Cháu thất vọng về mình quá các bác ạ

Cố gắng đi cháu . còn trẻ chán. Thời như cháu bác mang theo bao ước mơ,cố gắng về tương lai tươi sáng. bác tin rồi 1 ngày cháu cũng đi phụ hồ ,bốc vác như bao người có ước mơ mãnh liệt như cháu thôi
 
Thế hệ trẻ của Vịt ko hư đốn mới lạ..
1. Đứa thì Fuckbook
2. Đứa thì Tiktok
3. Đứa thì Youtube hư hỏng
vv..
À quên.. đứa thì vào voz là nó biết tất những cái trên ... 2k3 thì hỏng rồi
JK6Vruw.gif
z3csa3z.gif
1989 mà vào voz còn hỏng nữa là :doubt:
 
Ở đâu chắc cháu bé nhất rồi, cháu mới 2k3 thôi, cháu thấy tiếc quá, các bác cho cháu trải lòng nhé. Chuyện là cấp 2 là thời huy hoàng của cháu vì cháu không học lớp chọn (trường cháu chọn học sinh lớp chọn khá củ chuối, học bán trú thì mới được vào, không bán trú thì đá ra lớp thường) nhưng học rất tốt, nếu không muốn nói là ăn đứt bọn lớp chọn, thầy cô rất yêu quý, là một trong những thằng nổi bật học cực giỏi (trong trường thôi). Cháu cũng biết yêu sớm, cháu quen đứa cùng lớp từ lớp 8 tới đầu lớp 10, cũng gọi là biết mùi gái :shame: nói chung thời đấy cháu là ông hoàng thật sự, thế mà lúc thì tuyển cấp 3 cháu lại đưa ra cái lựa chọn ngu xuẩn nhất cuộc đời: đặt nguyện vọng 1 trường bét huyện để học:( trong khi nếu cố gắng cháu hoàn toàn có thể đậu chuyên vì lúc thi chuyển cấp cháu không học gì vẫn dư đậu trường top 1 huyện rồi. Lúc đấy phần vì còn nhỏ, với lại nhà cháu cũng có chút vấn đề, cộng thêm người yêu cũng muốn vào trường đấy nên cháu suy nghĩ không được minh mẫn, cháu chọn luôn cái trường đấy. Lúc đó cháu không biết cái môi trường nó ảnh hưởng rất nhiều tới mình như thế. Vào trường đó thì học hành với cháu vẫn nhẹ nhàng thôi, không cần cố gắng vẫn điểm 10 ngon ơ, cháu vẫn nghĩ là do mình giỏi mà cháu không biết đề trường cháu là đề chống liệt của trường khác, giáo viên cũng dạy căn bản thôi vì trường điểm thấp mà. Trường cùi nên bạn bè cũng cùi theo, cháu bắt đầu học theo tụi nó ăn chơi (không đến nỗi báo nhà, ăn chơi theo kiểu mấy thằng nhóc thôi), nói thật thì cũng vui, nhưng chả có ích lợi gì hết các bác ạ. Ở chung với bọn đấy cái mindset của cháu nó cũng bần dần theo thời gian. Hôm nay vô tình cháu mò được fb của bọn học giỏi trong trường thời cấp 2, tụi nó chọn trường điểm, trường tốt, đứa nào cũng có giải thành phố, có đứa đậu chuyên còn được đi thi quốc gia, cháu mới nhận ra mình ở trong cái giếng của mình lâu quá:( dù biết bọn nó có giải này giải kia cũng là công sức vất vả của bọn nó, nhưng nếu lúc đó cháu không hồ đồ vậy, cháu chọn một ngôi trường phù hợp với khả năng của mình có lẽ bây giờ cháu đã khác. Nếu cháu cố gắng hơn có lẽ bây giờ cháu đã khác. Giờ cháu cũng đậu cái ngành tạm được nhưng cháu thất vọng quá các bác. Dù có đổ lỗi thế nào thì cũng là lỗi cháu khi chọn cái cách sống buông thả như thế, cháu chỉ biết tự trách bản thân thôi:(
thế giờ còn yêu cái con kia không? :big_smile: tôi thì khác fen, thời huy hoàng nhất cũng là cấp 2, vào đc trường ngon nhất của thành phố đcm oai vcl luôn, đi đâu hàng xóm họ hàng cũng nể :beauty: nhưng vào học rồi mới nhận ra k thể theo kịp đc tư duy của bọn học cùng do hồi cấp 1 k có học học toán nâng cao để nâng tư duy mà trường c2 của tôi thì hãm vl, dạy trên lớp thì cơ bản mà lúc thi toàn dạng nâng cao đéo đâu. mà bọn học giỏi chỗ tôi chúng nó chảnh cực kì, k bao giờ chơi với mấy đứa ngu luôn lại càng k bao giờ chơi với mấy đứa nghèo nên tôi gần như đéo có bạn luôn:cry: sau 2 năm hsk 6 7 thì lên lớp 8 9 lúc nào cũng lẹt đẹt top dưới của lớp nhục như con chó, sau khoảng thời gian khủng hoảng cả về mặt tâm lý lẫn tinh thần thì tôi cũng chấp nhận mình là thằng thất bại, một thằng ngu, ahuhu :too_sad:... rồi cái lúc chọn trường cấp 3 nhìn bạn bè lên các trường chuyên, top 1 2 cuả tỉnh sướng vcl :sad: lúc đấy tôi cũng phân vân lắm xong rồi quyết định chọn một trường top 7,8 của tỉnh vào học tạm làm lại cuộc đời. Sau đó thì tôi nhận ra là môi trường mới là nhân tố quyết định con người :haha: thầy cô trường tôi dễ tính, giảng chậm dễ hiểu,điểm số thì ngoài mấy môn để thi đại học ra thì các thầy cô tạo điều kiện cho 7,8 hết luôn để tập trung 3 năm vào mấy môn chính thi đại học kia. bạn bè thì cũng toàn mấy đứa khá tốt bụng, 3 năm c3 tôi cũng toàn chơi với người tử tế nên cuối cùng điều gì đến cũng đến tôi cũng đậu được đại học với số điểm khá cao :adore:, nhìn lại mấy đứa từng khinh thường mình những năm c2 tôi nhận ra có nhiều đứa còn không bằng mình tuy nhiên trong những năm cấp 3 hay kể cả sau này ở đh tôi nhận ra rằng tư duy của mình vẫn không thể theo kịp tụi nó được :sweat:.Có đợt thi hsg, tôi gặp lại tụi bạn năm cấp 2, chúng nó nhìn tôi và nhận ra tôi chạy tới chào hỏi, tôi thì khá tự ti khi đứng cùng mấy đứa bạn học chuyên cơ mà thấy đâycũng là một cơ hội để kiểm chứng học lực bản thân sau nhiều năm k học cùng bọn nó, tuy nhiên kết quả thi vẫn là sml, tôi xếp top 70 và top 50 mới có giải :too_sad: lần đó về buồn rười rười thì tôi đã ôn rất kỹ nhưng cuối cùng lại tạch trước ngưỡng cửa thiên đường tuy thất bại nhưng nó cũng làm tôi quyết tâm hơn khi ôn thi đại học. bây giờ tôi vẫn vậy, vẫn follow fb mấy đứa bạn năm cấp 2 khinh thường mình và dõi theo chúng nó, cố gắng để một ngày nào đó có thể vượt qua chúng nó có thể là trong tương lai hoặc không bao giờ vượt qua chúng nó :big_smile: có lẽ cái may mắn của tôi so với thím là tôi nhận ra điều đó sớm hơn thím và không tự mãn dù có đôi lúc tự mãn thật, dù sao h mới chỉ là đại học, conđường vẫn còn dài vẫn chưa biết ai hơn ai kk!!
 
ôi xời tưởng gì. Trường C3 học cho vui ấy mà. Xưa chú học trong trường còn học sinh trung bình mà thi ĐH còn top trường. Chủ yếu tập trung 3 môn thi ĐH thôi.
Giờ mới năm 1 ĐH thì cũng rảnh, nếu ko thích ngành đó thì ra trung tâm luyện thi ôn lại năm sau thi. Ít nhất cũng có căn bản thì luyện 1 năm nếu cố gắng dư sức vào dc ngành ngon.
 
Làm gì đến nỗi nghe lời gái mà thi trường nọ trường kia hả em, ít ra gái phải làm em học giỏi lên chứ. Thôi lên ĐH là một khởi đầu mới, cố lên.
 
Làm gì đến nỗi nghe lời gái mà thi trường nọ trường kia hả em, ít ra gái phải làm em học giỏi lên chứ. Thôi lên ĐH là một khởi đầu mới, cố lên.
thời đấy còn ngáo anh ơi, mới 15 tuổi chứ mấy
 
Nhà cháu đéo có bố mẹ tử tế để dắt cháu qua mấy cái sự lựa chọn này thôi. Chứ lớp 9 biết mẹ gì đâu mà chọn trường này kia.

Giờ 18 tuổi rồi thì tự nắm lấy cuộc sống của mình đi. Lựa chọn sai chỉ là vấn đề khi thấy sai mà không sửa thôi. Còn ko thì chọn sai lại là cái tốt. Và đừng gạt bỏ quá khứ ở cái trường cùi. Mọi trải nghiệm đều có thể khiến ta tốt hơn nếu đối xử với nó đúng cách. Biết đâu sau này cháu lại tìm thấy cơ hội từ đám bạn trường cùi đó.
 
2003 thì giờ chuẩn bị là Sinh viên năm 1 rồi. bằng thằng nhóc em ruột anh vừa thi ĐH xong thôi. Đời còn dài thì còn phấn đấu.
 
thế giờ còn yêu cái con kia không? :big_smile: tôi thì khác fen, thời huy hoàng nhất cũng là cấp 2, vào đc trường ngon nhất của thành phố đcm oai vcl luôn, đi đâu hàng xóm họ hàng cũng nể :beauty: nhưng vào học rồi mới nhận ra k thể theo kịp đc tư duy của bọn học cùng do hồi cấp 1 k có học học toán nâng cao để nâng tư duy mà trường c2 của tôi thì hãm vl, dạy trên lớp thì cơ bản mà lúc thi toàn dạng nâng cao đéo đâu. mà bọn học giỏi chỗ tôi chúng nó chảnh cực kì, k bao giờ chơi với mấy đứa ngu luôn lại càng k bao giờ chơi với mấy đứa nghèo nên tôi gần như đéo có bạn luôn:cry: sau 2 năm hsk 6 7 thì lên lớp 8 9 lúc nào cũng lẹt đẹt top dưới của lớp nhục như con chó, sau khoảng thời gian khủng hoảng cả về mặt tâm lý lẫn tinh thần thì tôi cũng chấp nhận mình là thằng thất bại, một thằng ngu, ahuhu :too_sad:... rồi cái lúc chọn trường cấp 3 nhìn bạn bè lên các trường chuyên, top 1 2 cuả tỉnh sướng vcl :sad: lúc đấy tôi cũng phân vân lắm xong rồi quyết định chọn một trường top 7,8 của tỉnh vào học tạm làm lại cuộc đời. Sau đó thì tôi nhận ra là môi trường mới là nhân tố quyết định con người :haha: thầy cô trường tôi dễ tính, giảng chậm dễ hiểu,điểm số thì ngoài mấy môn để thi đại học ra thì các thầy cô tạo điều kiện cho 7,8 hết luôn để tập trung 3 năm vào mấy môn chính thi đại học kia. bạn bè thì cũng toàn mấy đứa khá tốt bụng, 3 năm c3 tôi cũng toàn chơi với người tử tế nên cuối cùng điều gì đến cũng đến tôi cũng đậu được đại học với số điểm khá cao :adore:, nhìn lại mấy đứa từng khinh thường mình những năm c2 tôi nhận ra có nhiều đứa còn không bằng mình tuy nhiên trong những năm cấp 3 hay kể cả sau này ở đh tôi nhận ra rằng tư duy của mình vẫn không thể theo kịp tụi nó được :sweat:.Có đợt thi hsg, tôi gặp lại tụi bạn năm cấp 2, chúng nó nhìn tôi và nhận ra tôi chạy tới chào hỏi, tôi thì khá tự ti khi đứng cùng mấy đứa bạn học chuyên cơ mà thấy đâycũng là một cơ hội để kiểm chứng học lực bản thân sau nhiều năm k học cùng bọn nó, tuy nhiên kết quả thi vẫn là sml, tôi xếp top 70 và top 50 mới có giải :too_sad: lần đó về buồn rười rười thì tôi đã ôn rất kỹ nhưng cuối cùng lại tạch trước ngưỡng cửa thiên đường tuy thất bại nhưng nó cũng làm tôi quyết tâm hơn khi ôn thi đại học. bây giờ tôi vẫn vậy, vẫn follow fb mấy đứa bạn năm cấp 2 khinh thường mình và dõi theo chúng nó, cố gắng để một ngày nào đó có thể vượt qua chúng nó có thể là trong tương lai hoặc không bao giờ vượt qua chúng nó :big_smile: có lẽ cái may mắn của tôi so với thím là tôi nhận ra điều đó sớm hơn thím và không tự mãn dù có đôi lúc tự mãn thật, dù sao h mới chỉ là đại học, conđường vẫn còn dài vẫn chưa biết ai hơn ai kk!!
cố lên, chỉ cần lấy được vợ giàu thôi là anh hơn đứt chũng nó rồi
 
Quan trọng là bản thân biết cố gắng thôi, bớt so sánh với người khác đi thì m mới khá nổi, còn m có năng lực thì ở đâu cũng vậy
 
Back
Top