Tối qua đang ngồi trà đá thì có ông em xã hội (mới gặp nhau được nhõn 1 lần trong một cuộc nhậu hơn chục người) nhắn tin hỏi vay tiền (vài triệu). Mình có hơi bất ngờ
xong cũng lịch sự từ chối. Nếu là mình của vài năm trước thì mình chẳng ngần ngại ck ngay cho nó trong đêm đâu!
Xong rồi mình nhớ đến những lần cho vay trước đó của mình:
Lần 1: Thời sv, có đứa bạn cũng chơi với nhau từ C3 nó nhắn vay mình 200k. Mình ok luôn ko suy nghĩ gì, còn mang tiền sang đưa tận tay cho nó nữa chứ (ngu vl
). Xong rồi chắc nó nghĩ số tiền nhỏ nên ko trả, mình cũng ngại ko thèm đòi. Lâu rồi lãng quên nhau.
Lần 2: Mới ra trường có đứa bạn (cũng C3) cũng hay chơi với nhau suốt mấy năm ĐH nó vay mình 500k. Ok nó cũng mời mình cafe rồi mình đưa tiền cho nó. Xong rồi cũng bị lãng quên. Số tiền nhỏ nên mình ko đòi vì nhiều khi nghĩ chắc nó cũng khó khăn. Giờ nó cũng lấy vk rồi, ae thi thoảng cũng gặp nhau trong những dịp chung của hội bạn c3 cũ những cũng ko còn thân như xưa nữa,.
Lần 3: Ra trường đi làm rồi, lương mình khi đó đc cỡ hơn 10tr. Có đứa đồng nghiệp tầm tuổi mình nó mới lấy vk có con nhỏ nên khó khăn, cứ đến cuối tháng là nó vay mình 5tr trong 3 tháng liên tiếp. Ông bạn này thì trả mình đầy đủ khi có lương. Bẵng đi 1-2 năm gì đó nó làm ăn khấm khá lắm, mình thì vẫn bình bình thôi, ae thi thoảng vẫn gặp nhau (nó nghỉ chỗ làm rồi). Có điều đợt mình cưới gọi điện mời nó thì cu cậu cũng trả lời kiểu hờ hững lắm. Xong rồi đương nhiên ko đi, và cũng ko gửi pbi mừng gì cả.
Lần 4+5: 2 thằng bạn thời ĐH vay tiền mua nhà:
Thằng 1: Hẹn tầm nửa năm thì trả. Nhưng tầm hơn 3 tháng là mình đã nhận đc đủ rồi.
Thằng 2: Ko hẹn lịch trả. Xong đợt nó trả mình còn ko nhớ đã từng cho nó vay (??), mình cảm thấy mình quản lý tài chính quá KÉM!
Lần 6: Đợt mấy ae có góp làm chung 1 dự án kinh doanh xong bị sập. mình làm thủ quỹ. Mấy ngày cuối khi thanh lý những thứ còn sót lại của dự án thì có ông anh làm chung trong dự án này nhắn chuyển cho ổng mượn 30tr trong tài khoản chung để ổng lo cho con ổng đang ốm nặng gì đó. Mình ok ngay vì ae lúc đó chơi thân với nhau lắm, ko khác người nhà là mấy đâu. Xong rồi cũng quên luôn ko đả động gì đến nữa
Giờ cũng 2 3 năm rồi, ae năm gặp nhau chưa đến 1 lần nhưng mình cũng ko có nhắc lại chuyện đó nữa vì... ngại. Mình vẫn cố giữ mối qh này ở mức xã giao.
Nhưng sau lần này thì nhân sinh quan về vay mượn tiền của mình nó thay đổi hẳn. Mình trở nên rạch ròi giữa tiền nong và bạn bè.
Lần 7: Ông bạn thân thời ĐH (th khác) vay tiền mình 20tr để trả đúng hạn ngân hàng, hứa khoảng chục ngày trả. Mình có chút lưỡng lự nhưng vẫn cho vay, chốt luôn lịch trả là giữa tháng (cho hẳn 15 ngày luôn). Xong rồi đến ngày 15 vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Như các lần khác thì mình sẽ lần lữa rồi thậm chí ko hỏi đòi, nhưng lần này khác, mình đòi ngay sáng ngày 16. Xong mình cũng nhận đc tiền sau đó 2 ngày. Lại 1 người bạn nữa trong mắt mình đã ko còn chữ tín nữa.
Cái tính vay mượn này kể cũng lạ lắm. Có thằng bạn chơi với nhau từ C2 tới giờ, mình biết có những thời điểm nó khó khăn lắm mà chưa 1 lần nó mở miệng ra vay tiền mình. Còn có những người lại cứ nghĩ rằng việc cho nó vay tiền là trách nhiệm của mình, vay xong rồi thì phủ đít như chưa có gì xảy ra.
Mình thì cũng chẳng phải loại giàu có gì, làm đủ ăn những trước đây luôn coi trọng bạn bè, và cố gắng giúp trong khả năng của mình. Nhưng những lần cho vay mượn tiền đã làm mình thay đổi lối suy nghĩ này.
Kết luận:
1/ Chặt chẽ trong chuyện tiền bạc, nhất là với những mối quan hệ mà mình xác định là lâu dài. Vừa mất tiền vừa mất bạn là có thật.
2/ Khi cho vay tiền thì đừng ngại đòi. Và chỉ cho vay số tiền mình có thể mất mà ko quá tiếc.
3/ Ai vay tiền thì cố gắng trả đúng hạn và tôn trọng sức lao động của người khác. Phải rất quý bạn (hoặc ngu) người ta mới cho bạn mượn tiền.
Ae có những trải nghiệm nào về cho vay mượn tiền, cùng chém gió đi