Chạnh lòng khi thấy những đứa bạn thưở hàn vi lần lượt thành công còn mình vẫn chưa có gì

hạnh phúc = cái mình có - cái mình mong muốn.
Đấy công thức đấy thím. Dương thì tốt mà âm thì tăng cái mình có lên or giảm cái mong muốn xuống. còn bạn bè mỗi ng một số phận tình bạn là thứ tiền không mua được mà.
Mình cũng có đám bạn từ hồi chia nhau 20k đi uống bia đến giờ thằng thì mua được chung cư, thằng thì mua nhà mặt đất ở HN mà chơi bời vẫn vui vẻ với nhau. Nó có cái mạnh thì mình cũng có cái mạnh thím ạ.
Thím mới chỉ nhìn về góc độ tiền bạc, còn góc độ sức khỏe, gia đình, vợ con, mối quan hệ xung quanh.. thế giới quan mỗi người mỗi khác.
 
So sánh làm gì cho mệt. M sống thấy thoải mái là được rồi.

Sent from Xiaomi Redmi Note 7 using vozFApp
 
Làm cấy chi mà nợ kinh rứa bác

via theNEXTvoz for iPhone
đầu năm 2019 tôi làm xuất khẩu, đầu tư nhà xưởng dây chuyền sơ chế, đóng gói thành phẩm hàng nông sản, kho bãi bảo quản ... vừa xuất đi 400 tấn nông sản thì dịch tới đóng cửa khẩu, nông sản không đi được, thế là mất trắng, vốn liếng + vay mượn mà ko xuất hàng đi được, mất hết, nợ nần chồng chất...
 
Tư tưởng ngày xưa là cứ phải đi học đại học mới khá nhưng xã hội thay đổi nhanh quá. giờ anh đi học thì a có kiến thức và anh có nhận thức nhưng mà về khoản kiếm tiền thì nó lại k liên quan lắm. đi học đh ra làm công ăn lương mức văn phòng max trung bình khoảng 25-30tr . nhưng anh kinh doanh buôn bán ở ngoài lại lên 50-60tr.
Nên mấy ông đi học cảm thấy hụt hẫng quá ( có cả tôi) :(
bạn bè ở quê em tầm tuổi nó nghỉ học từ cấp 2 cấp 3 giờ chạy xe tải nhà nó sương sương tháng cũng 40 củ đều đều. mình được cái mã là đi học chứ nghèo vl ra. nhưng mà đường dài mới biết ngựa hay. ae cứ đi làm. thời sẽ đến.

Thời điểm dịch ntn em muốn về quê cho rồi. chứ ở ngoài này đói quá đi :(
 
Last edited:
Cũng chạnh lòng thật, gặp lại bạn bè chúng nó hỏi mày làm gì nhiều tiền thế, tôi đéo biết phải trả lời làm sao
 
Kệ người ta đi, mỗi người 1 cuộc sống so sánh làm gì thêm tủi thân, còn sống là hạnh phúc rồi. Còn tiền bạc dạnh vọng là vật ngoài thân nay có mai mất là chuyện thường, mình có thằng bạn sướng từ nhỏ phải gọi là công tử trong các loại công tử. Mẹ là trưởng phòng giáo dục tỉnh, bố là giảm đốc ngân hàng tỉnh luôn, từ nhỏ đến lớn không biết khái niệm khổ là gì, đùng cái hồi năm 6 đại học ( nó nợ môn mãi 6 năm mới ra trường) đang định hướng về quê ngồi tiếp lên ghế bố. Mà bố nó bị điều tra tham nhũng, nhà cửa tài sản bị phong tỏa, mẹ thì dính đến chạy điểm cũng trong diện điều tra. Cuộc đời gọi là đi vào ngõ cụt.
 
Back
Top