(Cần lời khuyên) Nhờ các anh em tư vấn nghề nghiệp cho 1 người có tính cách hướng nội, trầm cảm

Risky...

Member
Chào mọi người. Mình tham gia voz mấy năm nay nhưng chủ yếu toàn tàu ngầm đọc tâm sự của mọi người, thỉnh thoảng mới comment chút cho vui. Hôm nay có việc lăn tăn khó nghĩ nên lập thớt, mong nhận được lời khuyên từ mọi người:)
Mình năm nay 27 tuổi. Ở tuổi này thì đáng lẽ cũng phải xác định dc đường hướng phấn đấu cho sự nghiệp rồi, thậm chí cũng đến lúc tính chuyện vợ con. Nhưng mình đúng là thuộc dạng top của loser. Học đại học xong, ra trường mình làm loăng quăng mỗi chỗ mỗi tí. Đến giờ kinh nghiệm nhiều nhất là gần 2 năm làm kế toán thuế, lương 6-7 củ:canny: giờ cảm thấy ko còn tha thiết với nghề kế toán, muốn tìm 1 công việc khác để làm lại cuộc đời, thoát kiếp loser mà chẳng biết đường hướng nào mà phấn đấu:(
Mình tự thấy lý do chính khiến đời mình thảm hại như bây giờ là do tính cách mình rất dở hơi:( mình cũng từng vài lần chia sẻ ở 1 số thớt về vấn đề trầm cảm. Rằng mình có tiền sử nhiều năm bị trầm cảm khá nặng. Và gọi chung là trầm cảm thôi, chứ mình tự thấy là tâm lý của mình sau nhiều năm nó đã tiến hoá thành nhiều dạng bệnh hoạn, biến thái, lập dị lắm rồi:(
Nói sơ sơ 1 chút thì mình rất hướng nội và sống khép kín, ngại giao tiếp xã hội. Ngày còn đi học mình vốn ít chơi bời, cũng ít bạn bè. Lên đại học thì cũng chỉ thỉnh thoảng nói chuyện với 1-2 đứa bạn ngồi cùng bàn. Ngoài ra thì ko vui chơi, ko giao lưu với tập thể lớp, ko chơi game, cũng ko yêu đương gái gú gì. :(
Ra trường đi làm, mình cũng chả giao lưu chuyện trò với đồng nghiệp, chỉ lủi thủi một mình đến ngồi làm rồi hết buổi ra về như 1 cái bóng vô hình (cũng may các sếp trong công ty thấy thương hại với thấy cũng chăm chỉ nên cũng kệ cho ngồi làm chứ ko đuổi:(). Đến bây giờ, 27 tuổi, mình coi như ko có bạn bè gì, chưa một mảnh tình vắt vai, mình xa lánh với chính cả gia đình mình, chả hỏi han chuyện trò gì đến anh em họ hàng, ko quan tâm họ ra sao, cũng chẳng muốn ai hỏi thăm gì đến mình cả:(
Mình rất ngại giao tiếp, sợ đám đông. Đi làm 1 thời gian, tính cách có thay đổi dc 1 chút nhưng cũng chả khá hơn là bao. Kiểu như mới đầu vào 1 môi trường mới. Lúc ban đầu mình cũng có thể khá chủ động chào hỏi, bắt chuyện mọi người. Nhưng tất cả chỉ là sự gượng ép, giả dối. Chỉ dc 1 thời gian ngắn là mình lại quay về với bản tính thật của mình, muốn tránh xa tất cả, quay về thu mình lại với thế giới cô độc của mình:( chỉ riêng việc phải ở cạnh người khác, phải nói chuyện với người khác thôi cũng đủ khiến mình thấy khó chịu. Mình thường xuyên bị stress. Stress vì công việc 1 phần thì stress vì các mối quan hệ với đồng nghiệp, với khách hàng phải gấp vài ba lần. :confused:
Ko biết voz có nhiều người trầm cảm hay gặp trường hợp giống mình ko. Mình luôn cảm thấy cuộc sống này giống như 1 bức tranh ghép hình. Mỗi người như 1 mảnh ghép, và sớm muộn họ cũng tìm dc 1 chỗ nào đấy phù hợp để ghép vào. Còn mình thì giống như 1 miếng ghép bị đặt nhầm bộ vậy, đặt chỗ nào cũng thấy lệch, ko thể hoà hợp với bất kỳ chỗ nào, chỉ đứng 1 mình 1 góc riêng =((
Nhiều khi mình ngồi nhìn các đồng nghiệp túm tụm buôn chuyện, nói cười với nhau mà cảm thấy họ như 1 giống loài khác vậy. Sao họ có thể thoải mái cười đùa vui vẻ với nhau vậy? Còn mình thì chẳng muốn nói chuyện với ai, chỉ muốn ở 1 mình=((
Mình cứ thế sống lặng lẽ. Ngày qua ngày sáng dậy đi làm. Làm 1 công việc mà mình ko hứng thú, thường xuyên gặp stress khi giao tiếp với khách hàng, đồng nghiệp. Tối về phòng trọ cũng chỉ ăn uống, tắm giặt rồi lướt web linh tinh 1 lúc rồi đi ngủ, mai lại lặp lại. Cuối tuần rảnh mình cũng chỉ tải phim về nằm coi, rồi đi lang thang 1 mình ngoài đường cho hết ngày. Thứ 2 lại tiếp tục 1 tuần mới giống như tuần cũ=((
Ko bạn bè, ko yêu đương, ko gia đình, ko đam mê hay thú vui, ko có định hướng cụ thể cho cuộc đời, sức khoẻ yếu kém, ngoại hình nhìn gầy gò chán đời, lương 6-7tr chỉ đủ để sống sót, lê lết qua ngày trong căn phòng trọ tồi tàn lụp xụp.=((
Nói sơ qua 1 chút vậy để các bạn hình dung về tính hướng nội của mình. 1 số cái biến thái, bệnh hoạn thì thôi để lúc khác mình nói:canny:
Giờ mình đang muốn tìm 1 công việc mới phù hợp hơn với tính cách của mình để theo đuổi.
Mình vẫn mong có 1 nghề nghiệp nào đó có thể làm tự do online, ko cần phải đến cty, ko cần phải giao tiếp nhiều. Các bạn đừng khuyên mình học lập trình nhé. Mình biết là nó ko dễ ăn, 5-6 năm trời cày cuốc của người khác chứ ko ít, mình biết thân biết phận nên ko dám ảo tưởng là học xong 1 khoá học 3-4 tháng là kiếm lương nghìn đô đâu:(
các bạn biết công việc gì mà chỉ cần tìm tòi học hỏi khoảng 6 tháng -1 năm là có thể kiếm tiền dc ko, mình ko mong nhiều, tháng kiếm 6-7tr là được rồi. :(
Mình đang tìm hiểu về bộ môn trading(chứng khoán...). Nhưng món này mà để làm nghề chính thì khá phiêu vì rủi ro cao, có lẽ chỉ hợp làm nghề tay trái kiếm thêm thôi.:(
Mình thấy voz cũng nhiều bạn có nghề tay trái làm MMO các thứ. Các bạn cho mình lời khuyên với.
Mình từng học học viện tài chính. Tự thấy khả năng tư duy và suy luận tốt, ngày đi học cũng dc khen là thông minh. Giờ có công việc nào để mình có thể bắt đầu học hỏi lại ko?
Cũng ko mong dc nhận làm đệ tử hay truyền nghề gì, chỉ cần các bác gợi ý hoặc nói sơ qua chút về 1 công việc nào đó để mình có manh mối tìm hiểu là tốt lắm rồi. Mình cảm ơn trước nhé:)

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
 
Còn hạn chế về hoà nhập thì chỉ có làm chủ thôi, có tiền thì kiếm cái thương hiệu nhượng quyền nào đó mà mở
 
em làm online nhưng em cũng phải giao tiếp khách hàng các kiểu

Vâng, em cũng chỉ mong có thể hạn chế việc giao tiếp thôi chứ ko mong là cắt bỏ hẳn. Kiểu như làm về các mảng ngành kinh tế thì cần mồm mép, giao tiếp, bia rượu để tạo mối quan hệ, thì mới dễ thăng tiến lên cao được. Mấy cái đó thì em ko kham nổi.
Chứ nói chuyện bình thường thì e vẫn ổn chứ cũng ko đến mức cực đoan như mấy người hikimori của nhật bản, ám ảnh đến mức ko dám bước chân ra khỏi nhà hay ko nói 1 lời nào được với ai.
Dù gì em cũng đi làm mấy năm rồi. Chỉ là về mặt giao tiếp xã hội em quá kém và bản tính vốn quá khép kín, giao tiếp với người khác em toàn phải tỏ ra mình xởi lởi thân thiện, đeo lên bộ mặt vui vẻ hoà đồng ko thật với lòng mình nên khá là stress, nên muốn hạn chế điểm yếu này đi thôi bác:( chứ vài ba câu khách sáo thì em cũng nói dc. Như e có chia sẻ ở trên, đặt em vào 1 môi trường mới thì có khi em lại nhanh mồm bắt chuyện, chào hỏi. Có khi người ngoài nhìn vào lại tưởng thằng này thân thiện dễ gần. Nhưng chỉ dc 1 thời gian ngắn lúc đầu thôi, ko thể gượng cười mãi dc. Kiểu j rồi em cũng muốn đạp đổ đi hết để quay về lủi thủi trong cái vỏ ốc của mình. =((
À mà bác làm online là làm nghề gì vậy?

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
 
Tự thân đầu tư kinh doanh vào cái gì bác có thể nghiên cứu và đào sâu vào.
Làm PT 6 múi chẳng hạn, khả năng ch ch khá là cao :shame:
 
Vâng, em cũng chỉ mong có thể hạn chế việc giao tiếp thôi chứ ko mong là cắt bỏ hẳn. Kiểu như làm về các mảng ngành kinh tế thì cần mồm mép, giao tiếp, bia rượu để tạo mối quan hệ, thì mới dễ thăng tiến lên cao được. Mấy cái đó thì em ko kham nổi.
Chứ nói chuyện bình thường thì e vẫn ổn chứ cũng ko đến mức cực đoan như mấy người hikimori của nhật bản, ám ảnh đến mức ko dám bước chân ra khỏi nhà hay ko nói 1 lời nào được với ai.
Dù gì em cũng đi làm mấy năm rồi. Chỉ là về mặt giao tiếp xã hội em quá kém và bản tính vốn quá khép kín, giao tiếp với người khác em toàn phải tỏ ra mình xởi lởi thân thiện, đeo lên bộ mặt vui vẻ hoà đồng ko thật với lòng mình nên khá là stress, nên muốn hạn chế điểm yếu này đi thôi bác:( chứ vài ba câu khách sáo thì em cũng nói dc. Như e có chia sẻ ở trên, đặt em vào 1 môi trường mới thì có khi em lại nhanh mồm bắt chuyện, chào hỏi. Có khi người ngoài nhìn vào lại tưởng thằng này thân thiện dễ gần. Nhưng chỉ dc 1 thời gian ngắn lúc đầu thôi, ko thể gượng cười mãi dc. Kiểu j rồi em cũng muốn đạp đổ đi hết để quay về lủi thủi trong cái vỏ ốc của mình. =((
À mà bác làm online là làm nghề gì vậy?

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
e làm digital marketing
 
Không nói nhiều :confident:
img_20210325_133232-jpg.463360
 
Vâng, em cũng chỉ mong có thể hạn chế việc giao tiếp thôi chứ ko mong là cắt bỏ hẳn. Kiểu như làm về các mảng ngành kinh tế thì cần mồm mép, giao tiếp, bia rượu để tạo mối quan hệ, thì mới dễ thăng tiến lên cao được. Mấy cái đó thì em ko kham nổi.
Chứ nói chuyện bình thường thì e vẫn ổn chứ cũng ko đến mức cực đoan như mấy người hikimori của nhật bản, ám ảnh đến mức ko dám bước chân ra khỏi nhà hay ko nói 1 lời nào được với ai.
Dù gì em cũng đi làm mấy năm rồi. Chỉ là về mặt giao tiếp xã hội em quá kém và bản tính vốn quá khép kín, giao tiếp với người khác em toàn phải tỏ ra mình xởi lởi thân thiện, đeo lên bộ mặt vui vẻ hoà đồng ko thật với lòng mình nên khá là stress, nên muốn hạn chế điểm yếu này đi thôi bác:( chứ vài ba câu khách sáo thì em cũng nói dc. Như e có chia sẻ ở trên, đặt em vào 1 môi trường mới thì có khi em lại nhanh mồm bắt chuyện, chào hỏi. Có khi người ngoài nhìn vào lại tưởng thằng này thân thiện dễ gần. Nhưng chỉ dc 1 thời gian ngắn lúc đầu thôi, ko thể gượng cười mãi dc. Kiểu j rồi em cũng muốn đạp đổ đi hết để quay về lủi thủi trong cái vỏ ốc của mình. =((
À mà bác làm online là làm nghề gì vậy?

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
Fen này cũng giống tôi :sad:
 
Ngành IT Việt Nam hiện nay ở đầu của sự phát triển. Có thể nói IT là vua của các nghề. Vừa có tiền, có quyền. Vừa kiếm được nhiều $ lại được xã hội trọng vọng.

Thằng em mình học bách khoa cơ khí, sinh năm 96. Tự mày mò học code rồi đi làm remote cho công ty Mỹ 2 năm nay. Mỗi tối online 3-4 giờ là xong việc. Lương tháng 3k6. Nhưng thu nhập chính vẫn là từ nhận các project bên ngoài làm thêm. Tuần làm 2,3 cái nhẹ nhàng 9,10k tiền tươi thóc thật không phải đóng thuế. Làm gần được 3 năm mà nhà xe nó đã mua đủ cả. Nghĩ mà thèm.

Gái gú thì cứ nghe nó bảo làm CNTT thì chảy nước. Có bé kia dân du học sinh Úc, về được cô chị giới thiệu làm ngân hàng VCB. Thế nào thằng ấy đi mở thẻ tín dụng gặp phải thế là hốt được cả chị lẫn em. 3 đứa nó sống chung một căn hộ cao cấp. Nhà con bé vừa giàu vừa gia giáo (cha là tiến sĩ giảng viên đại học, mẹ nó à phó chánh án) biết chuyện ban đầu phản đối sau biết thằng đấy học IT thì đổi thái độ, cách ba bữa hỏi thăm, năm bữa tặng quà cho ba mẹ nó giục cưới kẻo lỡ kèo. Định tháng này cưới con chị và tiêp tục sống với con em nhưng dính dịch dời đám cưới lại rồi.
 
Chủ thớt tính cách giống hệt mình luôn, ko khác 1 tý gì. Mình đang tính mở ra cửa hàng gì đó để làm chủ đây. Mình ở HN, chủ thớt ở đâu vậy?:D
 
Chào mọi người. Mình tham gia voz mấy năm nay nhưng chủ yếu toàn tàu ngầm đọc tâm sự của mọi người, thỉnh thoảng mới comment chút cho vui. Hôm nay có việc lăn tăn khó nghĩ nên lập thớt, mong nhận được lời khuyên từ mọi người:)
Mình năm nay 27 tuổi. Ở tuổi này thì đáng lẽ cũng phải xác định dc đường hướng phấn đấu cho sự nghiệp rồi, thậm chí cũng đến lúc tính chuyện vợ con. Nhưng mình đúng là thuộc dạng top của loser. Học đại học xong, ra trường mình làm loăng quăng mỗi chỗ mỗi tí. Đến giờ kinh nghiệm nhiều nhất là gần 2 năm làm kế toán thuế, lương 6-7 củ:canny: giờ cảm thấy ko còn tha thiết với nghề kế toán, muốn tìm 1 công việc khác để làm lại cuộc đời, thoát kiếp loser mà chẳng biết đường hướng nào mà phấn đấu:(
Mình tự thấy lý do chính khiến đời mình thảm hại như bây giờ là do tính cách mình rất dở hơi:( mình cũng từng vài lần chia sẻ ở 1 số thớt về vấn đề trầm cảm. Rằng mình có tiền sử nhiều năm bị trầm cảm khá nặng. Và gọi chung là trầm cảm thôi, chứ mình tự thấy là tâm lý của mình sau nhiều năm nó đã tiến hoá thành nhiều dạng bệnh hoạn, biến thái, lập dị lắm rồi:(
Nói sơ sơ 1 chút thì mình rất hướng nội và sống khép kín, ngại giao tiếp xã hội. Ngày còn đi học mình vốn ít chơi bời, cũng ít bạn bè. Lên đại học thì cũng chỉ thỉnh thoảng nói chuyện với 1-2 đứa bạn ngồi cùng bàn. Ngoài ra thì ko vui chơi, ko giao lưu với tập thể lớp, ko chơi game, cũng ko yêu đương gái gú gì. :(
Ra trường đi làm, mình cũng chả giao lưu chuyện trò với đồng nghiệp, chỉ lủi thủi một mình đến ngồi làm rồi hết buổi ra về như 1 cái bóng vô hình (cũng may các sếp trong công ty thấy thương hại với thấy cũng chăm chỉ nên cũng kệ cho ngồi làm chứ ko đuổi:(). Đến bây giờ, 27 tuổi, mình coi như ko có bạn bè gì, chưa một mảnh tình vắt vai, mình xa lánh với chính cả gia đình mình, chả hỏi han chuyện trò gì đến anh em họ hàng, ko quan tâm họ ra sao, cũng chẳng muốn ai hỏi thăm gì đến mình cả:(
Mình rất ngại giao tiếp, sợ đám đông. Đi làm 1 thời gian, tính cách có thay đổi dc 1 chút nhưng cũng chả khá hơn là bao. Kiểu như mới đầu vào 1 môi trường mới. Lúc ban đầu mình cũng có thể khá chủ động chào hỏi, bắt chuyện mọi người. Nhưng tất cả chỉ là sự gượng ép, giả dối. Chỉ dc 1 thời gian ngắn là mình lại quay về với bản tính thật của mình, muốn tránh xa tất cả, quay về thu mình lại với thế giới cô độc của mình:( chỉ riêng việc phải ở cạnh người khác, phải nói chuyện với người khác thôi cũng đủ khiến mình thấy khó chịu. Mình thường xuyên bị stress. Stress vì công việc 1 phần thì stress vì các mối quan hệ với đồng nghiệp, với khách hàng phải gấp vài ba lần. :confused:
Ko biết voz có nhiều người trầm cảm hay gặp trường hợp giống mình ko. Mình luôn cảm thấy cuộc sống này giống như 1 bức tranh ghép hình. Mỗi người như 1 mảnh ghép, và sớm muộn họ cũng tìm dc 1 chỗ nào đấy phù hợp để ghép vào. Còn mình thì giống như 1 miếng ghép bị đặt nhầm bộ vậy, đặt chỗ nào cũng thấy lệch, ko thể hoà hợp với bất kỳ chỗ nào, chỉ đứng 1 mình 1 góc riêng =((
Nhiều khi mình ngồi nhìn các đồng nghiệp túm tụm buôn chuyện, nói cười với nhau mà cảm thấy họ như 1 giống loài khác vậy. Sao họ có thể thoải mái cười đùa vui vẻ với nhau vậy? Còn mình thì chẳng muốn nói chuyện với ai, chỉ muốn ở 1 mình=((
Mình cứ thế sống lặng lẽ. Ngày qua ngày sáng dậy đi làm. Làm 1 công việc mà mình ko hứng thú, thường xuyên gặp stress khi giao tiếp với khách hàng, đồng nghiệp. Tối về phòng trọ cũng chỉ ăn uống, tắm giặt rồi lướt web linh tinh 1 lúc rồi đi ngủ, mai lại lặp lại. Cuối tuần rảnh mình cũng chỉ tải phim về nằm coi, rồi đi lang thang 1 mình ngoài đường cho hết ngày. Thứ 2 lại tiếp tục 1 tuần mới giống như tuần cũ=((
Ko bạn bè, ko yêu đương, ko gia đình, ko đam mê hay thú vui, ko có định hướng cụ thể cho cuộc đời, sức khoẻ yếu kém, ngoại hình nhìn gầy gò chán đời, lương 6-7tr chỉ đủ để sống sót, lê lết qua ngày trong căn phòng trọ tồi tàn lụp xụp.=((
Nói sơ qua 1 chút vậy để các bạn hình dung về tính hướng nội của mình. 1 số cái biến thái, bệnh hoạn thì thôi để lúc khác mình nói:canny:
Giờ mình đang muốn tìm 1 công việc mới phù hợp hơn với tính cách của mình để theo đuổi.
Mình vẫn mong có 1 nghề nghiệp nào đó có thể làm tự do online, ko cần phải đến cty, ko cần phải giao tiếp nhiều. Các bạn đừng khuyên mình học lập trình nhé. Mình biết là nó ko dễ ăn, 5-6 năm trời cày cuốc của người khác chứ ko ít, mình biết thân biết phận nên ko dám ảo tưởng là học xong 1 khoá học 3-4 tháng là kiếm lương nghìn đô đâu:(
các bạn biết công việc gì mà chỉ cần tìm tòi học hỏi khoảng 6 tháng -1 năm là có thể kiếm tiền dc ko, mình ko mong nhiều, tháng kiếm 6-7tr là được rồi. :(
Mình đang tìm hiểu về bộ môn trading(chứng khoán...). Nhưng món này mà để làm nghề chính thì khá phiêu vì rủi ro cao, có lẽ chỉ hợp làm nghề tay trái kiếm thêm thôi.:(
Mình thấy voz cũng nhiều bạn có nghề tay trái làm MMO các thứ. Các bạn cho mình lời khuyên với.
Mình từng học học viện tài chính. Tự thấy khả năng tư duy và suy luận tốt, ngày đi học cũng dc khen là thông minh. Giờ có công việc nào để mình có thể bắt đầu học hỏi lại ko?
Cũng ko mong dc nhận làm đệ tử hay truyền nghề gì, chỉ cần các bác gợi ý hoặc nói sơ qua chút về 1 công việc nào đó để mình có manh mối tìm hiểu là tốt lắm rồi. Mình cảm ơn trước nhé:)

Gửi từ Google Pixel 3a bằng vozFApp
cố giữ công việc cũ, tìm kiếm các thứ liên quan kiểu tự làm món gì đó nhỏ nhỏ đẹp vidu như hôm nay cá, hồ rêu sinh thái, kiểu giống giống vậy sẽ bớt stress hơn lại còn có khả năng tự mình làm chủ đem bán những món đồ đó nữa, cô gắng lên anh chủ tus, tính cách em cũng giống như anh nên ra đời cảm thấy thật vất vả dần dần cũng phải cô chịu thôi
 
27 tuổi vẫn chuyển qua IT kịp ki có gì phải sợ cả. Học khóa ngắn hạn 1 năm rồi sau đó xin đi thực tập là có thể màn việc được nếu bạn đủ quyết tâm.
 
Em cũng giống như chủ thớt mà thích giao tiếp chém gió hơn. Em cũng có kng làm 2 năm nhưng đang thất nghiệp được 6 tháng và đang tìm việc khác với mảng mới hoàn toàn liên quan đến giao tiếp kết nói (ko phải sale hay cskh), làm trong môi trường quốc tế là ok.
Em cũng ko ký hợp đồng trên bàn nhậu được, cũng ko làm ăn gian lận trái lương tâm.
Giờ muốn đổi sang nghề mới mà lương thấp quá, nhảy lại ngành cũ thì dốt nên ko giỏi trong ngành được, học hoài eo hiểu moẹ gì hết!
Giờ mỗi ngày đang vất vả tìm định hướng mới mà 6 tháng rồi chưa nghĩ ra. Cay thật :beat_brick:
 
Fen giống thằng bạn mình. Nói chung nên tạm thời nên giữ cái nghề để có đồng tiền. Nên dành một ít phút mỗi ngày để suy ngẫm về bản thân, cv, cuộc sống. Còn về giao tiếp thì do tính cách nên khó sửa, t khuyên nên kiếm ng bạn, r cuối tuần đi cf hoặc nhậu gì đó, rồi từ từ bộc bạch, như v sẽ dần bik giao tiếp và cũng thấy giao tiếp vs mn thì easy và simple, chứ hk có gì phải sợ. Thân
 
Back
Top