Chửi cũng thế, loại này đàn ông mình né ra thôi, gặp mấy bà kiểu này, thì cho vợ nó ra combat chửi lại còn mình bảo kê.
Đi làm ngán mấy bà suốt ngày nghĩ mình là nạn nhân của 1 sự ức hiếp gì đấy, mà mấy con ngu nữ đéo hiểu rằng chả ai rãnh ức hiếp nếu bạn làm được việc, toàn lười việc thì như cứt ai mà thèm giữ, góp ý để cải thiện thì buổi trưa ăn cơm nghe loáng thoáng "nó muốn làm khó tao ấy" đảm bảo bả rêu rao khắp nơi như mình là 1 nạn nhân của sự bất công bạn à. Mới lên quản lý mình còn lơ tơ mơ, sau này quen rồi đéo nói tình nghĩa gì với mấy bà này hết ( chỉ 1 lần bạn cho qua thôi là nó kiểu "chút lên tao xin thằng A dễ ấy mà" Một lần nọ có con bé mới vào làm, đc ba chở đi làm, trưa ông già mua cơm qua... chuyện chỉ có vậy mà mấy bả biến thành con bé làm sgbb. Con bé trầm cảm khóc bỏ việc luôn
Tôi điên quá báo cáo với sếp về vấn đề nhân sự chi nhánh quá nhiều, cần giảm bớt mà vẫn có thể đảm bảo lượng công việc, sếp tổng ở HN nghe mừng húm, giao tôi việc cắt giảm, nhưng kế hoạch chưa đủ, vì có nhiều đứa dính quen HR. Tôi thêm mấy cái quy định mới vào " ko facebook, báo cáo lại các task ko hoàn thành trước 2h ..." Hehe đám gái già đấy chả nhảy dựng lên. Điều đặc biệt là đám trẻ lúc đầu cũng ồn ào như đám già nhưng sau thời gian thì ổn hết, còn đám già thì vẫn kiểu cậy già chống đối, sau đó thì bay màu hết.
Giờ cả chi nhánh chỉ còn đúng 1 bà lao công 42t, còn lại nữ hầu hết dưới 35t, năng suất cv tăng nhiều, bớt có cảnh bu bu lại giữa trưa, chị tôi nói ở trên đang nộp hồ sơ xin việc khắp nơi, tôi mới phím cho bên HR
Loại này bạn nói cái gì nó cũng ko nghe đâu, cái nó quan tâm là quyền lợi của nó có đảm bảo ko thôi à.