[Chia sẻ] Hành trình phát hiện, khám và mổ nội soi tim ở Canada mùa dịch

Empty1269

Member
Ghi chú: Em là du học sinh, có bảo hiểm dành cho dhs trong quá trình chữa bệnh. Hẹp van động mạch phổi bẩm sinh, đã mổ năm 1997. Kết quả khám sức khỏe bình thường khi xin visa và khi bay sang Canada

Em chào các bác. Nhân dịp mới mổ xong nằm bẹt một chỗ, không có việc gì làm, em xin chia sẻ câu chuyện của em, từ bước phát hiện đến mổ nội soi ở xứ tư bản giãy chết Can cho các bác đọc giải trí, tiện học hỏi kinh nghiệm các bạn bè dhs muôn nơi. Các bác đọc ủng hộ em nhớ!!!

Phần 1: Đi test Covid => Đi cấp cứu
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày trời xanh mây trắng nắng vàng, Canada đang ở giữa đỉnh dịch lần 2 (tháng 11 năm ngoái). Bác chủ nhà em kĩ tính, cộng thêm việc em hay ra ngoài đi chơi với dai nên bác yêu cầu mọi người trong nhà đi test Covid cho an toàn. Ngặt một nỗi lúc đó chỉ có những trường hợp sau được test: là f1, hoặc có triệu chứng, hoặc làm việc tại những nơi đang bùng dịch (bệnh viện, nhà dưỡng lão, hàng quán, v.v.). Em thì không nằm trong diện được test, nên bần cùng sinh đạo tặc, em đến nơi và giả ho, giả kêu đau ngực khó thở. Được chấp nhận cho vào test, bi kịch bắt đầu...

Đầu tiên, ở bàn khám lâm sàng, y tá đo các dấu hiệu sinh tồn: nhiệt độ, huyết áp, mạch, ... Đo đi đo lại mấy lần, bà y tá nhìn em, rồi gọi thêm vài bà y tá sang bàn tán hội thảo, rồi cho em đi lấy mẫu. Trong thời gian ấy, đội ngũ y tá hội bàn, nhìn nhau băn khoăn và nhìn em một cách vô cùng khó hiểu Lấy xong mẫu, bác y tá lại đưa em về lại bàn khám lâm sàng, nói với em là "Cháu phải đi cấp cứu ngay, chỉ số của cháu đang ở mức nguy cấp. Cháu bình tĩnh, bác đang gọi xe cứu thương cho cháu rồi." Mồm bác nói tay bác kí giấy rẹt rẹt, 5 phút sau có xe cứu thương đỗ xịch trước cửa. Chị nhân viên cứu hộ cho em lên cáng (cái cáng kiêm xe đẩy hay thấy trong phim Mẽo ấy ạ), úp mặt nạ oxy rồi nối dây đo điện tim, huyết áp, SpO2. Xong xuôi xe cứu thương bật còi hú inh ỏi phi bạt mạng đến viện. Em chỉ kịp nhắn tin cho chị bạn cùng lớp + bồ là em đi cấp cứu, nguyên nhân chưa biết vì sao.

Về sau này em mới biết ngta đưa em đi cấp cứu vì SpO2 (chỉ số oxy trong máu) của em quá thấp, lúc khám lâm sàng là 79%, lúc lên xe cấp cứu thì là 81%. Người thường khỏe mạnh là 99%, các cụ lão niên thường rơi vào tầm 95%. Ai mà dưới 90% thì là nguy hiểm lắm rồi. Nhưng lúc ấy em biết gì đâu? Tự nhiên bị tóm đi?

Vào đến khoa cấp cứu thì em bị đè sấp ngửa đặt kim luồn lấy 5 ống máu to (3 lần như thế, vị chi là 15 ống, đã thế còn bị dùi kiểu đ gì vỡ cả ven), rồi chụp x-quang phổi, cho hít thuốc để mở phế nang và thở oxy 3L (hình như là 3 lít/phút???) thì SpO2 mới lên được 92%. Ngoài ra còn siêu âm tim phổi, đi chụp CT phổi (cái trò mà bơm thuốc cản quang vào người rồi đi qua cái máy như cái bánh donut ấy, đm lúc thuốc bơm vào người em cảm giác chết đi sống lại). Ăn thì không có đồ ăn, vì là khoa cấp cứu mà, hehe. Chờ đến tối chị bạn với ny mới gửi được đồ ăn đến (vì covid nên không ai được vào khoa cấp cứu). Em bỏ mặt nạ oxy ra định ăn thì SpO2 nó lại tụt, máy kêu inh ỏi y tá chạy vào tí chửi cho trận :LOL: Em xin mãi y tá mới cho ăn kiểu đút miếng cơm vào mồm xong phải úp mặt nạ oxy vào ngay, ngta còn bảo mày đói không nguy hiểm lắm nhưng mày thiếu oxy là mày chết đó :)

Đến tầm 3h sáng thì kết quả Covid trả về âm tính, em làm thủ tục nhập viện, được chuyển lên khoa Tim mạch để tiếp tục tìm ra nguyên nhân :LOL: Hết ngày 1.

Lúc kí giấy tờ nhập viện, em có để ý giá giường bệnh là 3 ngàn mỗi đêm (giường thường). Em có hơi sợ vì nhỡ bảo hiểm không trả thì cháu chết à bác ơi, nhưng nv bệnh viện bảo mày cứ kí đi, bọn tao có thẻ bảo hiểm của mày đây rồi, trả hay không trả tính sau. Câu chuyện bảo hiểm em sẽ kể lồng ghép luôn, cũng cam go và hamlon lắm!

Phần 2: Nằm viện, thăm khám và lên phương án mổ

Phần 3: Chửi chết mẹ bọn bảo hiểm và 2 lần đi Toronto

Update

Bonus con ảnh dây dợ loằng ngoằng
0FumWNt.jpg

Sent using vozFApp


Sent from Google Pixel 6 using vozFApp
 
Last edited:
Phần 2: Nằm viện, thăm khám, lên phương án mổ
Đêm đầu tiên nằm trong bệnh viện, em được nằm buồng 1 giường (vì là ca nguy cơ tẻo cao), vẫn hít oxy liều cao, người chằng đầy dây dợ. Cả khoa tim có mỗi em là trẻ nhất, vẫn tỉnh táo mồm đi chân chạy nhưng đi siêu âm chụp chiếu gì đều phải lên cáng nằm cho điều dưỡng đẩy. Ngày đầu tiên làm siêu âm tim, chụp CT tim (chụp xong lạnh buốt người răng va vào nhau cầm cập), lại chích chục ống máu nữa để xét nghiệm. Lên khoa tim nằm thì được đăng kí 1 người nhà vào thăm, ny em xung phong đi. Chú bé Canadian bản xứ trông rắn thế mà tâm hồn mỏng manh, vào nhìn thấy em quấn quanh dây dợ thế thì khóc tu tu :LOL: Rồi đêm đấy mẹ em gọi điện sang em mới kể con đi cấp cứu, đang nằm viện hít oxy đây (đến lúc ấy em vẫn giấu hai cụ ở nhà). Hôm sau nghe dì em kể lại là mẹ cháu lo, khóc ghê lắm, sưng hết mắt :( Lúc ấy cũng hơi buồn, lại tủi thân vì ốm đau mỗi một thân một mình xứ người, ở nhà có bố thương mẹ xót chứ bên này lủi thủi. Cũng hôm đấy, lúc bác y tá đưa đi siêu âm, bác hỏi thế cháu đã cho bố mẹ ở nhà biết chưa? Bác cũng có con bằng tuổi cháu, nó cũng học xa, nên những lúc thế này bậc làm cha mẹ như ngồi lên đống lửa cháu ạ. Thôi cháu cố gắng chịu đau để tìm ra bệnh nhé. Úi dồi ôi thế là hôm ấy em khóc từ trưa đến chiều luôn :(, y tá phải bảo nhau để mắt đến cháu này vì cháu hơi áp lực tâm lý. Cuối ngày bác sĩ vào giải thích lí do SpO2 trong máu thấp vì em có lỗ thông liên nhĩ (2 buồng tim phía trên). Vì để lâu quá nên thất phải phải hoạt động nhiều, kéo dãn cả van động mạch phổi. Sang trưa ngày thứ 3, các bác muốn làm thêm siêu âm qua thực quản để đo độ rộng lỗ thông, thế là lại đi. Xong xuôi bác sĩ kí giấy cho xuất viện, gửi hồ sơ sang bác sĩ chuyên khoa tim để lên phác đồ điều trị. Em nằm viện 3 hôm tất cả, lúc ra viện không cần kí tá chi trả gì.

Đến cuối tháng 2 bên bảo hiểm gửi email xin bệnh án để xem có chi trả không, lòi ra là bên viện gửi hóa đơn muộn (nằm viện tháng 11 nhưng tháng 2 mới gửi hóa đơn sang bảo hiểm). Gọi lên viện ăn vạ, viện bảo à thì hóa đơn hơi to nên người ta xin giấy tờ để đánh giá ấy mà, hóa đơn MƯỜI LĂM NGHÌN ĐÔ cháu ạ. Ditme, ngất.

Chuyển cảnh về việc bác sĩ chuyên khoa tim làm việc với em, lúc đầu bác vẽ ra 2 phương án: mổ nội soi lấp lỗ thông liên nhĩ và để van động mạch phổi tự điều chỉnh cho khỏi rò, hoặc mổ phanh chữa cả thông liên nhĩ lẫn thay van động mạch phổi luôn. Phương án 2 nghe hơi...khiếp, lại đụng dao kéo nhiều nên cả nhà em cũng khá rén, tính nếu thế thì về VN mổ. Tuy nhiên về sau, có kết quả đo áp lực tim phổi, test nhịp tim lúc gắng sức và kích thước lỗ thông của em nằm ở mức cho phép nên các bác sĩ nghiêng về phương án 1, nội soi không xâm lấn. Đến được bước hội chẩn với bác sĩ trên Toronto là tháng 4/2021, tức là nửa năm từ ngày phát hiện bệnh. Y tế Can đúng là miễn phí cho người có bảo hiểm thật, nhưng chậm không thể tả. Đặt 1 cái test phải chờ cả tháng, thậm chí 3 tháng. Chả thế mà ny em bảo chờ chữa được bệnh có khi chết cmnr :LOL:


Sent using vozFApp
 
Em cũng mới mổ tim ở Việt Nam hồi tháng 1 đây. Hết 80 củ, không được mổ nội soi. Giờ có con rết tầm 20cm chạy trên ngực ngầu đét.

Chúc thớt ăn uống ngủ nghỉ, thể dục thể thao đầy đủ để sớm tái hòa nhập cộng đồng .

1629095065355.png
 
Em cũng mới mổ tim ở Việt Nam hồi tháng 1 đây. Hết 80 củ, không được mổ nội soi. Giờ có con rết tầm 20cm chạy trên ngực ngầu đét.

Chúc thớt ăn uống ngủ nghỉ, thể dục thể thao đầy đủ để sớm tái hòa nhập cộng đồng .

View attachment 713904

Mở xương lồng ngực à bác? Em cũng có vết ấy vì hồi bé em cũng mổ mở. Thế nên lần này nghe phương án mổ mở nữa là khiếp :sick: Bác mổ xong hồi phục nhanh không? Đã ổn hết chưa?

15000 đô ca là 273tr vn đc trong có 6 ngày á . Tư bẩn rẻ vậy :v

15 nghìn 3 đêm đó má =(( mà còn chưa đến đoạn chữa :LOL:


Sent using vozFApp
 
Mở xương lồng ngực à bác? Em cũng có vết ấy vì hồi bé em cũng mổ mở. Thế nên lần này nghe phương án mổ mở nữa là khiếp :sick: Bác mổ xong hồi phục nhanh không? Đã ổn hết chưa?



15 nghìn 3 đêm đó má =(( mà còn chưa đến đoạn chữa :LOL:


Sent using vozFApp

thế thím kể nốt đoạn chữa đi
 
Mở xương lồng ngực à bác? Em cũng có vết ấy vì hồi bé em cũng mổ mở. Thế nên lần này nghe phương án mổ mở nữa là khiếp :sick: Bác mổ xong hồi phục nhanh không? Đã ổn hết chưa?



15 nghìn 3 đêm đó má =(( mà còn chưa đến đoạn chữa :LOL:


Sent using vozFApp
Đúng rồi bác. Lúc đầu đọc trên mạng xong xin bsi bảo ca phức tạp không mổ nội soi được.
Em mổ được 6 tháng rồi, nhưng mà đến tháng thứ 3 thì cơ bản là ổn hết rồi. Cảm ơn thím :byebye:
Quan trọng là nghỉ ngơi, tập thể dục theo chỉ định của bác sĩ là được
 
Vleu thật,5k 1 đêm :eek:,thế này không đóng BH mà bị bệnh chắc nằm nhà chờ chết thôi chứ chữa xong lại chết lâm sàng vì cái hóa đơn :D
 
Đúng rồi bác. Lúc đầu đọc trên mạng xong xin bsi bảo ca phức tạp không mổ nội soi được.
Em mổ được 6 tháng rồi, nhưng mà đến tháng thứ 3 thì cơ bản là ổn hết rồi. Cảm ơn thím :byebye:
Quan trọng là nghỉ ngơi, tập thể dục theo chỉ định của bác sĩ là được

Theo như ảnh bác chụp thì phức tạp thật, mà tứ chứng Fallot hình như k được nội soi thì phải. Em lọ mọ đọc ở đâu rồi nhưng không nhớ rõ.

Vleu thật,5k 1 đêm :eek:,thế này không đóng BH mà bị bệnh chắc nằm nhà chờ chết thôi chứ chữa xong lại chết lâm sàng vì cái hóa đơn :D

Nhưng người ta bế đi cấp cứu thì cũng không chạy được :LOL: Vào viên em cũng mếu máo sợ bảo hiểm không trả, nhưng tụi Têy nó quan trọng cứu người trước bác ạ. Em nhớ ông bác sĩ bảo em "Bác không quan tâm cháu có bảo hiểm hay không, bác ở đây chỉ cứu người thôi."
Nhưng ** mẹ về sau tòi ra quả hóa đơn 15 ngàn em cũng tưởng em chết ngay lúc đấy...


Sent using vozFApp
 


Theo như ảnh bác chụp thì phức tạp thật, mà tứ chứng Fallot hình như k được nội soi thì phải. Em lọ mọ đọc ở đâu rồi nhưng không nhớ rõ.



Nhưng người ta bế đi cấp cứu thì cũng không chạy được :LOL: Vào viên em cũng mếu máo sợ bảo hiểm không trả, nhưng tụi Têy nó quan trọng cứu người trước bác ạ. Em nhớ ông bác sĩ bảo em "Bác không quan tâm cháu có bảo hiểm hay không, bác ở đây chỉ cứu người thôi."
Nhưng ** mẹ về sau tòi ra quả hóa đơn 15 ngàn em cũng tưởng em chết ngay lúc đấy...


Sent using vozFApp


Nếu cù nhây k trả thì sao thím, tuyên bố phá sản, ví dụ m k cầm vay mua nhà oto hay gì nhá thì họ làm gì m ?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Nếu cù nhây k trả thì sao thím, tuyên bố phá sản, ví dụ m k cầm vay mua nhà oto hay gì nhá thì họ làm gì m ?

via theNEXTvoz for iPhone

Y tế Can miễn phí với ai có thẻ bảo hiểm tỉnh bang (công dân, thường trú nhân, người đi làm fulltime trên 6 tháng cho 1 doanh nghiệp cố định). Du học sinh và khách du lịch phải mua bảo hiểm.
Trường hợp của em nếu cù nhầy không trả thì hồ sơ sẽ có vết nợ xấu, sau này xin giấy tờ hoặc gia hạn chắc chắn ăn chưởng đủ với chúng nó. Hoặc không nó cứ đánh vào thuế thôi bác. Năm nào chả phải khai thuế :( Mình là du học sinh, có quyền hành mẹ gì đâu, nó thích nó trục xuất trong phút mốt :eek:
Hoặc như ny xui em đặt vé bay thẳng về VN trốn thì xác định sau này xin visa đi các nước khác cũng lên bờ xuống ruộng :sick:


Sent using vozFApp
 
Phần 3: Chửi chết mẹ bọn bảo hiểm và 2 lần đi Toronto

Thành phố em ở tuy tự hào có bệnh viện rất to, nhưng ca của em bị đẩy lên tít bệnh viện tuyến trên ở Toronto. Thời gian khá gấp rút, vì cuối tháng 8 năm nay là em hết bảo hiểm, nếu mổ sau tháng 8 thì coi như em không được bảo hiểm chi trả xu nào. Thế nên suốt quá trình hội chẩn bệnh, mỗi lần nói chuyện với bác sĩ là em phải chèn thêm câu nhờ vả mong cô ấy ưu tiên cho mình trước. Cũng may trời thương em, cô bác sĩ đồng hành cùng em rất tốt, hiểu cho hoàn cảnh của em và cũng giúp em rất nhiều trong việc chiến nhau với bảo hiểm.

Mà bọn bảo hiểm cũng rất bố láo bố xiên. Sau khi nhận được hóa đơn viện phí 15k, chúng nó đòi em gửi hết bệnh án ở bên Ca, giấy tờ khám bệnh hồi ở VN, scan vé máy bay, hộ chiếu, dấu mộc nhập cảnh để chúng nó đánh giá. Khỏi phải nói đợt ấy em stress không ăn không ngủ được, gọi điện thoại khắp nơi xin giấy tờ, email mọi cửa ngoạc mồm ra ăn vạ. Cứ đặt điện thoại xuống là nước mắt chứa chan, tủi thân bệnh tật có một mình lại còn bị xoay chóng cả mặt. Giữa tháng 3 thì em hoàn thành đủ hồ sơ cho bảo hiểm, bảo hiểm đồng ý trả cho em hóa đơn 15k kia.

Vài hôm sau chúng nó email cho bác sĩ của em để cô kí giấy cho em bay về VN (bố láo chưa?), đồng thời chúng nó gọi cho em, dọa là giờ tụi tao mua vé cho mày bay về, nếu mày không về thì từ giờ tụi tao không chi trả cho mày nữa. Ngay chiều hôm ấy cô bác sĩ gọi cho em hỏi, vì trước đó đã thống nhất em mổ bên này rồi. Tụi này làm ăn khuất tất dấm dúi, tính lợi dụng em ngu ngơ ú ớ để đẩy em về VN, chúng nó khỏi phải chi trả tiếp. À ok :) Thích chơi thì em chiều thôi. Em tâm sự với bác sĩ, trình bày VN đóng biên, cháu đang học dở dang, bay đi bay lại ảnh hưởng sức khỏe, mà ca của cháu đang nguy, cô công nhận không? Nên cô giúp cháu cho cháu mổ bên này nha, cả nhà cháu mang ơn cô. 2 ngày sau bảo hiểm trả lời em, đồng ý chi trả cho ca mổ sắp tới, đồng thời dặn có lịch chị nhớ báo tụi em nha để em sắp xếp nha :))

Lần 1 (đầu tháng 7/2021), em đi Tô để siêu âm + siêu âm tim qua thực quản (lần nữa) để tổ bác sĩ đánh giá trước khi xuống dao. Lúc ấy em nghĩ chắc cuối tháng 7, thậm chí sang tháng 8 mới được mổ. Không ngờ sau đó 2 tuần thì em lên thớt luôn.

2 lần đi Tô em đều được bồ đưa đi, trộm vía may mắn gặp được anh dai tử tế đồng hành. Em là nv Hilton nên được book phòng giá nội bộ, 60đ/đêm khách sạn trung tâm thành phố, đi bộ 5p đến viện. Ăn uống thì bét nhè thả ga vì gần khu Chinatown. Đã thế còn được chính phủ hoàn thuế nên coi như lần 1 đi free không mất xu nào hehe.

Buổi sáng hôm mổ em chỉ được ăn 1 lát bánh mì mỏng dính + uống 1 cốc nước lúc 6 rưỡi. Nhịn từ đấy đến 11h mới thư thả đi bộ vào viện, làm thủ tục xong là 1h chiều (kinh chưa). Thay quần áo mổ, đặt kim luồn, đo chỉ số sinh tồn, cộn lông lào (vì đặt ống ở tĩnh mạch bẹn), kí tá các loại giấy tờ, bác sĩ vào giải thích quy trình mổ, kí thêm vài giấy cho phép bác sĩ làm các thứ nếu có biến chứng trên bàn mổ, vân vân và vân vân. 2 rưỡi chiều được đẩy vào phòng mổ, phê ngay sau 5p truyền thuốc mê :LOL:

Phê bao lâu không rõ, em cảm thấy buốt chỗ lồng ngực và bắt đầu cảm giác ngta đang rút ống luồn ra. Cảm thấy có cả nước gì ấm ấm chảy xuống đùi nhưng em nghĩ do mình đến ngày rớt dâu thôi, không nghĩ gì nhiều vì em có báo cho y tá trước đó rồi. Hóa ra không phải, ấm ấm đấy là máu chảy ra từ chỗ luồn ống nội soi ạ :sick: Trong lúc vẫn đang rất phê thì bác sĩ mổ bảo ca mổ thành công, các bác bít cái lỗ thông đó cho cháu rồi nhé. SpO2 lên 96% ngay lập tức. Nói xong bác đi luôn, em chỉ kịp thều thào thank you so much, chả biết ngta có nghe thấy không :LOL:

Đêm đó em nằm phòng hậu phẫu, 2 tiếng một lần có y tá đến đo chỉ số, vạch bẹn ra xem vết thương có chảy máu trong hay không. Tỉnh thuốc mê một cái là mồm em hót như chim, tay bấm đt choành choạch, ăn uống bình thường luôn. Bố mẹ em đêm ấy ở nhà không ngủ, chỉ chờ em nhắn về (em đưa đt nhờ bồ nhắn nếu bv gọi nó nhưng nó gõ một đoạn văn tiếng Anh các cụ có hiểu đâu :)), mà em gái em thì ngủ hơi nướng). Trưa hôm sau siêu âm tim rồi chạy điện tim đồ, kết quả ổn, bác sĩ cho em ra viện luôn. Vui + đói (cơm trong viện toàn đồ khó ăn) nên tối hôm ấy em khao bồ ăn 1 bữa toàn thịt chõe mồm luôn

1 tuần sau đấy vết thương khô, bong vẩy, em đi lại bình thường. Bác sĩ hẹn sau 4 tuần - 3 tháng - 6 tháng đi siêu âm, xét nghiệm máu xem tình hình. Tạm thời em thấy mình không còn mệt mỏi như trước, đi bộ cũng đi được quãng đường dài hơn. Thỉnh thoảng tim đập hơi nhanh nhưng đó là bình thường, nếu trên 30p mới lo (bs nói thế). Em phải uống Aspirin 81mg mỗi ngày trong 6 tháng để tránh cục máu đông.

Sơ sơ đó là hành trình của em. Em cảm thấy mình khá may mắn vì gặp thầy gặp thuốc, mọi việc lúc đầu khó nhưng sau cũng thuận lợi. Nhiều lúc cũng tủi vì phải một mình chiến đấu, nhưng chính vì thế mới thấy đi đâu thì đi, quan trọng phải khỏe mạnh thì người ở nhà mới yên tâm được, phỏng ạ?


Sent using vozFApp
 
Mấy bệnh này giờ tay nghề bác sĩ VN mổ vô địch nói ko ngoa, nam có Viện tim bắc có Bạch mai

Chẳng qua thiết bị phụ tùng phải nhập về làm đội chi phí mắc kinh khủng

Mổ nội soi là thòng dây từ dưới chân lên phải ko nhỉ? Ko biết luồn thế nào hay phết

Xiên 3 ống vào chỗ tĩnh mạch ở bẹn, 1 cái làm camera, 1 cái đưa thiết bị và 1 cái làm gì đó... Cả 3 ống đều dòng lên đến tim bác ạ. Nghe thì sợ chứ lên bàn nằm tiêm thuốc mê vào thì biết gì nữa đâu :LOL:

Bạch Mai gọi là đỉnh cao rồi, ngày bé em đi đủ các viện đều không ra bệnh, đến Bạch Mai gặp bác trưởng khoa siêu âm tim ngày ấy bác tìm được bệnh rồi lên phác đồ mổ cho em. Giờ bác là tên tuổi nổi tiếng trong Bạch Mai rồi nhưng nhìn bệnh án bác nhận ra em ngay :love:


Sent using vozFApp
 
Back
Top