Chợt nhận ra em đã nghiện kiếm hiệp quá nặng

Thím nào thích luyện mấy bộ sắc hiệp cùng tôi k? mấy nay đang cày bắc tống phong lưu, hài hài có lồng ý Kim Dung. Năm chính thông minh lưu manh như kiêu Vi Tiểu Bảo. Highly recommended
BO1XZUy.png


Sent from SpaceX via nextVOZ
 
ủa mỗi ngày cầm cây trúc múa nửa tiếng cũng tốt chứ sao, rèn luyện sức khoẻ, đỡ hơn nhiều so với mấy thằng neet ko có việc gì làm cả ngày lên voz giả gái lập top nhảm, mà thím "múa kiếm" từ nhỏ đến giờ chắc bắp tay, cơ vai cơ ngực nó phải cứng như đá chứ nhỉ
 
Thím nào thích luyện mấy bộ sắc hiệp cùng tôi k? mấy nay đang cày bắc tống phong lưu, hài hài có lồng ý Kim Dung. Năm chính thông minh lưu manh như kiêu Vi Tiểu Bảo. Highly recommended
BO1XZUy.png


Sent from SpaceX via nextVOZ
Hồi xưa thích mỗi "Hi Du Hoa Tùng","Cực phẩm gia đinh" h chuyển qua truyện tranh cho nhẹ đầu fen ạ.
 
Trong đầu em bây giờ lúc nào cũng nghĩ đến kiếm hiệp võ hiệp, phim chưởng trung quốc, em đam mê và tìm hiểu về nó, em rất muốn mình trở lại thời xưa để có thể đường đường chính chính làm 1 đại hiệp thật sự, ra tay hành hiệp trượng nghĩa, em bị rồ làm người nhân nghĩa, rồ làm người tốt, phải làm mọi thứ cho thật thoải mái, tiêu sái, phải không nhớ đến những chuyện nhỏ nhen của thiên hạ, phải ung dung không ích kỷ, phải có mọi tính cách tốt đẹp của 1 đại hiệp nên có
hàng ngày em vẫn thả hồn mình vào trong các câu truyện của kim dung cổ long hay võ hiệp ngủ đại gia, và suy ngẫm như mình có xuất hiện trong câu truyện đó vậy, mọi tình tiết câu nói câu thơ em đều nhớ rất kỹ, và áp dụng nó vào cuộc đời
Lúc 5 tuổi, em vô tình nhặt được 1 cây trúc rất đẹp, chiều dài ngang cây kiếm, em rất thích và lúc đó ngày đêm ra trước nhà múa kiếm luyện kiếm, sau này lớn lên cô giáo cấp 1 nói em có bị điên không, e vẫn mặc kệ, sau này em múa kiếm nhiều quá vô tình xuất kiếm phóng cái cây bay vô bở kính bán cá viên chiên nhà người ta, người ta đòi bẻ gãy cây trúc đó em liều mạng nhào vô dựt lại, và từ đó cũng ngại k ra trước nhà múa nữa, nhà mặt đường xung quanh bán đồ ăn đông lắm . nên từ đó tới nay ngày đêm em vẫn luyện tập sau nhà ( thật 100% ), mọi thứ trong cuộc đời này làm khó em, gây cho em phải đau đầu, người ta ghét em khinh em lừa lọc em nói chung tất cả mọi thứ áp lực em đều vui vẻ bỏ qua với phong thái của 1 đại hiệp, và chỉ cần ra sau nhà múa kiếm nữa tiếng đồng hồ là mọi thứ cảm xúc tiêu cực đều tan biến hết, bị gái chán gái bỏ gái chê gái nhìn đểu, bạn cười bạn chê, ra sau nhà múa kiếm tập võ công 15 phút là hết buồn ( múa kiếm rất nhanh như đánh chém thật chứ kh như múa hát )
Nhưng vô tình hồi nãy em đang tập luyện kiếm sau nhà, thông thường em luyện ban đêm. mấy thằng qua rũ em tắm biển nói em ăn mặc như chó chạy , tụ tao tưởng mày hết khùng lâu r ai ngờ nay vẫn còn múa kiếm nữa à, người ta dí quýnh nhỏ giờ có đánh lại thằng nào đâu bày đặt ngày nào cũng múa kiếm, trương mày người ta có bồ hết r, mày nhìn lại mày đi, em rất buồn và kh đi tắm biển nữa, nhưng đâu ai biết đó là ước mơ của em, mỗi lúc em cầm cây trúc gỗ đó múa chém thì trong đầu luôn luôn tưởng tượng ra khung cảnh thời phong kiến, em như được sống trong mơ vậy, em không muốn chấm dứt giấc mơ này, cây trúc đó em coi như mạng sống luôn , gắn bó cũng gần 2 mươi năm r, nhiều lúc đau tay rớt cây trúc làm nó sướt, em rất buồn, thỉnh thoảng ra đường em gặp nhiều ông đại ca lắm, lớn hơn em nhiều tuổi gọi em 2 tiếng Đại Hiệp, chắc tại hồi nhỏ ngồi ăn mấy quán trước nhà thấy em múa suốt mấy năm
ƯỚC mơ của em em biết cả đời không bao giờ thành hiện thực, nhưng em vẫn xem cây trúc dưới #2 là bạn tri kỉ của đời em, gần 2 mươi năm bên nhau đầy kỉ niệm, và em sẽ sống trong mơ, sống trong mơ vui lắm,. lướt voz em chỉ mong ngày nào cũng có thread bàn luận về kiếm hiệp để có thể đọc mà thôi
Thời trẻ tui cũng mê lắm.
Sau này đi làm sml là quên hết chủ thớ ơi
 
Nếu vừa đẻ ra đã thích múa kiếm thì còn có thể nghĩ là trùng sinh xuyên không, nhưng ca này tôi đoán là tự kỉ rồi đọc nhiều truyện rồi bị ngáo. Ca này thật sự thua luôn đó. Chả hiểu sau này đi làm kiếm tiền lấy vợ đẻ con kiểu gì, hay lại lên đây tìm 1 nữ hiệp rồi rủ nhau đi trộm gà trộm chó của hàng xóm cho đúng nghĩa hiệp khách giang hồ nữa :confused:

Sent from Sony using vozFApp
 
Trong đầu em bây giờ lúc nào cũng nghĩ đến kiếm hiệp võ hiệp, phim chưởng trung quốc, em đam mê và tìm hiểu về nó, em rất muốn mình trở lại thời xưa để có thể đường đường chính chính làm 1 đại hiệp thật sự, ra tay hành hiệp trượng nghĩa, em bị rồ làm người nhân nghĩa, rồ làm người tốt, phải làm mọi thứ cho thật thoải mái, tiêu sái, phải không nhớ đến những chuyện nhỏ nhen của thiên hạ, phải ung dung không ích kỷ, phải có mọi tính cách tốt đẹp của 1 đại hiệp nên có
hàng ngày em vẫn thả hồn mình vào trong các câu truyện của kim dung cổ long hay võ hiệp ngủ đại gia, và suy ngẫm như mình có xuất hiện trong câu truyện đó vậy, mọi tình tiết câu nói câu thơ em đều nhớ rất kỹ, và áp dụng nó vào cuộc đời
Lúc 5 tuổi, em vô tình nhặt được 1 cây trúc rất đẹp, chiều dài ngang cây kiếm, em rất thích và lúc đó ngày đêm ra trước nhà múa kiếm luyện kiếm, sau này lớn lên cô giáo cấp 1 nói em có bị điên không, e vẫn mặc kệ, sau này em múa kiếm nhiều quá vô tình xuất kiếm phóng cái cây bay vô bở kính bán cá viên chiên nhà người ta, người ta đòi bẻ gãy cây trúc đó em liều mạng nhào vô dựt lại, và từ đó cũng ngại k ra trước nhà múa nữa, nhà mặt đường xung quanh bán đồ ăn đông lắm . nên từ đó tới nay ngày đêm em vẫn luyện tập sau nhà ( thật 100% ), mọi thứ trong cuộc đời này làm khó em, gây cho em phải đau đầu, người ta ghét em khinh em lừa lọc em nói chung tất cả mọi thứ áp lực em đều vui vẻ bỏ qua với phong thái của 1 đại hiệp, và chỉ cần ra sau nhà múa kiếm nữa tiếng đồng hồ là mọi thứ cảm xúc tiêu cực đều tan biến hết, bị gái chán gái bỏ gái chê gái nhìn đểu, bạn cười bạn chê, ra sau nhà múa kiếm tập võ công 15 phút là hết buồn ( múa kiếm rất nhanh như đánh chém thật chứ kh như múa hát )
Nhưng vô tình hồi nãy em đang tập luyện kiếm sau nhà, thông thường em luyện ban đêm. mấy thằng qua rũ em tắm biển nói em ăn mặc như chó chạy , tụ tao tưởng mày hết khùng lâu r ai ngờ nay vẫn còn múa kiếm nữa à, người ta dí quýnh nhỏ giờ có đánh lại thằng nào đâu bày đặt ngày nào cũng múa kiếm, trương mày người ta có bồ hết r, mày nhìn lại mày đi, em rất buồn và kh đi tắm biển nữa, nhưng đâu ai biết đó là ước mơ của em, mỗi lúc em cầm cây trúc gỗ đó múa chém thì trong đầu luôn luôn tưởng tượng ra khung cảnh thời phong kiến, em như được sống trong mơ vậy, em không muốn chấm dứt giấc mơ này, cây trúc đó em coi như mạng sống luôn , gắn bó cũng gần 2 mươi năm r, nhiều lúc đau tay rớt cây trúc làm nó sướt, em rất buồn, thỉnh thoảng ra đường em gặp nhiều ông đại ca lắm, lớn hơn em nhiều tuổi gọi em 2 tiếng Đại Hiệp, chắc tại hồi nhỏ ngồi ăn mấy quán trước nhà thấy em múa suốt mấy năm
ƯỚC mơ của em em biết cả đời không bao giờ thành hiện thực, nhưng em vẫn xem cây trúc dưới #2 là bạn tri kỉ của đời em, gần 2 mươi năm bên nhau đầy kỉ niệm, và em sẽ sống trong mơ, sống trong mơ vui lắm,. lướt voz em chỉ mong ngày nào cũng có thread bàn luận về kiếm hiệp để có thể đọc mà thôi
Xoay định comment icon cười pepe nhưng thôi, Xoay không thể cười trên ước mơ, đam mê chính đáng của người khác.
Đại hiệp.
 
Tôi nghĩ chữ hiệp áp vào thời nào cũng được cả, ko nhất thiết cần có võ công. Công phu hết đất diễn rồi, bạn giỏi võ như Tiêu gió ra đường nó cũng bắn chết à!

Bạn dám hi sinh mạng mình ra giúp người đụng xe, dí cướp thì đó cũng là hiệp!

Bạn chửi nhau, tranh luận trên mạng để thông não cho người ta, đó cũng là hiệp!

Bạn tạo công ăn việc làm cho người ta, đó cũng là hiệp!

Sent from Samsung SM-N900L using vozFApp
Em muốn làm đại hiệp, bác không thấy ánh mắt em nhìn vào cây trúc lúc xuất kiếm tập võ đâu, cả 1 bầu trời giả tâm mong muốn có được võ công bình thiên hạ
 
Bỏ kiếm hiệp qua đọc tiên hiệp, huyền huyễn cho kịp thời đại đi thím, chứ mấy cái chữ hiệp ở trong truyện đó không giúp ích được gì nhiều đâu, nhất là xã hội hiện đại
Võ hiệp nó logic lắm bác ơi, em đọc anh hùng xà điêu mà nó logic lắm , Hàng long thập bát chưởng các bác thấy trong phim chưởng ra con rồng chứ thực ra trong nguyên tác không có bác ơi, em nghĩ các võ công trong truyện võ hiệp người bình thường có thể tập luyện được, nhưng không ai dạy em cả
 
Hồi xưa thích mỗi "Hi Du Hoa Tùng","Cực phẩm gia đinh" h chuyển qua truyện tranh cho nhẹ đầu fen ạ.
Trên yt có ông MC Đình Duy giọng đọc rất truyền cảm. Bộ cực phẩm gia đinh công nhân bánh cuốn

Sent from SpaceX via nextVOZ
 
Back
Top