa của các âm thanh, để đến khi gọi "bố, mẹ" là bạn biết cái âm thanh đấy có một ý nghĩa gì đó khiến "bố, mẹ" có phản ứng đặc biệt khi mình phát ra âm thanh đó.

Đương nhiên, sẽ có cách để khiến phương pháp này hiệu quả hơn, ví dụ như khi nấu ăn, bạn nghe công thức nấu ăn của món bạn định nấu và nấu theo những gì mình nghe được. Khi đó, giả thuyết 3 sẽ được thỏa mãn và đây có thể thành một phương pháp hiệu quả.

B, Chép chính tả

Ngược lại với nghe thụ động là một phương pháp khá khổ cực, đó là chép chính tả.

Phương pháp này nhiều khả năng sẽ không thỏa mãn Acquisition-Learning Hypothesis. Lí do là kĩ năng nghe - nói là kĩ năng cần xử lí thời gian thực, tức đầu bạn phải bật ra một cách tức thì. Khi bạn chép chính tả thì bạn sẽ thường sẽ chỉ nghe một đoạn ngắn rồi chép xuống, trong thời gian đó thì não có thời gian suy nghĩ. Điều này nghĩa là bạn chỉ luyện tập các kĩ năng nghe nói ở mức độ biết, thay vì ở mức độ thụ đắc.

Ngoài ra, phương pháp này còn có khả năng vi phạm Affective Filter Hypothesis, do phương pháp này quá khổ cực, dẫn đến động lực học của học sinh không cao.

Một cách để sửa phương pháp này là thay vì chép ra giấy, bạn hãy nói lại ngay lập tức những gì bạn nghe được. Khi đó, não bạn sẽ có ít thời gian suy nghĩ hơn, nhờ đó bạn sẽ luyện tập được các kiến thức ở mức độ thụ đắc. Ngoài ra, nếu bạn thấy nói mệt quá thì cũng không nhất thiết phải nói những đoạn mình tự tin mình nghe được rồi mà chỉ cần nói lại những phần khó thôi.



Mình sẽ tiếp tục review cho các bạn những phương pháp khác bằng 4 giả thuyết của Stephen Krashen. Nếu bạn có phương pháp học nghe - nói nào muốn được review thì có thể chia sẻ dưới thread này, mình sẽ giúp bạn phân tích.
 
Cách để trước là nói nhanh hơn chút và sau là nói hay là gì bác nhỉ. Em đang tập speaking nhưng khi nói châm đủ hết các âm cuối thì sẽ không nhanh được, các trọng âm của từ thì bác thường đọc nhiều thành quen ah bác, với cả khi nhấn nhá trong câu thì tùy mình nhấn hay thế nào hả bác ơi. Tks bác
 
Review phương pháp luyện nói theo mẫu đi bạn (đọc mẫu trong sách ra)
Phương pháp này có nhiều biến thể, với hiệu quả khác nhau.

Biến thể 1: Bạn chỉ đọc mẫu trong sách ra, chỉ chú tâm vào phát âm sao cho đúng, ngữ điệu sao cho chuẩn, không có sự tương tác với bất cứ người nào trong quá trình luyện tập

Biến thể này vi phạm Meaningful Input Hypothesis một cách khá tinh tế, do trong quá trình luyện tập bạn không nhận được bất cứ phản ứng nào của người đối diện về ý nghĩa của những gì bạn đọc ra, thành ra những gì bạn học được từ bài đọc không để lại bất cứ ấn tượng nào với bạn.

Lí do mình nói một cách khá tinh tế là vì khi đề xuất những giả thuyết này, Stephen Krashen cũng không thể loại bỏ được phương pháp luyện nói bằng việc đọc mẫu là một phương pháp không hiệu quả, tuy nhiên sau khi thử nghiệm phương pháp này trong vòng 5 năm với học viên nước ngoài học tiếng Tây Ban Nha thì ông cũng phát hiện ra là "Talking is not practicing".

Biến thể 2: Bạn luyện nói bằng cách học thuộc lòng mẫu trong bài đọc rồi nói

Phương pháp này phù hợp với Acquisition-Learning Hypothesis và Monitor Hypothesis, vì khi bạn học thuộc lòng các mẫu như vậy thì bạn đã acquire được kiến thức và khi sử dụng bạn không cần phải nghĩ đến các nguyên tắc, nhờ đó khi nói thì bạn sẽ dành não của mình để nghĩ đến những ý tưởng mình muốn truyền đạt và giúp bạn cải thiện được fluency (bạn @loservoz999 có thể thử phương pháp này)

Việc hai giả thuyết còn lại có thỏa mãn hay không tùy thuộc vào mẫu bài học của bạn. Với Meaningful Input Hypothesis, mẫu bài học cần có nhiều cấu trúc câu dễ dùng để bạn có thể dùng các cấu trúc đã học thuộc khi nói chuyện với người bản xứ (bạn có thể tìm họ trong các diễn đàn học tiếng Anh quốc tế trên Reddit / Discord để giao tiếp). Còn về Affective Filter Hypothesis, mẫu cần có nội dung thú vị với chính bản thân bạn.
 
Last edited:
Phương pháp này có nhiều biến thể, với hiệu quả khác nhau.

Biến thể 1: Bạn chỉ đọc mẫu trong sách ra, chỉ chú tâm vào phát âm sao cho đúng, ngữ điệu sao cho chuẩn, không có sự tương tác với bất cứ người nào trong quá trình luyện tập

Biến thể này vi phạm Meaningful Input Hypothesis một cách khá tinh tế, do bạn trong quá trình luyện tập bạn không nhận được bất cứ phản ứng nào của người đối diện về ý nghĩa của những gì bạn đọc ra, thành ra những gì bạn học được từ bài đọc không để lại bất cứ ấn tượng nào với bạn.

Lí do mình nói một cách khá tinh tế là vì khi đề xuất những giả thuyết này, Stephen Krashen cũng không thể loại bỏ được phương pháp luyện nói bằng việc đọc mẫu là một phương pháp không hiệu quả, tuy nhiên sau khi thử nghiệm phương pháp này trong vòng 5 năm với học viên nước ngoài học tiếng Tây Ban Nha thì ông cũng phát hiện ra là "Talking is not practicing".

Biến thể 2: Bạn luyện nói bằng cách học thuộc lòng mẫu trong bài đọc rồi nói

Phương pháp này phù hợp với Acquisition-Learning Hypothesis và Monitor Hypothesis, vì khi bạn học thuộc lòng các mẫu như vậy thì bạn đã acquire được kiến thức và khi sử dụng bạn không cần phải nghĩ đến các nguyên tắc, nhờ đó khi nói thì bạn sẽ dành não của mình để nghĩ đến những ý tưởng mình muốn truyền đạt và giúp bạn cải thiện được fluency (bạn @loservoz999 có thể thử phương pháp này)

Việc hai giả thuyết còn lại có thỏa mãn hay không tùy thuộc vào mẫu bài học của bạn. Với Meaningful Input Hypothesis, mẫu bài học cần có nhiều cấu trúc câu dễ dùng để bạn có thể dùng các cấu trúc đã học thuộc khi nói chuyện với người bản xứ (bạn có thể tìm họ trong các diễn đàn học tiếng Anh quốc tế trên Reddit / Discord để giao tiếp). Còn về Affective Filter Hypothesis, mẫu cần có nội dung thú vị với chính bản thân bạn.
Well, In my opinion, If U enhanced your range of "vocabulary", your speech would be fluency. I mean, when I learnt IELTS Speaking in the first time, I used to hesitate since I didnt have vocabulary do describe what I want to talk
 
Phương pháp này có nhiều biến thể, với hiệu quả khác nhau.

Biến thể 1: Bạn chỉ đọc mẫu trong sách ra, chỉ chú tâm vào phát âm sao cho đúng, ngữ điệu sao cho chuẩn, không có sự tương tác với bất cứ người nào trong quá trình luyện tập

Biến thể này vi phạm Meaningful Input Hypothesis một cách khá tinh tế, do bạn trong quá trình luyện tập bạn không nhận được bất cứ phản ứng nào của người đối diện về ý nghĩa của những gì bạn đọc ra, thành ra những gì bạn học được từ bài đọc không để lại bất cứ ấn tượng nào với bạn.

Lí do mình nói một cách khá tinh tế là vì khi đề xuất những giả thuyết này, Stephen Krashen cũng không thể loại bỏ được phương pháp luyện nói bằng việc đọc mẫu là một phương pháp không hiệu quả, tuy nhiên sau khi thử nghiệm phương pháp này trong vòng 5 năm với học viên nước ngoài học tiếng Tây Ban Nha thì ông cũng phát hiện ra là "Talking is not practicing".

Biến thể 2: Bạn luyện nói bằng cách học thuộc lòng mẫu trong bài đọc rồi nói

Phương pháp này phù hợp với Acquisition-Learning Hypothesis và Monitor Hypothesis, vì khi bạn học thuộc lòng các mẫu như vậy thì bạn đã acquire được kiến thức và khi sử dụng bạn không cần phải nghĩ đến các nguyên tắc, nhờ đó khi nói thì bạn sẽ dành não của mình để nghĩ đến những ý tưởng mình muốn truyền đạt và giúp bạn cải thiện được fluency (bạn @loservoz999 có thể thử phương pháp này)

Việc hai giả thuyết còn lại có thỏa mãn hay không tùy thuộc vào mẫu bài học của bạn. Với Meaningful Input Hypothesis, mẫu bài học cần có nhiều cấu trúc câu dễ dùng để bạn có thể dùng các cấu trúc đã học thuộc khi nói chuyện với người bản xứ (bạn có thể tìm họ trong các diễn đàn học tiếng Anh quốc tế trên Reddit / Discord để giao tiếp). Còn về Affective Filter Hypothesis, mẫu cần có nội dung thú vị với chính bản thân bạn.
Mình thả like thả tim ở đâu nhỉ :)), bài này quá hay luôn. Đọc mấy cái nghiên cứu về sư phạm và 2nd language learning mới thấy vô biên thật sự.
 
Phương pháp này có nhiều biến thể, với hiệu quả khác nhau.

Biến thể 1: Bạn chỉ đọc mẫu trong sách ra, chỉ chú tâm vào phát âm sao cho đúng, ngữ điệu sao cho chuẩn, không có sự tương tác với bất cứ người nào trong quá trình luyện tập

Biến thể này vi phạm Meaningful Input Hypothesis một cách khá tinh tế, do trong quá trình luyện tập bạn không nhận được bất cứ phản ứng nào của người đối diện về ý nghĩa của những gì bạn đọc ra, thành ra những gì bạn học được từ bài đọc không để lại bất cứ ấn tượng nào với bạn.

Lí do mình nói một cách khá tinh tế là vì khi đề xuất những giả thuyết này, Stephen Krashen cũng không thể loại bỏ được phương pháp luyện nói bằng việc đọc mẫu là một phương pháp không hiệu quả, tuy nhiên sau khi thử nghiệm phương pháp này trong vòng 5 năm với học viên nước ngoài học tiếng Tây Ban Nha thì ông cũng phát hiện ra là "Talking is not practicing".

Biến thể 2: Bạn luyện nói bằng cách học thuộc lòng mẫu trong bài đọc rồi nói

Phương pháp này phù hợp với Acquisition-Learning Hypothesis và Monitor Hypothesis, vì khi bạn học thuộc lòng các mẫu như vậy thì bạn đã acquire được kiến thức và khi sử dụng bạn không cần phải nghĩ đến các nguyên tắc, nhờ đó khi nói thì bạn sẽ dành não của mình để nghĩ đến những ý tưởng mình muốn truyền đạt và giúp bạn cải thiện được fluency (bạn @loservoz999 có thể thử phương pháp này)

Việc hai giả thuyết còn lại có thỏa mãn hay không tùy thuộc vào mẫu bài học của bạn. Với Meaningful Input Hypothesis, mẫu bài học cần có nhiều cấu trúc câu dễ dùng để bạn có thể dùng các cấu trúc đã học thuộc khi nói chuyện với người bản xứ (bạn có thể tìm họ trong các diễn đàn học tiếng Anh quốc tế trên Reddit / Discord để giao tiếp). Còn về Affective Filter Hypothesis, mẫu cần có nội dung thú vị với chính bản thân bạn.
Cảm ơn chủ thớt giải đáp. Nếu có thể chủ thớt có thể gợi ý pp theo chủ thớt là hiệu quả được không? (Mục tiêu của mình là IELTS Speaking aim 6.0. Level hiện tại chắc cỡ 5.0)
 
Hiện nay, nếu bạn tìm hiểu phương pháp học nghe - nói hiệu quả, bạn sẽ gặp vô vàn phương pháp khác nhau như nghe thụ động, chép chính tả, học bảng IPA, Effortless English, ... thậm chí cả những phương pháp kết hợp. Bạn có thể đã thử một vài phương pháp và thấy không hiệu quả, vậy làm thế nào để xác định các phương pháp học nghe - nói có khả năng có hiệu quả để bản thân tiếp tục thử nghiệm.

Ở bài viết này, mình sẽ giới thiệu cho các bạn về những giả thuyết của Stephen Krashen để có thể kiểm tra nhanh một phương pháp học nghe - nói có không hiệu quả hay không? Nếu phương pháp học nghe - nói mà vi phạm một trong những giả thuyết dưới đây, ta có thể kết luận nhanh là phương pháp đó không hiệu quả và không đáng để thử nghiệm. Ngược lại, nếu phương pháp mà thỏa mãn các giả thuyết thì đó là phương pháp đáng để bản thân thử nghiệm, còn hiệu quả hay không thì phải đợi thử nghiệm xong ta mới biết được.

1, Acquisition-Learning Hypothesis

Kiến thức về ngôn ngữ của bạn được chia làm hai loại: acquired knowledge và learned knowledge.

Khi bạn acquire (thụ đắc) một kiến thức nào đó, bạn có thể áp dụng kiến thức đó một cách tự động và chính xác, còn nếu bạn mới learn (biết) một kiến thức, thì bạn mới chỉ nắm được bề mặt của kiến thức đó, chưa thể áp dụng một cách tự động được.

2, Monitor Hypothesis

Khi bạn sử dụng acquired knowledge, não bạn không cần bỏ công sức kiểm soát (monitor) mà vẫn dùng đúng, còn nếu bạn muốn sử dụng learned knowledge đúng, não bạn sẽ cần bỏ công sức kiểm soát (monitor). Nếu bạn rơi vào trường hợp không thể kiểm soát được, bạn sẽ sử dụng các learned knowledge sai.

3, Meaningful Input Hypothesis

We learn languages by one way and only one way: by understanding messages.

Bạn chỉ học tốt khi bạn hiểu được ý nghĩa của những gì bạn học.

4, Affective Filter Hypothesis

Bạn sẽ học nghe - nói tốt khi:
  • Bạn có động lực học cao
  • Bạn có áp lực học thấp
  • Bạn là người hướng ngoại, thích nói chuyện với mọi người.
  • Bạn tin tưởng vào giáo viên / phương pháp mình đang sử dụng để học.

Bây giờ, để hiểu rõ hơn, mình sẽ review một số phương pháp học nghe nói tiếng Anh theo 4 giả thuyết trên.

A, Nghe thụ động (tắm ngôn ngữ)

Một số thầy cô khuyên học sinh của mình đeo tai nghe nghe tiếng Anh càng nhiều càng tốt, ví dụ như khi làm việc nhà, khi đi ngủ, khi ăn cơm, ....

Phương pháp này nhiều khả năng vi phạm giả thuyết Meaningful Input Hypothesis vì thường khi bạn tranh thủ nghe tiếng Anh như vậy, bạn sẽ không chú ý đến ý nghĩa của những gì bạn nghe. Điều này rất khác so với việc bạn nghe hồi chưa biết nói: khi bạn nghe bạn vẫn chú ý đến ý nghĩa của các âm thanh, để đến khi gọi "bố, mẹ" là bạn biết cái âm thanh đấy có một ý nghĩa gì đó khiến "bố, mẹ" có phản ứng đặc biệt khi mình phát ra âm thanh đó.

Đương nhiên, sẽ có cách để khiến phương pháp này hiệu quả hơn, ví dụ như khi nấu ăn, bạn nghe công thức nấu ăn của món bạn định nấu và nấu theo những gì mình nghe được. Khi đó, giả thuyết 3 sẽ được thỏa mãn và đây có thể thành một phương pháp hiệu quả.

B, Chép chính tả

Ngược lại với nghe thụ động là một phương pháp khá khổ cực, đó là chép chính tả.

Phương pháp này nhiều khả năng sẽ không thỏa mãn Acquisition-Learning Hypothesis. Lí do là kĩ năng nghe - nói là kĩ năng cần xử lí thời gian thực, tức đầu bạn phải bật ra một cách tức thì. Khi bạn chép chính tả thì bạn sẽ thường sẽ chỉ nghe một đoạn ngắn rồi chép xuống, trong thời gian đó thì não có thời gian suy nghĩ. Điều này nghĩa là bạn chỉ luyện tập các kĩ năng nghe nói ở mức độ biết, thay vì ở mức độ thụ đắc.

Ngoài ra, phương pháp này còn có khả năng vi phạm Affective Filter Hypothesis, do phương pháp này quá khổ cực, dẫn đến động lực học của học sinh không cao.

Một cách để sửa phương pháp này là thay vì chép ra giấy, bạn hãy nói lại ngay lập tức những gì bạn nghe được. Khi đó, não bạn sẽ có ít thời gian suy nghĩ hơn, nhờ đó bạn sẽ luyện tập được các kiến thức ở mức độ thụ đắc. Ngoài ra, nếu bạn thấy nói mệt quá thì cũng không nhất thiết phải nói những đoạn mình tự tin mình nghe được rồi mà chỉ cần nói lại những phần khó thôi.



Mình sẽ tiếp tục review cho các bạn những phương pháp khác bằng 4 giả thuyết của Stephen Krashen. Nếu bạn có phương pháp học nghe - nói nào muốn được review thì có thể chia sẻ dưới thread này, mình sẽ giúp bạn phân tích.
Có rất nhiều pp khác nhau để học tiếng anh, nói chung mún học đc phải từ từ, cố gắng, học nhiều, nghe nhiều, nói nhiều thì những nỗ lực đó sẽ sớm đc đền đáp à. Mà việc học 1 ngôn ngữ mới rất khó, phải có sự kiên trì ko đc thì 2 năm, 3 năm rồi 4 năm thui ạ. Chọn pp học phù hợp nhất với mìn
 
có kênh podcast nào nghe dễ để ngồi nghe trên oto ko ạ, mình thường đi oto đưa rước đi làm nên muốn luyện nghe, trên soptify hoặc cái nào tăt màn hình đc là tốt nhất ạ
 
Tự học listening thì bước đầu mình nên bắt đầu từ đâu các thím, mình tự ôn mà chưa tìm được phương pháp nào để bắt đầu. Về mình thì mình tự ôn về phần reading của general và làm các bài test gần đây chỉ được tầm 5.5-6.0.
Dạo này bắt đầu mình chuyển qua nghe thêm, nhưng xem script thì hiểu nhưng nghe rất khó khăn. Các thím bày cho mình 1 phương pháp hoặc tài liệu nào để mình bắt đầu với =((.
 
có kênh podcast nào nghe dễ để ngồi nghe trên oto ko ạ, mình thường đi oto đưa rước đi làm nên muốn luyện nghe, trên soptify hoặc cái nào tăt màn hình đc là tốt nhất ạ
Cái này bao dễ nghe nha bro :D
 
vậy là bộ Effortless English, Bookworm khá hợp lý đó chứ, có mẫu câu hội thoại để nghe rồi lặp theo, có phát âm để nghe mẫu, có biến thể câu hỏi để "quen" việc để ý đến trọng tâm câu
 
Tự học listening thì bước đầu mình nên bắt đầu từ đâu các thím, mình tự ôn mà chưa tìm được phương pháp nào để bắt đầu. Về mình thì mình tự ôn về phần reading của general và làm các bài test gần đây chỉ được tầm 5.5-6.0.
Dạo này bắt đầu mình chuyển qua nghe thêm, nhưng xem script thì hiểu nhưng nghe rất khó khăn. Các thím bày cho mình 1 phương pháp hoặc tài liệu nào để mình bắt đầu với =((.

Hi bạn
Hiện tại có rất nhiều giáo trình luyện nghe từ các nhà xuất bản như Oxford và Cambridge. Tuy nhên, việc trả lời được một câu hỏi nào đó chỉ có tính chất hên - xui (Ai đó trả lời đúng có thể do vô tình chọn nhầm đáp án chứ không phải do hiểu được toàn bộ bài nghe)
Để khắc phục khuyết điểm này, Riolish đã tiên phong tái hiện mô hình Dictation (Đọc chính tả), giúp người học có thể viết lại được chính xác những gì đã nghe
Riolish có hơn 600 bài Listening, được tái hiện trên 12 dạng câu hỏi khác nhau, được dịch song ngữ 100% giúp tiết kiệm đáng kể thời gian tra từ điển. Riolish cũng có cơ chế hỗ trợ thông minh, giúp bạn có thể tập trung vào những câu khó nghe…
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về ứng dụng Riolish, vui lòng liên hệ với chúng tôi hoặc truy cập website riolish.vn
Cảm ơn bạn
 
Cái này bao dễ nghe nha bro :D

Phải chi đi làm mà tụi client nói dễ nghe vậy thì hay biết mấy

:too_sad: :doubt:
 
Back
Top